Chương 18: Tham Thần Cấm Cung


Nơi biên thùy phía tây bắc xa xôi, có ngọn Thiên Ma phong quanh năm bị hắc vụ che phủ, khiến cho cả ngọn núi giống hệt như một cái nồi đen hướng lên trời.

Trên đỉnh núi, ngay tại chính giữa là một viên khẩu rất lớn. Từ viên khẩu này đi thấp xuống dưới là một hắc động sâu thăm thẳm. Mà hắc động này thông thẳng đến đáy hàng trăm dặm, đường đi bên trong ngang dọc xen kẽ tựa như mạng nhện. Ở tận cùng hắc động là một tòa cung điện màu đen đứng sừng sững. Đây chính là tổng đàn của Ma Môn – Ma Thần Điện.

Bên trong Ma Thần Điện, vừa rộng lớn vừa thoáng đãng, phóng mắt nhìn qua tựa hồ như không thể xác định được giới hạn. Xung quanh ma khí tối đen phủ dày đặc, làm cho không gian càng thêm huyền bí và đáng sợ.

Ở trung tâm Ma Thần Điện, có bốn hắc y nhân tóc bạc đang quỳ ở đó, bọn họ chính là Kim Ngân Đồng Thiết tứ đại ma tôn. Sắc mặt tứ đại ma tôn trắng bệch ngay cả thở mạnh cũng không dám, trán thấm đẫm mồ hôi, dường như sắp phải đối mặt với sự phán quyết quan hệ đến việc sống chết của họ vậy.

Một thanh âm lạnh lẽo mà uy nghiêm từ bốn phương tám hướng vang lên, giọng nói của môn chủ Ma môn Huyết Cấm: “Tiểu Đồng, điều lúc nãy tiểu Kim kể có phải là sự thật không?”

Đồng Ma ma tôn nghe gọi đến tên mình thì toàn thân rung động, suýt chút nữa là nằm bò xuống, cất giọng run rẩy trả lời: “Khải bẩm tông chủ, mỗi câu Kim sư huynh vừa kể đều là sự thật. Theo lý mà nói Bích Hải Triều Thanh tiêu đó vốn là vật của Ma môn chúng ta, nhưng không hiểu tại sao, từng khối thần cấm thạch bia đột nhiên bay ra ngăn cản đệ tử. Những lời mà chúng đệ tử vừa kể, tuyệt không dám có nửa điểm giấu diếm Tông chủ, nếu có giả trá, xin cho sét đánh tan thây!”

Ma Môn tông chủ Huyết Cấm trầm mặc một lúc, rồi thở dài một hơi, từ từ nói: “Tiểu Kim, xem ra Tham Thần Cấm Cung trong truyền thuyết lại xuất hiện ở thế gian rồi.”

Kim Ma ma tôn thoáng hơi do dự một chút, nhưng lòng hiếu kỳ mạnh mẽ đã thúc đẩy, cuối cùng vẫn không nhịn nổi mà lên tiếng hỏi: “Tông chủ, đệ tử từng nghe người đề cập đến Tham Thần Cấm Cung, không biết Tham Thần Cấm Cung này rốt cuộc là chuyện thế nào? Chẳng lẽ bên trong thật sự có giam cầm những thiên thần hung ác nhất của Thiên Giới hay sao?”

Huyết Cấm có chút khích động, lời nói hơi run rẩy: “Theo điển tịch của bổn môn ghi lại, trong thiên hạ có ngũ đại tu chân cấm địa, Tham Thần Cấm Cung này là một trong số đó. Theo truyền thuyết, ngũ đại tu chân cấm địa là cấm chế của Thiên Đế để cầm tù ngũ đại ác thần. Thiên Đế dù rằng với pháp lực vô thượng đã giam được ngũ đại ác thần này, nhưng cũng chỉ có thể đem chúng nhốt vào trong những pháp khí cấm cung. Mà ngũ đại ác thần pháp lực thông thiên, mặc dù không thể thoát khốn nhưng vẫn có khả năng mang theo cung điện cấm chế này mà bay lượn khắp nơi, hành tung xuất quỷ nhập thần, những kẻ gặp phải nếu không bị thất tung thì cũng phải bỏ mạng. Bởi vậy, lúc trước các ngươi nhìn thấy tòa núi đó có thể thần bất tri quỷ bất giác mà di chuyển ra sau cũng chính là như vậy. Tham Thần Cấm Cung này bên trong giam một trong ngũ đại ác thần chính là Tham Thần.”

Tham Thần! Nghe tên là có thể biết, người này rất yêu thích nhất là bảo vật, tiền tài, mỹ nữ, và quyền lực. “Bích Hải Triều Thanh tiêu đó chắc là nguyên nhân đã hấp dẫn lão xuất hiện.” Nghĩ đến đây, Ma môn tông chủ Huyết Cấm trong lòng có chút đau khổ và bất lực, bảo bối quan trọng như vậy mà lại không lấy được vào tay. Ôi chao! Những người tu chân dù mạnh thế nào cũng không dám giao đấu với thần, huống chi, đây lại còn là ác thần!

Tứ đại ma tôn hoàn toàn ngây ra, thầm nghĩ trên đời sao lại có vị thần kỳ quái như vậy? Chẳng trách nào y đã bị giam cầm và lại còn bị trục xuất khỏi thiên giới.

Khi tứ đại ma tôn còn đang trầm ngâm suy nghĩ, thì tông chủ Ma môn Huyết Cấm đột nhiên lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức khiến bọn họ như rơi vào hố băng: “Bốn người các ngươi không hoàn thành nhiệm vụ, đáng phải chịu tội gì?”

Thân thể tứ đại ma tôn run lẩy bẩy, vội vàng luôn miệng cầu xin lượng thứ.

Ma môn tông chủ Huyết Cấm dừng một lát, giọng điệu cũng thay đổi, nói: “Thôi bỏ đi, lần này tuy các ngươi không đem Bích Hải Triều Thanh tiêu về, nhưng lại mang về một tin tức quan trọng, cũng coi như là đoái công chuộc tội. Lui ra đi, đợi phân phó của ta, vẫn còn việc quan trọng để các ngươi đi làm!”

Tứ đại ma tôn rối rít tạ ơn rồi nhanh chóng lui ra ngoài.

Ma Thần Điện rộng lớn vô hạn lại khôi phục sự vắng vẻ ban đầu.

oooOooo

Không biết Lục Mộng Thần hôn mê đã bao lâu, khi hắn tỉnh lại thì thương tích trên người đã biến mất. Hắn mở to mắt nhìn cảnh tượng kỳ quái xung quanh, gần như không dám tin vào mắt mình.

Trời ạ! Mình đang ở đâu đây?

Đây là một tòa cung điện vô cùng hào hoa lộng lẫy, khí thế trang nghiêm đến mức thế gian tuyệt không thể có, ngay cả cung điện đế vương cường thịnh nhất so với nó cũng như đom đóm sánh với minh châu.

Cả tòa cung điện có đỉnh hình tròn, dùng vô số mã não khảm chồng lên mà thành, rũ xuống như chiếc phễu, hình dạng lạ lùng. Bề mặt rộng lớn của cung điện trải đầy những viên gạch hoàng kim sáng lấp lánh, mỗi khối có đến mười thước vuông vức. Toàn bộ vách tường là do bạch ngân làm thành, trên mặt cứ cách vài thước lại nạm một viên bảo thạch rất lớn. Xung quanh cung điện phía cạnh bờ tường có trồng những cây hoàng kim, mỗi cây đều dày đặc những chiếc lá như lục bảo thạch, trên cành cây lại có vô số trân châu óng ánh. Một khe nước tỏa ra mùi thơm ngào ngạt uốn lượn rót vào giữa những cây hoàng kim khắp cung điện, khi chảy xuống lại không ngừng biến ảo thành những sắc thái tuyệt đẹp.

Lại nhìn về phía trước, vàng, bạc, lưu ly, ngọc trai, mã não, hổ phách, trân châu, hồng ngọc…….Tổng cộng có tới mười loại bảo vật hợp thành từng bậc thềm rộng lớn, từng nhóm theo thứ tự hướng lên trên. Tại bậc thềm cao nhất có dựng một pho tượng nguy nga cao lớn, sáng long lanh dường như là dùng một khối kim cương khổng lồ để chạm khắc. Pho tượng huy hoàng, rực rỡ trong suốt đến lóa mắt nổi bật giữa tòa cung điện, hình dáng là một vị lão nhân. Vị lão nhân này một tay đeo chiếc nhẫn kim cương xanh biếc đang vươn tới trước, tay còn lại thì nắm chặt lại. Ánh mắt tỏa ra tia sáng tham lam, miệng mở rộng, phảng phất như nước miếng sắp chảy ra ngoài.

“Đây là nơi nào? Lão nhân kia thật là kỳ quái!” Lục Mộng Thần trong lòng bị chấn kinh, khi hắn đang chuẩn bị bước lên bậc thềm xem thử thì cảnh tượng càng làm giật mình hơn xuất hiện.

Bên cạnh pho tượng lão nhân to lớn đó, từ từ dâng lên một trận sương mù, mười hai cột trụ tròn và trong suốt từ trên bề mặt hoàng kim mọc lên một cách thần kỳ. Mỗi cột tròn cao khoảng mười thước, rộng ba thước, bên trong chứa đầy dịch thể, càng khiến người ta kinh ngạc hơn là trong mỗi cột tròn đều có ngâm một nữ tử tuyệt đẹp. Mười hai nữ tử y phục không giống nhau, thần thái khác biệt, tràn đầy vẻ mỵ hoặc và phong tình.

Mười hai cột tròn trong suốt này chia đều hai bên pho tượng lão nhân. Nữ tử trong cột tròn ở cuối cùng bên phải khiến cho Lục Mộng Thần cảm thấy mười phần quen thuộc. Hắn tung ngươi lên, lao đến bên cạnh cột tròn đó.

“A, Thanh Dao!” Lục Mộng Thần kinh hãi thốt lên.

Hết chương 18

Chúng Thần Chi Nguyên - Chương #18