Người đăng: Cuongthienlaoto
Nơi đây là một vùng đất đầy đất đá, xung quanh có thế nhìn nhất chi chiết
những rãnh dài do vết kiếm gây nên.
Nơi này đang diễn ra một trận chiến!
Một cô gái tóc ngắn,bạc,mặc cho mình một bộ đồ trung cổ, khuôn mặt, rồi đến cơ
thể của cô đều đang biến dạng. Tuy vậy cô gái này vẫn còn chút hình dáng của
con người, tay đang cầm kiếm và khí tức của cô ta tỏa ra một cách đáng sợ.
Đối thủ của cô ta cũng mặc trong mình một bộ đồ trung cổ, mái tóc dài gơn
sóng, cùng với đó là đôi mắt vàng đầy đáng sợ.
Bên cạnh cuộc chiến của 2 cô, xung quanh có một bé gái tóc dài vàng, đang bịt
tai tránh khỏi tiếng ồn của cuộc chiến. Cùng với đó là 3 cô gái khác cũng mặc
bộ đồ trung cổ.
Nếu như ai biết thế giới Claymore, thì sẽ nhận ra đây là trận chiến của Teresa
và Priscilla.
Lúc này,Priscilla dù thức tỉnh 70% nhưng dĩ nhiên bị Teresa sử dụng 10% sức
mạnh Yoma hoàn toàn áp đảo.
Ầm!!!
Mà vừa rồi, Teresa liền tung một nhát kiếm, đánh bay Priscilla vào gò đất lần
đó.
Teresa liền giơ kiếm chỉ trước mặt Priscilla, liền nói:
“Tôi muốn nói điều này khi cô còn có chút lí trí,thắng thua đã quá rõ ràng,
hãy thu yêu khí lại ngay và trở về dạng con người!”
“Còn chưa quá muộn, nhưng sẽ là thế nếu để lâu hơn!”
Teresa giơ kiếm trước mặt Priscilla thể hiện sẽ kết liễu cô ngay lập tức, nếu
Priscilla còn không thu yêu khí.
Bất quá đáp lại thiện chí của Teresa, Priscilla lẩm bẩm:
“Cha ơi! Trả lại cha cho ta! Ông luôn rất thương ta, ta cũng thương ông nhiều
lắm! Vậy mà ngay trước mắt ta, người cha thân yêu đang moi ruột của mẹ, anh và
em để ăn!”
Vừa nói, Priscilla thân ảnh liền biến ra sau lưng Teresa, định chém đầu cô,
nhưng liền bị Teresa đỡ được.
“Vậy nên ta phải giết ông ấy! Ta mò ra sau lưng và cắt đầu khi ông ấy bận ngấu
nghiến ruột của em ta!”
Vừa nói hết câu, sau lưng Priscilla liền toác ra một cái u cục lớn! Đau đớn đã
làm cho cô ta ôm lấy vai mình quằn quại.
Gaa! Gaa! Gaa!
Priscilla đã vượt quá giới hạn!
Bất quá lúc này, từ hư không, không biết khi nào liền rơi xuống một người tuổi
chạc 20,mái tóc màu tím nhạt,dáng người cao gầy, mặc cho mình một trang phục
kì lạ! Người này rơi xuống liền tạo ra một cái hố to, ngay bên cạnh trận
chiến!
Người đàn ông này liền phủi đi lớp bụi trên người, và tươi cười chạy tới chỗ
trận chiến!
“Hello, xin chào! Tôi là Lý Tuấn Kiệt!”
~~~~~~~~~~~~PCOPM~~~~~~~~~~~~