Người đăng: Trooper
-Tiếp theo là vật phẩm thứ chín, lần này vật phẩm có chút đặc biệt. Như mọi người đều biết, trên Bản Nguyên Đại Lục, không chỉ có chúng ta Nhân tộc, còn có nhiều chủng tộc khác. Vật phẩm tiếp theo đó là....
Một cái lồng sắt được mười nam tử hán võ giả khiêng lên. Tại trong lồng sắt,
một thanh niên mười bảy mười tám tuổi nửa người nửa sói đứng tại trong đó. Tay
chân bị còng bằng xích sắt, trên trán in dấu ấn nô lệ. Đôi mắt chứa chan đầy
cảm xúc ngổn ngang. Từ trong đôi mắt đó, U Ảnh có thể cảm thấy được sự bất
lực, có chút mệt mỏi.
Lão giả hô to, làm cho cả khán phòng nhao nhao hô giá.
750
800
850
900
-.....
Trong gian phòng đấu giá đặc biệt số 9.
Nhan Hồng quay sang nhìn Mặc Phàm nói.
Mặc Phàm nhấp ly rượu nhàn nhàn cười nói.
Phong Thanh tông, một trong mười cự đầu của Hạo Nhật Vương triều.
Hạo Nhật Vương triều mười cự đầu lớn bao gồm : Hoàng thất, Phong Thanh tông,
Ngự Thú điện, Vân gia, Liệt Đao Tông, Hoa Vô Cốc, Luyện đan công hội, Luyện
khí công hội, Trận sư công hội, Dong binh công hội.
Cũng như tại Bách Nguyệt Vương triều, ở Hạo Nhật Vương triều cũng có phân hội
của Luyện đan, Luyện khí, Trận sư, Dong binh công hội. Các thế lực này đều rất
ít tham gia các cuộc tranh đấu, chủ yếu là ở trung gian.
.....
U Ảnh từ lần đầu tiên nhìn thấy Bán thú nhân liền hứng thú không thôi. Tại Địa
Cầu không có Bán thú nhân, cho nên lần đầu tiên gặp Bán thú nhân, U Ảnh liền
dự định đấu giá xuống.
Với lại, mười bảy mười tám tuổi đã có Ngũ giai Võ Linh thì thiên phú như vậy
cũng đáng để U Ảnh đào tạo.
U Ảnh từ khi sang thế giới này đã có dự định tại trong bóng tối thành lập
chính mình thế lực. Vì thế Bán thú nhân này, U Ảnh liền chọn đây là đại tướng
đầu tiên có mặt tại thế lực ngầm của hắn tại Bản Nguyên Đại Lục.
Tuy U Phủ cường đại, nhưng U phủ không phải chỉ riêng một mình U Như Long quản
lý, mà còn cần phải thông qua rất nhiều người mới có được thứ cần. Nếu không
phải bản thân U Ảnh thể hiện ra thiên phú kinh người từ lúc nhỏ, thì U Ảnh
cũng không có được nhiều tài nguyên như thế này để tu luyện rồi. Mà lại, về
sau, mỗi lần làm việc gì, U Ảnh cần phải coi trọng lợi ích U phủ đầu tiên làm
hắn không thích cho lắm.
U Ảnh là người thích xông pha kinh lịch, thích tự làm chủ bản thân, không bị
ước thúc cho nên, U Ảnh đã nghĩ kĩ rõ ràng về vấn đề này.
......
1100 viên
1200 viên
1250 viên
-.....
Bây giờ, chỉ còn có vài người tranh chấp Bán thú nhân. Trong đó, một người là
U Ảnh, một bên là đám thanh niên Thanh Phong tông, còn một giọng nói của một
thanh niên từ trong phòng đấu giá đặc biệt số 1 nữa.
Thấy theo cái đà này, giá trị của Bán thú nhân sẽ càng lên tăng, làm cho Mặc
Phàm rất là căm tức, bèn nâng giá lên tận 1550 viên yêu hạch cấp 3. Sau đó lại
vận chuyển công lực, phát ra thanh âm vang cả khán đài:
Mặc Phàm vừa dứt tiếng nói, cả khán phòng đều nhao nhao nịn hót lên:
Thì ra là Phong Thanh tông đệ tử a, hạnh ngộ hạnh ngộ.
Cái gì, Mặc Phàm, đây không phải một trong Thập đại thiên kiêu của Đế đô
sao, lãnh tụ thế hệ này của Phong Thanh tông a. Không ngờ tại biên hoang thành
nhỏ này, lại gặp được mặt a.
Từng giọng nói vang lên làm cho Mặc Phàm rất hưởng thụ. Đây chính là thứ hắn
cần a. Hắn rất thích sự ngưỡng mộ từ người khác. Cho nên hắn liền đưa ra thông
tin của bản thân để người ta biết hắn đang đối với món hàng này thích thú, từ
đó, sẽ không có người tranh giành với hắn nữa.
Nhưng hắn đã lầm, người khác sợ hắn nhưng U Ảnh lại không. U Ảnh đã kết oán
với hắn, nên cũng không thèm để ý kết thêm ân oán.
Với lại, U Ảnh không ngờ, hắn lại là một trong thập kiệt của Hạo Nhật Vương
triều a.
Tại Đế Đô Bách Nguyệt Vương triều có Thập Tam Thiên Kiêu Bảng, tụ tập mười ba
thanh niên, thiếu nữ nhân vật lãnh tụ thế hệ này, tuy U Ảnh không có liệt tên
trên đó, nhưng không có nghĩa là U Ảnh không phải là một thanh niên thiên kiêu
a. Nếu không phải U phủ tuyết tàng hắn đi, có lẽ, tên hắn cũng nằm trên đó a.
Không biết, Thập kiệt tại Hạo Nhật vương triều có thể tiếp hắn được mấy chiêu
a.
.....
Nghe được thanh âm của U Ảnh, hai mắt Mặc Phàm như phun lửa ra. Lại là hắn
nữa. Ban nãy, hắn đã chọt vào một lần, làm cho hắn phải chịu thiệt. Bây giờ
nghe thanh âm xem ra, hắn được làm thêm một vố nữa a. Tức chết. Kẻ này, nhất
định phải sát.
Đè xuống lửa giận trong lòng, Mặc Phàm lại hô giá:
1700
1900
2000
2200
Thấy U Ảnh hô lên giá càng ngày càng tăng cao. Mặc Phàm liền không lên tiếng
nữa, trong lòng quyết định để sau khi kết thúc đấu giá hội, hắn sẽ tìm cơ hội
giết U Ảnh, vừa không tốn tiền đập xuống món đồ, lại kiếm thêm một bộn tài
nguyên từ người U Ảnh. Càng nghĩ, càng kích động, hô hấp dồn dập lên.
Không còn ai hô giá nữa, U Ảnh thành công đấu giá được Bán thú nhân. Giờ, U
Ảnh chỉ cần đợi người mang đến rồi thanh toán tiền, xong liền từ nơi đây rời
đi. Những vật phẩm đằng sau, đối với U Ảnh, nó chẳng có tác dụng với hắn là
bao.
" Cộc, cộc, cộc " Tiếng cửa vang lên, mở cửa ra, đập vào mặt U Ảnh là một
trung niên nam tử, bàn tay cầm theo một cuộn giấy da, sau lưng là thanh niên
Bán thú nhân. Trung niên nam tử lên tiếng:
Vừa nói, trung niên đưa lên cuộn giấy da cầm trên tay trao cho U Ảnh.
U Ảnh lướt nhìn nhẹ, điểm đầu một cái cầm nó, xong thanh toán tiền.
Trung niên nhận xong liền thối lui ra.
Trong gian phòng, giờ chỉ còn U Ảnh cùng vị thanh niên Bán thú nhân này. Hai
người nhìn mặt nhau, đánh giá lẫn nhau.
Để cắt đứt không khí ngột ngạt này, U Ảnh lên tiếng :
Ngươi tên là gì?
" A Nhạc " Thanh niên Bán thú nhân lạnh lùng trả lời.
U Ảnh không để ý, lại hỏi:
A Nhạc lặng thinh, nhưng trong đôi mắt lại hiện lên sự phẫn nộ.
Thấy vậy, U Ảnh biết A Nhạc có uẩn khúc không muốn nhắc tới cũng đành im lặng.
Cầm trong tay cuộn giấy, U Ảnh vận chuyển thánh khí đánh nát đi.
A Nhạc nhìn thấy vậy rất giật mình. Hắn vậy mà đánh nát cuộn giấy kí kết linh
hồn chủ tớ đi. A Nhạc nhìn U Ảnh với thần sắc khó hiểu.
Như nhìn ra tâm trạng của A Nhạc, U Ảnh cười nói :
Ta cần một thanh kiếm có thể thay ta giết địch, không cần một nô lệ. Không
biết, ngươi có muốn làm thanh kiếm sắc nhọn trong tay ta ? Ngươi chỉ cần thời
gian bảy năm, bảy năm làm thanh kiếm trong tay ta, bảy năm sau, nếu không muốn
nữa thì có quyền lựa chọn rời đi. Ta không ngăn cản ngươi.
"Tốt, ta đáp ứng. Bảy năm sau ta sẽ rời đi ngươi. " A Nhạc trầm ngâm một
lát rồi trả lời.
U Ảnh nhếch miệng lên cười tiếu: " Không cần đến bảy năm, chỉ cần hai đến ba
năm, người chắc chắn sẽ lựa chọn làm thanh kiếm của ta."
A Nhạc không trả lời.
A Nhạc nghe vậy liền sửng sờ, xong chợt hiểu ra. Có lẽ bọn hắn bây giờ đã nóng
lòng lắm rồi.
A Nhạc đi theo đằng sau U Ảnh, cùng nhau bước ra ngoài Bạch Long thương hội,
thẳng tiến về phía ngoài thành.
....
Trong phòng đấu giá đặc biệt số 9, Mặc Phàm nhận được tin tức từ sư đệ truyền
cho, liền dẫn người đi theo ra ngoài.
.....
Ngoài năm trăm dặm cửa thành, U Ảnh cùng A Nhạc đang đứng đối diện với chín
người. Chín người này chính là đám người của Phong Thanh tông - Mặc Phàm.
"Tiểu tử, không ngờ ngươi nhanh như vậy liền gặp lại chúng ta đi. " Thanh
niên mập mạp vác đại đao sau lưng, tiến lên nói
" A uuui, ta tưởng là ai đâu, thì ra là ngươi a. Lần trước quỳ xuống trước
mặt ta chưa đủ a, hôm nay, muốn ta lột sạch đồ, treo lên cổng thành a."
Nghe vậy, thanh niên mập mạp gương mặt đỏ lên, hận không thể đem U Ảnh bâm
ngàn vạn đao. Nhưng hắn không ngu, hắn biết, đối phương có Võ Linh thực lực,
bản thân chỉ có Võ Sư cảnh giới. Hắn lao lên, người ta chỉ có dùng một ngón
tay đủ đè chết hắn a. Bất đắt dĩ, hắn đành phải quay mặt nhìn đại sư huynh Mặc
Phàm.
" Hừ " Mặc Phàm nhìn mặt thanh niên mập mạp, hừ nhẹ. Sau đó tiến lên, bàn
tay xuất hiện trường thương, chỉ thẳng về phía U Ảnh nói.
Tiểu tử, lấy bản lãnh của ngươi ra đi. Cho ngươi biết, ta - Mặc Phàm, thập
đại thiên kiêu của Hạo Nhật Vương triều, xem ngươi niên kỉ như vậy, có lẽ cũng
là thiên kiêu của thế lực nào đó ra a. Xưng tên xưng tánh ra, ta không giết
người không có tên tuổi.
Tên a, người chưa xứng để biết, nhưng có thể ngươi có quyền được biết danh
hào của ta trước khi chết a, ta " U Kiếm tuyệt mệnh " là người sẽ tiễn ngươi
một đoạn đường.
U Ảnh cười nói.
U Ảnh rút kiếm ra, ngăn trở.
Một kích đụng nhau, cả hai đều lùi ra ba bước. Điều này làm cho Mặc Phàm mặt
rất tức giận thêm.
Bản thân là một thiên kiêu của Hạo Nhật Vương triều, sử dụng bảy thành thực
lực đủ để đố phó một tên Nhị giai Võ Linh, thế mà cả hai ngang nhau.
U Ảnh thì chỉ hơi nhíu mày một cái. Bản thân sử dụng năm phần thực lực, vậy mà
chỉ cùng đối phương ngang tay, xem ra, ta còn coi nhẹ thiên kiêu của Hạo Nhật
Vương triều a.
Xung quanh trường thương tụ tập Phong nguyên tố thánh khí, trường thương xoay
trên không trung vọt thẳng với tốc độ nhanh chóng về phía trước.
U Ảnh thấy vậy, sử dụng Kiếm Tứ, ngăn cản đối phương chiêu thức, đồng thời đạp
Vô Ngân bộ pháp, áp sát tới đối phương sử dụng Cửu Điệp Lãng.
Mặc Phàm thấy U Ảnh kỹ năng chiến đấu thành thạo như vậy rất ngạc nhiên. Xem
ra, đối phương là một đối thủ khó nhằn a.
Cả hai giao phong cả trăm chiêu, càng về sau, Mặc Phàm càng rơi xuống hạ
phong, làm hắn rất biệt khuất. Hắn đã sử dụng mười thành thực lực, vậy mà vẫn
bị đối phương một tên Nhị giai sơ kỳ Võ Linh, nếu việc này truyền về đến Đế
đô, hắn mất mặt a.
U Ảnh thì chỉ sử dụng bảy thành thực lực, đủ ổn để nghiền ép đối phương.
Phương xa, A Nhạc nhìn thấy U Ảnh thể hiện ra kĩ năng vượt cấp chiến đấu kinh
người rất ngạc nhiên. Xem ra thiếu chủ là một đời lãnh tụ thiên kiêu a.
Cầu Kim Phiếu, đậu, hi vọng vote 10 * đánh giá truyện. Tks. Sáng mai lại ra
chương tiếp, giờ kết thúc.