Khu Vực Thứ 13


Người đăng: HoangHenry

Ngoài nguyên nhân cạn kiệt linh lực, không phải tự nhiên mà Tử Vũ, lại tha cho
đám người Quân thiếu gia kia.

Trong bí cảnh này, các cảnh quan, hầu hết chỉ là các giả tượng, để người tham
gia nhìn nhìn, trải nghiệm lấy mà thôi.

Như cái bình nguyên Tử Vũ đang đứng này vậy, cũng là thứ giả dối, không thực,
được pháp trận cố ý tạo dựng nên.

Thứ thật nhất trong đây lúc này, ngoài sự yêu nghiệt tuyệt luân của hắn, còn
lại là mười hai cảnh cửa, được dựng thành vòng tròn xung quanh khu vực.

Theo quy tắc bí cảnh, từng cánh cửa, sẽ dẫn người tham gia, đến với bất đồng
khu vực.

Mỗi khu vực, lại đại diện cho một số kiểu loại linh thú khác biệt.

Ngươi muốn ký kết với loại linh sủng như thế nào, thì chọn cánh cửa phù hợp mà
tiến vào, nơi đây chỉ như điểm nghỉ chân, chổ để người tham gia xem xét chọn
lựa lần cuối.

Còn về phần làm sao phân biệt được các cánh cửa sẽ dẫn ngươi tới nơi nào.

Thì cứ nhìn vào những ký hiệu, họa tiết điêu khắc trên đó mà tìm hiểu, phán
đoán lấy.

Như có một cánh cửa màu đỏ, bên trên điêu khắc chim thú động vật các loại, thì
nó có thể sẽ đưa người vào, tới khung cảnh có hỏa thuộc tính dồi dào, linh thú
chủ yếu sẽ là động vật loại.

Hay có cánh cổng màu đen, chạm trổ các loại yêu ma quỷ quái, binh khí, đồ
dùng. Bên trong đó, rất có thể chất chứa các loại linh thú thuộc ám thuộc
tính, kỳ vật các loại.

12 cánh cửa, dẫn tới 12 nơi bất đồng, hướng tới đa dạng vô vàng loại linh thú
khác nhau, tồn tại trong thế giới này.

Và mục đích, Tử Vũ muốn để đám người kia đi, vì hắn phát hiện ra rằng.

Ngoài 12 cánh cửa, được Kha lão nhắc nhở lấy, nơi đây, thế mà còn có cánh cửa
thứ 13.

Một cánh cửa màu trắng, sáng bóng gàn như trong suốt, bên trên lại trống trơn,
không điêu khắc, ký hiệu lấy bất kỳ thứ gì ở trên đó.

Cánh cửa cứ lẳng lặng, nằm đó, không thu hút, nhưng rất dễ gây sự chú ý và tò
mò cho người nhìn.

Đưa đám người kia đi đầu tiên.

Đã khiến Tử Vũ xác định.

Vô tình hay cố ý, ngoài hắn, Y Nha và Kim Nhan ra, bọn người kia đều không hề
để ý thấy, về sự tồn tại của thứ này.

Như thể nó ở đó, lại không hề ở đó.

Tồn tại lại không ai biết được, không ai nhận ra.

“Chủ nhân, ngươi chọn cánh cửa này sao?”

Cả ba tiến về phía cánh cửa đặc biệt này, Kim Nhan tò mò không chắc hỏi.

“Hiện nay, về cơ bản, tấn công chúng ta có Y Nha, phụ trợ lại có ngươi.

Có khuyết thiếu lắm, thì cũng chỉ là một linh thú vị trí phòng hộ, hoặc hồi
phục.

Với chín tờ bản mệnh khế ước, không lo gì không tụ tập, tìm kiếm được đi ra
sau này đâu.” Tử Vũ tự tin cười.

Y Nha gật đầu, thái độ dửng dưng tiếp lời lấy:

“Bí cảnh này, nói đúng ra chỉ như một sự trải nghiệm nhỏ với chúng ta.

Dù rằng nó là từ bàn tay của Kha lão dựng thành, xây nên từ trận pháp đặc biệt
của Tinh Hoàng gia, có thể tụ tập lấy số lượng lớn linh thú quý hiếm, mạnh mẽ
hơn rất nhiều, so với mặt bằng chung của đại lục này.

Nhưng chủ nhân từ trong đây, có thể ký kết thành công được, thì là điều đáng
mừng, không được, cũng chẳng mất mát gì cả ah.”

Dừng một chút, nàng nói: “Với lại, cánh cửa này đặc biệt đến thế, ngay cả Kha
lão cũng không từng nhắc đến sự tồn tại của thứ này.

Biết đâu được, đằng sau đó, có thứ cực kỳ quý giá đâu.”

“Y Nha nói không sai, đã chuyến hành trình bây giờ, chính thứ từ chúng ta
quyết định, chọn lựa lấy, vậy tại sao lại không thám hiểm một phen xem sao.”

“Oi~~~~ Tùy hai người vậy, nhưng chủ nhân phải bảo vệ lấy ta oi.” Kim Nhan
nũng nịu, vẻ mặt không giấu nổi sự tò mò, hào hứng, nói.

Tử Vũ thần thái đầy mong chờ chạm tay vào cửa: “Tiến vào thôi.”

Khung cửa theo bàn tay Tử Vũ chạm vào, sáng rực lên.

Cả không gian xung quanh dần bị một màu trắng ngà tinh khiết bao phủ, chiếm
trọn lấy.

Theo sau, từng cánh cửa khác cũng tiêu biến mất tăm khỏi nơi này.

Để lại đấy cả phiến thiên địa trắng xóa, hơn tuyết phủ tháng mười hai.

Cánh cửa từ trắng, lại ngả vàng dần, rồi rực rỡ lên một mảnh hoàng kim cao
quý, nhưng không chói mắt.

Khiến ba người Tử Vũ, không biết tự lúc nào, như bị hút hồn vào trong.

Để đến khi chợt nhận ra.

Cả bọn đã xuất hiện trong một căn phòng cực kỳ rộng lớn.

Căn phòng này lớn đến khủng bố, bốn phía không thấy điểm cuối.

Sở dĩ biết nó là phòng, bởi phía trên có trần nhà, với họa tiết trang trí khá
giống phong cách Châu u.

Dưới chân thì lại lót gạch sàn, trơn bóng, được làm từ chất liệu đá hoa cương
sang trọng, mà trang nhã.

Ngoài ra, còn có các cột trụ chống nối thẳng từ dưới lên trên, trông cực kỳ
đơn giản, nhưng cũng cực kỳ vững chắc, trầm ổn.

Đánh gia sơ bộ một một chút xung quanh.

Tử Vũ ba người, càng nhìn, càng thấy nơi đây giống với các viện bảo tàng nghệ
thuật, mà họ từng có dịp tham quan qua, hơn là một căn phòng rộng rãi.

Bởi trong đây, đầy ắp các loại bục trưng bày, được bày biện gọn gàng, thẳng
hàng lấy nhau. Bên trên một bục, lại để đặt một món đồ.

Có trứng linh thú, có vũ khí cổ, có con rối, có giáp trụ, tranh ảnh, trang
sức, vật phẩm có giá trị,…

“Y Nha, chúng ta đến nhầm nơi rồi không?”

Tưởng chừng như sẽ được một cuộc thám hiểm kỳ thú, khiến tim đập thình thịch.

Hóa ra lại như đang tham quan lấy khu triển lãm, viện bảo tàng.

Tử Vũ đôi chút thất vọng nói.

“Không đâu chủ nhân.”

Y Nha còn đang khó hiểu loay hoay đánh giá mọi thứ, thì Kim Nhan ngay sau đó,
đã có câu trả lời.

“Ngươi mau thử nhìn quả trứng này xem.”

“Có gì sao?” Tử Vũ tiến lại cái bục mà Kim Nhan chỉ, chăm chú nhìn.

Bên trên là một quả trứng linh thú, to khoảng hai người ôm, với họa tiết màu
sắc, xanh thẳm như màu nước biển.

Và rồi không nhìn thì thôi, nhìn vào, thái độ của Tử Vũ từ khó hiểu, chuyển
sang ngạc nhiên, lại từ ngạc nhiên biến thành vui vẻ.

[ Vật phẩm: Trứng của Thâm Uyên Hải Sa.

Phân loại: Động vật loại linh thú.

Thuộc tính: thủy, ám.

Phẩm chất: Ít nhất tứ tinh.]

Một bảng giao diện giới thiệu, có phần tương tự như thông tin tài liệu được
Trí Tuệ Thiên Nhãn đưa ra, nhưng không phải từ đôi mắt đó, xuất hiện lấy trước
mắt Tử Vũ.

“Đây, đây là…” Tử Vũ không nói nên lời.

“Nếu như nhân gia đoán không sai, thì đây chính là một nơi, có thể khiến chủ
nhân ngươi, tha hồ, tùy ý mà lựa chọn linh thú thể ký kết khế ước ah.”

Y Nha nhìn một vài vật phẩm khác nói.

[Vật phẩm: Nơi ở của Tung Khải Bách Thụ

Phân loại: Bí cảnh loại.

Thuộc tính: Mộc, địa.

Phẩm chất: Ba sao.

Điều kiện đi ra: Thu thập 12 viên linh thạch từ Tung Khải Bách Thụ.]

Cả ba chia nhau ra nhìn lấy từng món, từng món đồ bên trong.

Qua hồi lâu, mới tụ tập lại cùng nhau.

“Nơi này quả thật như Y Nha ngươi nói, có thể khiến ta tùy tiện chọn lựa lấy
linh sủng ah.” Tử Vũ mở lời trước, giọng đầy than thở, khiếp sợ.

“Không sai, trứng linh thú và đồ vật trong đây, đều là linh thú oi~~~~

Ngoài ra, những bức tranh hình, hay viên cầu tròn tròn trên đó, thì là những
bí cảnh, có thể đưa chủ nhân ngươi đi vào, một khu vực linh thú trưởng thành.

Như chủ nhân ngươi muốn chọn lựa ký kết, thì vào trong tìm kiếm, thấy không
hợp, lại thỏa mãn điều kiện mà ra oi.” Kim Nhan chậm rãi nói ra điều nàng thấy
được.

“Đồng thời, có một số linh thú trong đó, do có thực lực rất mạnh mẽ, nên độc
lập tồn tại tại một bí cảnh luôn.

Ngài như muốn ra khỏi đó, hay ký kết khế ước với chúng, cần cẩn thận, hoàn
thành điều kiện chúng đưa ra nha.”

Tử Vũ nghe thế, nghiêm túc gật đầu.

_Nếu như nhân gia phân tích không lầm, thì nơi đây được phân chia thành tám
đại khu vực, tương ứng với tám khu trưng bày chính.

Lần này đến lược Y Nha nói.


Chí Cao Ngự Linh Sự - Chương #60