Người đăng: Cuongthienlaoto
Tuấn Kiệt cười nói:
“Tiếp theo liền để ta! Ta gây ra liền để ta xử lý đi! Ta là người rất chịu
trách nhiệm.”
Nhìn thấy khuôn mặt đầy tự tin của hắn, Teresa cũng khẽ động. Bất chi nàng
liền lui xuống, không hiểu sao Teresa lại tin hắn. Dù sao hắn giờ lúc này rất
giống với lúc lao ra đỡ kiếm giúp nàng.
Teresa thầm nghĩ, “Thôi kệ, trước liền lui! Nếu hắn có nguy hiểm liền xông vào
giúp, coi như trả lại ơn cứu mạng lúc nãy!”
Teresa lui xuống, Priscilla nhìn Tuấn Kiệt tràn đầy thích thú:
“Ruột người, thật là tươi ngon a!”
Tuấn Kiệt mỉm cười, giơ tay phía trước vẫy gọi:
“Muốn ăn ruột ta thì tới đây a!”
Bị khiêu khích, Priscilla vô cùng tức giận, những sợi dây cứng như thép, phi
nhanh tới vị trí của Tuấn Kiệt. Bất quá những xúc tu liền đâm vào đất đá
không, thân ảnh của Tuấn Kiệt đã không còn tại vị trí đó nữa.
Tuấn Kiệt cười lạnh,vòng ra phía sau, hai bàn tay liền bốc lên ngọn lửa vàng
rực.
“Ngươi giỏi tái sinh a! Ta liền đốt xem ngươi tái sinh thế nào!”
Vừa nói, đôi tay kết ấn, một cột lửa khổng lồ tại vị trí Priscilla bốc lên tận
trời cao.
Trong cột lửa khổng lồ, chỉ nghe tiếng âm thanh gào thét của quái vật, dĩ
nhiên bị ngọn lửa nóng rực đốt cho đau đớn.
Mắt thấy cảnh tượng trước mặt,nhóm Irene đều sững sờ, dĩ nhiên đòn tấn công
của đối phương là quá mức đáng sợ, quan trọng nhất là đối phương sử dụng lửa
như nghịch nước, dĩ nhiên không có bị bỏng hay gì cả, cái này quả là trái với
luân thường đạo lí a.
Teresa thì có chút kinh ngạc, cô liền nhớ lại cảm giác gặp đối phương lúc
trước, đó là cảm giác có một nguồn sức mạnh khổng lồ trong cơ thể Tuấn Kiệt,
tuy không phải Yoki nhưng...
Tuấn Kiệt thì tràn đầy đắc ý:
“Xem truyện thấy toàn chém đối phương, liền không thấy sử dụng lửa a! 5000 độ,
sắt còn nung chảy, ta là không tin không đốt chết ngươi!”