Người đăng: Minjin_Hatsu
Hắn đến công ty như mọi ngày, vẫn trên con đường quen thuộc, vẫn với cái ba lô
thời sinh viên ngày nào, và vẫn mới cái xe máy cũ kĩ mà hắn kiên quyết không
chịu đổi. Không phải vì hắn không có tiền, mà vì cái quan niệm cổ hũ: “Đã xài
thì xài đến hư rồi bỏ tiền mua cái mới nhất”, đó có thể là lí do hắn vẫn chưa
có người yêu mới.
Hớt hơ hớt hải đỗ xe rồi chạy vào thang máy, sau đó phóng thẳng vào phòng làm
việc, hắn thở phào nhẹ nhõm:
Hôm nay là thứ ba, so với mọi ngày trong tuần, ngày hôm nay nhiều người đổ vào
thành phố lúc sáng sớm. Hắn đã đi sớm 15 phút, lại còn chọn con đường vắng
người nhất, nhưng hắn gặp vận đen. Không như mọi hôm, những con đường thường
ngày vốn vắng người, hôm nay lại kẹt xe.
Vốn dĩ khi hắn vừa tới đầu con đường ấy, nhìn thấy cảnh kẹt xe trước mặt, hắn
muốn quay đầu lại rẽ đi đường khác. Nhưng giấc mộng ấy lập tức vỡ tan, dòng xe
nhộn nhịp nối đuôi nhau tràn vào khiến hắn bị vây ở giữa, hắn hoàn toàn không
thể thoát ra mà chỉ có thể tiếp tục đi tới.
Hắn chỉ có thể âm thầm mắng chửi cái bọn xây dựng dự án, cắn răng nguyền rủa
cái lũ quy hoạch đô thị. Thật là tà môn, nay đã là năm 2873 mà cái bọn khốn ấy
vẫn ăn hại như ngày nào.
Thấy hắn vào, một chàng trai cao ráo trong phòng lên tiếng gọi.
Không hổ với cái vị trí hiện tại, dù bực bội, hắn vẫn quay lại, bày ra một bộ
mặt thân thiện và mỉm cười:
Chàng trai cười đáp:
Thế ạ. Sếp thật chu đáo và cẩn thận.
Hì hì… Không có gì. Chúc cậu một ngày tốt lành. Anh phải vào phòng đây.
Chào cậu.
Vâng, chào anh.
Bước nhanh vào phòng, hắn bật công tắc điện, mở điều hòa và máy vi tính.
Xong xuôi, hắn cẩn thận xem xét lại những việc phải làm hôm nay. Rồi hắn lấy
tốc độ không tưởng bắt đầu làm việc.
“Cạch… Cạch… Cạch…”
Hắn vừa gõ chữ vừa lẩm bẩm:
Cũng như bao người, hắn vô cùng háo hức mong chờ đến 9 giờ.
…
Cuối cùng, 9 giờ cũng đến.
Hắn lập tức mang lên kính mắt nD.
“Xoẹt…”
Khung cảnh lập tức thay đổi, hắn lại đến cung điện cũ.
Vị nữ thiên sứ đã đợi sẵn từ trước, nàng mỉm cười:
Nghe vậy, hắn đáp:
“Đang chuyển cảnh… Vui lòng đợi…” – Âm thanh điện tử vang lên.
“Chuyển cảnh hoàn thành! Bắt đầu tiến vào! Chúc quý vị chơi game vui vẻ.”
“Xoẹt…”
Rất nhanh, hắn xuất hiện trên một quảng đường đông người. Hắn bình tĩnh quan
sát xung quanh.
Nhìn khung cảnh như thơ như mộng, hắn không khỏi cảm khái.
Ngay lúc này, một tiểu tinh linh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Nàng dịu
dàng nói:
Hắn mỉm cười:
Chào bạn, bạn cứ tiếp tục, không cần dừng lại.
Vâng. Điều thứ nhất, khi vừa mới bắt đầu chơi game, bạn vui lòng đến gặp
Thần Long Maria Ozawa để chọn chức nghiệp thích hợp, sau đó phải đến phòng rèn
luyện để làm quen với các kỹ năng. Điều thứ hai, khi bạn cần bản đồ, hướng
dẫn, khi bạn muốn xem nhiệm vụ đang làm và các nhiệm vụ có thể nhận,… kể cả
khi bạn cần thêm thông tin, bạn có thể tự nhẩm trong đầu, hệ thống sẽ đưa ra
một bảng thông tin trước mặt để bạn tra xét. Bạn có điều gì thắc mắc không?
Hừm, cũng rõ ràng rồi. Cảm ơn.
Vậy mình xin phép. Chúc bạn chơi game vui vẻ. Chào bạn.
…
Sau một lúc vòng vo tìm hiểu, cuối cùng hắn cũng đến nơi cần tìm.
Hắn nhận xét. Sau đó hắn đánh giá căn nhà.
Nói ra thì thật khó tin, mang danh là Thần Long mà lại sống trong một ngôi nhà
tàn tạ, xơ xác. Chỉ nhìn thôi cũng đủ biết mỗi khi trời mưa, cái lão Thần Long
phải lấy xô hứng nước mưa rồi.
Sau khi đánh giá, hắn thản nhiên mở cửa bước vào.
“Lần đầu chuyển cảnh… Vui lòng chờ… Đang chuyển cảnh… Xin đợi… Chuyển cảnh
hoàn thành!” – Âm thanh điện tử lại vang lên.
Vừa mới xuất hiện trong căn nhà, hắn đã nghe một giọng nam vọng lại.
Hắn đang định mở miệng, thì giọng nói kia lại vang lên:
Lời nói vừa dứt, một người thanh niên chừng hai mươi tuổi bỗng nhiên xuất hiện
trước mặt hắn.
“Đây là rồng?” – Đây là điều đầu tiên hắn nghĩ đến.
Nghe lời giới thiệu, hắn nhìn tên này với ánh mắt là lạ đầy nghi ngờ.
Nghe tên đó hỏi, hắn lắc đầu.
Hắn lại lắc đầu.
Hắn vẫn lắc đầu.
Bị sỉ nhục, hắn giận dữ quát:
Mẹ nó, mày bị não à. Có mà cả nhà mày thiếu i-ốt ấy. Không đọc tin tức thì
sao? Không hỏi thì thế nào? Không phải bây giờ vẫn có thể hỏi thằng ngu đứng
trước mặt sao?
Thằng này láo, số tuổi của tao bằng ông tổ của mày đấy, ăn nói cho cẩn
thận. Lão này là Thần Long, là anh hùng chứ không phải loại rơm rác như mày
đâu thằng não level 0.
Nghe thế, hắn mắng:
Muốn đánh cái không?
Đệch, mày khinh thường anh hùng hay mày cho rằng mày là trùm thế giới này
hả thằng não lợn.
Muốn đánh cái không?
Hắn vẫn hỏi lại.
Nhận được lời nói đó, hắn cười gằn:
Chàng thanh niên đối diện dựng ngón giữa lên và nói:
Hắn cũng chẳng chịu thua kém, hắn cũng chửi lại:
“Người chơi “Đừng Cắt Ngang” vui lòng chú ý. Trong game Huyền Thoại cấm dùng
lời lẽ thô tục. Vi phạm lần thứ nhất, người chơi sẽ nhận được nhắc nhở. Vi
phạm lần thứ hai, người chơi sẽ nhận được cảnh cáo. Vi phạm lần thứ ba, người
chơi sẽ bị cấm vào game trong vòng 3 giờ tiếp theo. Người chơi “Đừng Cắt
Ngang” đã vi phạm lần thứ nhất, xin vui lòng lưu ý. Chân thành cảm ơn.”
Nhận được thông báo từ âm thanh điện tử lạnh lùng, hắn hậm hực mắng to:
Tên thanh niên đối diện nghe vậy thì cất tiếng cười to:
Cười xong, tên đó lại tiếp tục mắng:
Nhìn cái mặt đắc ý của tên đối diện, hắn bực tức giơ nắm đấm xông tới. Và lập
tức, hắn nhận lấy hậu quả.
“Ầm… Ầm… Đùng…”
Trận hành hạ kéo dài hơn 30 phút. Kết quả cuối cùng, hắn bầm tím khắp người,
đau nhức mọi nơi(*).
Tên đối diện phủi nhẹ quần áo và cười lạnh:
“Mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó…” – Hắn nghiến răng nghiến lợi chửi bới trong lòng. Rồi
hắn nói:
Khi hắn nhắc tới chức nghiệp, người thanh niên trước mặt hắn trở nên nghiêm
túc hẳn. Đợi hắn nói xong, tên đó nói:
Chức nghiệp có thể chia làm hai loại là vật lý và phép thuật. Ngươi chọn
loại nào?
Vật lý.
Tấn công gần hay tấn công xa?
Tấn công xa.
Chiến đấu là chính hay phụ trợ là chính?
Chiến đấu.
Có hai loại chức nghiệp thỏa mãn yêu cầu của ngươi: Cung thủ và Pháo kích.
Xin hãy chọn một.
Hắn suy nghĩ trong giây lát, và hỏi:
Tên thanh niên đối diện có chút tức giận, nhưng hắn vẫn trả lời:
Cung thủ, như tên gọi, đó là chức nghiệp sử dụng cung làm vũ khí, có khả
năng tấn công tầm xa. Uy lực, tỉ lệ sinh tồn khá cao, tuy nhiên nếu không sử
dụng mũi tên đặc chế mua được ở cửa hàng và tự chế tạo, mà sử dụng những mũi
tên sẵn có ở hệ thống thì sẽ hao tổn khí công rất nhiều và uy lực của đòn đánh
sẽ giảm mạnh. Pháo kích là chức nghiệp có thể sử dụng mọi loại vũ khí, là
chuyên gia máy móc, là người có khả năng điều khiển rô-bốt tham chiến, là
người có khả năng đào hầm, đặt mìn. Chức nghiệp pháo kích gắn liền với uy lực
cực cao, tỉ lệ sinh tồn thấp. Khí công là gì thì khi vào phòng luyện tập sẽ có
người giải đáp cho ngươi.
Được, vậy ta chọn chức nghiệp Cung thủ.
Tên thanh niên đối diện chỉ đợi có thế.
Nghe vậy, hắn thở phào.
Hắn đang định mở cửa bước ra khỏi phòng thì sực nhớ điều gì. Hắn lập tức quay
lại trở lại hỏi tên kia:
Tên đối diện không nói gì nhưng có chút khó chịu nhìn hắn.
5 phút trôi qua… 10 phút trôi qua… 1 tiếng trôi qua…
Rốt cuộc tên đó nổi giận quát:
Mặc kệ tên đó, hắn vẫn nhíu mày suy tư.
Lại 5 phút trôi qua… 10 phút trôi qua…
Đột nhiên hắn nhảy cẫng lên:
Chỉ nghe hắn kinh hãi thét to ngay sau đó:
Khuôn mặt của tên đối diện bỗng biến thành màu đen, chỉ nghe tên đó gầm thét: