Bắc Lam Đại Lục


Người đăng: khongcoem28898

Chìm sâu vào trong bóng đêm vô tận, một tia sáng chợt chiếu qua nơi chân chời,
một bóng người mờ ảo đang trôi dần về phía một cái hắc động, đúng vậy! đó
chính là Bùi Tâm, cô dường như không có ý thức trôi về phía trước, cái hắc
động hút cô vào nơi bên trong.
Tại một chốn thành thị cổ xưa, bên trong một căn nhà khá là hoa lệ, ở một căn
phòng nhỏ có một cô bé với đôi mặt lung linh mặt trái xoan, tóc buộc 2 bím
cười thật xinh đẹp thật hồn nhiên, nhìn cô bé nhìn như mới có 3, 4 tuổi gì đó.
- Mẹ ơi, tý nữa bố về dẫn con đi chơi nhé hi hí =)
- Ừm cục cưng của mẹ ngoan lắm, tý nữa bố con về cả nhà 4 người ta cùng đi ra
dạo chơi, mẹ sẽ mua cho con kẹo đường ăn nhé, tiếc là không có đại ca con ở
đây !
- Yayyy, cảm ơn mẹ nhiều nhiều lắm, yêu yêu
- Rồi biết rồi đừng làm nũng nữa, lo sửa xoạng nhanh đi, ba về rồi đi chơi,
bé Tâm của mẹ.
- Vâng !!!
Đúng vậy, cô bé nhỏ vừa rồi chính là Bùi Tâm mà không, bây giờ phải là Ngọc
Tâm. Sau vụ tai nạn tông xe tải cô được trùng sinh tới một đại lục hoàn toàn
mới lạ, nơi này lấy thực lực làm đây, kẻ mạnh là người thắng, nắm đấm ai to
hơn thì kẻ đấy có quyền.
Trong cái đại lục này, mỗi đứa nhỏ khi lên 6 tuổi sẽ được kiểm tra thiên phú,
nếu như các đứa bé có huyền lực thì đều được phát cho một cuốn sách gọi là
Huyền lục bảo điển, cuốn sách này tượng trưng cho nghề nghiệp mà những đứa bé
lựa chọn.
Cụ thể thì Bắc Lam đại lục nghề nghiệp chia ra thành 2 hướng chủ yếu đó là
pháp sư và chiến sĩ, từ các nghề chính có thể chia ra làm các nghề khác ví dụ
như pháp sư gồm: Pháp sư nguyên tố, triệu hồi sư, Pháp sư rừng rậm, Pháp sư
rồng,…. Còn chiến sĩ thì bao gồm: Cung sĩ, Kiếm sĩ, Thương sĩ, Đao sĩ,…. !
Còn về đẳng cấp thì đại lục chia làm 120 đẳng cấp. Từ cấp 1 – 10 là học đồ,
lúc này huyền lục bảo điển sẽ có màu trắng và người sở hưu có khả năng khế ước
với tối đa 1 con huyền thú
Từ cấp 11 - 30 được gọi là huyền sư, tới đẳng cấp này mỗi người đều thể hiện
được đặc điểm riêng biệt của nghề mình, màu sách của huyền lục bảo điển là màu
xanh lá, có thể khế được con thứ 2 huyền thú cho chính mình !
Đến đẳng cấp từ 31 – 70 được gọi là huyền vương hay là vương giả của huyền
lực, màu sắc của huyền lục bảo điển là màu hoàng kim
Kế tiếp từ 71 – 100 là huyền tông, từ 101 – 110 là huyền tôn, từ 111 - 115 là
đại huyền thánh giả, từ 116 – 119 đại huyền đế, màu sắc lần lượt là lam, tím,
đen, đỏ.
Cuối cùng là cấp 120, danh xưng là chí tôn còn màu sắc thì từ vạn năm đến nay
chưa ai đạt được nên cụ thể màu sắc còn chưa biết.
Bé Tâm của chúng ta được sinh ra trong gia tộc nhà họ Ngọc, bố là Ngọc Đình
Hoàng, mẹ là Vương Thị Thủy cả 2 đều là cường giả trong gia tộc. Bố của Ngọc
Tâm, Ngọc Đình Hoàng có cấp 75 là một vị Huyền Tông còn mẹ nàng Vương Thị Thủy
cấp 68 cũng là một vị Huyền Vương đầy quyền năng sức mạnh.
Ngoài ra Ngọc tâm còn có một người anh là Ngọc Đình, hiện đang tu luyện trong
tông môn Huyền Thiên tông. Hiện tại anh của Tâm cấp 35 là một vị Huyền Vương,
mới 15 tuổi đã có tu vi như vậy cũng đã là một bậc thiên tài, còn chị Ngọc Tâm
năm nay 8 tuổi cũng đã cấp 12 là một huyền sư thứ thiệt.
Ngọc Tâm xuyên qua Bắc Lam đại lục được 5 năm, lúc mới đến cũng vô cùng hoang
mang nhưng với định lực của một người 25 tuổi thì cô nhanh chống thích nghi
hoàn cảnh. Ngày cô sinh ra được ôm trong vòng tay ấm áp của mẹ, được nghe lời
ru, được thấy bóng dáng cao to của ba
- Bảo bối của mẹ, con thật là xinh quá đi !
Nước mắt chảy dài, nụ cười hạnh phúc nở ra, Vương Thị Thủy cọ sát mặt mình vào
nàng như cố gắng đem tình thương và sự ấm áp cho đứa con của mình ! Cô cảm
thấy ấm áp “ Aah đây chính là tình thương của mẹ sao “
- Oa oa oa
Đứa bé mới sinh ra khóc dâng trào làm cả 2 người bố mẹ trở nên hoang mang.
- Em làm con khóc kìa Thủy
Ngọc Đình Hoàng nói với giọng nói cưng chìu, tay xoa xoa trán của đứa bé mới
sinh, vì lần đầu tiên được cảm nhận tình yêu gia đình, rất chân thật và rất
nông đậm cô quyết định một lần nữa cố vựng dậy lần nữa cảm xúc của mình, cố
trân trọng và bảo vệ tình cảm mà cô được nhận này.
- Ha ha hi hi “ Giọng cười nhí nhảnh của đứa bé sau khi khóc, ôm trầm lấy mẹ
mình “
- Ây, tiểu bảo của mẹ cũng làm nũng giỏi quá ta, con của mẹ phải hạnh phúc
nha đúng không anh ? “ Thủy nói hiền hòa nhìn con và hôn nhẹ lên trán của con,
quay sang hỏi chồng mình.
Ngọc Đình Hoàng gật đầu và nói :
Tất nhiên rồi ! Con của chúng ta cơ mà, không biết đứa nhỏ có đuổi kịp bước
chân 2 anh chị nó, nếu không được thì làm người thường cũng được!


Cô Gái Quang Minh - Chương #2