Thắng


Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠

Đám học sinh sững sờ nhìn cảnh này

Vũ Na cùng Đường Nguyệt cũng thế, nhưng rất nhanh Vũ Na liền tỉnh táo lại,
nàng nhớ tới lời nói của Vũ Minh, thế là nàng hét lớn 1 tiếng

“Giết”

Vũ Na huy động kiếm trong tay chém tới, nhất thời 1 con ma thú trước mặt bị
chém thành 2 mảnh

Đường Nguyệt giật mình nhìn cảnh này, sau đó liền kinh hỉ, tham gia vào đội
ngũ chém giết

Những người khác cũng thế

Tuy rằng họ không hiểu tại sao mấy người Vũ Minh lại làm được điều này, nhưng
họ biết bây giờ không ra tay sẽ không còn cơ hội nào nữa

Thế là toàn bộ học sinh đều điên cuồng lao vào chém giết

Không ngừng có ma thú chết đi, 100 con, 200 con…

Ma thú bị giết càng ngày càng nhiều, tuy thế nhưng số lượng ma thú cũng còn
rất nhiều

Lúc này đã có vài tên học sinh tiếp cận đám ma thú cấp 3, chỉ là với sức công
kích của họ rất khó để phá đi phòng ngự của chúng

Đúng lúc này Tô Ánh Tuyết thể lực cùng chân nguyên lực tiêu hao quá độ, đã có
dấu hiệu trì trệ

Vài con ma thú cấp 3 thoát khỏi khống chế liền điên cuồng nhắm tới mấy người
Vũ Minh, tiếc là toàn bộ đều bị Lâm Dũng cản lại

Thoáng cái sắp hết 5 phút, Vũ Minh cảm giác bắt đầu choáng váng, chân nguyên
lực trong cơ thể tiêu hao chỉ còn lại 1 phần 10 chưa tới, đột nhiên cái cây mà
dây xích sắt cắm vào phía kia bị ma thú đạp đổ

Vũ Minh cùng Tô Ánh Tuyết bị biến cố bất ngờ xảy ra làm chấn động đến thể nội,
không nhịn được liền phun ra 1 ngụm máu tươi

Ba người họ rơi xuống dưới đất liền bị ma thu tấn công, Vũ Minh tức giận quát
lớn 1 tiếng

“Thiên Ma Hoàng Quân Bộ”

Chân hắn quét 1 cái, toàn bộ chân nguyên lực còn lại phóng ra ngoài đánh bay
toàn bộ đám ma thú xung quanh, nhiều con cấp thấp bị giết ngay tại chỗ

Lâm Dũng chạy tới đỡ lấy 2 người sau đó liền lùi lại lên tường thành

Vũ Minh nhìn Tô Ánh Tuyết khóe miệng vết máu khẽ nhíu mày lại, sau đó nhìn Lâm
Dũng nói

“Không sao chứ?”

“Không sao, chỉ tiêu hao chân nguyên lực có chút lớn thôi” Lâm Dũng thở dốc
nói

“Được, vậy cùng lên đi”

“Khoan đã, Vũ Minh, ngươi bây giờ làm sao chiến đấu được?” Tô Ánh Tuyết ngồi
dưới đất mệt mỏi nắm lấy ống quần của hắn nói

“Yên tâm đi” Vũ Minh cười nhạt 1 tiếng, sau đó bàn tay xuất hiện 1 viên cấp 3
ma chủng, hắn vừa tiến tới, bàn tay liền bóp mạnh 1 cái, năng lượng cuồng bạo
bị hắn nuốt vào trong cơ thể

Nó tiến vào cơ thể sau đó không ngừng tàn phá, chỉ là bị sinh mệnh lực trong
vũ trụ nhỏ áp chế gắt gao, Vũ Minh khẽ nhếch môi 1 cái rồi thả người nhảy
xuống dưới

Lâm Dũng ngay sau đó cũng nhảy xuống theo

Hiện tại đám ma thú đã toàn bộ tỉnh táo lại, chúng ánh mắt khát máu nhìn chằm
chằm đám học sinh

May mắn rằng hiện tại 3 phía khác tường thành đã toàn bộ giết sạch ma thú, chỉ
còn bên phía của Vũ Minh còn khá đông, trong quá trình chiến đấu từ đầu tới
giờ chỉ còn lại hơn 70 con cấp 3 ma thú, cấp 2 còn vài chục đầu, cấp 1 còn
trên 200

Đám học sinh đã hoàn toàn tụ tập lại 1 phía, nhân số chỉ còn lại có hơn 30
người

Họ liều mình chém giết đám ma thú

Ở quảng trường, các học sinh khác thấy cảnh này đều trở lên điên cuồng hò hét

“Oa, lúc đầu ta không hiểu tại sao họ lại muốn nhảy múa trong lúc này, nhưng
không ngờ lại khó tin đến thế”

“Đúng vậy, ngươi nhìn thấy không, tất cả ma thú đều như bị trúng định thân
chú, đều bị bất động, phản kháng cũng không được”

“Điều làm ta buồn cười nhất là lại có vài tên dám tới tấn công cấp 3 ma thú,
họ không biết là phòng ngự của chúng rất biến thái sao? Bốn người dùng hơn 2
phút chém mới chết được 1 con, cười chết ta rồi”

“Ngươi nhìn xem, Ánh Tuyết nữ thần múa thật đẹp, thật quá mê người, nếu được
làm bạn trai của cô ấy ta tình nguyện giảm 10 năm tuổi thọ”

“Ngươi đừng mơ tưởng, Vũ Minh đã độc chiếm nữ thần rồi”

“Cũng phải, trai tài gái sắc, ta lại không có lý do nào phản bác được”

Nhưng khi màn hình xuất hiện cảnh đám người Vũ Minh rơi xuống, cùng với cảnh
Vũ Minh bóp nát ma chủng hấp thụ năng lượng cuồng bạo kia họ liền kinh hô

“Hắn điên rồi sao? Lại dám đi hấp thu năng lượng như thế?”

“Hắn không sợ cơ thể chịu không được mà nổ chết hay sao?”

“Mau nhìn”

Chỉ thấy trên màn hình, Vũ Minh cùng Lâm Dũng lao về phía đám ma thú, phía sau
là đám học sinh chạy theo

Vũ Minh giống như chẳng hề bị năng lượng cuồng bạo ảnh hưởng tới, càng giống
như mạnh hơn. Họ không biết rằng hắn dùng chính là Thiên Ma Thoái Cốt Hấp Khi
Công

Nếu chỉ dựa vào lực lượng cơ thể thì rất khó để bóp nát ma chủng, Thiên Ma
Thoái Cốt Hấp Khi Công chính là thứ làm hắn có thể hấp thu năng lượng bên
trong ma chủng cùng làm mọi kết cấu bên trong vỡ nát

Nhưng do năng lượng quá mức cuồng bạo nên hắn chẳng hấp thụ được, hắn chỉ có
thể đưa năng lượng cuồng bạo đó vào cơ thể sau đó phóng ra ngoài, cơ thể hắn
giống như 1 chất môi giới hơn là hấp thụ, chỉ lưu trữ mà không tiêu hóa. Nhưng
dù thế hắn vẫn sử dụng nó được

Vũ Minh kinh khủng lực lượng cơ thể, kết hợp với cuồng bạo năng lượng giết
chết 1 đám lớn cấp 3 ma thú. Nhưng năng lượng bên trong ma chủng không phải là
vô tận, chỉ dùng được một lúc, năng lượng liền toàn bộ biến mất tán vào không
khí

Chỉ là còn sót lại 1 chút xíu, Vũ Minh liền dùng nó 1 chút xíu đó chế tạo
nhanh 1 nhân hình bom

Hắn vừa rồi không giết ngay lập tức mà là đập bất tỉnh nó, sau đó bóp nát 4
chân của nó rồi nhanh tay chế tạo 1 nhân hình bom cấp 3

Ngay sau đó, Vũ Minh hét lớn

“Lâm Dũng, tạo đòn bẩy”

Lâm Dũng hiểu ý khụy gối xuống, 2 tay xếp lại với nhau. Vũ Minh chạy tới đạp
vào lòng bàn tay hắn, Lâm Dũng toàn lực hất hắn lên trên cao

Khi vừa nhảy lên, Vũ Minh dùng toàn bộ sức lực hét lớn

“Chạy đi”

Những người khác kinh ngạc nhìn hắn, nhưng nghe thấy lời hắn nói cùng trên tay
1 con cấp 3 ma thú khủng lồ, tất cả mọi người đều biến sắc, ngay sau đó liền
điên cuồng chạy trốn

Nhưng người không chạy kịp dứt khoát kích hoạt vòng năng lượng

Vũ Minh trên không xoay 1 vòng ném xuống nhân hình bom trên tay

Ầm

Một tiếng nổ lớn vang lên

Xung quanh mười mấy mét ma thú toàn bộ chết sạch, thậm chí dư chấn còn làm
trọng thương những ma thú gần đó

Vũ Minh bị nổ văng ra ngoài mấy chục mét

Tô Ánh Tuyết hoảng sợ chạy tới, chỉ thấy bên ngoài Vũ Minh quần áo rách nát
kinh khủng, trên người vết thương chồng chất, nhưng hắn vẫn cười nhìn nàng,
giống như những vết thương đó chẳng là gì cả

Vũ Minh liếc mắt lại vùng chiến trường, ở đó chỉ còn lại lác đác vài con ma
thú, ma thú cấp 3 thì chết toàn bộ

Những con ma thú còn sót lại rất nhanh bị đám học sinh giết sạch

Tất cả học sinh sau khi giết hết ma thú liền đặt mông ngồi xuống mặt đất thở
hổn hển, người thì nằm, người thì đứng, tất cả đều rất mệt mỏi

Ngay sau đó, 1 âm thanh vang lên

“Ma thú công thành kết thúc, tất cả những người còn lại thông qua cuộc thi.
Những học sinh bị loại mời không cần tiếp tục di chuyển, rất nhanh sẽ có nhân
viên tới đưa về”

Tĩnh

Toàn bộ chiến trường, toàn bộ quảng trường, im lặng tới đáng sợ, không có nổi
1 âm thanh phát ra. Nhưng ngay sau đó

Oanh

Tất cả mọi người đều giống như nổ tung như thế

Cuồng hỉ

Tất cả những học sinh trên chiến trường đều điên cuồng hét to phát tiết tâm
tình của bản thân

Cuối cùng cũng kết thúc

Họ rốt cuộc thông qua cuộc thi

Nhiều tiếng đồng hồ mệt mỏi, đối mặt với ma thú hung mãnh, cả tinh thần lẫn
thể chất đều có 1 cảm giác như được giải thoát. Họ đổ xô ánh mắt nhìn về phía
Vũ Minh

Cuối cùng 1 đòn chính là hắn đã khiến tất cả mọi người thông qua cuộc thi, tuy
rằng ngộ thương khiến 1 số người bị loại, nhưng không ai trách hắn cả

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”

“Thắng? Chúng ta thắng rồi! AAAAA”

“Chúng ta thắng rồi! Hahahaha”

Mọi người đều vui vẻ, họ chạy lại vây quanh Vũ Minh, nhưng nhìn vết thương
chồng chất trên người hắn họ lại nảy sinh kính ngưỡng cảm giác

Vũ Minh trong lòng cũng cười khổ không thôi, hắn bị dư chấn đánh tối tăm mặt
mũi, hắn phát hiện rằng nếu như sức mạnh vượt quá sức chịu đựng của bản thân,
sinh mệnh lực rất khó chữa trị nhanh chóng được cho hắn, hắn đành bất lực nằm
đó nhìn lấy mọi người vây quanh

Tại quảng trường…

Các học sinh khác cũng cảm xúc nổ tung

Cuối cùng 1 đòn Vũ Minh làm quá đẹp. Canh ngay chính giữa đám cấp 3 ma thú nổ
tung, không có 1 con nào thoát khỏi cái chết

“Đẹp trai phát nổ”

“Thật đúng là thắng”

“Ta cứ nói đi, Vũ Minh hắn chắc chắn làm được những thứ người khác không thể,
vừa rồi ai phản bác ta, đi ra đây”

Bên cạnh đó cũng không ít người “ghen ăn tức ở” ghen ghét nói

“Hừ, chẳng qua chỉ là may mắn thôi”

“Đúng vậy, nếu là ta, ta cũng làm được, hơn nữa làm còn đẹp hơn hắn”

“Ha ha, 1 đám chỉ biết nói miệng, gặp chuyện thật khéo khi các ngươi là người
chạy nhanh nhất”

“Nói không biết ngượng, không biết đánh nổi 1 con cấp 3 ma thú hay không mà
dám to tiếng, biết xấu hổ không?”

“Mặc kệ bọn hắn, lòng dạ hẹp hòi nên sinh lòng ghen ghét mà thôi, ha ha”

Những kẻ kia đều bị những người khác nói tới á khẩu, mất mặt xấu hổ cụp đuôi
trốn vào trong

Những người tham gia cuộc thi đều được nhân viên đưa đi tập hợp lại vào trong
thành nơi đám người Vũ Minh đang ở

Sau đó rất nhanh trên bầu trời xuất hiện máy bay, sau đó đưa tất cả họ vào
trong đưa về quảng trường, trên máy bay Tô Ánh Tuyết đang kiểm tra vết thương
cho Vũ Minh, nàng đau lòng có chút muốn khóc

“Sao lại liều mạng như thế” Tô Ánh Tuyết nhìn hắn nói

“Yên tâm, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi” Vũ Minh cười nói, hắn biết cơ
thể mình ra sao, dù cho sinh mệnh lực không thể nhanh chóng chữa trị, nhưng
chắc chắn rằng sau 1 ngày hẳn viết thương sẽ toàn bộ lành lại

“Cuối cùng cũng kết thúc” Lâm Dũng bên cạnh thở ra 1 hơi sau đó nhìn Vũ Minh
nói tiếp

“Ngươi thật đúng là dám làm, ta cách bán kính vụ nổ hơn 10 mét vẫn bị thương,
ngươi ngay trung tâm mà còn sống được đúng là thần kỳ”

“Ngươi không nói lời nào không ai bảo ngươi câm đâu” Vũ Minh trừng mắt nhìn
hắn nói, nhưng lại phát hiện Tô Ánh Tuyết đang nhìn chằm chằm hắn

Vũ Minh có chút lúng túng vuốt vuốt cái mũi


Chúa Tể Vũ Trụ - Chương #71