Chương 61: Phật Thú Đại Chiến (Trung)


Ha ha! Ngọn lam sắc hỏa diễm trên người Long Thiên bỗng nhiên bốc lên cao nửa thước, sức cháy càng thêm mãnh liệt, ẩn ước như có tiếng gầm thét ồ ạt truyền ra. Long Thiên ưỡn thẳng toàn thân, giống như một ngọn cương thương dựng thẳng, không thấy gã sử dụng chiêu thức gì, chỉ nghe “oanh” một tiếng, Liệt Hỏa Minh Nhật thương nắm trong tay nện xuống sàn đài, rồi bỗng chốc một lực lượng uy mãnh theo một quỹ tích kỳ lạ không nhìn thấy trồi lên khỏi sàn đài, và nhanh chóng khuếch tán ra phía ngoài, trông tựa như những gợn sóng rung động.

Mọi người ở bên ngoài Thiên Long kết giới vốn không thể hiểu được, một thức này đã ẩn tàng lực lượng công kích kinh khủng đến cỡ nào, nhiệt độ kinh khủng đến nhường nào!

Thức này có tên là Hỏa Ý Thực Địa, thông qua Liệt Hỏa Minh Nhật thương mà tạo ra vô số hỏa diễm, rồi hóa thành nhiệt độ cực cao, xuyên qua mặt đất truyền đến. Loại nhiệt độ cực cao này một khi gặp được đối tượng có nhiệt độ tương đối thấp, thì khí thế sẽ giống như đánh rắn dập đầu, vững vàng cuốn lấy đối phương, trực tiếp lợi dụng loại nhiệt độ cực cao mà nướng đối phương cho tới khi đạt tới một nhiệt độ tương tự.

Năm xưa, chưởng môn của Dương diễm môn đã sử dụng chiêu thương pháp này mà đã tiêu diệt không biết bao nhiêu tà phái đệ tử, mỗi một người bị giết nếu không hóa thành than, thì cũng là hồn phách tiêu tan. Còn về việc năm xưa khi tham gia cuộc đại chiến giữa hai phe chính tà, mỗi khi nhắc tới Long Quy Hải, tức là nhắc đến một nhân vật bất khả chiến bại.

Pháp Nguyên đối với Liệt Hỏa Minh Nhật thương pháp cũng có nghiên cứu kỹ, hôm nay tự mình chứng kiến, quả thật không tầm thường chút nào. Sóng lửa còn chưa tới, y đã cảm nhận được nhiệt hỏa mãnh liệt, cứ như muốn đốt cháy toàn bộ y phục của y ra. Pháp Nguyên đắm chìm trong Đại Viên Mãn tâm pháp, tâm tính bình tĩnh như mặt hồ không gợn sóng, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, tả thủ như đóa hoa lan rất nhanh bắn ra đạo đạo bạch quang.

Trên mặt Pháp Nguyên có chút tiếu ý, phảng phất như đang hân thưởng cuộc sống mỹ diệu vô cùng. Mọi người đều hiểu được đó chính là Phật tông Niêm Hoa Chỉ, một môn chỉ pháp chí cao vô thượng. Niêm Hoa Chỉ công kích tới cơn sóng lửa, chạm vào nhau nổ vang một tiếng, nó chỉ hơi bị cản lại đôi chút, nhưng ngay sau đó hoàn toàn bị hỏa diễm nuốt chửng hết.

Pháp Nguyên thấy Niêm Hoa Chỉ không có hiệu quả, hữu thủ liền phát động Đào Mộc tiểu kiếm. Kiếm tuy nhỏ nhưng dường như tạo ra sức nặng ngàn cân, hướng xuống phía dưới mà trảm phách một nhát, tốc độ rất chậm, từng tấc từng tấc tiến tới trước, rồi khẽ ngâm một tiếng: “Địa Nguyên Tố chi kiếm!”

Dường như nhận được sự triệu hồi, cả không gian từ bốn phương tám hướng chợt xuất hiện vô số hoàng sắc quang mang của Địa Nguyên Tố, theo sự dẫn động của mộc đào tiểu kiếm, địa nguyên tố từ dưới lòng đất vọt tới, trông như những gợn sóng bình thường, nhanh chóng lan tỏa ra khắp nơi.

Địa Nguyên Tố chui vào bề mặt lôi đài, như cá gặp nước, vui đùa thỏa thích. Tốc độ xông tới của chúng nhanh không biết bao nhiêu, chỉ trong nháy mắt, chúng cùng với sóng lửa được phát ra từ trên ngọn Liệt Hỏa Minh Nhật thương xung kích lẫn nhau.

Sóng lửa ẩn chứa nhiệt độ cực cao, lực công kích cũng cực mạnh. Còn Địa Nguyên Tố chính là tinh hoa của đất, cứng rắn vô bì, lực phòng ngự cũng cực mạnh.

Hai người cùng đạt tới Thám Hư hậu kỳ như nhau, khi giao tranh liền tạo ra một tiếng ầm thật lớn, đánh tung ra vô số đất đá và bụi mù, rồi tất cả cùng va vào Thiên Long kết giới. Ngay khi vừa bị chạm tới, tòa kết giới cường đại lập tức được khởi động, nó ngăn cản toàn bộ dư lực của giao tranh phát tán. Thức này của hai người đều có lực mạnh ngang nhau, sóng lửa và Địa Nguyên Tố va chạm nhau kịch liệt, sức đôi bên tương phản nhau, nhưng lại mạnh ngang nhau, nên đều đồng thời tiêu tán.

“Sóng lửa mạnh thật, nhưng không biết làm cách nào để phát ra nhỉ!” Diệu Nhiên thì thầm vào bên tai Lục Mộng Thần.

“Quả thật rất thần kỳ. Nếu Phong Thần kiếm pháp của chúng ta có thể hấp thu tinh túy của môn thương pháp này, như vậy sẽ rất có lợi!” Lục Mộng Thần nói.

“Ừ!” Diệu Nhiên khẽ đáp lại.

“Kiếm chiêu Địa Nguyên Tố khá lắm!” Long Thiên vô cùng bội phục. Gã cười thật lớn, thân thể di động rất nhanh, chỉ thấy trên lôi đài có một ngọn lửa màu lam đang di động. Đó chính là thân thể của Long Thiên do chuyển động cực nhanh nên chỉ còn có thể nhìn thấy từng đạo từng đạo lam quang lấp lóe mà thôi.

Pháp Nguyên không bị lam quang này mê hoặc, đặc điểm lớn nhất của Đại Viên Mãn tâm pháp chính là dĩ bất biến ứng vạn biến, vạn vật hợp nhi vi nhất (tất cả chỉ còn là một điểm.) Cho nên y rõ ràng có thể nắm bắt được mỗi động tác biến hóa, mỗi vị trí di chuyển của Long Thiên. Khi di chuyển tới góc tây bắc của lôi đài, Long Thiên bắt đầu triển khai thế công thứ hai.

Hai tay Long Thiên huy động Liệt Hỏa Minh Nhật thương, thương ảnh bao trùm toàn thân gã, rồi xuất ra một ngọn lửa màu lam rộng gần mười thước, bên trong ngọn lửa phảng phất ẩn tàng vô số quỷ ảnh, phát ra những tiếng khóc, những tiếng tru gào, khiến cho kẻ khác phải nổi da gà, lạnh xương sống. Đây chính là Liệt Diễm Phệ Hồn, so với khi Long Hải thi triển thì thật là ngàn lần khác biệt.

Tại đây, bên trong biển lửa màu lam mù mịt, không biết bao nhiêu linh hồn đã bị thu nạp. Mỗi lần thu nạp thêm một linh hồn thì sẽ làm cho uy lực của thương pháp gia tăng rất nhiều. Phương thức “Tá hồn nhi tu” của thương pháp này tuy cùng với phương thức tu luyện tuyệt học của Ác Quỷ Môn có chỗ tương tự, nhưng người của Dương Diễm Môn đều là chuyên dùng đệ tử tà phái để làm vong hồn tu luyện, kiểu này coi như là thay trời hành đạo.

Pháp Nguyên trên mặt bắt đầu trở nên nghiêm túc, nhìn vô số quỷ hồn trong biển lửa quay cuồng thì có chút bất nhẫn, tâm trạng từ bi xuất ra mãnh liệt. Y khe khẽ niệm “A Di Đà Phật!” rồi tay cầm Đào Mộc kiếm không ngừng vung vẩy trong không trung, phảng phất như tạo ra những văn tự có vẻ như là một loại kinh văn gì đó. Thì ra y dùng kinh văn để đối mặt với lam hỏa, Pháp Nguyên đã ở vào thế kém.

“Pháp Nguyên sư huynh, không nên viết kinh văn siêu độ! Nguy hiểm quá, tại sao ngươi không tránh né?!” Chúng đệ tử của Liên Hoa Tự vội la lên nhắc nhở.

Hư Vân tông chủ đang ngồi trên hàng ghế danh dự cũng gật gù than thở cho Pháp Nguyên, có thể là trong thời khắc sinh tử này, ý niệm từ bi và tinh thần Bồ Tát phổ độ chúng sinh của y đã nổi lên, quả xứng là người có thể kế thừa ngôi vị chưởng môn của mình a!

Pháp Nguyên vừa viết xong chữ cuối cùng của kinh văn, trong không trung đột nhiên hiện ra vô số kim quang, vừa vặn bắn tới ngọn lửa màu lam, chỉ thấy những hồn phách đang thập phần thê thảm ở bên trong ngọn lửa đều lộ ra vẻ an lành, sau đó thì kim quang chợt lóe lên, toàn bộ đều biến mất.

A, a, a! Thật là thần kỳ, quả đúng là tuyệt học của Phật tông, từ bi hiển lộ ở khắp nơi. Trong khoảng thời gian ngắn ấy, thiện tâm của chúng đệ tử của Liên Hoa Tự chợt khởi phát, tự động thu lại song chưởng khe khẽ niệm Phật hiệu.

Hồn phách mặc dù biến mất, nhưng bên trong hỏa diễm vẫn ẩn chứa nhiệt độ cực cao như cũ, mắt thấy vẫn đang tiến tới thiêu đốt Pháp Nguyên! Trong lúc đó, thân thể Pháp Nguyên đột nhiên biến mất. Đây chính là Thần Túc Thông của Phật tông, trong phút chốc có khả năng di chuyển ra đến ngoài ngàn dặm.

Bạch Lạc Sinh ở dưới đài thở dài khen ngợi: “Hảo bộ pháp! Mặc dù môn bộ pháp này so với Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp của chúng ta có nét khác biệt, nhưng đều kỳ diệu như nhau, thật là tuyệt!” Giang Sơn gật đầu lia lịa tán đồng ý kiến, nhưng mục quang vẫn không rời khỏi lôi đài.

Chiêu này của Long Thiên chẳng những vô hiệu, hơn nữa đã mất đi rất nhiều hồn phách mà gã đã thu thập gần hai trăm năm mới tích trữ đủ! Nghĩ đến việc này, gã không khỏi có chút tiếc rẻ, lửa giận phừng phừng nổi lên trong lòng. Theo sự biến đổi tâm tình của Long Thiên, ngọn lửa màu xanh lam ở bên ngoài thân thể gã càng bốc cháy dữ dội, phát ra những tiếng nổ đì đùng không dứt.

Pháp Nguyên đã chủ động công kích, y lại phải tiếp tục thi đấu.

Thân thể Pháp Nguyên đột nhiên trở nên mềm mại vô cùng, nhìn như một sợi tơ nhện lay động trong không trung, Đào Mộc kiếm nho nhỏ cũng trở nên nhẹ nhàng, hoàn toàn mất đi động tác, yếu lĩnh thông thường của kiếm pháp.

“Thủy Nguyên Tố chi kiếm!”

Thanh âm của Pháp Nguyên ngân lên, rồi một trận mưa phùn rào rào đổ xuống, một lượng lớn Thủy Nguyên Tố từ trong không khí bắt đầu ngưng tụ, rồi trong nháy mắt đã hình thành một cơn sóng cuồn cuộn. Cơn sóng này trước tụ lại sau phân ra, rồi phân tán và tạo thành vô số Thủy Nguyên Tố tiểu kiếm.

Toàn bộ lôi đài đều bị những ngọn Thủy Nguyên Tố kiếm này che kín, do Đào Mộc tiểu kiếm dẫn dắt, Thủy Nguyên Tố kiếm từ chậm đến nhanh, ùn ùn đánh về phía Long Thiên.

Chiêu Thủy Nguyên Tố chi kiếm này cùng với kiếm pháp của Thiên Lãng sơn không giống nhau. Kiếm pháp của Thiên Lãng sơn, hoàn toàn do Thiên Lãng thần công tụ tập chân nguyên mà phát ra, còn Thủy Nguyên Tố chi kiếm, chính là bản chất của thủy nguyên tố trong vũ trụ. Những thủy nguyên tố này ở hình thái cụ thể thì hợp thành sông, biển, hồ, thủy vực, mà trên thực tế, không vật thể nào mà không có thủy nguyên tố ẩn tàng ở bên trong, ngay cả trong không khí cũng tràn đầy thủy nguyên tố.

Mềm mại mà không có hình thái cụ thể, có lực thẩm thấu cực mạnh, đó chính là đặc điểm của thủy nguyên tố. Mà chiêu Thủy Nguyên Tố chi kiếm của Phật Tông, không chỉ có điểm này, hơn nữa lại có cả một lực lượng công kích rất cường đại.

Trong kiếm của Pháp Nguyên, đây dứt khoát không phải là thủy kiếm, chính là mang theo mũi nhọn dồn dập trút xuống như mưa đá. Long Thiên thấy vậy vội nhanh chóng huy động Liệt Hỏa Minh Nhật thương trong tay, rồi chân nguyên theo song thủ không ngừng truyền vào. Ngọn Liệt Hỏa Minh Nhật thương giống như bị làm nổ tung, từ đầu mũi thương đột nhiên phun ra một ngọn lửa màu xanh lam mãnh liệt, hung ác cuồng nộ phóng ra ngoài.

Ngọn lửa màu xanh lam tạo thành hình dạng một con rồng bay ngang trời, dựa vào thế lửa cùng nhiệt độ cực cao và vô cùng mãnh liệt, xé không nhào tới hàng hàng lớp lớp Thủy Nguyên Tố kiếm.

Tiếng nước bị bốc hơi xèo xèo lập tức phát ra, có một số ngọn Thủy Nguyên Tố kiếm bị nhiệt độ cao của lam sắc hỏa long làm cho bay hơi mà tan mất, nhưng Thủy Nguyên Tố kiếm lại quá nhiều, uy lực hiện diện ở khắp nơi, nhanh chóng nhập vào trong cơ thể của lam sắc hỏa long, rồi phân giải thân thể của nó.

Thủy Nguyên Tố chi kiếm thật là lợi hại! Toàn bộ chúng nhân ở ưới đài đều kinh hô ầm ĩ cả lên. Ngay cả Long Quy Hải đang ngồi tại hàng ghế quý tân, tuy vẫn giữ nét mặt bình lặng như nước, không nói câu nào, nhưng vẫn khẩn trương nhìn chằm chằm vào thế cuộc biến hóa trên đài.

Còn Thần Yên chân nhân thì mặc dù đang làm người ngoài cuộc, nhưng dù sao vẫn bị màn long tranh hổ đấu đặc sắc của hai người này thu hút, quan sát với vẻ rất thích thú. Các vị đại chưởng môn khác vì không có đệ tử vào đến vòng tứ cường, thì tâm tình trái lại được buông lỏng, ánh mắt vẫn tập trung theo dõi mọi diễn biến đang xảy ra.

Ba, ba, ba! Một số Thủy Nguyên Tố kiếm đã thành công đột phá hỏa diễm chân nguyên hộ thân của Long Thiên, trực tiếp công phá vào thân thể gã, mà chúng lại có lực công kích rất lớn, đánh loạn cả lên vào thân thể của Long Thiên.

Uuuuuu! Hàng loạt tiếng rống kinh thiên động địa vang lên khiến chúng đệ tử đang quan chiến đều hoảng hồn. Nhưng mọi người cũng bình tĩnh trở lại ngay tức khắc, mục quang hướng về phía vừa phát ra âm thanh. Đến lúc này ai nấy mới phát hiện ra trên người Long Thiên đang phát ra ngọn lửa lam quang, rồi nhanh chóng chuyển hóa thành một bảo giáp đen sẫm.

“Kỳ Lân thánh giáp!” Lục Mộng Thần kêu lên kinh hãi, như không tin vào mắt mình. Hắn vội nhìn lại lần nữa, nhưng đó vẫn là sự thật.

Toàn thân Long Thiên cháy bùng ngọn lửa lam quang, hắc khí từ thân Kỳ Lân thánh giáp tỏa ra tứ chi, sau đó lan đến đỉnh đầu. Trên hai vai, hình thành hai đuôi cánh nhỏ. Nơi khuỷu tay hình thành như dạng đầu ngọn kích. Thủ cấp thành mũ sắt rắn chắc với rất nhiều vẩy, và hai sừng kỳ lân ở phía trên cùng.

Chứng kiến Kỳ Lân thánh giáp xuất hiện, Long Quy Hải chợt nở một nụ cười nhẹ.

Phảng phất như thắng lợi đã nằm trong tay y…….

Chúng Thần Chi Nguyên - Chương #61