Chương 967: Khảo Nghiệm?


Loại khí tức đáng sợ quen thuộc này khiến Trần Duệ chấn
động. Thân hình Silanya phát sinh biến hóa, trường bào vốn màu trắng đã
biến thành áo giáp màu vàng và đỏ, chặt chẽ bao quanh thân hình lả lướt
nóng bỏng của nàng. Con mắt bạc đã sớm biến thành màu đỏ, toàn thân bập bùng ngọn lửa hủy diệt. Trong tay nàng là một cây roi dài, khi roi vung lên, hỏa diễm và điện quang cùng nhảy múa.

Đây là liệt diễm ma nữ của Thâm Uyên! Liệt diễm ma nữ cấp bán thần, nhất định là tinh anh biến dị mạnh nhất!

Liên tưởng tới lời trước đó của Silanya, tâm tình Trần Duệ bỗng dưng
trầm trọng hẳn. Mê Huyễn u lâm này, chẳng lẽ là một cái bẫy?

Chẳng lẽ cả chuyện ở thôn Thạch Quyền đều là một cái bẫy? Cao tầng Tinh
Linh tộc đã sớm bị lực lượng Thâm Uyên ăn mòn, kể cả vị tinh linh cấp
bán thần cùng vị tiên tri không thấy mặt kia cũng thế?

Trần Duệ sử dụng phân tích chi nhãn nhưng Silanya ở cách đó không xa lại không xuất hiện một tin tức tư liệu nào cả, chắc hẳn là do không gian
bị gấp khúc. Thực tế, khoảng cách giữa hai người xa xôi hơn mắt nhìn
nhiều lắm, đã vượt qua phạm vi dò xét của phân tích chi nhãn.

"Chát!" Silanya vung roi, nện xuống mặt đất.

Mặt đất lập tức xuất hiện vô số vết nứt, lan về phía Trần Duệ như thiểm
điện. Công kích của nàng dường như không bị không gian hạn chế.

Vết rách khi lan đến trước mặt Trần Duệ đã biến thành một Liệt cốc đáng
sợ. Trong Liệt cốc không ngừng chảy ra dung nham đỏ hồng nóng rực.

Lola chớp mắt một cái, thân ảnh Trần Duệ biến mất rồi xuất hiện cùng tiên nữ long trên không trung.

Silanya đã sớm đoạn được phương vị di động của Lola, trường tiên run
lên, bên người Lola và Trần Duệ xuất hiện vô số tiên ảnh. Chúng đan
thành một cái lưới lớn, hoàn toàn phong kín mọi hướng đi của hai người.

Trần Duệ cảm nhận được lực lượng hủy diệt ẩn chứa trong tiên ảnh, thậm
chí hắn còn nhận ra trong nó có cả lực lượng căm hận nữa. Đúng như hắn
phán đoán, đây không phải ảo giác, mà là lực lượng Thâm Uyên chân chính!

Silanya đã là cấp bán thần, uy thế công kích của nàng ta càng lợi hại
hơn. Ma trượng Bí Ảnh xuất hiện trong tay Lola, từng vòng ánh sáng xuất
hiện. Tiên ảnh ngưng tụ bằng năng lượng bỗng nhiên bị đông cứng lại
thành vật chất, sau đó tan vỡ thành vô số mảnh vụn nhỏ.

Silanya không ngờ một kích của mình lại bị một tên quốc độ cấp đỡ được,
đáy mắt lướt qua nỗi kinh ngạc. Lola tiếp được một kích này cũng không
hề thoải mái. Thân hình Trần Duệ đã xuất hiện dưới mặt đất, hiển nhiên
đã được Lola chuyển dời về nơi an toàn.

Silanya căn bản không có ý định buông thay cho "con kiến hôi" kia. Nàng
ta đạp mạnh một cái xuống đất, từ dòng nham thạch chung quanh trồi lên
rất nhiều thân ảnh đáng sợ, khích ma, bạo ma, liệt diễm ma nữ, Thâm Uyên lĩnh chú, thậm chí còn vô số sinh vật Thâm Uyên không biết tên dồn dập
xuất hiện. Chúng nhào về phía Trần Duệ, chỉ trong chớp mắt nữa thôi,
hoàng tử "Arthur" đáng thương kia sẽ không còn cả một chút thịt vụn.

Khi Silanya thả đội quân Thâm Uyên ra, Lola đã xuất thủ. Kính mắt của
nàng tỏa ra ánh sáng rực rỡ, nếu như hiện tại cẩn thận quan sát, mọi
người sẽ phát hiện đôi mắt màu tím của tiên nữ long đã biến thành con
mắt sáu màu.

Cùng lúc đó, bên người Silanya cũng xuất hiện sáu luồng ánh sáng, giống
như sáu thứ ánh sáng rực rỡ trong mắt Lola vậy. Từ trong bản năng,
Silanya cảm nhận được nguy cơ hiếm thấy. Trường tiên trong tay hất lên,
hóa thành vô số hình tròn bao xung quanh người.

Sáu luồng ánh sáng đan vào một chỗ, dung hợp thành một thứ màu trong
suốt, thì ra là vô sắc. Một giây sau, một vụ nổ đáng sợ xảy ra.

Uy lực của vụ nổ này không cách nào dùng ngôn từ để hình dung.

Mấy ngày trước trên thuyền Man Đà La, Lola đã lĩnh ngộ được một công
kích mạnh nhất trong Lục Nguyên Tố quốc độ. Trần Duệ đặt tên cho nó là
"Nguyên Tố Tức Giận".

Nói cách khác, nếu tính toán uy lực vụ nổ nguyên tố thành mười, như vậy
trong "Nguyên Tố Tức Giận", lục nguyên tố đồng thời nổ mạnh giống với
việc chính và phản vật chất va chạm vào nhau, năng lượng tạo ra sẽ vô
cùng đáng sợ.

Chớp mắt, Silanya bị một luồng ánh sáng nhu hòa nuốt hết, tia sáng kia
thoạt nhìn bình thản vô hại nhưng tất cả sinh vật Thâm Uyên chung quanh, cho dù là liệt diễm hoặc Thâm Uyên lĩnh chủ cũng đều bị trôn vùi dưới
ánh hào quang đó.

Loại lực lượng mạnh mẽ như thế khiến cho Trần Duệ được Lola bảo vệ cũng cảm thấy áp lực khủng bố đáng sợ.

Ánh sáng nhu hòa qua đi, phía trước vẫn còn dấu vết bị phá hỏng, trên
mặt đất có những vết rách khủng bố. Những sinh vật Thâm Uyên khủng bố đã biến mất.

"Bùm" một tiếng, dường như có một vật vô hình nào đó đã vỡ toang, mơ hồ
có thể nhìn thấy vô số vết rạn nứt. Đây là lực lượng không gian, "Nguyên Tố Tức Giận" của Lola đã khiến không gian bị nứt vỡ.

Tuy công kích này có uy lực cường đại nhưng vẻ mặt của Lola cũng không
dãn ra được chút nào. Vụ nổ dần tán đi, một thân ảnh hiện lên rõ ràng,
đúng là Silanya.

Cây roi trong tay Silanya đã chỉ còn mỗi đoạn chuôi, khải giáp kim hồng
sắc cũng xuất hiện những vết thương khiến người ta giật mình.

"Bùng" mộ tiếng, trên người Silanya rực lên một ngọn lửa, ngọn lửa này
ẩn chứa hận ý mãnh liệt. Thương thế và vết rạn trên áo giáp biến mất
không còn, cây roi trong tay lại trở về nguyên trạng.

Ngọn lửa tiếp tục lan tràn, cả không gian đều bị đốt cháy, không khí tràn ngập hơi thở nóng nảy.

"Ta đã xem thường ngươi, tiên nữ long!" Silanya nghiến răng nghiến lợi
nói, toàn thân tỏa ra khí thế đáng sợ. Lực lượng của ả chẳng những không giảm mà còn tăng mạnh hơn. "Đòn tiếp theo, ngươi sẽ triệt để..."

Chưa đợi nàng nói xong, những ngọn lửa ngập trời đột nhiên bị bao phủ trong hào quang kỳ dị màu xích hồng, vô cùng sáng chói.

Tinh quang trong tích tắc đã tràn ngập đáy mắt, Silanya bỗng cả kinh,
bởi vì tinh quang này không đến từ Lola mà tới từ mặt đất... "Arthur"!

"Con kiến hôi" chỉ có thực lực sĩ cấp!

Silanya còn chưa kịp phản ứng thì một viên "lưu tinh" màu đỏ thẫm đã bay vút về phía nàng. Viên "lưu tinh" này ẩn chứa lực lượng quốc độ cấp
khủng bố, đây không đơn giản là "ngụy quốc độ" thường thấy của cường giả quốc độ cấp mà là quốc độ ẩn chứa lực lượng tín ngưỡng và sinh mệnh
chân chính!

Trình độ tín ngưỡng và sinh mạng của nó khiến cho đường đường là cường giả bán thần như nàng đây cũng phải ngưỡng mộ.

Trong lúc nguy cấp, Silanya không cần nghĩ ngợi liền dùng hết sức đánh
về phía "lưu tinh". Lực lượng này vừa va chạm với lưu tinh đã bị lực bài xích cực lớn đẩy đi. Chớp mắt, trong lòng Silanya xuất hiện báo động

Không biết vì sao, ảo ảnh lưu tinh kia bỗng nhiên chậm lại, sau
đó thứ ánh sáng như sao trời kia lướt sát qua cơ thể của
Silanya.

Quang mang lưu tinh nhanh chóng hóa thành hình người, là một
người mặc áo giáp. Chiếc áo giáp kia giống như được vô vàn
ngôi sao ghép lại, vô cùng hoàn mỹ.

Bóng người vẫn giữ nguyên tư thế ra quyền, nắm tay dừng ngay bên dưới ngực trái của Silanya. Nhưng Silanya cũng không nhân cơ hội
công kích mà ngây người giống như bị trúng phép định thân.

Một giây sau, không gian phía sau nàng xuất hiện một vệt hồng
tuyến, cả trời và đất đều vì sợi hồng tuyến kia mà trở nên
nghiêng ngả như bị tách làm hai.

Đồng tử của Silanya co rút lại, thân thể hơi rung động nho nhỏ.
Kim sắc hồng giáp trên người đột nhiên xuất hiện vết nứt, sau
đó tan thành vụn phấn.

Thân thể nàng hiện tại giống như bị vô số vết đao chém vào
thân, đau đớn vô cùng. Điều đáng sợ hơn cả là linh hồn cũng bị một uy thế khủng bố chấn nhiếp, ý chí chiến đầu gần như tán hết sạch.

Đây là kết quả do dư âm của đòn đánh vừa rồi gây ra.

Một quyền vừa rồi nếu đối phương không kịp rời đi thì nàng đã đi đời nhà ma rồi. Dưới tình huống bình thường, thân thể của
nàng tuyệt đối không chịu nổi công kích mức độ đó.

Đây là thực lực chân chính của “Arthur” sao?

Thì ra toàn bộ nhân loại đều bị hắn lừa gạt. Căn bản chẳng
có cái gì là thủ hộ giả cả, cho dù là tiên nữ long được coi
là mạnh nhất thủ hộ giả kia cũng còn kém xa lắm mới bằng con người này.

Silanya đột nhiên hiểu rõ hai điều, một là đại chiêu “sắc màu
rực rỡ” vừa rồi của Lola thật ra chỉ là dùng bán thần cường
giả nàng đây tới thử chiêu thôi. Điều thứ hai, “Arthur” sở dĩ
bị Lola đặt xuống đất cũng không phải tránh ảnh hưởng của
chiến đấu mà là muốn một kích giết địch, dùng tốc độ nhanh
nhất xử lý nàng.

“Vì sao không giết ta?” Silanya hỏi.

Hộ giáp trên mặt Trần Duệ tự động mở ra. Hắn thở ra một hơi,
nhún nhún vai nói: “Ngươi đâu phải sinh vật Thâm Uyên chân chính,
nữ sĩ tinh linh. Những sinh vật Thâm Uyên kia tuy rất thật nhưng
dù sao cũng không phải đồ thật. Chắc bây giờ ta đang trong quốc
độ của một vị đại nhân vật nào đó, cho dù ta giết ngươi thì
ngươi cũng chưa chắc đã chết… Mê Huyễn u lâm, cái tên rất hay,
suýt chút nữa ta đã bị mê hoặc rồi.”

Thực ra, có được trí nhớ của hai tòa luyện kim văn minh, và cả lịch duyệt giao đấu với Thâm Uyên trước kia, Trần Duệ đã sớm
phát giác ra “Thâm Uyên” này là hàng giả. Nhất là vừa rồi khi
tiếp cận Silanya, Trần Duệ đã đọc được số liệu trong phân tích
chi nhãn, vị nữ sĩ tinh linh này không hề có chút thuộc tính
Thâm Uyên nào. Lực lượng căm hận của nàng ta rõ ràng chỉ là
cái “vỏ ngoài” được phủ lên, khác hẳn với Veronica.

“Xin lỗi vì sự thất lễ vừa rồi, Silanya nữ sĩ.” Trần Duệ thu
lại nắm tay, lui ra sau vài bước, ánh sao lấp lánh trên người
cũng tan biến. Âm thanh ẩn chứa lực lượng quốc độ sinh mệnh
vọng ra xa: “Ta nghĩ chắc là mình đã thông qua khảo nghiệm nào
đó rồi nhỉ, tiên tri truyền kỳ, Ailuxier đại nhân.”

Những lời này vừa ra, hoàn cảnh chung quanh lập tức bị phá
vỡ, phục hồi về cảnh cũ, giống như một đoạn phim được quay
ngược lại. Chỉ qua mấy lần hít thở, bầu trời đỏ máu, không
khí đầy hơi nóng đã biến mất không còn, thay vào đó là cảnh
rừng tươi tốt rậm rạp như khung cảnh Trần Duệ nhìn thấy khi mới
tới đây.

Chiếc lá cây phỉ thúy bị Trần Duệ để một bên nay lại nằm trên
tay hắn. Trần Duệ và Lola cảm thấy không gian biến ảo một hồi,
hai người đã xuất hiện trước một ngôi nhà tranh.

Cửa nhà tranh tự động mở ra, bên trong vọng ra một âm thanh khàn khàn: “Nhân loại nắm giữ tương lai, con gái của Greenspan và
Meiliya, ánh sáng hy vọng của nguyên tố, chào mừng hai người
tới đây!”

Chàng Rể Ma Giới - Chương #967