Trong núi Hoa Sơn,nội môn phía tây,đây là cấm địa phái Hoa Sơn chỉ có đệ tử nữ
được tiến vào vì đây là khu phòng của ái nữ trưởng môn phái Hoa Sơn.
Lúc này trong phòng,hương hoa nhài thơm ngào ngạt,hơi nước bốc lên nghi
ngút,Nhạc Linh San đang ngâm mình trong thùng nước tắm,hai cánh tay trắng nõn
đang đùa nghịch những cánh hoa nhài,miệng ngâm nga một giai điệu rất lạ không
phù hợp với thế giới này nhưng nghe rất êm tai:
Người theo hương hoa mây mù giăng lối
Làn sương khói phôi phai đua bước ai xa rồi
Đơn côi mình ta vấn vương hồi ức trong men say chiều mưa buồn
Ngăn giọt lệ ngừng khiến khóe mi sầu bi ý i ỳ i…
Vâng,đây là bài hát Lạc trôi.2 năm bên Vũ,NHạc Linh San cũng hát được vài bài
hát hiên đại.
Bất chợt có bóng người từ cửa sổ bay vào,Nhạc Linh san định hô lên thì một
thanh âm quen thuộc vang lên
-San nhi là ta
-Vũ ca,huynh trở về rồi à
Nhạc Linh San vui mừng reo lên định chạy lại ôm hắn nhưng chợt nhớ ra mình
đang không mảnh vải che thân lập tức rụt ngay xuống nước,khuân mặt nhỏ nhắn đỏ
bừng,lí nhí nói
-Vũ ca,huynh quay đầu đi,muội muốn mặc quần áo.
-Haha,đều đã thành vợ chồng còn ngại ngùng gì nữa,nào hai ta cùng tắm uyên ương
Nói xong hắn lập tức thoát y,thân pháp triển khai đến tận cùng bay vào thùng
tắm.Ôm giai nhân vào trong lòng,cảm nhận xúc cảm tuyệt vời hắn hỏi trêu
-San nhi,mấy ngày nay có nhớ ta không?có muốn ta không?
-Có..phi phi.. ai muốn huynh
-Oh !Hóa ra San nhi muốn à,vậy ta xin hết lòng phục vụ.
Làn da nàng vẫn mềm mại,sờ vào thoải mái như tơ lụa thượng hạng,ôm vòng eo nhỏ
nhắn,hắn không kìm lòng được vuốt ve,bàn tay dày vò ngọc nữ phong đủ loại hình
dáng,lưu luyến không rời.Tiểu huynh đệ cũng ngẩng cao đầu kháng nghị.
Nếu không trải qua hai năm thực hành sờ mó đủ kiểu cùng với phá giới cách đây
không lâu cơ bản là vừa sờ liền ra,không được ba giây.Dù sao thì Nhạc Linh San
quá đẹp,cảm xúc trùng kích quá mãnh liệt.
Cảm nhận được hắn biến hóa cô gái nhỏ càng xấu hổ,trong chuyện này nàng vẫn
rất e thẹn.Đã ân ái mấy lần nhưng nói chung lần nào cũng như lần đầu,xấu hổ
không dám mở mắt,ngại ngùng không dám rên.Điều này khiến Vũ càng hưng phấn
cũng không vội khuyên nàng,tin tưởng một thời gian nữa quen thuộc tự nhiên sẽ
thay đổi.
Thấy hắn chuẩn bị đề thương lên ngựa,Nhạc Linh San kinh hãi nàng lấp tức ngăn
cản
-Khoan đã Vũ ca,muội có chuyện muốn nói,mấy ngày nay huynh trốn xuống núi đã bị cha mẹ phát hiện rồi còn nữa chuyện của chúng ta họ cũng biết.
Ra vậy,chuyện này hắn cũng không bất ngờ.Khi xuống núi hắn cũng không định
giấu với lại hắn giết hai tên ác bá kia chắc chắn sẽ có người báo cáo,còn việc
San nhi thất thân lấy võ công của hai người mà không nhìn ra thì cũng không
cần lăn lộn giang hồ nữa.
-Vũ ca,sao huynh đi lầu xanh ?nếu huynh muốn tìm muội là được.
Nàng ủy khuất nói.
Nghe được lời này Vũ cảm động,cô gái nhỏ luôn toàn tâm toàn ý với hắn ngay cả
ghen hay một lời trách móc cũng không lỡ.
Hắn hôn nhẹ nàng một cái
-Yên tâm ta chỉ đi xem thôi không làm gì.Ngày mai ta sẽ đi gặp sư phụ xin cưới nàng,đừng suy nghĩ nhiều,mọi việc có ta.
Hắn nói thế nhưng trong lòng vẫn lo lắng,không có đủ lợi ích tên ngụy quân tử
Nhạc Bất Quần chắc chắn sẽ không dễ dàng gả San nhi cho hắn.Lúc trước vì tiềm
lực của mình,hắn mới không ngăn cản mình và San nhi hẹn hò.
Nhưng hẹn hò khác với thất thân,đầu tư chưa thu được lợi nhuận đã mất hết
vốn.Nghĩ đến bộ dáng tức vểnh râu mép của hắn Vũ bật cười.
-Vũ ca,huynh cười gì vậy ?
-Nha,không có gì chỉ là gặp San nhi bảo bối của ta vui quá thôi.
-Hừ,dẻo miệng
Nhạc Linh San khẩu thị tâm phi hừ một tiếng,trong lòng thì ngọt hề hề.
-San nhi,tắm lâu không tốt nha,dễ cảm lạnh
Dứt lời Vũ bế nàng ra khói bồn tắm.
Nước lách tách rơi xuống,thân hình của nàng hoàn toàn lộ ra,dương chi bạch
ngọc,nhìn mà lóa mắt.
Vũ cười hắc hắc
-Phu nhân,để phu quân hảo hảo thương ngươi.
Chân khí vận dụng nước lập tức bốc hơi,Nhạc Linh San nhanh chóng bị bế lên
giường.
Âm thanh nghẹn ngào đè nén lại khẽ vang lên.
Một lúc sau,Nhạc Linh San gối trên tay hắn ngọt ngào ngủ,trên mặt tràn đầy
thỏa mãn,hạnh phúc.
Vũ nhìn nàng ngủ khẽ mỉm cười,hắn trong lòng còn nhiều điều suy tư.
Hạnh phúc quá đẹp khiến con người vui vẻ nhưng cũng mang đến nhiều lo lắng.
Thầm nhủ,xem ra cần nhanh chóng tăng lên thực lực.Lấy thực lực mình bây giờ
hành tẩu giang hồ chỉ cần không gặp mấy vị Boss cơ bản là chết không được
nhưng cũng chỉ ngang với vài tên đứng đầu trong thập tam thái bảo phái Tung
Sơn.
Lần này nhất định phải lên Tư Quá nhai,chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể
thực lực bạo tăng.Đến khi đó Nhạc Bất Quần không gả Linh San cho hắn thì hắn
cũng sẽ đánh cho Nhạc Bất Quần gả mới thôi.
Nếu Vũ nhớ không lầm theo nguyên tác Nhạc Linh San cùng Lao Đức Nặc được cử đi
Phúc Kiến thám thính tin tức tịch ta kiếm phổ Lâm gia.
Chuyến đi đó Nhạc Linh San suýt bị hai tên phái Thanh Thành sàm sỡ.Với võ công
của nàng hai tên tép riu đó cơ bản không sơ múi được gì.
Nhưng không có gì là tuyệt đối,Vũ đến thế giới này vốn là một biến số.Hắn
không đụng chạm gì Lâm gia nhưng lại gia nhập Hoa Sơn,phái Thanh Thành ít
nhiều cũng bị tác động hơn nữa Lao Đức Nặc là gian tế phái Tung Sơn.
Nếu xảy ra hiệu ứng hồ điệp hắn lo lắng nguyên tác thay đổi San nhi có thể gặp
nguy hiểm.Có lẽ khi đó cần cử Genji bảo vệ nàng.
Lập tức thông qua hệ thống liên hệ Genji
-Genji hủy bỏ hành trình đi thiếu lâm tự,tìm được tịch tà kiếm phổ lấp tức quay trở về.
-Vâng,thưa thiếu chủ.
Gọn gàng,dứt khoát Genji cũng là người kiệm lời.
Sau khi từ biệt Đông Phương cô nương Vũ lập tức cử Genji đi thám thính tin tức
giang hồ thuận tiện tìm kiếm binh khí,võ công bí tịch.
Hệ thống còn nhiều thứ cần đào móc,Vũ muốn thử xem tác dụng của tinh
luyện,Tịch Tà kiếm phổ chính là vật thử nghiệm tốt nhất.
Không biết sắp tới hệ thống có cho ta kinh hỷ gì không.
Mí mắt nặng dần,Vũ cũng dần chìm vào giấc ngủ.