Hắc Phượng Hoàng Trứng


Người đăng: Trooper

Từng kiện từng kiện vật phẩm được dâng lên, U Ảnh nhìn mà từng giọt từng giọt
chất lỏng từ khóe miệng trào ra.

U Như Long nhìn thấy vậy vỗ đầu U Ảnh cười ha hả ra nói:


  • Khó có thể thấy được nhìn bộ dáng con bây giờ a, Ảnh nhi, con xem thích món
    nào thì bảo phụ thân, phụ thân chắc chắn sẽ toàn lực đập xuống cho.


  • "Tạ phụ thân, vậy hài nhi không khách khí a." U Ảnh mừng như điên bảo.


....


  • Tiếp theo là giai đoạn cuối cùng, áp trục vật phẩm của đấu giá lần này. Đó
    là....

Vừa nói, Nguyệt nhi thiếu phụ từ từ mở khăn trùm màu đỏ ra khỏi vật phẩm.

Một tảng đá lộ ra nhàn nhạt Ám thuộc tính linh vật tràn khắp sảnh đường.

U Ảnh nhìn tảng đá mà tim đập thìn thịt, bàn tay cầm viên linh quả mà run rẩy.
Chính là nó. Không thể nhầm được, không thể nào nhầm được, Hắc Phượng Hoàng
trứng. Tại Địa Cầu, Hắc Phượng Hoàng đã sớm tuyệt tích, không còn tồn tại từ
sau thời Thái cổ đại nữa. Không thể ngờ tại Bản Nguyên Đại Lục, ta lại có thể
thấy được Hắc Phượng Hoàng trứng. Nếu quả trứng này mà suất hiện tại Địa Cầu,
không biết bao nhiêu cao thủ võ lâm phải đổ máu thành sông a. Tuy rằng khí tức
nó tản ra có chút suy nhược, nhưng U Ảnh tin rằng, chính mình sẽ ấp nó nở ra
được. Sử dụng phương pháp ấp trứng Yêu thú của Địa Cầu, chắc chắn huyết thống
của nó sẽ thuần chủng tối đa nhất. Khi đó, Hắc Phượng Hoàng sinh ra tiềm lực
vô hạn, chắc chắn sẽ trở thành hộ vệ đắc lực của hắn sau này để vấn đỉnh thiên
hạ. Nghĩ đến khi hắn đứng trên Hắc Phượng Hoàng, bay ngang qua từng vực, mọi
người nhìn với ánh mắt run sợ, kính nể, U Ảnh càng khó có thể giữ nổi bình
tĩnh.


  • Phụ thân, phụ thân, mau mau mua nó lại. Hài nhi thích nó nhất, bằng mọi
    cách phụ thân giúp hài nhi đập xuống nó.


  • Hảo hảo, đợi phụ thân là được. Chắc chắn một lát nữa, nó sẽ nằm trong tay
    của Ảnh nhi.


  • Tạ phụ thân.
    ....


  • "Chắc mọi người cũng không biết vật này là gì chứ. Sau khi kiểm định tảng
    đá này, Bạch Long Thương hội khẳng định với mọi người rằng, đây là một trứng
    của con Yêu thú nguyên tố Ám hệ. Hơn nữa có thể khẳng định, huyết mạnh của nó
    phi thường dày đặt. Sau khi nở, ít nhất có thực lực của Yêu thú bậc 3 tương
    đương với nhân loại Võ Linh cường giả, trưởng thành tính thấp nhất là Võ
    Vương." Nguyệt nhi thiếu phụ vừa nói vừa vuốt ve quả trứng, vẻ mặt đầy mị hoặc
    làm bao lòng người tại sảng đấu giá điên đảo.


  • Nếu nó có mạnh mẽ như vậy, tại sao Bạch Long Thương hội không giữ lại để ấp
    ra nó mà phải đem ra áp trục đấp giá?


  • Đúng vậy a, trưởng thành tính thấp nhất là Yêu thú cấp 5, tương đương với
    Võ Vương nhân loại cường giả, tại sao không giữ lại mà đem áp trục a.


Người nối người nối tiếp nhau, nhau nhau ầm ĩ cả lên. Giống như biết trước
được sự việc xảy ra, Nguyệt nhi thiếu phụ cười nói:


  • Không dối gạt các vị, tuy là nói trưởng thành tính thấp nhất là Yêu thú cấp
    5 nhưng cái giả để bồi dưỡng quá lớn. Với lại, khí tức của nó còn yếu như vậy,
    chưa chắc đã ấp ra được nên Bạch Long Thương hội cũng không dám mạo hiểm lớn
    như vậy để ấp ra. Vì thế, giá khởi điểm là 5000 viên yêu hạch cấp 5, mỗi lần
    tăng giá thấp nhất là 100 viên yêu hạch.

-"5100 viên" Nguyệt nhi thiếu phụ vừa dứt tiếng, U Như Long liền hô giá.

-5200

-5300

-5600

-5700

-....

-" 6300 viên " U Như Long lại lên giá.

Thấy phòng đấu giá đặc biệt số 7 quyết có được quả trứng này, mọi người cũng
âm thầm thở dài.

Tuy nói trưởng thành thấp nhất tương đương với Võ Vương cường giả, nhưng không
có ai chắc chắn được nó có thể nở ra. Bỏ hơn 6300 viên Yêu hạch cấp 5 là con
số quá lớn đối với thế lực, suy đi tính lại, không ai nguyện ý mà bỏ ra cái
giá này cả.

Thấy không còn ai đấu giá, Nguyệt nhi thiếu phụ hô: " Chúc mừng khách quý
phòng 7 "

....
Trong phòng đấu giá đặc biệt số 7, U Ảnh khuôn mặt cười toe toét đi qua đi lại
chỗ cửa, chờ đợi vật phẩm được đưa tới.

" cộc, cộc, cộc "

U Ảnh khuôn mặt sáng lạng vội mở cửa ra, nhào lên ôm Hắc Phượng Hoàng trứng
vào lòng, nâng niu từng chút một. U Như Long thấy vậy cũng đành lắc đầu cười.
Nói:


  • Ảnh nhi lại đây !


  • Vâng phụ thân.


Nhìn U Ảnh vừa đi vừa xòa xòa bàn tay nhỏ bé trên quả trứng, tuy không biết
rằng tại sao U Ảnh lại muốn có bằng được nó. Nhưng thấy gương mặt hạnh phúc
non nớt hiện hữu trên mặt U Ảnh, làm phụ thân, thấy con trai hạnh phúc, U Như
Long cũng hạnh phúc theo. Có lẽ đây là lần đầu tiên U Như Long nhìn thấy U Ảnh
cười hạnh phúc như vậy từ khi chào đời đên giờ a.


  • Đại nhân đây là nhẫn trữ vật của ngài. Tổng cộng chi tiêu hôm nay của ngài
    là 6300 viên Yêu hạch cấp 5, 2000 viên Yêu hạch cấp 4. Mong ngài xem xét lại.

Chấp sự trung niên trả lại chiếc nhẫn cho U Như Long rồi cúi lùi lại ra sau
vài bước.

U Như Long thần thức quét một vòng rồi gật đầu, khẽ vãy tay vài cái.

Chấp sự trung niên thấy vậy liền lùi ra, đóng cửa phòng.

-"Ảnh nhi, về thôi." U Như Long nhìn U Ảnh nói.

-"Vâng phụ thân" Vừa nói, U Ảnh vừa ôm Hắc Phượng Hoàng trứng trước mặt, chạy theo sau U Như Long.

Thấy U Ảnh ôm quả trứng bất tiện, U Như Long xòe bàn tay ra, từ tay, trao cho
U Ảnh một cái nhẫn ôn nhu nói :


  • Ảnh nhi, đây là trữ vật yêu thú. Con có thể cho quả trứng vào đây. Trong
    này tràn đầy Thánh Lực, đầy đủ cung cấp nó duy trì sự sống. Khi nào cần thì có
    thể lấy ra. Đây là một trong những vật phẩm thiết yếu của Bản Nguyên Đại Lục.
    Nó cũng như binh khí, được chia làm năm giai Phàm - Nhân - Hoàng - Huyền - Địa

  • Thiên, hạ - trung - thượng - tuyệt ba cấp bậc. Để sử dụng nó, con chỉ cần
    nhỏ máu nhận chủ, rồi rót thần thức của con vào là được. Hiện giờ con chưa trở
    thành Võ Giả, chưa đản sinh ra thần thức, phụ thân có thể giữ hộ nó dùm con.
    Đợi khi con trở thành Võ Giả, bước vào con đường tu luyện, phụ thân sẽ đưa nó
    lại cho con. Phụ thân còn tặng thêm cho con một cái nhẫn trữ vật nữa, nó có
    thể đựng nhiều thứ mà con muốn, nhưng lại không thể đựng sinh linh còn sống.


  • " Vâng " U Ảnh đưa Hắc Phượng Hoàng trứng lại cho U Như Long, thấy chỉ một
    vệt sáng lóe lên thì nó liền biến mất.


U Ảnh nhìn thấy mà cảm giác hiếu kì hẳn lên. Tại Địa Cầu, chỉ có túi trữ vât,
lại chỉ có thể chứa đựng vật tử, không chứa đựng được vật sống, công dụng của
nó giống như nhẫn trữ vật tại Bản Nguyên Đại Lục. Không ngờ, tại Bản Nguyên
Đại Lục lại có thêm trữ vật yêu thú, thật là lắm cái lạ a. Về sau nếu có thời
gian, phải tìm hiểu thêm cái lạ ở đây mới được. U Ảnh âm thầm ghi nhớ.

Sau đó, dưới sự dẫn dắt của hai thiếu nữ trong phòng đấu giá đặc biệt, U Như
Long cùng U Ảnh trở lại sảnh đường Bạch Long Thương hội.

Hai thiếu nữ nhìn U Như Long dắt U Ảnh ra khỏi Bạch Long Thương hội thì thở
phào nhẹ nhõng hẳn ra. Tuy nói các nàng phục vụ ở phòng đấu giá đặc biệt, đã
trải qua từng đợt giáo huấn từ tiểu, nhưng không ai trong các nàng muốn mất sự
thanh bạch của bản thân cho người nam tử họ không yêu mến a.

U Như Long cùng U Ảnh thì không biết suy nghĩ của hai thiếu nữ rồi :))

.....


  • Ảnh nhi, giờ đến Hoàng cung dự tiệc với phụ thân. Hôm nay, Hoàng Thượng có
    chiêu đãi các cự đầu cùng thế hệ tuổi trẻ các con. Phụ thân dẫn con sang giao
    lưu a!


  • Vâng phụ thân !


.....

Hoàng cung, nằm tại trung tâm của Đế đô. Nếu như nói Bạch Long Thương hội phân
hội tại phía Nam của Đế đô sa hoa, quý phái thì Hoàng cung, lộng lẫy, sa hoa
hơn cả Bạch Long Thương hội cả bảy tám lần. Đại môn được khảm đầy Kim tệ, y
phục các giai tầng trong Hoàng cung đều được sử dụng loại vải thượng đẳng nhất
do Bách Nguyệt Vương triều may. Canh giữ đại môn là một chi quân đội Cẩm Y Vệ
của Hoàng gia, do Hoàng Thượng phụ trách. Mỗi người tản ra xung quanh đầy sát
khí. Sát khí này theo U Ảnh đánh giá, phải trải qua bao nhiêu mạng sống mới
đổi ra được đến a. Từ đó cũng thấy được, Cẩm Y Vệ của Hoàng thất như sài lang
hổ báo rồi....

.....


  • U Như Long khấu kiến bệ hạ.

Mãi ngắm nhìn xung quanh, U Ảnh không biết là mình đã đến Ngự hoa viên - nơi
hôm nay chiêu đãi các cự đầu của Đế đô. Khi U Như Long thanh âm vang lên, U
Ảnh mới khẽ giật mình, cúi đầu về phía nam tử đứng đối diện U Như Long nói:

-Nhi tử của U Như Long, U Ảnh, khấu kiến bệ hạ.

Từ khí tức nam tử trước mặt tản ra, mang theo nhàn nhạt long khí. Nam tử trung
niên ánh mặt nhìn U Ảnh sâu một phát.

Theo ánh mắt của nam tử, U Ảnh cả người rùng mình lên, tấm cảnh bấn loạn một
phát. Khắc chế tâm cảnh của bản thân lại, U Ảnh lui lại đằng sau U Như Long
một bước.

Động tác nhìn tựa như một đứa con nít đang muốn được che chở bởi phụ thân của
mình rất bình thường nhưng ở Hoàng Thượng xem ra, U Ảnh giống như phát tác
được điều gì. Càng nghĩ, Hoàng Thượng càng ngày càng thấy U Ảnh khó lường a,
tuy chỉ gần bốn tuổi nhưng việc U Ảnh lấy chưa đầy nửa tuổi là có thể làm được
không dựa vào người đở vịn mà một mình trên mặt đất đi lại, mà lại càng ở
tháng thứ tám dặm là có thể mở miệng nói chuyện, hơn nữa đọc nhấn rõ từng chữ
rõ ràng, đã có thể cùng người bình thường trao đổi rồi, chỉ một dựa vào hai
điểm này, nam tử cũng thấy U Ảnh khó lường rồi. Nam tử đạo:


  • Ha hả, U Như Long sinh ra một nhi tử tốt a. Tương lai chắc chắn sẽ leo lên
    Thiên Kêu Bảng Đông Châu như ngươi a. Trẫm rất chờ mong ngày đó a.


  • "Tạ Hoàng Thượng đối với Ảnh nhi ân sủng." U Như Long mỉm cười nói.


Lại nhìn U Ảnh, U Như Long nói: " Ảnh nhi, ra ngoài chơi với các tiểu tử kia
đi, lát nữa phụ thân bàn xong chính sự sẽ đi đón."

U Ảnh gật nhẹ đầu rồi bước ra ngoài Ngự hoa viên. Do lần đầu tới nơi đây, U
Ảnh cũng lười nói chuyện với bọn hài tử này, đành phải tìm một chỗ không người
ngồi xuống vận chuyển Hắc Ảnh Tâm Kinh tầng thứ nhất.

Từ khi giải khai đại khái Bản Nguyên Đại Lục, U Ảnh biết, bây giờ cần làm là
điều động nguyên tố xung quanh, ngưng tụ Bản Nguyên Thánh Lực tạo thành Thánh
Linh, thì từ đó mới bước vào con đường Võ giả. Do Hắc Ảnh Tâm Kiếm mang theo
Ám nguyên tố hệ nên U Ảnh có thể khẳng định rằng, hắn nguyên tố hệ cũng là Ám,
hơn nữa còn sẽ không phải bình thường nằng lực Ám nguyên tố hệ có thể so sánh
với vì bản thân hắn tu luyện là siêu việt Thiên giai Tuyệt phẩm công pháp so
với Bản Nguyên Đại Lục.

Đang cảm nhận xúc quanh Ám hệ nguyên tố, bỗng một thanh âm thanh thúy vang
lên, nghe giọng nói, U Ảnh liền đoán được là một tiểu nữ tử. U Ảnh lập tức vận
chuyển công pháp đình chỉ lại, mở mắt ra.


  • " Này, ngươi là ai, tại sao lại ở đây? " Tiểu nữ tử tầm bốn năm tuổi, gương
    mặt khả ái, hai lúm đồng tiền hiện rõ trên mặt, đôi mắt thủy tinh long lanh
    ngắm nhìn U Ảnh nói.

-" U Ảnh, ta đi theo phụ thân tới đây." U Ảnh nhàn nhạt trả lời.

Tuy nói, tiểu hài tử này vóc người không sai, tương lai lớn lên chắc chắn sẽ
là một mỹ nữ hại nước hại dân. Nhưng dù sao còn tiểu a. Bản thân cũng đã từng
sống cả vạn năm, mỹ nữ nào hắn chưa thấy qua, mỹ nữ nào hắn chưa từng ngủ qua,
nên bản thân hắn giờ cũng không hứng thú với tiểu nha đầu này. Về sau thì chưa
chắc nhưng, hiện giờ con đường hắn cần nhất là nhanh chóng trở thành võ giả.

-" Uy Uy, phụ thân người là U Như Long đại tướng quân sao? Đó là thần tượng của ta a, U đại tướng quân từng là thiên kiêu trên Thiên Kiêu Bản Đông châu, anh tuấn tiêu sái làm biết bao thiếu nữ động tâm a. Ta đây cũng muốn sau này cũng muốn leo lên Thiên Kiêu Bảng Đông châu như U đại tướng quân, cưới thiên kiêu như U đại tướng quân a." Vừa nói thiếu nữ vừa quơ quơ nấm đấm nhỏ, vừa nói với vẻ mặt sùng bái.

Nhìn thấy vậy U Ảnh cũng cười thầm. Thầm nghĩ: Không ngờ lão cha tiện nghi của
ta đã từng là thiên kiêu a. Còn là leo lên cái gì Thiên Kiêu Bảng Đông châu
nữa, nghe tên chắc chắn châu bò a, sau này chắc chắn ta cũng phải kiến thức
một phen Thiên Kiêu Bảng ra làm sao.

Nếu bây giờ, tiểu thiếu nữ mà biết được ý nghĩ của U Ảnh giờ này thì chắc chắn
chỉ xùy cười một cái, cho rằng U Ảnh có bệnh rồi xoay đi a. Thiên Kiêu Bảng
Đông châu a, đó là nơi tập hợp một trăm thanh niên mạnh nhất cùng một thế hệ
tại Đông Châu. Đông Châu bao la rộng lớn, có bao nhiêu thanh niên vì được ghi
tên trên Thiên Kiêu Bảng Đông châu nhưng mà chỉ có một trăm người thành công
ghi danh lên trên đó. Thử nghĩ xem, nó khó khăn biết dường nào rồi. Chưa kể,
Thiên Kiêu Bảng không chỉ bao gồm nhân tộc mà còn nhiều chủng tộc khác leo lên
trên đó nữa. Càng nghĩ càng làm cho người ta phấn chấn a.


  • Uy, ta tên là Dạ Ảnh Nguyệt, ngươi có thể gọi ta là Ảnh Nguyệt hoặc Nguyệt
    nhi a, chúng ta đều có từ " Ảnh " trong tên. Ta quyết định, ngươi người bạn
    này rồi.

Nói xong, tiểu thiếu nữ không đợi U Ảnh trả lời liền chạy mất. U Ảnh cũng nhàn
nhạt mỉm cười lắc đầu rồi vận chuyển tiếp tục Hắc Ảnh Kiếm Điểm.

Theo công pháp vận chuyển, U Ảnh càng thấy nhục thân sắp thăng hoa đạt tới cực
điểm. Cứ theo cái đà này, khuya nay có lẻ U Ảnh có thể đột phá được tầng thứ
nhất, bước vào tầng thứ hai Hắc Ảnh Kiếm Điểm, đồng thời có thể giác tỉnh Bản
Nguyên Thánh Lực ngưng tụ ra Thánh Linh.

.....

Thái dương hạ sơn, U Như Long dắt U Ảnh về lại U phủ. Vừa về tới U phủ, U Ảnh
liền cùng U Như Long tiến về phòng của Cổ Lạc Diệp để vấn an Cổ Lạc Diệp.

Cổ Lạc Diệp đang ngồi thêu thùa, thấy U Như Long cùng U Ảnh về đến, liền dừng
lại, mỉm cười nói:

-Ảnh nhi, hôm nay đi với phụ thân có vui không?

-" Vui a mẫu thân. Ảnh nhi đến đây để vấn an mẫu thân, giờ Ảnh nhi xin phép về phòng nghỉ ngơi trước a" U Ảnh vừa nói, vừa chạy lại chào thân mật một cái với Cổ Lạc Diệp rồi lui ra, khép cửa lại.

Thấy U Ảnh đi, U Như Long cười ha hả nói:

-Diệp nhi a, nàng không thấy đâu, hôm nay là lần đầu tiên ta thấy nó cười nhiều nhất từ trươc đến đây a. Có lẽ đây là lần đầu, ta thấy nó hợp với cái tuổi của nó nhất. Mỗi ngày nó chỉ biết tu luyện lại tu luyện, không chạy ra chơi với những đứa trẻ cùng lứa, làm việc cứ nghiêm nghị không vui đùa, làm ta thấy lo. Hôm nay, nhìn thấy nó cười cười nói nói, ta đây làm cha thấy hạnh phúc nhất a.

U Như Long vừa nói, vừa cười. Bàn tay không thành thành thật thật bóp một bên
đồi núi cao chót vót bạch bạch của Cổ Lạc Diệp, một tay xòa về phía dưới, nơi
nhô cao đám cỏ xanh mươm mướp, ướt át.

Cổ Lạc Diệp biết U Như Long nói cũng là sự thật, thấy hôm nay U Như Long cùng
U Ảnh vui vẻ đến vậy, cũng đành phải chịu U Như Long dỡ thói hư.

U Như Long kéo Cổ Lạc Diệp lại giường ngọc, một bên giải khai, một bên còn xóa
nắn đôi đồi cao, cái lưỡi không thành thật chà sát từ cổ xuống dưới vườn cỏ
ướt át.

Cổ Lạc Diệp " ưm ưm "

Tiếng rên rỉ của Cổ Lạc Diệp như là thanh âm mà chướng làm cho U Như Long hô
hấp đồn dập, nước lỏng lên não, giương "trường thương" đâm ọt vào vườn cỏ ướt
át.

Tiếng giao thoa của sự sung sướng của đỉnh điểm được diễn ra....


Chí Tôn Hắc Ám - Chương #6