Chương 970: Trận Chiến Mấu Chốt Nhất


Nữ hoàng Liv mở miệng: "Trước khi hai vị tiến vào xin hãy nghe ta dong dài vài câu. Không dối gạt hai người, tình huống hiện tại
rất nguy cấp, Tinh Linh tộc ta đang đối mặt với nguy cơ sinh tử tồn
vong. Từ thảm họa hai vạn năm trước đến giờ, thánh thụ vẫn luôn bị lực
lượng Thâm Uyên ăn mòn, năng lực sinh đẻ của Tinh Linh tộc bị giảm xuống thậm tệ. Chúng ta đã dùng mọi biện pháp để loại trừ lực lượng Thâm Uyên nhưng đều thất bại hết. Nhất là đến hiện tại, lực lượng phong ấn suy
yếu, lực lượng Thâm Uyên đã chậm rãi thẩm thấu ra, thậm chí còn sinh ra
ảo ảnh về sinh vật Thâm Uyên. Chỗ này đã biến thành nơi nguy hiểm trí
mạng, cũng không biết Tự Nhiên chi thụ còn có thể cầm cự bao lâu nữa,
một trăm năm, vài chục năm hay thậm chí ngắn hơn..."

Đáy mắt Trần Duệ xuất hiện sự kinh hãi, tình thế ác liệt vượt xa tưởng tượng của hắn.

Nữ hoàng Liv thở dài một tiếng: "Thực ra, hai vạn năm qua, tinh linh
chúng ta vẫn luôn tìm cách phong ấn hoàn toàn Tự Nhiên chi thụ, đáng
tiếc không thành công. Mấy tháng trước, vài vị siêu giai cường giả của
tộc ta đã đi vào bên trong, liên thủ gia cố lại phong ấn, kết quả đã bị
mấy ảo ảnh Thâm Uyên vây công, tất cả đều bỏ mình. Lực lượng Thâm Uyên
vẫn tiếp tục lây lan, toàn bộ đều nhờ kết giới do người cây dựng lên mới có thể trì hoãn tới giờ."

Trần Duệ nghiêm túc nhìn bức tường kết giới bao bọc bên ngoài, hơi suy
nghĩ một chút, hỏi: "Sinh Mạng chi tuyền có thể cứu chữa cho Tự Nhiên
chi thụ không?"

Hắn nhớ Blanchett từng nói Sinh Mạng chi tuyền có thể cứu Tự Nhiên chi
thụ, lúc ấy Trần Duệ còn đưa cho nàng một lọ để đi lập công với Tinh
Linh tộc.

"Sinh mạng chi tuyền quả thật có tác dụng nhưng chỉ có thể làm thuốc dẫn kích phát tiềm lực của Tự Nhiên chi thụ, tăng cường lực lượng phong ấn
thôi. Chúng ta đã từng cho Tự Nhiên chi thụ dùng Sinh Mạng chi tuyền
rồi, cho dù có dùng lại cũng không mang tác dụng quá lớn."

Nói tới đây, nữ hoàng Liv tỏ ra tiếc hận: "Năm đó phong ấn do Tinh Linh
Vương Greenspan lưu lại bắt đầu xuất hiện dấu hiệu suy tàn, sinh mệnh
của thánh thụ dần yếu đi trông thấy, sắp tiến tới tử vong. Các ngươi
nhìn vùng đất tràn đầy lực lượng Thâm Uyên kia xem, điều này đại biểu
gốc cây quan trọng nhất của thánh thụ đã bắt đầu bị ăn mòn. Chúng ta
không có biện pháp nào cả, khả năng duy nhất là sau khi loại trừ lực
lượng Thâm Uyên rồi dùng hỗn hợp ba loại Phục Hoạt chi tuyền, Hoạt Lực
chi tuyền và Sinh Mạng chi tuyền để kích phát, như thế mới có cơ hội làm thánh thụ sống lại."

Phục Hoạt chi tuyền, Hoạt Lực chi tuyền, Sinh Mạng chi tuyền? Khóe mắt
Trần Duệ hơi co lại. Hắn đã xác định cái thăm "rút thưởng" của mình có
vấn đề. Tiên tri đại nhân giống thầy tướng số ngoài cổng bệnh viện kia
tìm người quả thực rất chuẩn...

"Xin thứ cho ta nói thẳng, vì sao Tinh Linh tộc không tới nhờ Quang Minh giáo hội giúp đỡ? Theo ta được biết, ba vị thiên sứ tối cao là bán thần cường đại, có bọn họ ra tay mới đủ sức phong ấn chặt lực lượng Thâm
Uyên."

"Hai vạn năm trước, khi Vân Đằng đế quốc bị diệt, ba vị thiên sứ tối cao đã từng hàng lâm tiên đô. Bọn họ chỉ có một biện pháp, đó là phá hủy cả Tự Nhiên chi thụ." Nữ hoàng Liv cười khổ nói: "Vậy thì chẳng khác nào
tuyên cáo hủy diệt Tinh Linh tộc cả, về sau Ailuxier đại nhân và tam
thiên sứ đã đạt thành hiệp nghị nào đó, giáo hội mới buông tha cho việc
can thiệp vào chuyện này. Nếu như bây giờ còn không cách nào phong ấn
lại thánh thụ, như vậy thì chỉ đành tranh thủ trước khi lực lượng Thâm
Uyên phá tan phong ấn, sử dụng phương pháp cuối cùng kia."

Trần Duệ đã hoàn toàn rõ nguyên do, nữ hoàng Liv nói không sai, Tinh
Linh tộc xác thực đang đối mặt với nguy cơ tồn vong, không chỉ muốn
phong ấn lực lượng Thâm Uyên mà còn phải giải cứu Tự Nhiên chi thụ. Chỉ
cần một trong hai việc trên không thể hoàn thành thì Tinh Linh tộc sẽ bị diệt vong.

Dựa vào quan hệ với cha vợ Tinh Linh Vương, Trần Duệ không có khả năng
ngồi im, hơn nữa phong ấn Thâm Uyên còn liên quan đến sinh tử tồn vong
của cả thế giới mặt đất, thậm chí là ma giới. Trần Duệ hít sâu một hơi,
khẽ gật đầu: "Nếu Tinh Linh tộc đã tin tưởng chúng ta như vậy, chúng ta
sẽ toàn lực ứng phó, không cô phụ sự tín nhiệm của Ailuxier đại nhân và
chư vị. Nhưng nếu lát nữa các vị có thấy sự tình gì đáng ngạc nhiên,
kính xin vạn lần phải giữ bí mật."

"Yên tâm, cho dù thành hay bại thì Tinh Linh tộc đều thừa nhận thịnh
tình của các ngươi." Nữ hoàng Liv nhìn những Tinh Linh tộc nhân xung
quanh. "Mỗi vị tinh linh ở đây đều sẽ dùng tên của Nguyệt Quang nữ thần
để thề, tuyệt không tiết lộ bí mật của bằng hữu."

Trần Duệ mỉm cười, nhìn thoáng qua tinh linh thánh thụ ở chính giữa kết
giới, âm thầm điều hòa lực lượng trong cơ thể. Hắn nắm tay Lola, đi về
phía trước.

Hai người đi xuyên qua bức tường kết giới của người cây, không có bất cứ thứ gì cản trở, chỉ như một tầng nước rất nhu hòa.

Ngay khi xuyên thấu qua bức tường này, cảnh tượng trước mặt Trần Duệ và Lola đại biến.

Đập vào mắt là một mảnh huyết hồng, mặt đất cháy khô nứt nẻ, không có
bất cứ một loài động vật hay thực vật nào còn sống, thứ hoạt động duy
nhất là những dòng dung nham nóng chảy. Càng quỷ dị hơn là bầu trời
không ngừng xuất hiện sự sụp đổ không gian, không khí áp lực khiến người ta hít thở không nổi.

Loại tình hình này có vài phần tương tự như khi tiến vào quốc độ Mê
Huyễn U Lâm. Trần Duệ bỗng dưng hiểu ra, lúc trước Ailuxier cố ý thi
triển quốc độ để mô phong Thâm Uyên, không chỉ có ý đồ khảo nghiệm mà
còn để hắn thích ứng với môi trường chiến đấu.

Ở phía xa chính là Tự Nhiên chi thụ, đứng từ góc độ này để nhìn thì gốc
thánh thụ này trông khá quỷ dị, ngay cả lá cây trên cành cũng có màu đỏ
máu. Trần Duệ và Lola liếc mắt nhìn nhau, cả hai chú ý đề phong, chậm
rãi đi về phía Tự Nhiên chi thụ.

Chung quanh rất yên tĩnh, ngoại trừ tiếng bước chân của hai người ra thì không còn thanh âm nào khác. Loại "yên tĩnh" này vô hình tạo cho người
ta áp lực, không khí chung quanh dần trở nên nóng hơn. Đi dạo một vòng
trong này, áp lực chịu đựng sẽ càng tăng, nếu như là người có ý chí bạc
nhược, cho dù không gặp phải tập kích nào thì một lúc lâu sau cũng đánh
mất thần trí.

Hai người đi một hồi nhưng khoảng cách với Tự Nhiên chi thụ vẫn không
thay đổi, giống như cả hai đang đứng yên tại chỗ vậy. Đây là quấy nhiễu
không gian cùng loại với mê cung, Trần Duệ từng đụng phải nó khi đối mặt tháp Huy Hoàng ở Tử Vong chi hải, lúc ấy cha vợ Long Hoàng Augustine
Las đã dùng bạo lực giải trừ.

Chỉ có điều, trình độ mê cung không gian này vượt xa so với ở đáy biển
lần trước, với cả thực lực bây giờ của Trần Duệ cho dù có dùng Cực Tinh
Biến thì cũng còn cách một khoảng kha khá với Augustine Las lúc đó. Nếu
muốn dùng cách của cha vợ Long Hoàng sẽ không dễ phá giải.

Lola dừng bước, trong tay xuất hiện ma trượng Bí Ảnh, một đám phù ngữ
màu xanh da trời hiện ra ở xung quanh người. Chớp mắt, chúng dung hợp
thành từng vòng ánh sáng gợn sóng, lấy tiên nữ long làm trung tâm vươn
ra xâm nhập vào trong trời đất huyết sắc.

Huyết sắc dần cứng lại, hư không phía trước xuất hiện dấu vết nứt vỡ.
Vết nứt kia khuếch tán nhanh chóng rồi lập tức vỡ vụn thành một lỗ
thủng.

Lola dùng phương pháp lấy xảo phá lực, vừa rồi khi đi về phía trước,
nàng không ngừng tính toán kết cấu của cái không gian này, lợi dụng xảo
kình "dùng tuyến phá diện", đột phá không gian mê cung mà ngay cả
Augustine Las cũng chưa chắc đã có thể phá giải này.

Lỗ thủng vỡ vụn tự động khép lại nhưng Lola và Trần Duệ đã sớm lợi dụng
cơ hội vừa rồi để xuyên qua lỗ hổng, tiến vào khu vực gần Tự Nhiên chi
thụ.

Tự Nhiên chi thụ cũng không phải ở phía trước mà là lơ lửng trên không
trung. Tình hình này giống như tế đàn trong lòng đất dưới thành Hậu Thổ.

Hai người vừa với tiến vào trong khu vực này, một cỗ áp lực đáng sợ ập
tới, còn mạnh mẽ và nóng rực hơn bên ngoài gấp mười lần. Đặc biệt, trong nó còn cảm nhận được lực lượng tinh thần đặc biệt: căm hận.

Hận ý mãnh liệt như thế cho dù là Trần Duệ hay Lola cũng cảm thấy run sợ từ trong linh hồn. Trần Duệ từng cảm nhận được nỗi căm hận này khi ở Tử Uyển cung, địch nhân sắp phải đối mặt là ai đã được miêu tả sinh động.

Huyết hà trên mặt đất bắt đầu phập phồng cuồn cuộn, nham thạch nóng cháy ngưng tụ thành mảng lớn. Những thân ảnh to lớn xuất hiện trong tầm mắt
của Trần Duệ và Lola.

Sinh vật Thâm Uyên! Hơn nữa còn nhiều vô số kể!

Bức tường kết giới ngăn cản xung quanh, các tinh linh theo dõi tình hình bên trong nhờ một quả thủy tinh cầu. Họ vừa thấy một màn vừa rồi thì
đều tỏ ra khẩn trương, trước đó vài vị cường giả Tinh Linh tộc đã từng
bị những sinh vật Thâm Uyên đó bao vây đến chết. Bởi vì phong ấn càng
ngày càng suy yếu cho nên số lượng sinh vật Thâm Uyên lúc này còn hơn
lần trước rất nhiều, thực lực cũng tăng lên.

Hai người kia liệu có...

Trong các sinh vật Thâm Uyên này nhiều nhất là bạo ma và khích ma, liệt
diễm ma nữ đứng thứ hai, ít nhất là Thâm Uyên lĩnh chủ chỉ khoảng trên
trăm con. Chúng không phải sinh vật Thâm Uyên bình thường, ngoại trừ có
lực lượng hủy diệt cường đại ra thì toàn thân còn bao phủ khí tức căm
hận. Hiển nhiên, chúng là đám tinh nhuệ do đích thân chúa tể thống ngự.
Thực lực còn thắng cả đám Thâm Uyên Trần Duệ gặp được tại tế đàn "sợ
hãi" thành Hậu Thổ.

Đây không còn là "diễn tập" ở U Lâm nữa mà chân chính là đại địch sinh tử!

Ngoại trừ thí luyện ảo ảnh ra, đây là lần đầu tiên Trần Duệ đối mặt
chính thức với đại quân Thâm Uyên. Giờ khắc này đến nhanh quá, vượt qua
cả tưởng tượng của hắn, nội tâm Trần Duệ không khỏi có chút khẩn trương
nhưng càng nhiều là chiến ý rực cháy.

Trần Duệ hít sâu một hơi, đôi mắt bỗng lóe ra ánh sáng chói lọi như sao
trời. Thông qua thủy tinh cầu, các tinh linh nhìn thấy một ngôi sao màu
đỏ chói mắt. Ánh sáng mãnh liệt qua đi, một thân ảnh mặc áo giáp tỏa hào quang xuất hiện. Lực lượng cường đại tỏa ra khắp nơi, thân ảnh kia xông về phía những sinh vật Thâm Uyên. Dưới lực bùng phát mãnh liệt đó, đám
sinh vật chen chúc kia bị đánh bay ngược về sau, con nào thực lực yếu
trực tiếp hóa thành khói.

Thân ảnh với cái áo giáp quá quen thuộc... Bọn người tinh linh nữ hoàng Liv chấn động, không hẹn mà cùng nghĩ tới một người.

Thật là một tin giật gân, tam hoàng tử Long Hoàng đế quốc, kẻ từng dùng
Kinh Cức chi quan - thánh vật của Quang Minh giáo hội để cứu các ải nhân và tinh linh tại thôn Thạch Quyền... không ngờ lại chính là cường giả
thần bí đã đập chết thiên sứ bốn cánh Islamic Yueluer của Quang Minh
giáo hội!

Trong này rốt cục có "ảo diệu" gì?"

"Mẫu thân, người này..." Đại công chúa Philly nhịn không được cất tiếng nói.

"Mặc kệ suy đoán của con cái gì..." Nữ hoàng Liv quay đầu nhìn con gái
một cái. "Là đại công chúa của Tinh Linh tộc, con phải nhớ đến lời hứa
hẹn vừa rồi của tinh linh với bằng hữu."

Tất cả tinh linh đều bình tĩnh lại, đây là trận chiến mấu chốt quan hệ
tới sinh tử tồn vong của cả Tinh Linh tộc, những chuyện khác đều có thể
xem nhẹ.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #970