Là Ngu Ngốc Hay Là Si Tình?


Người đăng: kano

Có lẽ cô gái khi yêu nào cũng vậy nhỡ? Luôn mê dắm trong một cuộc tình mộng
mơ, tươi đẹp, hạnh phúc. Như những câu chuyện cô tích mẹ thường hay vu vơ kể,
những dòng thơ, những câu chuyện. Mà có lẽ cái tuổi 18 sẽ là cái tuổi mà con
gái hay mộng mơ, hay chìm đắm trong giấc mộng hạnh phúc.
Các bạn đừng hiểu lầm! Đây không phải là một câu chuyện với tình cảm sướt
mướt, thêu hoa hay những tràn lấy nước mắt mà là lấy câu danh ngôn "có thù tất
báo " làm đầu. Không báo được thù thì rút kinh nghiệm lần sau.
*
Bạch Vãn Tình đang trên đường về nhà với người em gái Bạch Tiểu Tâm và
người yêu, hôn phu Quân Hàn. Cô bước vài bước vào ngôi nhà nhưng giữa đường,
giọng nói của Tiểu Tâm khiến cô hơi sựng lại
"A Hàn, anh nói sẽ từ hôn chị Vãn Tình em......"
Giọng nói ôn nhu của Quân Hàn khiến cô chết lặng
"Tâm Nhi em không phải lo, rồi, ngay trước ngày cưới, anh, sẽ giết cô ta!"
Tiểu Tâm không nói gì nữa, không gian một mảnh im lặng. Bấy giờ, cô mới mở cửa
nhà ra. Tiếng kêu làm hai người buông nhau ra, ai ngồi chỗ nấy, cô hỏi
"Sao hai người có vẻ hoảng hốt thế? Sợ chị ăn thịt à?" Trông cô giống như nói
đùa mà lại như nói thật. Tiểu Tâm sợ hãi nói
"Chị! chị nói gì vậy?"
Quân Hàn nghe thế thì bật cười nói
"Tiểu Vãn, em cũng đâu phải quái vật sao lại ăn thịt người chứ?"
Cô cũng không nói gì haha hai tiếng.
-------------------------------------trước buổi kết
hôn--------------------------------
Cô đứng trước mặt biển, lòng chua xót khôn nguôi. Ha, người mình yêu muốn giết
mình vậy mấy ai có thể bình tĩnh cho nỗi hả? Cho dù là ai thi cũng chết đi
sống lại rồi! Haha thôi thì kệ, chết...... cho bớt đau.........
Cô hơi cười hỏi Quân Hàn"A Hàn, anh kêu em tới đây làm gì vậy?"
Qua Hàn khẽ cười, nói"Gọi thân thiết thế làm gì? Cô muốn giả ngu sao?"
Cô hơi chua xót nói"Chẳng lẽ anh thật sự..............."
Quân Hàn trực tiếp nói"Phải, thật sự!"
Hốc mắt hơi đỏ, cô hỏi tiếp"Có theerr cho em hỏi anh một câu không?"
Quân Hàn hơi nhíu mày, gật đầu. Thấy thế, cô liền hỏi
"Anh có từng yêu em không?"
Quân Hàn hơi xem thường, không chút nghĩ ngợi đáp"Chưa từng!"
Cô hơi buồn cười cho chính mình! Haha, ngần ấy năm lại đổi lại hai chữ chưa
từng của anh! Hahahaha
Thế rốt cuộc là cô ngu ngốc, mê muội hay là yêu quá nhiều dẫn đến si tình?
Cô cũng không nói gì, chỉ đi từng bước về phía biển sâu lạnh lẽo. Nước biển
lạnh thấm vào da thịt lạnh chuyền đến tim, thẩm thấu v ào lòng. Một mảng lạnh
buốt, bao năm nay yêu anh đổi lại là cái gì? Là một sự giá lạnh hay chỉ là một
nụ cười cợt nhã, khinh thường
--------------------------------------------end
chap1--------------------------------------------------
Kết cục cô sẽ ra sao? Nằm im dưới biển sâu lạnh giá hay là sao? Mời xem tiếp
chương 2


Chỉ Yêu Mỗi Anh - Chương #1