Chương 953: Chân Tướng Năm Đó


"Lão sư... ngươi làm sao vậy?" Thiếu niên nhìn nữ nhân có điểm khác thường trước mặt mình, kinh ngạc hỏi thăm.

"Lão sư không sao!" Thanh âm nữ nhân rất bình tĩnh cũng rất dịu dàng nhưng hai vai hơi run rẩy đã bán rẻ nàng.

Thiếu niên nhạy cảm nhận được sự khác thường của nữ nhân, tuy nàng bị
bách phải gả cho thúc thúc của hắn nhưng trong lòng hắn, nàng vẫn mãi là tỷ tỷ và lão sư hắn quý trọng nhất. Cho dù nàng bị đau đớn một chút
thôi, hắn đều cảm thấy lòng mình như bị dao đâm.

"Lão sư, nói cho ta biết, xảy ra chuyện gì?"

"Lão sư thật sự không sao!" Vẫn là nụ cười dịu dàng như ánh trăng.

"Ta biết! Là ta vô dụng! Lão sư nhất định rất hận ta đúng không?" Thiếu
niên vốn vẫn luôn nhu nhược rốt cục lúc này cũng phẫn nộ hét lớn: "Khi
đó là ta ngu xuẩn! Ta nên sớm mang theo lão sư rời khỏi học viện là tốt
rồi!"

"Không liên quan đến ngươi..." Nữ nhân lắc đầu thở dài: "Đây đều là vận
mệnh, vận mệnh của ta, vừa mới ra đời đã chú định như vậy rồi! Lão sư
cho dù căm hận bất cứ kẻ nào cũng không căm hận ngươi đâu, tiểu Arthur.
Người là người thân duy nhất của lão sư. Ngươi đi đi, không cần phải gặp mặt lão sư nữa, lão sư là điềm xấu, tiếp cận với ta ngươi sẽ lọt vào
vận rủi."

"Ta không tin cái gì là vận rủi! Hiện tại ta sẽ mang lão sư đi! Rời khỏi cái lồng giam chết tiệt này! Dù cho có phải buông tha tất cả!"

"Tất cả... căm hận tất cả, hủy diệt tất cả!" Bả vai nữ nhân run rẩy mạnh hơn, trong miệng không tự chủ được phát ra tiếng lẩm bẩm lạnh lẽo như
vang vọng tới từ vực sâu thẳm. "Căm hận vĩ đại nhất... không thể lưu lại bất cứ một sơ hở gì trong tâm linh."

"Lão sư, ngươi nói cái gì?"

"Ngươi... Đi mau!" Thân thể nữ nhân lung lay sắp đổ, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập nặng nề.

"Lão sư..." Thiếu niên vội vàng tới đỡ nữ nhân.

Nữ nhân hít sâu một hơi, thân thể lại trở nên ổn định.

Nàng duỗi ra một tay, khẽ vuốt vuốt mặt thiếu niên. Đôi mắt thâm thúy
như biển vẫn dịu dàng như thế. Mặc dù bàn tay dấu phía sau lưng run rẩy
nhỏ máu nhưng bàn tay đang vuốt mặt thiến niên vẫn ôn hòa dịu nhẹ.

"Tạm biệt nhé, tiểu Arthur, mặc kệ ngươi sẽ bị mang tới nơi đâu, xin
nhất định phải sống sót. Học sinh của ta, đệ đệ của ta, ánh mặt trời nhỏ bé duy nhất khiến tâm hồn bị vùi trong vực sâu của ta ngưỡng mộ... phải sống!"

Khi sự ấm áp đã không còn, tuy không rõ xảy ra điều gì nhưng thiếu niên
vẫn cảm thấy sự bi thương khi sắp xa cách, nước mắt mơ hồ.

Ngay sau đó, một khe nứt không gian xuất hiện, thân hình thiếu niên biến mất trong cái khe đó.

Trước khi biến mất, thiếu niên lờ mờ nghe thấy âm thanh bạo liệt đáng sợ của không gian.

Trong trí nhớ, vài đoạn ký ức mông lung cuối cùng cũng quay về.

Trần Duệ chậm rãi mở mắt. Thì ra, đây là sự thực năm đó! "Hung phạm" khiến "Arthur" rơi vào ma giới... lại chính là Veronica!

Veronica kỳ thực đã kiệt lực khống chế hủy diệt, sau đó dùng toàn lực xé rách không gian, trục xuất "Arthur" rời đi, dụng ý vì bảo vệ tính mạng
cho hắn.

Cho dù là trong tích tắc trước khi bộc phát, đôi mắt màu lam vẫn dịu
dàng như nước, giữa vô tận hủy diệt và căm hận, vẫn còn lưu lại một tia
ấm áp.

Chỉ là vận khí Arthur quá kém, không ngờ bị lực lượng không gian trục
xuất thẳng tới ma giới. Bởi vì thân thể hắn quá mức suy nhược, không chỉ đánh mất hầu hết trí nhớ mà còn sắp chết. Lúc này, vừa vặn linh hồn
Trần Duệ xuyên việt qua, dung hợp với ý thức cuối cùng của Arthur, hồi
sinh trở lại thế gian, tạo thành tổ hợp hoàn toàn mới "Arthur - Trần
Duệ".

Chính là dung hợp chứ không phải hoàn toàn thôn phệ. Arthur vẫn còn lưu
lại một chút ý thức linh hồn, bởi vì liên quan đến vấn đề thực lực cho
nên linh hồn lưu lại lúc đầu rất mờ nhạt, mãi về sau trình độ thực lực
tăng cao, ý thức mới rõ ràng hơn.

Thực lực càng mạnh, con đường càng khó khăn, mỗi một khác biệt nho nhỏ
cũng đủ ảnh hưởng tới toàn cục. Nếu muốn trùng kích cảnh giới cao hơn,
Trần Duệ cần giải quyết những nhân tố dư thừa, ý thức của Arthur là một
trong số đó.

Veronica là chấp niệm lớn nhất trong lòng hắn, hiện tại xem ra, cái chấp niệm này cũng thật xứng với tên nó.

Nhưng thật ra, thứ đủ để tạo thành chấp niệm không chỉ là Veronica, mà
còn cả nam nhân khiến cho Arthur vừa kính yêu vừa thống hận kia nữa.

Nhân tâm mới là thứ khó lường nhất.

Thoạt nhìn, nhiệm vụ khó khắn nhất không phải Quang Minh Thánh Sơn, ngược lại lại chính là Long Hoàng đế quốc.

Nhưng mà hiện tại hắn đã tạm thời rời khỏi cái nơi có nhiệm vụ khó này, trước hết đến Lam Diệu đế quốc.

Vị hôn thê cũng là "bạn cũ" có duyên gặp gỡ hắn mấy lần kia đã "chờ đợi" hắn bảy năm.

Hiện giờ quy mô tiêu thụ trò chơi ma pháp đã hình thành, lực lượng "phổ
cập" của Quang Minh giáo hội quả thực vô cùng cường đại. Phạm vi bao phủ của trò chơi đã vượt xa rượu vàng. Mặc dù Trần Duệ không có mặt ở Kim
Diệu lãnh địa nhưng có đám Samuel và Isabella ở đó, trò chơi ma pháp
cũng không có vấn đề gì lớn.

Lola, Pagliuca, Đâu Đâu trở thành "thủ hộ giả" lần này. Lola được Isa
tiểu thư rỉ tai, mục đích lớn nhất của chuyến đi này là giám sát chuyện
giữa người nào đó và vị hôn thê. Trùng biến hình đại gia trong khoảng
thời gian này ở Kim Diệu lãnh địa đã buồn đến mốc người, cho nên đã tỏ
ra vô cùng trung thành tận tâm đi theo chủ nhân. Thực ra, ý định của nó
là sống phóng túng du sơn ngoạn thủy. Độc long đại gia vốn muốn dẫn lão
bà cùng gia nhập đoàn du lịch này nhưng phỉ thúy long tiểu thư lại vì
thực lực sắp đột phá cho nên phải lưu lại Kim Diệu lãnh địa bế quan.

Luobei đã hoàn toàn tiêu hóa lực lượng mảnh vụn pháp tắc, khoảng cách
tới quốc độ hóa chỉ còn một tầng cửa sổ nhỏ. Mấy ngày hôm trước lúc ăn
cơm, Betty tiểu thư đột nhiên phát huy phá hủy toàn bộ bàn thức ăn không còn lại chút gì, sau đó bắt đầu bế quan đốn ngộ. Phương thức đột phá
này khiến Trần Duệ trực tiếp câm lặng, tiến cấp bằng lương thực?

Về vấn đề an toàn không cần lo lắng, hôm nay Kim Diệu lãnh địa có một vị Long tộc âm thầm tọa trấn, chính là thánh long Gro Elias "đại biểu hợp
tác Long tộc". Tuy bị cha vợ Tinh linh vương coi là tử địch, cũng từng
bại dưới tay Trần Duệ nhưng vị trưởng lão cấp bán thần này vẫn đối xử
khá tốt với mấy "vãn bối" Lola và Trần Duệ. Có hắn bảo vệ, Kim Diệu lãnh địa trên cơ bản không xảy ra chuyện gì, thực sự có uy hiếp đến tính
mạng thì cả đám cũng có thể trở về Long cốc.

Veronica, chờ ta.

Chúng ta sẽ gặp lại.

Ta sẽ gặp chân chính ngươi.

Có lẽ dùng cách của ta, dùng đôi tay này... Trần Duệ nở nụ cười mỉm.

"Chủ nhân, đừng cười ngây ngô nữa, tay của ngươi có gì đẹp thế? Ngươi
sắp thua ván này rồi!" Thanh âm của trùng biến hình vang lên bên cạnh.

Pagliuca cười đắc ý: "Ha ha, cái gì mà vua bài ma pháp, trước kia không
phải rất giỏi sao? Bây giờ còn không bị độc long đại gia ta đánh cho
thua bét nhè! Ái ui, Lola, ngươi đây là giúp người này ăn gian!"

Thì ra, trong xe đang chơi bài ma pháp "Đối Quyết Số Mệnh". Pagliuca
thật ra là tên gà mờ, nhưng mà hiện tại vừa tiến vào giai đoạn "nhập
môn", hứng thú đương vượng.

Độc long thừa dịp Trần Duệ thất thần, phái đại đội ra thiết hạ mai phục, giết chết hết chủ lực Quang Huy kỵ sĩ do Hoàng Kim đế vương suất lĩnh
của Trần Duệ. Đại quân độc long thừa thắng xông lên, tiến quân thần tốc, công về phía tòa thành của kẻ địch.

Tiên nữ long tiểu thư bên người Trần Duệ thấy độc long vênh cái mặt tiểu nhân đắc chí kia thì tức giận phóng cho hắn một tia chớp. Kết quả, đầu
tóc độc long đại gia đều dựng đứng lên, biến thành một ca sĩ mang phong
cách Rock bốc lửa.

"Đừng cao hứng quá sớm, đồ gà mờ!" Trần Duệ nắm chặt bàn tay ngọc ngà
của tiên nữ long tiểu thư, ý bảo lão bà đại nhân không cần ngáng chân
con hàng còn non này làm gì.

Quả nhiên, độc long đại gia rất nhanh đã cười không nổi. Sau khi đại
quân của hắn tới nơi của đối phương xong, không ngờ lại phát hiện ra nó
là một tòa thành trống, chỉ có một mảng lớn tháp phòng ngự, toàn quân cứ thế bị diệt. Cùng lúc đó, nhà của hắn bị một đội Bạch Ngân vương hậu
mang theo vài kiếm sĩ quán quân thi triển chiêu thức phá hủy tháp phòng
vệ, nông trại, nhà kho và vô số tài nguyên khác. Lính của độc long đều
xua hết lên tiền tuyến, ở nhà thành ra trống không. Hắn chỉ đành trơ mắt nhìn mấy kiếm sĩ sơ cấp nghênh ngang đánh chiếm trong nhà mình. Những
kiến trúc vất vả lắm mới xây xong cứ thế từng đợt bị hủy. Quá trình này
nếu tiếp tục tiếp diễn ước chừng phải thời gian rất dài mới làm xong,
độc long đại gia triệt để không còn cách nào khác, trực tiếp nhận thua.

"Đồ nhân loại giảo hoạt!"

"Cái gọi là đường hoàng chẳng qua chỉ để hấp dẫn lực chú ý của ngươi
thôi. Đồ gà mờ, chiêu thức sát thủ chính thức luôn ẩn ở phía sau, chỉ
cần có phương pháp thỏa đáng, coi như là một lực lượng nhỏ bé cũng có
thể quyết định thắng bại của cả cuộc chiến." Trần Duệ nói một cách sâu
xa, không biết là nói về ván bài hay là nói về cái khác.

Tiên nữ long tiểu thư trừng mắt thị uy nhìn độc long đại gia đang ủ rũ, tiếp tục thoải mãi dựa vào bờ vai Trần Duệ.

"Chủ nhân thật đẹp trai!" Trùng biến hình đại gia vội vàng nịnh nọt. Một cái "tay" vụng trộm lấy mất bình rượu của Pagliuca.

Tuy đang đi xe ngựa nhưng nhờ có đạo cụ không gian độc lập cho nên trình độ xóc nảy đã giảm trên phạm vi lớn. Mọi người lúc này cứ như đang ngồi trong phòng.

Có người gõ cửa, là Projo.

Projo nhìn thì như thanh niên mới trên hai mươi tuổi nhưng số tuổi thực
đã là hơn ba mươi, thực lực ngụy thánh (ma hoàng). Hắn là phó quân đoàn
trưởng quân đoàn Long Lân của đế quốc, được nhận mệnh làm đội trưởng đội ngũ hộ tống lần này. Đồng hành còn có hai vị thánh cấp (ma đế) cường
giả Bader và Caddo cùng với hơn mười lính tinh nhuệ trong quân đoàn Long Lân. Tất cả họ đều nghe theo lệnh của Projo.

Projo xử sử giỏi, tính tình tương đối cởi mở, làm cho người ta có ấn
tượng không tệ. Tốt xấu gì hắn cũng là vị hôn phu của Mayfair, cho nên
thái độ của Trần Duệ cũng rất thân mật.

"Tay" Đâu Đâu vừa kéo dài ra tới nửa mét thì cửa mở ra, Projo ló mặt vào liền thấy bàn bài ma pháp. Hắn hơi sững sờ, lập tức mở miệng nói: "Điện hạ, chúng ta đã tới Dương Thiệu vương đô."

Cùng lúc đó, tại một nơi khác.

Một "Trần Duệ" khác đang nở nụ cười sâu xa, con mắt xẹt qua hồng qua
khiếp người. Là thủ hộ giả mà Đông khu đại chủ giáo Suolani tín nhiệm
nhất, trong tay hắn là một phần mật lệnh Suolani nhận được từ thượng
cấp.

Mật lệnh này không chỉ nhằm vào Đông khu mà là vào tất cả người phụ
trách khu vực của giáo hội thần bí. Nội dung chỉ có một câu: Toàn lực
giết chết tam hoàng tử Arthur Roland của Long Hoàng đế quốc trước khi
hắn tới Lam Diệu đế quốc!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #953