Người đăng: kexauxa
Buổi sáng đẹp trời cô đang ngồi soạn văn bản đề suất kế hoạch cho buổi kí kết
sắp tới. Ba cô bước vào nhìn thấy cô nở nụ cười đắc ý cất giọng hỏi.
_ Uyên làm gì mà vui vậy, lâu rồi không thấy con cười rồi đó, hôm nay cười rất
xinh.
Cô giật mình khi có giọng nói quen thuộc gọi cô, chợt nụ cười tắt hẳng chỉ còn
tia lạnh nhạt cô đáp.
_ Con đang soạn thảo văn bản thuyết trình ba à. Ba tìm con có việc gì?
Ba cô cười rồi bảo.
_ ngày mai cho chuẩn bị đẹp chút hãy tới buổi hợp.
Cô khó hiểu nhìn ba cô hỏi
_ sao phải chuẩn bị ạ.?
Ba cô nghiêm giọng.
_ cứ làm theo, cấm hỏi.
Nói xong ông rời đi, để lại trong cô một dấu chấm hỏi to đùng trong đầu. Bỏ
qua suy nghĩ cô quay lại công việc của mình, ngồi đánh máy đến chiều, cô lướt
nhìn chiếc đồng hồ trên tay.
_ ây da, đau lưng qúa, 5 giờ rồi Như chúng ta đi ăn thôi rồi về cùng làm.
Lâm Như vương vai đứng dậy sắp xếp giấy tờ trên bàn gọn gàng lại đi đến cạnh
cô.
_ Đêm nay vất vả rồi sếp ạ, đi thôi.
Cô và Như cùng đi ăn, sau khi ăn xong lại trở về công ty làm việc suốt cả đêm.
Dạo này lo công việc bận rộn cô đã không lên facebook, cũng như để tâm tư nhẹ
nhàng bỏ qua chuyện vừa qua.
................................
4 giờ sáng
Lâm Như đã in xong các tài liệu quan trọng, rồi quay lại nhìn cô, thì cô đã
ngủ từ bao giờ, Như tắt máy tính của mình, đi sang chỗ cô lấy áo khoác cho
cô, lưu lại tài liệu vào máy của cô, Như ngã lưng chợp mắt tý sao một đêm làm
việc mệt mõi.
Cô gục đầu trên bàn, đôi môi đào cười nhẹ dước ánh trăng chiếu rọi cả gương
mặt nhỏ nhắn, trong cô như một thiên thần, nhưng từ sâu mang theo hơi lạnh của
mùa đông. Cô đang say mộng có một bàn tay lay lay người cô.
_ Sếp ơi, dậy thôi chúng ta có cuộc hợp quan trọng. Sếp ...sếp...
Cô đang mơ màng bỗng nghe hai từ "quan trọng " cô bừng tỉnh giấc, tay quơ loạn
xạ trên bàn.
_ chết rồi sao cậu không gọi mình sớm chứ.
Lâm Như bật cười nhìn cô.
_ Dạ thưa sếp chưa trễ đâu, mời sếp đi làm vệ sinh cá nhân thay quần áo em đã
chuẩn bị rồi.
Cô nhìn sang Lâm Như liếc nhẹ cái rồi lạnh giọng
_ Cảm ơn.
Khi thay quần áo xong, cô trang điểm nhẹ, mái tóc xoăn nhẹ được cô cột cao
lên trong cô rất cá tính, bước đi khoan thay . Vừa đi cùng Như ra xe cô hỏi
lịch trình một ngày mới.
_ Như! Hôm nay lịch làm việc cuả tôi thế nào?
Như lật sổ tay vừa bước đi vừa đọc cho cô nghe.
_ "8h30 hợp tại Công Ty Liên Doanh.
11h đi ăn cùng Giám đốc Trần Quân
2H chiều kí hợp đồng với Công Ty Hoàng Phú."
Cô bước vào xem an vị, hỏi:
_ Tài liệu đầy đủ chưa?
Lâm Như đáp lời
_ tất cả đã xong rồi thưa Sếp.
Cô ra lệnh
_ Ok . xuất phát
Vừa đến nơi cô mở cửa xe bước xuống, mái tóc xoăn hôm nay gọn gàng trên chiếc
kẹp nhỏ, tạo vẻ nữ tính từ cô, những tia nắng ban mai chào ngày mới cứ thi
nhau hôn lên gương mặt xinh xắn của cô, đôi chân thon dài từng bước từng bước
cùng thư kí đi vào phòng hợp, cô ngồi vào vị trí của chính mình, đối diện cô
không ai khác chính là anh, cái người không có đạo lí đi đường, liếc nhìn anh
, cô lấy lại vẻ lạnh lùng chính mình, mĩm cười nhẹ, nhỏ giọng chào hỏi.
_ Chào các bác, và các công ty bạn, hôm nay cháu đại diện cho công ty Minh Thy
đến dự buổi hợp hôm nay va triển khai đề xuất, hôm nay có gì sơ xuất mong mọi
người bỏ qua.
Sao màn chào hỏi nhiệt tình, cô không quan tâm gì anh, cứ ngồi lắng nghe từng
đại diện trình bài kết hoạch tiêu thụ nguồn sản phẩm mới. Nhưng cô đâu biết
ánh mắt của anh chưa từng rời khỏi gương mặt lạnh nhạt của cô. Đến lượt anh
trình bài đề xuất của mình, anh nhìn cô như muốn khiêu chiến. Cô đáp lại ánh
nhìn thách thức, anh chỉ tay về phía cô như ra hiệu chờ xem cô làm được gì.
Sao khi anh phát biểu qua loa bài thiết trình của mình . từ từ thong thả bước
xuống ngồi lại chỗ, bỏ ngoài tai xì xằm của mọi người đang nói nhau nghe.
_ Giám đốc Đức Tuấn mà lại nêu ý định sơ sài, không kê khai chi tiết, có phải
quá tự đắt rồi không?
_ Đúng rồi, không thể tin được mà, Lê Tổng có ở đây không biết chui vào đâu!
_ Hay là công ty đã nắm chắc phần thắng.
Mọi người bàn tán, cô và anh vẫn khuôn mặt băng giá nhìn lướt qua nhau, cô
đứng lên đi thẳng về máy chiếu, cầm resmots lên nhấn nút, màng hình hiện lên
cả quá trình đóng gói sản phẩm mới, thư kí Như phát cho mọi người một bản tài
liệu, còn cô thì luyên khuyên như con sáo đang hót.
Anh cứ nhìn cô chằm chằm rồi nở nụ cười nữa miệng, nói thầm.
_ Giỏi lắm cô bé, em chạy không thoát tôi đâu.
Kết thúc bài luận trình của mình cô cúi nhẹ đầu chào mọi người rồi về lại vị
trí, ngồi chờ kết quả của công ty đối tác sẽ cùng ai hợp tác. Cô và mọi người
đi ra ngoài, anh ngáng đường cô hỏi.
_ Từ khi nào Minh Thy có người đại diện hoạt ngôn đến thế? Rất biết lấy lòng
người.
Cô đứng lại nhìn anh rồi lạnh lùng đáp.
_ Cảm ơn lời khen của anh
Anh hơi khó chịu khi nghe cô như đang mỉa mai mình
_ Lần này tôi sẽ nhường hợp đồng này lại cho Minh Thy.
Cô nhướng mày nhìn anh đáp.
_ Hay là do anh bất tài, làm vẻ thanh tao là nhường.
Lửa giận trong anh bùng phát khi bị cô miệt thị.
_ Cô... Tôi không chấp phụ nữ.
Cô tiến lại gần anh nghinh mặt rằng giọng.( ad: đi lại như đưa mặt cho người
ta hun hả Uyên, sao này kênh mặt anh, là anh hun khỏi trốn nha cưng)
_ anh thử đụng vào tôi xem? Lần này tôi nhất định có được hợp.đồng. Tôi cần
anh nương tay sao?
Nói rồi cô bước đi qua anh bỏ lại anh tức đến muốn đấm ngực. Anh đứng nhìn
bóng dáng cô dần xa rồi nói cho mình nghe.
_ Dương Ngọc Uyên cô chờ đó. Những gì của cô không thoát khỏi tay tôi.