Người đăng: luce
-“Hệ thống, về phần 5 hạng chỉ số kia, ngươi xét từ đâu để đưa ra được những con số đó?” Trần Vũ vừa đi ánh mắt đảo mấy vòng vừa dùng ý niệm.
-“Hệ thống sẽ tính toán chỉ số năng lực dựa trên các yếu tố khác nhau, ví dụ như để đánh giá chỉ số võ lực, hệ thống sẽ bắt đầu đánh giá từ sức mạnh, tốc độ, kỹ xảo cùng đẳng cấp tâm pháp nội công – ngoại công và các nhân tố khác như đấu chí, sát tâm, liều mạng, ý chí, kỹ năng ẩn, khả năng bộc phát.
Về phần trí lực, hệ thống sẽ dựa vào chỉ số IQ - EQ, khả năng suy nghĩ – tiếp
thu – phân tích – đánh giá thông tin nhanh hay chậm, tri thức tích lũy được,
kiến thức – thường thức từ cơ bản tới nâng cao, mưu sâu kế hiểm hay mưu hèn kế
bẩn.
Thống soái sẽ đánh giá từ góc nhìn chiến lược – đánh giá và đưa ra chiến lược
hợp lý, sử dụng binh pháp linh hoạt hay cổ hủ, năng lực điều binh khiển tướng,
bày binh bố trận, thao luyện binh sĩ, tăng lên sĩ khí.
Chính trị sẽ được quyết định bởi khả năng quản lý dân sinh, pháp luật, giáo
dục, tầm nhìn chính trị, cách giải quyết các vấn đề liên quan.
Mà mị lực thì nhân tố quyết định sẽ là vẻ bề ngoài, khí chất, thần khí (một
khái niệm trong đạo giáo và triết học, là một loại năng lực thần bí, hay có
thể dùng chỉ sức mạnh hoặc khí chất), danh vọng, còn được thể hiện là một loại
nhân cách mị lực, có thể thay đổi một cách vô tri vô giác ấn tượng của túc chủ
trong lòng người khác và tăng lên độ trung thành của bộ hạ!"
Nói tóm lại 5 hạng chỉ số sẽ bị ảnh hưởng bởi rất nhiều nhân tố, những người
không trải qua học tập, luyện tập sẽ là người bình thường, trừ mị lực, 4 hạng
chỉ số đều sẽ mặc định là 10 điểm.”
-“Còn Hoàng Kim Triệu Hoán thì sao, ngoài 100 điểm triệu hoán thì ta có thể sử dụng bao nhiêu điểm để triệu hoán?” Trần Vũ tiếp tục chuỗi các câu hỏi hướng dẫn cách sử dụng.
-“Túc chủ đã biết là triệu hoán điểm có thể đổi lấy thẻ triệu hoán, dùng để triệu hoán năng thần mãnh tướng, trong đó, hệ thống sẽ chia ra: 100 điểm triệu hoán dùng để triệu hoán nhân tài có chỉ số cao nhất dao động từ 96~100, 90 điểm triệu hoán điểm có thể triệu hoán được nhân tài có chỉ số dao động từ 90~95, 80 điểm triệu hoán điểm có thể lấy ra nhân tài có chỉ số ở khoảng 80~89. Hơn nữa, sau này khi túc chủ tăng cấp hệ thống lên sẽ có thể sử dụng triệu hoán điểm để đổi lấy các dụng cụ như hại giống, bản vẽ chế tạo, binh khí, áo giáp, tọa kỵ.
“Túc chủ còn có thể thông qua hoàn thành nhiệm vụ do hệ thống đặt ra để thu
lấy khen thưởng triệu hoán điểm. Cuối cùng, mỗi khi túc chủ lấy ra nhân tài,
hệ thống sẽ căn cứ vào một trong 5 chỉ số cơ bản cao nhất của nhân vật để thu
lấy triệu hoán điểm, chỉ số cao từ 96 trở lên có thể thu được 10 điểm triệu
hoán, thuộc tính từ 90~95 sẽ lấy được 9 điểm triệu hoán, với chỉ số từ 80~89
có được 8 điểm triệu hoán, còn chỉ số từ 80 trở xuống chủ nhân sẽ không thu
được điểm triệu hoán nào. Nếu túc chủ thu được bản thổ nhân vật đạt chỉ số
tương ứng vẫn sẽ lấy được triệu hoán điểm.
“Về phần Hoàng Kim thẻ triệu hoán, mỗi khi túc chủ hoàn thành nhiệm vụ cấp S,
hệ thống sẽ ban thưởng Hoàng Kim thẻ triệu hoán, cấp A sẽ ban thưởng Bạch Ngân
thẻ triệu hoán. Để xét duyệt đạt mức S, túc chủ hoặc văn thần võ tướng của
người không chỉ phải đạt được chiến thắng, mà trong chiến thắng đó tổn hao về
binh sĩ – tọa kỵ - dân chúng – vật tư thiệt hại không vượt quá 1:12, 1:8 túc
chủ sẽ đạt được mức A, lấy được Bạch Ngân thẻ triệu hoán. Mỗi người lính bên
doanh trận túc chủ tử vong, túc chủ sẽ mất 1 điểm triệu hoán.” Âm thanh máy
móc liên tiếp vang lên bên tai Trần Vũ.
-“Thiếu gia, lần này lão gia lẫn phu nhân về chắc có lẽ sẽ đem theo thiếu gia lên biên cương để toàn gia không xa cách nữa.” Chế Nghĩa ung dung nói với Trần Vũ.
-“Biên cương có lẽ mới là nơi giúp ta dương danh thiên hạ. Ha ha..”
…………………………………..
Nam Việt Đế Quốc nằm ở phía tây bắc đại lục Lạc Hồng, phía tây giáp Hạ Đế
Quốc, phía bắc là thảo nguyên bao la thuộc Dị Tộc hay còn được biết đến với
cái tên Cổ Tộc, xét về địa thế bốn phía đều có nguy cơ trùng điệp với những kẻ
địch hùng mạnh hoặc các thiên tai thường xuyên, chiến tranh nơi đây vẫn dựa
vào vũ khí lạnh. Quốc gia và quốc gia nằm gần nhau sẽ không khỏi tránh thoát
những tranh đấu với nhau, chém giết liên tục kéo dài mấy trăm năm.
Quốc lực giữa các quốc gia căn bản không có sai biệt lắm, phân bố cũng rất cân
bằng. Cho nên các quốc gia đều luôn trong trạng thái nhìn nhau chằm chằm chờ
đợi thời cơ hành động. Điều này khiến việc chống giữ hay bành trướng của Nam
Việt đế quốc gặp rất nhiều khó khăn. Nếu không có các thế hệ con cháu vĩ đại
của Trần gia tiếp nối nhau mang binh chống giữ biên thùy, chỉ sợ đế quốc đã bị
diệt vong từ lâu rồi.
Còn nói sâu hơn về Trần Gia, vạn lý sơn hà của Nam Việt Đế Quốc có ít nhất một
nửa do Trần lão tổ gia đánh chiếm được. Đây là gia tộc đã từng có người làm
đến vương thân quý tộc, kém hơn thì là thương gia hoặc tướng quân, danh vọng
quả như sấm nổ bên tai, tổ tiên nguyên là khai quốc công thần đã cùng Hùng
Vương đại đế khai lập cương thổ, chiến công hiển hách.
Các đời con cháu cũng nối nhau đóng góp nhiều công lao, nhưng sau một vài giai
đoạn Nam Việt đế quốc sa sút, con cháu chết trận quá nhiều, Trần giai từ vị
thế đệ nhất thế gia dần suy bại cho tới gần 200 năm mới đủ khả năng lật mình,
nhưng uy thế trên chiến trường thì chưa bao giờ mất đi.
Nam Việt Đế Quốc hình thành cho tới bây giờ đã qua 600 năm, trải qua 15 đời
vua, trong đó có hơn 200 năm chiến loạn cho 3 đời vua hoang dâm vô độ, dung
túng gian thần hãm hại trung lương, nhưng tới đời vua thứ 8 thì quốc gia lại
yên bình trở lại, bằng vào tài năng của ông, Nam Việt Đế Quốc từ một đế quốc
sắp diệt vong đã lật mình trở lại đúng vị trí Đế Quốc đứng đầu Lạc Hồng đại
lục.
Hiện tại Nam Việt Đế Quốc tồn tại hai đại gia tộc lớn song song với hoàng
thất, đó là Đinh gia và Lê gia. Hai thế gia này tuy hàng ngày gặp nhau đều
xưng huynh gọi đệ, nhưng bên trong ngầm long tranh hổ đấu không chừa thủ đoạn
nào, thậm chí có những âm mưu thâm độc heo chó không tưởng tượng được.
Hoàng đế hiện tại của Nam Việt Đế Quốc tên là Lý Cơ, lấy quốc hiệu là Đại
Việt, hắn là một người tài năng không quá nổi trội, nhưng dã tâm lại rất lớn,
hắn luôn nghĩ mình là một trong những vị Hoàng đế uất ức nhất qua các thế hệ
nhà họ Lý. Làm vua nhưng lại có rất nhiều người mà hắn không dám đắc tội. Hắn
luôn tâm niệm trong lòng nếu không phải vì duy trì sự cân bằng của đế quốc thì
sao mình có thể nén được sự tức giận này, cho nên hắn luôn nung nấu ý đồ đạp
đổ thế gia, thâu tóm hổ phù để nắm lại quyền kiểm soát quân đội, khôi phục lại
sự uy nghiêm của Hoàng gia. Mục tiêu đầu tiên của hắn trên con đường đó chính
là Trần gia, vì phụ thân của Trần Vũ là Trần Long Đại Tướng Quân đang thống
lĩnh một phần ba quân đội cả nước trấn thủ biên cương, uy quyền to lớn vô
cùng.
……………………………………
-“Chế Nghĩa, ngươi đi gọi hai người kia rồi tất cả lui về phòng đợi ta. Ta đi gặp phụ thân mẫu thân đây.” Trần Vũ ôn tồn nói.
-“Tuân lệnh thiếu gia.” Chế Nghĩa chắp tay rồi nhanh chóng biến mất sau đại môn Trần phủ.
Trần Vũ ung dung đi về phía hậu viện Trần gia để gặp đại gia đình của hắn. Vừa
đến nơi, hắn đã thấy mẫu thân cùng nhị tỷ chờ ở đó đã lâu. Phụ thân cùng hai
vị ca ca cũng vừa đến. Hai vị ca ca và phụ thân của Trần Vũ rất giống nhau,
tướng mạo uy nghiêm, khí độ bất phàm. Đặc biệt là phụ thân, thân người trầm
ổn, uy thế khiếp người, gương mặt cương nghị, tinh quang ấn tàng trong mắt thể
hiện trí tuệ vô biên, cử tay động chân đều thể hiện tư thế sát phạt quả đoán,
thật xứng danh là Trấn Bắc Đại Tướng quân uy chấn thiên hạ.
Mẫu thân của Trần Vũ thì dịu dàng hơn, khuôn mặt tuyệt mỹ đang mỉm cười một
cách ôn nhu nhìn Trần Vũ. Mẫu thân kiếp này của hắn tuy là xuất thân hàn môn,
nhưng thi từ ca phú cầm kỳ lẫn võ thuật và binh pháp đều tinh thông, bởi vì
ngưỡng mộ phong thái cùng tài hoa của Trần Long, liền vì chính mình hạnh phúc,
chủ động tấn công theo đuổi, sau gả vào Trần gia. Không một ai dám xem thường
nàng chỉ vì nàng là một nữ nhân, nàng không những vừa có sắc vừa có tài, mà
còn là một Nữ Hoàng thương nghiệp.
Đại Tướng Quân Trần Long hơn mười năm qua không ngừng đạt lấy chiến tích tạo
ra uy danh hiển hách, mà vợ của hắn chỉ huy đội buôn của Trần gia không ngừng
phát triển lớn mạnh.
Phu thê Trần Long Đỗ Vân, một chủ ngoại một chủ nội, phối hợp đem Trần gia
triệt để chuyển hình đẩy thành đỉnh phong thương nghiệp thế gia.
Trần gia cũng là ở hai người liên thủ lại trở thành gia tộc duy nhất tại Nam
Việt đế quốc đem thương cùng chính kết hợp hoàn mỹ.
Ngồi bên cạnh nàng chính là nhị tỷ Trần Bích, một vị tuyệt thế mỹ nữ đang cười
với hắn, vẻ đẹp quả thực có thể nói là kinh hồn động phách để hình dung.
Mái tóc dài đen nhánh rủ qua eo nhỏ, uyển chuyển như là nước chảy, da thịt mềm
mại trong suốt như ngọc. Nhưng thật tiếc là người con gái xinh đẹp như hoa như
ngọc này lại chỉ hứng thứ với cưỡi ngựa, đánh nhau hay các hoạt động luyện
binh đánh trận. Đối với các mặt sở trường của nữ nhân như thi từ, ca phú, nấu
ăn thì không thèm nhìn lấy một cái, khác với mẫu thân của nàng.
-“Trên đời lại có nữ tử đẹp như tiên nhân giống vậy ư!?” Trần Vũ thầm than trong lòng. "Thế nhưng lại là tỷ tỷ của mình a..." Trần Vũ thầm khóc trong lòng.
Trần Bích cười nhạt nhìn Trần Vũ, đôi thỏ ngọc cao vót trước ngực phập phồng
theo hô hấp, thấy Trần Vũ vẫn đang ngơ ngác đang nhìn mình, liền đứng lên lại
gần nhéo lỗ tai của Trần Vũ lôi lại bàn ăn, gắt giọng: "Tiểu sắc quỷ, lâu ngày
không gặp mà lại nhìn tỷ với ánh mắt sắc lang như thế à!?"
Cảm nhận được cơn đau từ lỗ tai đau, Trần Vũ ngay lập tức cười khổ xin tha
nói:
-"Đau quá, nhị tỷ, là ta sai, ngươi mau buông tay, lỗ tai của ta sắp đứt rồi!"
-“Mới hồi nào ngươi còn nhỏ xíu nay tên tiểu tử ngươi đã cao hơn tỷ rồi, cũng cường tráng hơn rất nhiều, đã bắt đầu ra dáng nam nhi Trần gia rồi.” Trần Bích cười cười.
-“Tiểu Bích, ngươi đừng bắt nạt tiểu Vũ nữa.” Đỗ Vân đưa tay vuốt ve gương mặt của Trần Vũ, ánh mắt có chút ươn ướt. “Khổ cho tiểu Vũ nhà ta, tuổi thơ đã phải xa cha mẹ.”
Trần Long giễu cợt nói: “Con thỏ nhỏ này, chỉ không gặp có mấy năm mà bản lĩnh
của ngươi vẫn vậy, không có chút nào tiến bộ, xem ra ngươi không chú tâm học
tập với hai vị lão sư gia đúng không, xem ra phụ thân ta phải bỏ thêm một chút
thời gian dạy dỗ ngươi mới được.”
Mẫu thân của Trần Vũ nghe vậy lập tức bất mãn nói: “Nếu có thời gian thì chàng
bỏ ra tranh với lão hồ ly Lê Quý kia về mấy khoản quân phí đi, tiểu Vũ thông
minh oai hùng như vậy, đâu có chỗ nào cần chàng dạy dỗ!”
-“Ha ha…Nương tử à, ta đói rồi, chúng ta có thể bắt đầu ăn chưa, ăn xong vẫn có thể tâm sự được mà.” Trần Long thường ngày không sợ trời không sợ đất, trên chiến trường chỉ huy mấy chục vạn đại quân đánh đông dẹp bắc nổi tiếng thét ra lửa, không sợ trời không sợ đất, chỉ có sợ có vợ thôi, nghe vợ mình nói thế liền cười lớn co đầu rút cổ như con rùa vậy.
Đại ca Trần Hổ vờ không có chút thân thiện, nhìn Trần Vũ trừng trừng: “Tiểu
Vũ, ngươi ở nhà có hoang phế luyện võ hay không mà sao lại không tránh được A
Bích nắm lỗ tai ngươi?”
Nhị ca Trần Huyền không nhịn được thật thà nói: “Đệ nói với đại ca rồi, cả ta
và huynh còn né không được thì nói chi tiểu tam, giờ huynh đang rãnh rỗi, trên
người không vướng quân vụ, chi bằng mấy ngày này dạy cho tiểu tam vài kỳ chiêu
để né tránh tuyệt kỹ nắm lỗ tai của A Bích đi. Biết đâu huynh sẽ ngộ ra được
cách né tránh thì sao.”
-“Ha ha!” Trần Hổ vốn là người chân thật và tốt bụng, nghe thấy thế thì liền cười to vài tiếng.
“Tốt lắm! Hiện tại bắt đầu ăn uống được rồi.” Cuối cùng thì lão mẫu cũng làm
trung gian dàn xếp: “Hôm nay là ngày cả nhà ta đoàn viên, mọi người hãy ăn
uống thật no say nào.”
-“Hệ thống, xét duyệt chỉ số của gia đình ta nào.” Trần Vũ âm thầm hô hào Hệ thống.
-“Đinh. Trần Long (47 tuổi), chỉ số năng lực: Vũ lực: 97, thống soái: 99, trí lực: 93, chính trị: 96, mị lực: 99.
Đỗ Vân (44 tuổi), chỉ số năng lực: Vũ lực: 84, thống soái: 87, trí lực: 97,
chính trị: 98, mị lực: 99.
Trần Hổ (24 tuổi), chỉ số năng lực: Vũ lực: 99, thống soái: 94, trí lực: 91,
chính trị: 90, mị lực: 90.
Trần Huyền (22 tuổi), chỉ số năng lực: Vũ lực: 100, thống soái: 93, trí lực:
90, chính trị: 88, mị lực: 89.
Trần Bích (22 tuổi), chỉ số năng lực: Vũ lực: 94, thống soái: 92, trí lực: 90,
chính trị: 89, mị lực: 100.
-“Hít hà. Toàn gia mãnh nhân!” Trần Vũ âm thầm than thở. "Chẳng trách vì sao Nam Việt đế quốc có thể yên ổn phát triển, có một gia đình mãnh nhân trấn thủ tại biên cương thế này thì làm gì ai đủ khả năng đánh phá được.
…………………………………