Người đăng: luce
-Dương Kế Nghiệp (49 tuổi): Thân phận: Gia tướng. Chỉ số năng lực: Vũ lực: 96, thống soái: 97, trí lực: 89, chính trị: 87, mị lực: 93. Mang theo Dương gia tướng môn xuất thế.
Dương Nghiệp (? - 986) hay Dương Kế Nghiệp, tên thật là Dương Trọng Quý, là
một nhà quân sự cuối thời Ngũ đại Thập quốc, khai quốc công thần triều Bắc
Tống, người khởi đầu cho truyền thống quân sự của Dương gia tướng.
Dương Nghiệp sinh tại vùng Lân Châu thuộc Tân Tần (nay là Thần Mộc, Thiểm Tây,
Trung Quốc). Cha của ông là Dương Tín, thứ sử Lân Châu thuộc nhà Hậu Hán. Thời
niên thiếu Dương Nghiệp theo hầu Lưu Sùng, tiết độ sứ Hà Đông. Khi Tống Thái
Tổ tiêu diệt dần các quốc gia chư hầu, Dương Nghiệp vẫn kiên trì chiến đấu,
dẫn đến việc ông được phong làm Kiến Hùng tiết độ sứ. Năm 963, Dương Nghiệp bị
một tướng lĩnh trẻ tuổi nhà Tống là Kinh Tự đánh bại ở sông Bạc Phần. Năm 979,
Tống Thái Tông bắc phạt thành công, khi vua Bắc Hán là Lưu Kế Nguyên đầu hàng,
ông mới chịu hàng Tống, và được phong chức đại tướng quân đóng ở Tịnh Châu,
Thái Nguyên để cùng với Phan Mỹ đề phòng mặt Bắc cho nhà Tống. Khi Tống Thái
Tông thất bại trong chiến dịch phạt Liêu và phải trốn về Quan Nam, Dương
Nghiệp đã tạo ấn tượng mạnh bằng hành động đem hết 3 vạn kỵ binh Dương Gia
Quân ra đánh lui quân Liêu của Da Luật Tà Chẩn.
Năm 980 (tức năm Thái Bình Hưng Quốc thứ 5 thời Tống Thái Tông), Liêu Cảnh
Tông phái 10 vạn quân Liêu tấn công Nhạn Môn Quan nhưng Dương Nghiệp dùng kì
binh quân Tống phối hợp với Phan Mỹ đánh cho đại bại, danh tiếng lẫy lừng của
Dương Nghiệp khiến ông có tên gọi Dương Vô Địch. Chiến thắng ở Nhạn Môn Quan
gây nên thanh thế lớn cho Dương Gia Quân, khiến người Liêu nghe tên ông thì sợ
hãi.
Dương Kế Nghiệp bát lang cùng con nuôi nhất hổ.
Đại Lang Dương Thái chữ Duyên Bình: Võ lực 96, thống soái 84, trí lực 70,
chính trị 63, mị lực 85.
Nhị Lang Dương Vĩnh Tự Duyên Định: Võ lực 97, thống soái 80, trí lực 64, chính
trị 61, mị lực 80.
Tam Lang Dương Cao Tự Duyên An: Võ lực 96, thống soái 82, trí lực 75, chính
trị 67, mị lực 88.
Tứ Lang Dương Quý Tự Duyên Lãng: Võ lực 95, thống soái 85, trí lực 77, chính
trị 69, mị lực 87.
Ngũ Lang Dương Xuân Tự Duyên Đức: Võ lực 97, thống soái 84, trí lực 72, chính
trị 63, mị lực 85.
Lục Lang Dương Cảnh Tự Duyên Chiêu: Võ lực 99, thống soái 84, trí lực 75,
chính trị 67, mị lực 86.
Thất Lang Dương Hi chữ Duyên Tự: Võ lực 102, thống soái 93, trí lực 70, chính
trị 59, mị lực 90.
Bát Lang Dương Thuận tự Duyên Thuận: Võ lực 94, thống soái 85, trí lực 80,
chính trị 69, mị lực 87.
Cửu Lang Dương Tái Hưng: Vũ lực: 103, thống soái: 79, trí lực: 70, chính trị:
48, mị lực: 92.
-Trầm Vạn Tam (35 tuổi): Thân phận: Gia thần, thương nhân. Chỉ số năng lực: Vũ lực: 32, thống soái: 40, trí lực: 98, chính trị: 95, mị lực: 98. Thuộc tính: Tụ bảo, gian thương…
-Hoa Đà (49 tuổi): Thân phận: Gia thần, thần y. Chỉ số năng lực: Vũ lực: 86, thống soái: 40, trí lực: 90, chính trị: 80, mị lực: 94. Thuộc tính: Thần y, ngũ cầm hí…
-“Túc chủ, người còn 1 phần tân thủ lễ bao chưa sử dụng, chủ nhân có muốn sử dụng không?” Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên.
-“Sử dụng tân thủ lễ bao.” Trần Vũ chau mày, ánh mắt đăm chiêu.
……………………………………………………….
Kiếp trước Trần Vũ vốn là một con mọt sách cuồng lịch sử quân sự, sống một
cuộc đời vô cùng bình thường, gia đình cũng đủ sống, nhưng vì không cam lòng
sống một đời như vậy nên hắn đã tự tưởng tượng ra một cuộc đời để tự đắm mình
vào đó, bỏ qua thực tại, gây ra bao nhiêu chuyện ngu ngốc ảnh hưởng tới mọi
người xung quanh. Vốn là một gã vô cùng nhạy cảm và lo lắng thái quá, Trần Vũ
luôn đem bản thân rèn luyện liên tục để không ai có thể bắt nạt được. Và rồi
một ngày đẹp trời, sau khi vừa phát hiện ra Bách Chiến Binh Phạt Quyết ở trong
từ đường tổ họ Trần, Trần Vũ chỉ vừa học thuộc và chưa kịp thử tu luyện liền
mắc bệnh mà chết.
Một thanh âm tràn ngập cỗ lão tang thương đầy lạnh lùng vang lên bên tai Trần
Vũ.
-"Không cam lòng sao? Còn muốn tiếp tục sống tiếp chứ?"
-"Hỏi thừa! Dĩ nhiên là ta còn muốn sống, ta không cam lòng sống một đời bình thường rồi chết một cách uất ức như vậy." Trần Vũ nắm chặt hai bàn tay, mắt như muốn nứt ra.
-"Ngươi không thích hợp sinh hoạt tại loại hòa bình niên đại này, ngươi sinh ra càng thích hợp loạn thế ầm ầm sóng dậy nơi ngươi lừa ta gạt, sát phạt đẫm máu!"
-"Ta có thể giúp ngươi sống cuộc sống mà ngươi hằng ao ước, ngươi có nguyện ý hay không?"
Trần Vũ híp mắt, trầm giọng: "Nếu như có thể sống sót, ai lại nguyện ý chết đi
tại thời đại hòa bình này, chết lặng lẽ như vậy thật vô vị. Vô công bất thụ
lộc, nói đi, ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?"
-“Ngươi khá là thông minh đấy! Hiện tại ta cho ngươi một vài lợi ích, từ lịch sử hai nước bắt đầu từ thời Hùng Vương (Tần triều) đến nhà Nguyễn (Thanh triều), ngươi có thể tìm 7 cái lịch sử nhân vật phụ tá ngươi lúc ban đầu, không giới hạn chính sử, dã sử, bao quát diễn nghĩa đều được! Về vấn đề trung thành ngươi không cần phải lo, tất cả đều là tử trung, còn nhân cách của ngươi như thế nào sẽ quyết định việc nhân tài nơi đó có quyết định đầu nhập vào dưới trướng của ngươi hay không."
Trần chăm chú suy nghĩ một hồi, hỏi: "Hùng Vương đời thứ 6 anh hùng Phù Đổng
Thiên Vương Thánh Gióng, Rùa Vàng trao kiếm - tặng móng làm nỏ thần, Lạc Long
Quân, Âu Cơ, Chử Đồng Tử?"
-“...Câm nín...!”
Nếu có trong tay Thánh Gióng hay Rùa Vàng làm thuộc hạ, vậy cũng không cần lao
tâm khổ trí cầm quân đánh trận hay chiêu binh mãi mã, một mình Thánh Gióng đều
có thể đánh tan vạn quân, còn Rùa Vàng có thể lấy ra nỏ thần bắn chết thập vạn
đại quân, tới bao nhiêu giết bấy nhiêu, quá biến thái, gần như không thể đánh
bại! Trần Vũ hoàn toàn có thể đánh các lộ chư hầu và các quốc gia khác kêu cha
gọi mẹ, cứ như là người lớn đánh con nít, hoàn toàn không có một chút độ khó.
-"Chỉ chọn lịch sử nhân vật, không chọn thần thoại nhân vật!"
-“Được rồi, biết là không thể mà, chỉ đùa chút thôi.” Trần Vũ chăm chú suy tư, trên thực tế hắn đối với nhân vật lịch sử Việt Nam đều có sự am hiểu nhất định, đặc biệt là Lý Trần Lê Nguyễn tứ triều, còn biết thêm nhiều một chút các loại như Hán Sở Tranh Hùng, Tam Quốc Diễn Nghĩa, Ngũ Đại Thập Quốc cùng với Tùy Đường Diễn Nghĩa, còn Lương Sơn 108 hảo hán thì chỉ xem qua phim và ấn tượng một số người nhất định.
-“Từ thời Hùng Vương (Tần triều) đến nhà Nguyễn (Thanh triều), ta sẽ không thể chọn người từ trước Tần triều, lại chỉ chọn được từ thời Hùng Vương về sau, trước đó ngươi cũng đã đề cập thiên hạ loạn thế. Cả hai nước…như vậy. . . . nơi ta rất có thể đi chính là dị giới!"
-“Ngươi rất thông minh, ta nghĩ rằng lần này ngươi có thể sống thoải mái tại nơi ngươi luôn mong muốn, nhưng cụ thể là đâu ta không thể nói cho ngươi! Bất quá ta có thể nhắc nhở ngươi, vết bớt màu xanh lá này còn có những công dụng khác, ngươi cứ từ từ tìm hiểu. Rồi, giờ hãy nói ta nghe sự lựa chọn của ngươi nào.