Chương 942: Cứu Nàng


Thật lâu sau, hai người mới tách nhau ra dường như cũng
khôi phục lại bình tĩnh, không còn động tác kịch liệt nữa. Họ đi tới ghế đá dưới gốc cây, bình tĩnh ngồi dối diện nhau.

"Tiểu Arthur, mấy năm nay... ngươi đi chỗ nào?"

"Không cẩn thận... đã tới một nơi nguy hiểm." Trần Duệ bình phục tâm
tình, nhanh chóng nghĩ lời cần nói. "Cũng may vận khí của ta không tệ,
rốt cục cũng có thể tiếp tục sinh tồn, mãi cho tới khi có năng lực rời
khỏi nơi đó..."

"Không cẩn thận?" Veronica thân thiết nhìn hắn. "Năm đó, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?"

Trần Duệ lắc đầu: "Lúc ấy ta rơi xuống một nơi nguy hiểm, tuy rằng thức tỉnh nhưng đã mất đi rất nhiều ký ức."

Veronica nhìn thật sâu vào mắt Trần Duệ, đôi mắt màu lam không biết đang lưu chuyển cảm xúc gì. Nàng vươn tay, dường như muốn vuốt ve mặt hắn
nhưng rồi lại để xuống. "Có lẽ ngươi không nên trở về."

"Vì sao? Lão sư."

"Nơi này, không phải là nơi khiến ngươi vui vẻ, có lẽ, còn là một nơi
rất nguy hiểm." Ánh mắt Veronica trở nên ảm đạm. Nàng cúi đầu, khẽ thở
dài một tiếng. "Lời lão sư có thể có chút không hay nhưng mà ta coi tiểu Arthur như đệ đệ mình vậy, ta vẫn luôn khống chế tâm tình của mình, đến nay vẫn như vậy."

Tiểu Arthur? Đệ đệ?

Trong đầu Trần Duệ lại xuất hiện đoạn ngắn ký ức về thời ở Tinh Quang
học viện. Vị lão sư xinh đẹp mà thành thục này luôn là tỷ tỷ Arthur yêu
thương nhất, đáng tiếc, trong lòng Arthur, nàng không chỉ là tỷ tỷ.

Chắc hẳn Veronica vẫn rõ ràng điểm này.

"Lão sư..." Trần Duệ nhìn Veronica, trầm ngâm chốc lát rồi mở miệng hỏi: "Lão sư có muốn rời khỏi nơi này không?"

Veronica ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn hắn.

"Ta sẽ dẫn lão sư rời khỏi nơi này, nếu lão sư muốn!" Thần sắc Trần Duệ
cực kỳ kiên định. "Arthur của năm đó không có năng lực và dũng khí này
nhưng hiện tại ta có!"

Để nàng chân chính tình được hạnh phúc, để nàng có được tự do, đây cũng
là tâm nguyện lớn nhất của "Arthur", thậm chí nó còn vượt qua tham vọng
chiếm giữ nàng. Tam hoàng tử điện hạ năm đó thật đúng là một thiếu niên
ngây thơ.

Nếu như có thể "cứu" Veronica là có thể cởi bỏ khúc mắc cuối cùng với
tên 'Arthur' kia. Điều này có thể giúp Trần Duệ dung hợp linh hồn và
tinh thần ở cảnh giới cao hơn, tâm tình chân chính trở nên viên mãn.

"Rời đi? Năm đó..." Veronica dường như nghĩ tới điều gì đó, tay nàng run lên, thân thể hơi lay động, vành mắt ửng đỏ. Nàng cố nén giọt nước mắt
đang đọng trên mi.

Bỗng dưng, đôi mắt màu lam thoáng hiện nỗi hận sâu sắc.

Mặc dù sự hận thù đó chỉ thoáng lướt qua nhưng với thực lực trước mắt
của Trần Duệ, hắn lại có thể nhìn rõ ràng, trong lòng không khỏi rùng
mình.

Nỗi hận kia giống như nham thạch nóng chảy, ức chế khiến người ta ngạt thở, tầm mắt và linh hồn cũng bị vặn vẹo.

Thân thể kịch liệt phập phồng của Veronica dần bình tĩnh lại. Lệ quang
trong mắt dần biến mất, nàng lắc đầu nói: "Năm đó, thật sự không liên
quan đến ngươi, ngươi không cần tự trách. Đúng rồi, ngươi tới nơi này
thật sự không thích hợp, nên về sớm một chút."

"Thật ra... hôm nay ta tới đây đã được bệ hạ cho phép."

Veronica kinh hãi, dường như nghĩ tới điều gì đó. "Buổi sáng mấy hôm
trước, Tử Uyển cung bắt đầu bị Cấm Vệ quân phong bế, chẳng lẽ ngươi khi
đó..."

"Ừm! Lúc đó, ta chạy tới hội nghị đường, giúp bằng hữu Samuel của ta rửa sạch tội danh."

"Samuel, thì ra là..." Veronica có vẻ rất áy náy. "Vị kỵ sĩ này đã giúp
đỡ ta rất nhiều, còn từng tìm tới đây và tặng ta thánh tủy quả. Lần
trước hắn còn giúp ta đánh đuổi Garfield có ý đồ bất chính, cũng vì thế
mà bị giam vào Lôi ngục. Ta từng cầu tình bệ hạ, cũng giải thích tình
huống lúc đó, đáng tiếc bệ hạ... Sau này ta lại nghe nói Garfield muốn
gây bất lợi cho vợ của Samuel, liền phái người trộm đi báo cho nàng hay, kết quả bị bệ hạ phát hiện. Ta bị lệnh cưỡng chế ở Tử Uyển cung, không
được bước ra ngoài, ngay cả buổi xét xử cũng không được tham dự. Sau đó, bệ hạ lại phái rất nhiều người tới phong bế Tử Uyển cung... mãi cho tới hôm nay."

"Thì ra người báo cho Ena lại là lão sư!" Trần Duệ chợt hiểu ra.
Garfield từng thiết lập cạm bẫy muốn dẫn Joanna mắc câu để trả thù
Samuel, kết quả Ena có được báo động liền cứu giúp kịp thời. Nhờ đó, hai người mới tránh được nguy cơ đáng sợ, mà người thông tri tin cho Ena
lại là Veronica.

"So với ân huệ của kỵ sĩ Samuel dành cho ta, điều đó chỉ nhỏ bé không
đáng kể thôi. Nhưng mà cho tới hôm nay ta mới biết nguyên nhận thực sự
mà Samuel trợ giúp ta." Veronica rốt cục cũng nở nụ cười, tuy rằng còn
cách một lớp khăn che mặt nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy dịu dàng
như nước. "Ta hẳn phải cảm ơn ngươi mới đúng, tiểu Arthur, nhưng mà
ngươi thật sự phải đi thôi..."

"Hôm nay ta có thể ở lại đây một đêm, đây là ân chuẩn bệ hạ dành cho
ta." Nụ cười trên mặt Trần Duệ có thêm vài phần mỉa mai. "Sau khi ta
biểu hiện ra giá trị của mình, ta đã có được 'phần thưởng' này, chẳng
qua chỉ có một đêm."

Veronica chấn động, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt. "Ngươi, ngươi muốn..."

"Yên tâm, lão sư." Trần Duệ nở nụ cười, chỉ vào đầu mình. "Tuy rằng vì
để sinh tồn mà 'Arthur' mất đi rất nhiều cũng thay đổi rất nhiều nhưng
có nhiều thứ chắc chắn sẽ không thay đổi."

Veronica nhìn ánh mắt chân thành của Trần Duệ, sắc mặt rốt cục cũng hồng nhuận trở lại. "Xin lỗi, lão sư không nên hiểu lầm ngươi..."

"Lão sư, ngươi nên nghỉ ngơi điều dưỡng cho tốt." Trần Duệ đứng dậy.
"Chiếc huy chương thông tấn này tặng lão sư, có chuyện gì có thể thông
qua nó nói cho ta biết. Nếu như lại có những tên khốn không có mắt nào
dám động đến lão sư, ta cam đoan nó không thể ra về đầy đủ. Đệ đệ cũng
là đệ tử của ngươi đã không còn là hạng người yếu đuối như trước nữa. Có ta ở đây một ngày, không ai có thể thương tổn ngươi!"

Veronica kinh ngạc nhìn Trần Duệ chăm chú, cảm nhận sự dịu dàng và kiên
định toát ra từ hắn, đôi mắt màu lam xuất hiện sự vui mừng. Nàng gật đầu nói: "Tiểu Arthur của lão sư đã trưởng thành rồi!"

"Lão sư, mấy ngày này tạm thời để ngươi ấm ức một chút. Ta sẽ mau chóng
nghĩ biện pháp giúp lão sư lấy lại tự do." Trần Duệ nhún vai, nói với
Veronica: "Lão sư có thể bắt đầu tính toán xem tương lai sống thế nào
cho thoải mái vui vẻ, tỷ như sau khi rời khỏi cái lồng chim đáng ghét
này, lão sư muốn đi đâu... Tóm lại, đừng tiếp tục lo lắng những vấn đề
khác."

Nhìn Trần Duệ càng bước càng xa, cho tới khi biến mất, ánh mắt Veronica
lập tức trở nên hiu quạnh. Nàng khẽ thở dài: "Tiểu Arthur... ngươi không nên trở về."

Trần Duệ mỉm cười rời khỏi Tử Uyển cung, ánh mắt lại ngưng trọng chưa từng có.

Lúc trước vì cảm xúc dao động cho nên hắn không để ý lắm nhưng sau khi
cảm nhận được hận ý đáng sợ kia, hắn đã mở phân tích chi nhãn ra nhìn.
Số liệu của Veronica hiển thị là:

Chủng tộc: nhân loại (hồn biến dị)

Tổng hợp thực lực: (D) SS

Thể chất: (D-) SS-

Lực lượng: (D-) SS-

Tinh thần: (D) SS+

Tốc độ: (D) SS

Phân tích: Con Mắt Che Đậy, Thân Thể Ẩn Nấp, Linh Hồn Huyết Tế, Trái Tim Căm Hận!

Veronica vậy mà lại có thực lực cấp quốc độ.

Trần Duệ không phải kinh hãi nhỏ. Lấy thực lực này, nàng muốn rời khỏi
hoàng cung quả thực dễ như trở bàn tay! Vậy thì, nàng ở chỗ này với mục
đích gì? Thực lực của Garfield mới chỉ là ma đế sơ đoạn thôi, nàng làm
sao có thể để một nhược giả như thế "vô lễ" với mình?

Con Mắt Che Đậy và Thân Thể Ẩn Nấp hẳn là dị năng che chắn thập phần
cường đại, nếu không phải có phân tích chi nhãn, cho dù Trần Duệ hiện
tại đã quốc độ đỉnh cũng không cách nào khám phá được thực lực chân
chính của Veronica... Vậy thì, Rex có biết hay không?

Còn nữa, thực lực của Veronica có là từ khi ở Tinh Quang học viện hay
sau khi bị bắt gả cho Long Hoàng đế quốc rồi mới có? Hồn biến dị là cái
gì? Là thực lực tự thân nàng có được hay là bị linh hồn nào đó khống
chế?

Trần Duệ bỗng nhiên nhớ ra Tổng giám mục Winter từng nói đến "nghi thức
tăng thực lực bằng cách huyết tế" nào đó. Giờ lại liên lạc với "Linh Hồn Huyết Tế", hắn không khỏi rùng mình một cái, trong lòng mơ hồ sinh ra
một phán đoán đáng sợ.

"Tiểu Arthur" à, nhiệm vụ "cứu vớt" này của ngươi thật sự khó quá! Trần
Duệ tự nhủ thầm trong lòng. Hắn hít sâu một hơi rồi đi về Kim Vân cung
của mình.

Ba ngày sau, Kim Diệu lãnh địa cử hành một buổi lễ long trọng.

Buổi lễ này để chúc mừng lãnh chủ mất tích bảy năm, tam hoàng tử "Arthur Roland" của đế quốc đã trở về.

Rex đại đế và gần như toàn bộ quý tộc thượng tầng đều tới tham dự. Nhị
hoàng tử Garfield ở lễ mừng trao cho tam hoàng tử Arthur chiếc nhẫn văn
chương đại biểu chức vị lãnh chủ. Chiếc nhẫn cũng chứng minh Kim Diệu
lãnh địa chính thức nằm trong tầm khống chế của hoàng tử Arthur.

Những năm gầy đây, nhị hoàng tử Garfield xây dựng nền chính trị áp bức
bóc lột hà khắc. Hắn thu gom một lượng lớn hắc tinh tệ vào túi cũng
thành công khiến dân chúng oán giận ngập trời. Có thứ để so sánh, phần
lớn dân chúng trong lãnh địa bắt đầu hoài niệm chính sách rộng rãi của
hoàng tử "Arthur" lúc trước. Hiện giờ họ nghe nói tam hoàng tử trở về,
tất nhiên tiếng hoan hô rền vang như sấm.

Lần lễ mừng này còn đón chào một vị khách quý đặc biệt, một trong hai tông sư chế khí nhân loại Jikrei tông sư.

Jikrei tông sư mang theo nữ đệ tử Biloursin của mình tới. Quan hệ giữa
Jikrei tông sư và tam hoàng tử dường như rất thân mật, còn đại sư
Biloursin tâm cao khí ngạo kia trước mặt "Arthur" lại rất tôn sùng cung
kính, giống như đối xử với thầy mình.

Đáp án được công bố, Jikrei tông sư ở trước mặt mọi người nói ra một tin tức thật khiếp sợ. Chế khí tông sư thứ ba của nhân loại, cũng là vị
tông sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử luyện kim thuật chính là tam hoàng
tử "Arthur" của Long Hoàng đế quốc!

Trong nhất thời, mọi người oanh động. Tuổi "Arthur" hiện tại không quá
ba mươi, lúc trước chẳng hề có tiếng tăm gì, không ngờ sau khi mất tích
bảy năm trở về lại đã thành chế khí tông sư.

Tông sư không phải là đại sư, cho dù ở cả thế giới mắt đất, tông sư ở cả hai giới dược tề và chế khí đều chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trước kia,
chế khí tông sư nhân loại chỉ có hai người, thân phận tông sư "Arthur"
là do Jikrei một trong hai tông sư đó nói, chắc hẳn nó là sự thật!

Ánh mắt các nhân vật quyền quý nhìn về phía tam điện hạ đều có sự thay
đổi. Hồng y giáo chủ Gelanin tham dự lễ mừng cũng rung động, vị Thánh tử tương lai, thậm chí còn là Giáo hoàng miện hạ tương lai này không ngờ
còn là một vị tông sư chế khí!

Tính với tuổi hiện tại của Arthur, cho dù giới chế khí đế quốc hay là giáo hội, tiền đồ có thể nói là rộng thênh thang.

Nếu tam hoàng tử có thể trở thành Thánh tử chính thức của Quang Minh
giáo hội, không chỉ giúp giáo hội càng thêm cường đại mà còn giúp cho
lực ảnh hưởng vốn bị giảm sút bởi Hắc Tử Đồ được nâng lên tầng cao mới.

Hoàng tử Long Hoàng đại đế sủng ái nhất, tam hoàng tử mất tích bảy năm
nay mới trở về, lãnh chủ Kim Diệu lãnh địa, còn mang thân phận chế khí
tông sư. Đặc sứ Keane Heber của Lam Diệu đế quốc âm thầm tính toán mấy
thân phận liên quan đến vị hoàng tử này, đúng rồi... còn một thứ nữa,
chính là vị hôn phu của công chúa Bisi.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #942