Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠
Vũ Minh ở trong phòng, nhưng không cách nào chợp mắt, linh cảm nói cho hắn
biết có chuyện gì đó đang xảy ra, nhưng lại không biết rõ là chuyện gì
Nhưng là 1 đêm cũng chưa có chuyện gì, Vũ Minh thầm nhíu mày khó hiểu
Sáng hôm sau
Tất cả mọi người đều tập trung tại võ đài để xem thi đấu
“Hôm nay sẽ tiến hành khiêu chiến chiếm đoạt vị trí, hiện tại, 4 học viện bị
loại có thể chỉ đích danh học viện muốn chiếm đoạt” Tôn Kiên đứng trên cao lớn
tiếng nói
“Khoan đã”
Đúng lúc này 1 giọng nói vang lên
Chỉ thấy 1 nữ nhân toàn thân mặc đồ đen bịt mặt đi tới, Tôn Kiên sửng sốt 1
chút, nhưng nhìn thấy người tới hắn lập tức cung kính nói
“Giám sát sứ đại nhân”
Người nữ nhân kia gật đầu 1 cái, sau đó đi tới gần thấp giọng nói gì đó với
Tôn Kiên
Tôn Kiên nghe xong nhịn không được đậu đen rau muống 1 chút. Tại sao lại là
hắn? Nhưng là nghĩ về nghĩ, hắn vẫn là phải làm theo yêu cầu của nàng thực
hiện
“Chú ý, chú ý”
Mọi người còn đang tò mò người đến là ai mà khiến Tôn Kiên hắn cung kính như
thế, chẳng lẽ lại là ai đó có thân phận ghế gớm?
Nhưng là lời tiếp theo của hắn lại khiến nhiều người khác tập trung chú ý
“Hôm nay có 1 chút ngoài ý muốn, trước khi diễn ra cuộc khiêu chiến, sẽ có 1
cuộc chiến đấu khác diễn ra trước, ngay tại đây, ngay tại võ đài này”
“Đây là 1 cuộc chiến đấu sinh tử”
“Cái gì? Sinh tử chiến?”
“Đùa sao?”
“Rốt cuộc là ai với ai? Ta thật là hiếu kỳ a”
“Đúng thế, đúng thế. Sinh tử chiến, bao lâu mới được chứng kiến 1 lần a”
“Yên tĩnh, yên tĩnh 1 chút” Tôn Kiên thấy đám người bàn tán liền hô lớn 1 câu,
sau đó ánh mắt nhìn xuống khán đài
“Sinh tử chiến ngày hôm nay là giữa 2 người, Vũ Mình cùng Wiliam Hill”
Oanh
Cả khán đài rung động
Họ không thể giờ được, cuộc chiến này lại là của 2 học sinh
Hơn nữa, lại là giữa 2 người Vũ Minh và Wiliam Hill, 1 người thân phận thần
bí, ngay cả Băng Cung cung chủ cũng giúp hắn, thực lực cực mạnh
1 người thì lại là cháu của Wiliam Edward
Ai cũng biết việc ông ta tốn hao 1 nửa gia tài để tăng lên thực lực cho cháu
mình
Vậy rốt cuộc, trận chiến này, ai có thể thắng?
Mấy người Lâm Dũng cũng không lo lắng lắm, họ biết rõ thực lực của Vũ Minh
Đúng lúc này, Tô Ánh Tuyết đột nhiên lảo đảo 1 chút
“Này, ngươi không sao chứ?’ Vũ Na đỡ lấy Tô Án Tuyết kỳ quái hỏi
“Ta… ta không sao, chỉ có chút… tróng mặt” Tô Ánh Tuyết
Nhưng là nàng vừa nói xong liền lăn ra bất tỉnh
Vũ Minh lúc này liếc mắt nhìn qua, thấy nàng đột nhiên bất tỉnh liền biến sắc
lao tới
Kiểm tra 1 chút cơ thể nàng nhưng lại không có chút phát hiện nào, hắn 2 chân
mày nhíu lại thật chặt
“Vũ Minh, nàng làm sao?” Vũ Na gấp gáp hỏi
“Ca, chị dâu bị sao thế?” Đường Nguyệt cũng lo lắng vạn phần
Những người khác cũng tò mò nhìn tới, ngay cả mấy nhân viên y tế cùng vài vị
đại diện của thế lực lớn đi tới xem xét cũng không biết nguyên nhân làm họ
hiếu kỳ không thôi
Họ chỉ có thể nhận ra, Tô Ánh Tuyết giống như đang rất mệt mỏi, bất tỉnh, chỉ
là 1 trạng thái bảo vệ cơ thể theo bản năng, còn về nguyên nhân thực sự là gì,
không ai biết
Chuyện xảy ra bất ngờ không ai biết được
Đúng lúc này, 1 thanh âm lọt vào tai Vũ Minh
“Nàng trúng độc, ta đã giải quyết rồi, hung thủ sớm sẽ lòi đuôi ra thôi”
Vực Âm
Chỉ có đạt tới Thần Thông cảnh mới có khả năng này, nghe xong lời nói này, Vũ
Minh liền nhẹ giọng nói
“Nàng không sao, nghỉ ngơi 1 chút là ổn thôi”
Ngay trong lúc này, 1 đạo tin nhắn bí mật xuất hiện trong hộp tin trên đồng hồ
của hắn
“Tô Ánh Tuyết đã bị ta hạ độc, muốn cứu cô ta, ngươi phải nhận thua trận đấu
này”
Tin nhắn hiển thị sau khi Vũ Minh xem chỉ có 3 giây, sau đó liền biến mất,
giống như chưa từng tồn tại qua
“Hi Hi, tìm kiếm người gửi tin” Vũ Minh lạnh lùng nói
“Đã tìm được, người gửi là Wiliam Edward, ông ta dùng tài khoản bảo mật cao
cấp nên có thể xóa đi tin nhắn, nhưng là mọi thứ đều được ghi chép lại trong
hệ thống cho nên có thể dễ dàng tìm kiếm” Hi Hi đáp
“Vũ Minh, ngươi muốn lề mề tới bao giờ? Có đánh hay không?”
Âm thanh từ phía sau Vũ Minh vang lên
Người này không ai khác chính là Wiliam Hill. Hắn ta ánh mắt khiêu khích nhìn
về phía Vũ Minh
“Ngươi có chút lương tâm hay không?”
“Đúng thế, không thấy có chuyện xảy ra đó hay sao?”
“Chờ 1 chút thì chết à”
“Câm mồm lại”
Wiliam Hill vừa nói ra, tập thể đám người Nam Thiên học viện đều tức giận
trừng mắt nhìn hắn quát
Ở phía xa, Edward đang đứng nhìn quan sát hết thảy chỗ này
Tin nhắn đó quả thật là ông ta gửi, ông ta cũng không sợ người khác điều tra,
mục đích ông ta làm như thế, chỉ bởi vì ông ta sợ hãi Đào Chính Long sẽ điên
lên tìm ông ta liều mạng
Như thế không đáng
Mục đích để Vũ Minh nhận thua có 2
Thứ nhất là vì danh
Thứ 2 là vì mặt mũi
Giết Vũ Minh không phải là biện pháp hay, hơn nữa uy hiếp hắn, hắn cũng chưa
chắc sẽ dùng tính mạng mình đổi về tính mạng của Tô Ánh Tuyết. Hắn chỉ đành
phải thay đổi biện pháp, hạ độc nhẹ Tô Ánh Tuyết, sau đó uy hiếp 1 chút để Vũ
Minh nhận thua. Nếu như đánh đổi tính mạng Vũ Minh có thể không chấp nhận,
nhưng chỉ là nhận thua, Edward tin hắn chắc chắn sẽ đáp ứng
Mục đích hắn liền đạt được
Chỉ đáng tiếc là
Hắn không ngờ tới, trên thế giới này lại có người như Bạch Tử, lại càng không
nghĩ tới, kế hoạch của hắn đã sớm bị phá từ đêm qua ngay khi hắn lên kế hoạch
rồi
Vũ Minh sau khi nghe xong lời nói của Wiliam Hill, hắn cười lạnh 1 cái sau đó
nhẹ giọng nói
“Chăm sóc nàng giúp ta 1 chút”
Biết Tô Ánh Tuyết không sao, mấy người Đường Nguyệt khẽ thở nhẹ ra 1 hơi, nghe
thấy lời Vũ Minh nói liền gật đầu
Quay người lại, nhìn lên võ đài, Vũ Minh đi lên trên, đứng đối diện với Wiliam
Hill lạnh giọng nói
“Ngươi có thế bắt đầu”
Ở phía xa, Edward cảm giác có gì đó không ổn, không giống như kế hoạch của ông
ta
“Mặc dù vừa rồi xảy ra chút ngoài ý muốn, nhưng là giữa 2 bên cũng đã lên võ
đài, vậy trận chiến sinh tử này hiện tại. Bắt đầu!”
“Chịu chết đi”
Tôn Kiên vừa ra hiệu trận đấu bắt đầu, Wiliam Hill liền rút kiếm lao tới
Ầm
Chỉ là hắn lao tới chưa tới 2 giây liền bị đạp bay ra ngoài, ngay sau đó hắn
liền đứng dậy, nhìn trước ngực có in dấu chân rõ ràng cùng thanh kiếm bị lực
lượng mạnh mẽ đánh xém chút thì gẫy nát
Hắn ánh mắt khó tin nhìn về phía Vũ Minh
Chỉ thấy Vũ Minh lúc này toàn thân nằm vào hoàn toàn sơ hở, khắp nơi đều là sơ
hở
Giống như 1 người bình thường như thế không 1 chút uy hiếp, ngay cả sát khí
hắn cũng không cảm nhận được
Nhưng là ánh mắt của hắn…
Ánh mắt của hắn… giống như… đổi màu
Không sai
Wiliam Hill cảm giác lúc này chính là như thế, hắn giống như nhìn thấy ánh mắt
của Vũ Minh chuyển sang màu đỏ
Nhìn sâu vào ánh mắt của Vũ Minh, Wiliam Hill không tự chủ được khẽ run lên,
bản năng nói cho hắn biết, nhất thiết phải tránh xa Vũ Minh, người này đặc
biệt nguy hiểm
“Haizz”
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Tử ở trong phòng mình khẽ thở dài 1 hơi
Hắn vì đám người Wiliam gia tộc mặc niệm 3 giây
Bởi vì Vũ Minh - giết ý đã quyết
Trên võ đài, Wiliam Hill cảm giác giống như đang đối mặt với 1 con Hồng Hoang
Cự Thú ngủ say, nếu đánh thức nó, hắn sẽ chết
Bàn chân của hắn bây giờ đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu nhỏ bé run rẩy
Sau đó là đến bàn tay
Rồi toàn thân
Vũ Minh đứng đó nhìn hắn 1 phút đồng hồ, hắn ngay cả âm thanh phát ra cũng
không dám
“Tranh thủ thời gian giết hắn đi” Edward nhịn không được nhắc nhở hắn 1 câu
Nhưng là đáp lại hắn là 1 đạo kiếm khí đâm thủng cánh tay của hắn
“Còn có lần sau, chết”
Giám sát sứ không quay đầu lại lại nhạt nói
Sinh tử chiến
Không có bất kỳ ai có thể ngăn cản
Dám phá luật, Edward đây là chán sống rồi, hơn nữa lại còn ở trước mặt giám
sát sứ làm như thế
Không nghi ngờ chút nào, vị nữ nhân giám sát sứ kia, thái độ đối với Edward đã
rất là khó chịu
Được ông nội mình nhắc nhở, Wiliam Hill mới run lên 1 cái, nhớ lại vừa rồi
chính mình sợ hãi run rẩy, hắn có 1 loại xúc động 1 tìm cái lỗ để chui xuống
Tà thuật
Nhất định là tà thuật
Nếu không hắn làm sao có thể mê hoặc mình như thế
Wiliam Hill thầm nghĩ, càng nghĩ càng tức giận, sau đó hắn nắm chặt thanh kiếm
hướng Vũ Minh đánh tới
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Tử khẽ bật cười lẩm bẩm
“Tiểu tử này rõ ràng là đang tìm chết a. Thiên đường có lối hắn không đi, địa
ngục không cửa hắn lại muốn tiến vào. Thật là bi ai”
Nếu để kiếp trước những đại năng kia thấy cảnh này, chỉ sợ cũng không nhịn
được run rẩy lên rồi
Bởi vì Vũ Minh trạng thái này chính là giết người trạng thái
Tiến vào trạng thái này, Vũ Minh chính là đang muốn giết người, hơn nữa chính
là loại người hắn muốn xé thành trăm ngàn mảnh
Sở dĩ không cảm nhận thấy sát khí, là bởi vì hắn đã thu liễm sát khí vào đôi
mắt của mình. Đôi mắt đó không phải là màu đỏ, mà là thuần 1 màu đen, chẳng
qua người khác nhìn không thấy được mà thôi
Có lẽ Vũ Minh hiện tại chính đang suy nghĩ nên giết chết Wiliam Hill như thế
nào
Là đánh thành mảnh vụn, hay là đập nát thành tương?
Là tháo thành tám khối, vẫn là từng đao róc thịt?
Không ai biết được điều đó
Wiliam Hill kiếm cách người Vũ Minh chưa tới 5 centimet thì đột nhiên bị 2
ngón tay của hắn kẹp lại
Ngay sau đó, ngón tay của Vũ Minh khẽ trượt 1 cái, 2 ngón tay như là 2 mũi dao
đâm thẳng vào người Wiliam Hill, sau đó là 1 quyền đập hắn nằm bẹp xuống đất
Cảm giác trước ngực khẽ đau nhói, Wiliam Hill biến sắc, nhưng là tiếp 1 quyền
sau của Vũ Minh làm hắn choáng váng
Cắn đầu lưỡi duy trì tỉnh táo, Wiliam Hill rất nhanh đạp chân 1 cái lùi về
phía sau mười mấy mét, nhưng là Vũ Minh trước mặt đột nhiên không thấy đâu
Ầm
Không hiểu từ lúc nào Vũ Minh đột nhiên xuất hiện tại vị trí sau lưng hắn, 1
cước đạp hắn bay ra xa, rơi xuống đất với tư thế chụp ếch
Gầm nhẹ 1 tiếng, Wiliam Hill bật người dậy, sau đó tìm kiếm thân ảnh của Vũ
Minh nhưng lại không thẩy, liếc mắt nhìn lên trời 1 chút hắn mắt như muốn rơi
ra ngoài, sau đó liền điên cuồng nhảy xa nơi vừa rồi hắn đứng
Vũ Minh từ trên trời hạ xuống, nơi Wiliam Hill đứng vừa rồi xuất hiện 1 vết
nứt rõ ràng
Nhìn thấy thế Wiliam Hill mồ hôi chảy ròng ròng