Lần Đầu Gặp


Người đăng: kexauxa

Ánh nắng ban mai chen qua cửa sổ hôn nhẹ đôi má cô, gương mặt thanh tú pha
nhiều hơi lạnh cũng không giấu được sự mất mát và sâu thẳm trong cô. Những chú
chim hót vang trời trong xanh, chợt cô nhíu mày vì tiếng ồn làm cô không an
giấc say, bỗng một giọng khàn khàn vang lên gọi cô. Không ai khác chính la ba
của cô. [ ba cô là : Dương Minh tổng giám đốc công ty Minh Thy có tiếng ở vùng
Đồng Bằng Sông Cửu Long chuyên về lương thực, thực phẩm của nước Việt Nam]

_" Uyên ơi, dậy ăn sáng rồi đến công ty kí hợp đồng nữa"

_ Dạ...ạ..ạ..

Cô giật mình với giọng gọi vang của ba, say ngủ dạ kéo dài lê thê. Lười biếng
xuống giường làm vệ sinh cá nhân, cô thay bộ đồ công sở, chảy chút lại mái
tóc xoăn bồng bềnh. Lấy cái ví cùng cặp tap chỉnh lại quần áo bước ra khỏi
phòng, lấy lại gương mặt lạnh lùng hằng ngày ,từ từ bước xuống cầu thang, cô
mấp máy môi chào người phụ nữ đang ngồi ăn sáng bên cạnh bàn ăn . [ Bà là Mẹ
cô : Lê Ngọc Thy bà ở nhà lo nội trợ và quán xuyến gia đình, bà mất phải chứng
bệnh suy tim, nên gia đình không muốn bà vất vả]

_Chào mẹ con đi làm
_ Con không ăn sáng sao?
_ Dạ con đến công ty ăn sao ạ, ba ơi con quá gian ạ.

Cô nói với ba mẹ vài tiếng rồi từ tốn bước ra xe, lên xe ngồi chờ . Cô lướt
facebook trả lời thông báo, cô dạo quanh phường và gặp topis của anh, rồi cô
lại cmt.

_" Ứng"
_ "Thật sự nàng muốn về Gia cùng ta"
_ " uhm ta muốn về cùng chàng"

Cô và anh đối đáp cmt của nhau rồi anh thêm cô vào gruop Gia, cô dạo xem một
thể, làm bài pro như mọi người chức vụ của cô là Nha Hoàn của Gia chủ, Gia
chủ là anh. Cô và anh bắt đầu chuyện trò cùng nhau làm quen cả Gia của anh.
Mãi mê nhắn tin cô quên đã đến công ty tự bao giờ, ba cô gọi.

_ " Uyên con không xuống à?"
_ "Dạ, con quên."

Cô chào tạm biệt mọi người facebook trở về công việc. Cô đi thẳng vào bàn lam
việc lấy ra một sắp hồ sơ, rồi nghe ba cô dặn dò vài điều quan trọng rồi cô
cùng thư kí lên xe đi thẳng đến công ty đối tác.
Xe vừa chạy vào cổng đập vào mắt cô là tên công ty xuất nhập xẩu lương thực
Đức Tuấn, cô nhìn xung quanh một lượt, qủa là công ty nhà cô rất bé so với
công ty đối tác, cô hạ quyết tâm lần này nhất định phải kí được hợp đồng này,
cô lẩm bẩm bên môi.

_" cố lên, cố lên"

Hít một hơi thật sâu cô bước xuống xe với hất tung mái tóc xoăn nhẹ của mình
sang một bên, bước chân đều đều vào chính sảnh . Bỗng một thân hình cao to vội
vã đâm phải vào người cô, làm cô té ngã với bao ánh nhìn của mọi người. Cái
cảm giác tiếp đất không hiểu lí do làm cơn đau kéo ùa về làm cô nhăn mày .
Ngước lên nhìn người vừa làm mình té hỏi với giọng nói chanh chưa mát ngọt pha
chút chua xót.
[ Anh là : Lê Đức Tuấn vừa tròn 25 tuổi, là con trai cả của gia đình giàu có ở
vùng, anh mang khí chất của một lãng tử, lộ vẻ kiêu ngạo đầy sự độc chiếm,
lạnh lùng dễ lay động, anh ăn chơi thâu đêm, thay bạn gái như thay xe]

_ " Anh không nhìn đường à, tôi có nhỏ đến nỗi mà anh không thấy tôi à, biết
đau lắm không?"
_ " là do cô không biết điều mà nhường đường tôi đang gấp, không đôi co cùng
cô"

Anh đáp lại cái lí lẽ khiến cô như muốn đấm cho anh một cái, cho anh bớt cái
gọi là hóng hách. Cô thư kí phía sao cúi xuống đở cô lên và phủi quần áo cho
cô, còn anh không lời xin lỗi mà rời đi trong tích tắc. Cô đứng nhìn chỉ biết
nuốt cái ức vào trong, cô nói cho mình nghe.

_" anh chờ đó"

Lấy lại vẻ nghiêm nghị bước đến quầy lễ tân lấy giờ hẹn gặp tổng giám đốc. Sao
khi vào phòng hợp sao một giờ cô đứng lên chào vị Tổng giám đốc.

_ " Khi về cháu sẽ thưa lại với ba và trả lời điều kiện của bác, và bây giờ
cháu xin phép về ạ, tạm biệt bác"
_ " Uhm cháu cứ về báo lại với anh Minh, bác mong chúng ta hợp tác vui vẻ,
baác tiễn cháu"
_ " Dạ, cảm ơn bác ạ"

Cô quay về công ty, và tiếp tục lướt facebook cho hết ngày.


Chuyện Tình Thật Ảo - Chương #2