Người đăng: khoaitaychien
Một đứa trẻ mặc bạch sắc võ phục, mái tóc màu trắng, khoảng chừng mười hai
tuổi, hai tay cầm song kiếm bay nhảy hết từ cành cây này đến cành cây khác
truy sát nhất cấp ma thú Địa Dã Chư. Trần Phong dồn lực vào chân phải lao vút
về phía trước hóa thành đạo thân ảnh trắng nhằm hướng Địa Da Chư bay xuyên qua
rồi dừng lại. Địa Dã Chư bị chém thành bốn mảnh, từng khối thịt được gắn với
nhau bởi máu đã đóng băng. Triệu Phong tiến tới xác Địa Dã Chư dùng kiếm rạch
bụng nó ra lấy nhất phẩm linh thạch bỏ vào túi vải đeo bên hông. Trời đã xế
chiều, Trần Phong bay nhảy trên những cành cây trở về nhà. Phần lớn lãnh thổ
bị Ma Tộc chiếm giữ, Nhân Loại chỉ có thể sống ở những vùng đất được bảo vệ
bởi những tòa thành cao hơn trăm mét. Bên trong những tòa thành là những thành
phố hiện đại, văn hóa và cách ăn mặc không khác địa cầu là bao. Mỗi một tòa
thành đều có một chiến sư thuộc tộc khổng lồ canh gác, muốn ra vào đều phải
giơ lệnh bài cho phép thông hành. Muốn có được lệnh bài cho phép ra vào thành
thì cần phải đạt tới cảnh giới Chiến Sĩ Thượng Cấp, cảnh giới này từ năm mười
tuổi Triệu Phong đã đạt được. Triệu Phong cha mẹ mất sớm, từ nhỏ sống cùng anh
trai nhưng anh trai hắn một năm trước cũng đột nhiên mất tích nên hiện tại hắn
hàng ngày phải vào Thánh Địa Ma Thú tiêu diệt nhất cấp ma thú lấy linh thạch
đem bán lấy tiền sinh sống qua ngày và trả tiền học phí.
_Lần này là 36 viên nhất cấp linh thạch. Woaaaa, em thiệt là giỏi đó Tiểu
Phong!
Vân Y là chủ của một tiệm bán linh thạch nhỏ, vì là hàng xóm của nhau nên Trần
Phong thường hay bán linh thạch thu được ở Thánh Địa Ma thú ở đây. Linh thạch
là thứ vô cùng thiết yếu đối với chiến sư, bình thường chiến sư khi tu luyện
đều là hấp thu linh khí trong thiên địa linh khí nhưng linh thạch lại cho số
lượng linh khí gấp nhiều lần trong thiên địa nguyên khí. Hấp thu một viên linh
thạch nhất phẩm bằng một người hấp thu linh khí trong thiên địa nguyên khí một
tháng. Một viên nhất phẩm cũng rất có giá, giá trị của nó là năm trăm linh tệ,
mà năm trăm linh tệ đủ để cho Trần Phong có thể sống thoải mái trong vòng một
tháng. Trần Phong nhận tiền định trở về thì Vân Y đưa cho hắn hai viên linh
thạch nhất phẩm
_Em cũng cần tu luyện mà phải không? Cầm lấy đi, đây là quà của tỷ!
Trần Phong vô cùng cảm kích nhận hai viên nhất phẩm linh thạch rồi cúi đầu cảm
ơn. Trần Phong thiên phú cực cao, tám tuổi đã đột phá Chiến Sĩ Sơ Cấp bậc một,
nhờ anh trai thường xuyên cho linh thạch nhất phẩm nên hắn mười tuổi đột phá
Chiến Sĩ Trung Cấp, mười một tuổi đột phá Chiến Sĩ Thượng Cấp. Suốt khoảng
thời gian anh trai hắn mất tích, và cũng là khi Trần Phong xuyên việt đến thế
giới này đến giờ đã được một năm. Mọi ký ức của thân xác này đối với hắn vẫn
còn rất mơ hồ.
(Một năm trước)
Trong một con hẻm gần trường THPT XYZ, khoảng hơn hai mươi thanh niên mặt mũi
bầm dập, nằm la liệt. Thủ phạm là tên nam sinh nhìn mặt thư sinh, tay cầm
quyển sách vừa đạp liên tục lên mặt một nam sinh đang nằm dưới đất vừa đọc
sách. Trần Phong chơi chán rồi thì liền đi học nhưng vì đang đọc sách nên hắn
không để ý phía trước có một cái nắp cống đã bị trộm để hở ra một cái hố. Trần
Phong không may ngã xuống cái hố nhưng kỳ lạ thay hắn rơi xuống dưới mà cứ rơi
mãi, rơi mãi trong một khoảng không vô tận, hắn có cảm giác như mình đang bị
teo nhỏ dần rồi ngất đi. Khi tỉnh dậy Trần Phong đã thấy mình nằm trong bệnh
viện trong tình trạng băng bó khắp người, bác sĩ nói
_Rất may tim cậu bị lệch một chút nếu không nhát dao ấy đã lấy đi tính mạng
của cậu rồi!
Trần Phong nghe vậy liền vô cùng ngạc nhiên "Nhát dao? Nhát dao nào?", hắn rất
muốn mở miệng ra hỏi nhưng toàn thân hắn không còn chút sức lực nào, ngay cả
mở miệng ra nói cũng là vô cùng khó khăn. Hàng đêm, Trần Phong luôn mơ thấy
những giấc mơ kỳ lạ như thể là ký ức của một ai đó, mãi cho đến khi hắn xuất
viện thì mới hay mình đã xuyên việt đến thế giới khác và đang trong thân xác
khác, thân xác của đứa trẻ mười một tuổi. Thế giới này có vô số điều mà Trần
Phong ao ước, một trong số đó là trở thành cường giả để kiếm cho mình một con
ma thú oai phong lẫm liệt. Lần theo từng đoạn ký ức, hắn tìm đường trở về nhà
_Nhìn kìa!! Nhìn kìa!!! Là Bát Đại Thiên Vương của Ngạo Thiên Học Viện!
Trần Phong quay lại nhìn thì thấy mọi người đang tụ tập hai bên đường bàn tán
về một nhóm người cưỡi ma thú đi trên đường. Đi đầu tiên là một thiếu niên tóc
trắng chừng mười năm tuổi ăn mặc giống như một vị hoàng tử, tướng mạo tuấn tú,
dáng người cao ráo cưỡi Xích Diệm Kỳ Lân. Tiếp đến là một thiếu niên tóc vàng
vô cùng đẹp trai mặc chiếc áo choàng màu đỏ như áo choàng của vua cưỡi Dị Hỏa
Đế Vương Sư, bên trong mặc một chiếc áo giáp có hoa văn tuyệt đẹp, mặc một
chiếc quần jean màu đen, ở phần đầu gối có mảnh giáp bảo vệ, đôi giày của cậu
ta cũng thuộc dạng đắt tiền. Những người tiếp theo Trần Phong không quan sát
kỹ do bị cản trở tầm nhìn, hắn chỉ kịp thấy cô gái đi cuối cùng. Cô gái cuối
cùng tầm tuổi Trần Phong, cô đẹp tựa như một thiên thần, mái tóc vàng dài chạm
mông, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, đôi mắt có chút lạnh lùng kiêu ngạo, bên
trong mặc một bộ võ phục màu đen, bên ngoài mặc một bộ hồng sắc chiến giáp
tuyệt đẹp nhỏ gọn chỉ che những điểm trọng yếu. Thực chất nhóm người vừa đi
qua có tổng cộng chín người, cô gái mà Trần Phong nhìn thấy cuối cùng không
phải một thành viên của Bát Đại Thiên Vương mà chỉ đơn thuần là em gái của gã
phó đội trưởng hôm nay đi theo để học hỏi kinh nghiệm. Trần Phong chứng kiến
cảnh này lòng lại càng thêm khẩn trương, hắn muốn nhanh chóng có được một con
ma thú để cưỡi vì hắn nghĩ như thế sẽ rất ngầu.