Lần Đầu Gặp Gỡ


Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠

(PS: Như đã nói, ta vì 1 bộ truyện mà mất ngủ 2 ngày, cho nên tha thứ ta ích
kỷ, ta nghĩ sẽ mang sơ lược bộ truyện đó vào đây, thêm ra vài chương nội dung
nhàm chán để hoàn thành 1 số tiếc nuối trong lòng)

Trước mặt họ hiện lên 1 bảng dẫy số liệu.

Người chơi: Chiêu Hy.

Thân phận: Chiêu Hy (du học sinh).

Ngày sinh: 20 tháng 1 năm 1990.

Tiền tài: Không hạn mức.

Xuất thân: …. (tự chọn).

Người chơi: Vũ Minh (Vũ Đế).

Thân phận: Vũ Minh (du học sinh).

Ngày sinh: 24 tháng 1 năm 1990.

Tiền tài: Không hạn mức.

Xuất thân: …. (tự chọn).

Chú thích: trò chơi đạt tới cực hạn xấp xỉ 100% chân thật, có thể xem như tiếp
cận 1 thế giới, vì tránh cho trong trò chơi xuất hiện sai lầm gây nên tử vong,
mọi mặt sức mạnh đều định theo người chơi bản thân thực lực.

Lưu ý: Không thể đối với nhân vật chính cốt truyện tạo ra bất kỳ thương tổn về
mọi mặt (bao gồm khống chế, thuê người khác ra tay, xâm phạm thể xác…). Vi
phạm trực tiếp phán định thất bại.

Trò chơi tóm tắt:

Thế giới thế kỷ 21, bình thường thế giới năm 2007.

Nhân vật chính: Lee Eun Ah (Nữ tính - bách hợp).

Xuyên việt giả, nắm giữ hệ thống cùng ký ức kiếp trước trí nhớ. Biết được
tương lai sự kiện diễn ra.

Nhìn tới đây Vũ Minh khóe miệng giật giật. Đây chẳng phải là nói kiếp trước
người này là 1 nam nhân? Nhìn gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ kia, ẩn sau đó lại
là 1 nam nhân linh hồn.

Vũ Minh không tự chủ được có chút rùng mình. Sau đó tiếp tục nhìn xuống xem
nội dung cốt truyện.

Xuất thân: Cháu gái chủ tịch tập đoàn SamSung Lee Kun Hee, từ nhỏ cha mẹ bị bị
Lee Kun Hee hại chết, ngoại giới là tai nạn giao thông. Trước khi chết, cha
của Lee Eun Ah nhờ cậy quản gia cứu lấy con gái mình. Từ đó nàng trở thành em
gái của MC Quốc Dân Yoo Jae Suk.

Lịch sử phát triển:

….

Cuối cùng 1 câu chú thích.

“Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: 7 năm”.

“Chân thực thời gian: 3 tháng”.

Vũ Minh đọc xong toàn bộ bối cảnh, ban đầu cảm giác buồn nôn khi 1 linh hồn
nam nhân trong cơ thể mỹ nhân kia hoàn toàn biến mất.

Hắn nở nụ cười. Hắn có cảm giác, mình đối với nhân vật này vô cùng yêu thích.
Tất nhiên không phải là tình cảm trai gái loại kia, mà chỉ đơn thuần là yêu
thích.

Lee Eun Ah trải qua cuộc đời thật vô cùng phong phú.

Tuy không như hắn, nhưng lại tràn ngập 1 loại cảm giác chân thật. Thông qua nỗ
lực của bản thân, để cho đất nước công nhận giới tính của mình, hơn nữa còn tổ
chức hôn lễ với 6 cô vợ, thật sự là vô cùng phong phú.

Hắn đối với Lee Eun Ah trong cuộc đời có 1 chút tiếc nuối, hơn nữa kết cục là
nàng cũng mang thai, mặc dù không phải của bất kỳ người nào, nhưng lại để hắn
cảm thấy có chút quái.

Cuối cùng cái mốc thời gian kia để cho hắn biết được 1 số việc, 3 tháng ở bên
ngoài sẽ không biết xảy ra bao nhiêu chuyện. Khéo khi khi đó họ liền sẽ cho
rằng nhóm người hắn đã chết trong bí cảnh rồi cũng không chừng.

Khẽ lắc đầu, hắn quay ra nhìn Chiêu Hy, thấy nàng đang loay hoay cái chỗ chọn
thân phận liền cươi nói.

“Hy nhi, chọn được không?”.

“Vũ Minh ca, ta muốn đi chơi nha, tới chọn giúp ta đi”. Chiêu Hy cười hì hì
nói.

Vũ Minh khẽ lắc đầu, suy nghĩ 1 chút liền chọn lấy 1 nhà tài phiệt nhi tử, 2
người đã đính hôn. Dù sao cái hạn mức tiền tài là vô hạn, thân phận tài phiệt
cũng hợp tình hợp lý.

Về phần cha mẹ…

Trực tiếp để là từ 2 năm trước qua đời liền tốt.

Ngươi nói đây là đang trù lấy cha mẹ mình? Không liên quan, trò chơi mà thôi.
Ai sẽ để cho trong trò chơi nhân vật ước thúc lấy chính mình? Não tử có vấn đề
sao?.

Để tại nước Mỹ tài phiệt cũng được. Dù sao Vũ Minh cùng Chiêu Hy đều dùng lấy
dung mạo thực sự vào đây, thế giới bên ngoài trải qua hơn 500 năm biến hóa,
Châu Âu cùng Châu Á đã không còn sự phân chia, gương mặt cũng là từ 2 cái này
hòa làm 1 thể.

Phải biết qua 500 năm, các loại hỗn huyết con lai ra đời không biết bao nhiêu
cho kể, xuất thân du học sinh thật đúng là phù hợp.

Thoáng cái 2 người họ liền xuất hiện tại nước Mỹ, New York.

Hiện tại là năm 2007, theo cốt truyện thì tới năm gần cuối năm 2008 Lee Eun
Ah, nhân vật chính này mới xuất đạo, chính thức trở thành 1 ca sĩ. Vũ Minh
hiện tại cũng không gấp gáp đi Hàn Quốc làm gì.

Trước tiên để cho Chiêu Hy đi dạo vòng quanh thế giới 1 vòng liền được.

Rất nhanh 1 năm thời gian trôi qua, trong thời gian này, Vũ Minh cùng Chiêu Hy
đi qua rất nhiều quốc gia, Đức, Pháp, Nga, Trung Quốc… thăm quan vô số cảnh
sắc mỹ lệ, món ngon ẩm thực các nơi.

Hơn nữa hắn cũng không phải chỉ đi chơi không. Trong thời gian này, hắn trực
tiếp lợi dung tiền tài không hạn độ của mình mua xuống Apple, Amazon,
Microsoft… trở thành chủ tịch tập đoàn của 3 đại tập đoàn hàng đầu thế giới
này.

Hơn nữa hắn cũng dùng thần thức cường đại của mình, trực tiếp khống chế lấy
toàn thể hội đồng quản trị, cổ đông… thậm chí còn khống chế lấy tổng thống
nước Mỹ cùng toàn bộ giới chính trị cùng quân đội cao tầng hiệu trung với
mình.

Trò chơi nha, tự sướng 1 chút cũng không sao, phiền phức không đáng có thì nên
trước tiên dẹp sạch. Hậu trường cứng rắn ai cũng không dám tìm hắn phiền phức,
tất nhiên thân phận của hắn cũng chỉ có những người lãnh đạo thế giới mới biết
được.

Tháng 12 năm 2008.

Trên máy bay tư nhân, nhìn lấy Chiêu Hy an tường gối ngả lên vai mình ngủ
thiếp đi, hắn khẽ cười 1 tiếng, mở ra laptop, vào kênh stream của Lee Eun Ah
xem xét.

Hắn đã xem nàng trực tiếp gần nửa năm nay. Nhưng số lần tặng quà rất ít, nhưng
số tiền cũng đủ đứng vào 10 vị trí đầu bảng danh sách phú hộ.

Ngay khi vào liền thấy được cô nàng này đang chơi game, thật đúng là 1 thói
quen kỳ lạ. Hơn nữa cái trò chơi này… thật rất nhàm chán a.

Hắn trực tiếp đánh thưởng lấy 200 ngàn won.

“Oa, W ca lại xuất hiện, lần này trực tiếp đánh 200 ngàn won, thật là nhà giàu
nha”.

“Đúng đúng, biết hắn gần nửa năm, còn chưa thấy hắn nói lấy 1 lần nha”.

“Tầng trên cùng, hắn ngay cả 1 lần cũng chưa nói, ngươi sao biết hắn là nam
hay nữ? Còn gọi ca?”.

“Nói nhảm, là nữ ai sẽ như thế kiên trì cho chủ bá đánh thưởng?”.

Vũ Minh vừa đánh thưởng xong, cả nhóm liền ồn ào.

Lee Eun Ah đang tập trung chơi game, liền thấy xuất hiện nhắc nhở đánh thưởng
hạn mức, hơi giật mình 1 chút liền cười nói.

“Oa ha ha, W ca, ngươi tới a, vẫn là như thế bá khí. Ta thật đúng là không
biết W ca tại sao lại như thế cố chấp, số 2 cùng ngươi như thế có duyên? Lần
nào đánh thưởng cũng là 200 ngàn won nha?”.

“Chủ bá ngươi từ bỏ đi, W ca là sẽ không nói”.

“Đúng thế, nửa năm nay ngươi còn chưa biết tính cách hắn hay sao, chính là
ngại ngùng không nói lời nào”.

“Người ta cũng cho ta đánh thưởng nhiều tiền như thế, cũng phải thoáng cám ơn
1 cái không phải sao? Các ngươi đúng thật là”. Lee Eun Ah lắc đầu sau đó nói
tiếp.

“Lại nói, W ca, ngươi tại sao như thế không thích nói chuyện? Nói 1 lần thế
nào? Ta sẽ chấp nhận 1 yêu cầu của ngươi, tất nhiên là không quá phận là
được”.

Vũ Minh thế thế khẽ cười, cô bé này lại chơi chiêu này tiếp, đã không biết
dùng chiêu này bao nhiêu lần rồi. Chẳng lẽ còn không biết từ bỏ?.

Suy nghĩ 1 chút, Vũ Minh thấy mình vẫn là lên tiếng thì tốt hơn, dù sao xem
trực tiếp nửa năm qua cũng nắm rõ về tính cách nàng, hắn cũng khá là yêu
thích. Thế là hắn trực tiếp trả lời.

“Thật sự?”.

“Ông trời a, ta thấy cái gì?”.

“Ta có phải hay không hoa mắt? W ca thật lên tiếng?”.

“Thật trúng số, W ca lại lên tiếng, hôm nay ta nhất định phải đi mua vé số mới
được”.

Lee Eun Ah cũng ngẩn người, nàng là nói lời này không có 10 lần cũng có 8 lần
trở lên. Nhưng không 1 lần là thành công, ai ngờ hôm nay người thần bí W ca
này lại lên tiếng. Nhưng dù sao cũng đã hứa hẹn rồi, nàng liền nói.

“Thật đúng là ngoài ý muốn nha, W ca, nói đi, muốn ta làm cái gì”. Lee Eun Ah
vô cùng tự tin nói.

“Được, vậy đến 1 bài Kiyomi đi, nhớ là phải vừa múa vừa hát”. Vũ Minh lập tức
đánh chữ nói.

Lee Eun Ah thấy thế nhất thời cứng đờ người, sau đó không tự chủ được gương
mặt đỏ lên.

Đám dân mạng cũng theo đó ồn ào.

Gần nửa năm đánh thưởng không nói lời nào, hôm nay lần thứ nhất lại mang tới
cho nhiều người như thế kinh hỉ.

Phải biết bài hát này là do Lee Eun Ah sáng tác, hơn nữa với dáng người nhỏ
gọn đáng yêu, gương mặt vô cùng xinh đẹp kia, trước kia biểu diễn bài này gây
nên sóng gió không hề nhẹ.

Nhưng đáng tiếc duy nhất là Lee Eun Ah lại cực kỳ ít biểu diễn.

Hôm này quả nhiên là niềm vui ngoài ý muốn.

“Cái kia… cái này… hay là đổi… đổi bài khác đi. Ta …”. Lee Eun Ah xấu hổ nói.

“Nghe nói ngươi sáng tác bài hát rất khá, tốt nghiệp xong hẳn là sẽ xuất đạo.
Nhưng là nha, tài chính phương diện hẳn là không đáp ứng được yêu cầu của
ngươi đi, biểu diễn xong có thưởng, thế nào?”. Vũ Minh nói.

Lee Eun Ah nghe thế liền nhíu mày, trong lòng nổi lên cảnh giác.

Bởi vì trước kia quả thật có nhiều người đến mời nàng làm luyện tập sinh,
nhưng đều bị nàng từ chối. Người này lại đoán được nàng tốt nghiệp sẽ xuất
đạo, mà không phải trở thành luyện tập sinh.

Điều này nói lên cái gì?.

Người này đối với nàng vô cùng hiểu rõ.

“Khác nghĩ nhiều, mới 17 tuổi tiểu cô nương, đừng có làm cái biểu lộ ông cụ
non đó. Mau biểu diễn đi”. Vũ Minh nhìn gương mặt nàng liền đoán ra nàng suy
nghĩ lấy cái gì.

Nhíu mày 1 chút, Lee Eun Ah thở dài 1 hơi, sau đó đứng dậy bắt đầu biểu diễn.

Không thể không nói, nàng hát bài hát này vô cùng đáng yêu. Chỉ cần nhìn lấy
khán già đánh chữ hét hò liền hiểu, khi nàng biểu diễn gần như không có lấy 1
người đánh chữ.

Nhưng là ngay khi kết thúc liền như ong vỡ tổ ào ào tuôn ra.

“Ha ha, biểu diễn không tệ, rất đáng yêu. Ta bắt đầu thích ngươi rồi đấy”. Vũ
Minh đánh chữ.

“Xí, nói xong có quà đâu”. Lee Eun Ah gương mặt xấu hổ đỏ bừng nói.

“Được được, xem như khích lệ ngươi đi. Cố lên, chúng ta rất nhanh liền sẽ gặp
mặt”. Vũ Minh đánh chữ xong, liền trực tiếp tặng cho nàng 1 bó 9999 đóa hoa
hồng. Hơn nữa lại là 9999 lần.

Phải biết 1 bó hoa 9999 đóa hoa hồng có giá lên tới 1 triệu won, 9999 bó hoa
này kém 1 bó liền đạt tới 10 tỷ won.

Cả gian phòng stream liền lâm vào im lặng tuyệt đối.

Ngay cả Lee Eun Ah cũng ngốc trệ nhìn lấy màn hình.

Cái này…

Cái này…

Ta hoa mắt đi?.

Điều này sao có khả năng?.

Toàn bộ đám người đều tạm thời mất đi ngôn ngữ năng lực.

Lee Eun Ah chỉ cảm thấy trái tim kịch liệt gia tốc. Gần như sắp nhảy ra khỏi
lồng ngực như thế. Sau đó chỉ thấy Vũ Minh đánh chữ hiện lên.

“Một chút tâm ý, xem như cho ngươi làm tiền quà vặt đi, cố lên, ta chờ ngươi
đứng trên sân khấu 1 ngày đó”. Vũ Minh đánh xong chữ liền thoát ra khỏi gian
phòng.

Quà…

Tiền quà vặt?.

10 tỷ…

Tiền quà vặt?.

Nhìn lấy Lee Eun Ah gương mặt trợn tròn mắt kia, Vũ Minh liền đóng lại lattop
khẽ cười lẩm bẩm nói.

“Thật hy vọng lần đầu gặp mặt giữa ta và ngươi a”.

….

“Kinh hiện thần hào, đánh thưởng gần 10 tỷ”.

“Em gái Joo Yae Suk được thần bí thổ hào tặng thưởng 10 tỷ won”.

“Trong lịch sử kinh khủng nhất 1 lần đánh thưởng”.

“...”.

Không nghi ngờ chút nào, ngày hôm đó Lee Eun Ah liền lên đầu đề. Truyền thông
tấp nập đưa tin về nàng. Thông tin từ nhỏ đến lớn đều xuất hiện, hơn nữa số
fan của nàng cũng tăng lên tới mức khủng bố.

Từ ban đầu mấy chục vạn người, trực tiếp tăng lên tới hơn 100 vạn người.

Vũ Minh cũng không phải tùy tiện tặng lấy, mà là chỉ muốn giúp nàng nhanh
chóng nổi tiếng mà thôi.

10 tỷ won… tiền tiêu vặt.

Tháng 2 năm 2009, Vũ Minh cùng Chiêu Hy xuống sân bay Seoul.

Từ ngày hắn gây nên náo động kia, hắn cũng không có 1 lần qua xem trực tiếp.
Bởi vì hắn còn phải bồi tiếp lấy Chiêu Hy nàng đi du lịch khắp nơi.

Trong 1 quán ăn, Vũ Minh cùng Chiêu Hy tại nơi đó ăn cơm trưa.

Do Chiêu Hy thật sự quá mức để người chú ý, cho nên hắn cùng nàng đi ra ngoài
đều mang lấy kính đen lớn che lấy ánh mắt, nhưng là cái dáng người cùng làn da
cực kỳ xinh đẹp kia lại không thể che giấu đi được.

Nhưng như thế cũng sẽ không để cho người khác quá mức chú ý.

Đang lúc ăn cơm, Vũ Minh cứ có cảm giác ai đó đang nhìn lấy hắn. Nhưng là quay
lại cũng không thấy ai đang nhìn mình.

Hắn khẽ nhíu mày, sau đó đi tới ngồi xuống bên cạnh Chiêu Hy vừa ăn vừa nói
chuyện. Nhưng sự chú ý vẫn để ý tới xung quanh.

Lần này để hắn bắt được.

Phía đó cách 2 cái bàn, có 1 nhóm thiếu nữ đang ngồi ăn cơm. Nhưng là lại có 1
cô gái lúc nào cũng nhìn về hướng này.

Hắn để ý thấy mỗi khi Chiêu Hy ăn lấy 1 miếng sườn xào chua ngọt, là phía bên
kia cô gái kia lại ăn lấy 1 miếng cơm trắng.

Thấy cảnh này kém chút để hắn từ trên ghế té xuống.

Cô gái này là có bao lâu chưa ăn thịt?.

Ông trời a.

Có cần quá mức tới như thế không?.

Nhìn gương mặt chăm chú, ánh mắt chăm chăm của nàng, Vũ Minh bó tay rồi.

Thật sự là ăn cũng không yên a.

Không còn cách nào khác, hắn đứng dậy đi về phía ông chủ quán, cúi đầu nói 1
chút rồi trở lại bàn ăn.


Chúa Tể Vũ Trụ - Chương #177