Chương 93: Nộ Hải Tu Hành


Trần Duệ nghĩ lát liền xuống núi. Hắn giao phó cho Gade vài lời, nói là muốn tu hành một loại độc thuật mà Aldaz đại sư truyền thụ nên quanh vùng lều vải sẽ có kịch độc. Vậy nên khoảng một ngày rưỡi không muốn bị quấy rầy. Nếu Athena về thì nhờ Gade chuyển cáo như vậy.

Gade vừa nghe quanh lều có kịch độc liền vội gật đầu, lập tức phái người trông dưới núi tránh cho Athena hoặc những người khác đi nhầm.

Để chắc ăn, Trần Duệ sau khi về đỉnh núi lại dặn dò tiếp Mãnh Đạt và DiuDiu bảo vệ lều vải cho kĩ, xong xuôi mới tiến vào trung tâm hối đoái trong Siêu cấp hệ thống. Hắn dùng hai mươi vạn điểm linh khí đổi ra hai chai hắc sắc dược tề là Vĩnh Hằng Chi Niệm và Vĩnh Hằng Chi Thể uống vào. Vẫn là loại cảm giác “quy tắc” kỳ diệu, tinh thần lực cùng thể chất đều được tăng lên.

Trần Duệ không trực tiếp bắt đầu huấn luyện mà uống một lọ dược tề khôi phục, nghỉ ngơi mấy giờ điều chỉnh cơ năng thân thể đến mức hoàn mỹ rồi mới tiến nhập Siêu cấp hệ thống.

Danh xưng: Dẫn tinh sĩ

Đẳng cấp tiến hóa: 2 sao

Điểm kinh nghiệm: 10

Điểm linh khí: 153552

Thực lực tổng hợp: D

Trạng thái nhân vật sáng lên hai quang cầu một trắng một vàng rực lửa. Lấy quang cầu sắc vàng làm trung tâm, hàng vạn hạt bụi sao óng ánh vàng quay xung quanh nó tựa như một vầng tinh hệ xinh đẹp mà thần bí.

Trong Tinh thần hoa viên, dáng người uyển chuyển của Xu tiên nữ phiêu du nhảy múa. Năm cây linh quả đã trưởng thành nở hoa, còn khoảng ba ngày là có thể thu hoạch trái. Cây Trái Ác Ma sinh trưởng cũng khá ổn định, xem ra hình thức ủy thác rất ổn.

Trần Duệ chuyển ý nghĩ, đi vào sân huấn luyện. Sau khi cân nhắc kĩ một hồi, hắn không lựa chọn hình thức trọng lực gấp 8 mà lựa chọn một cái quy tắc ít khi sử dụng: Hoàn cảnh

Nếu ý nghĩa tu hành của Cương cảnh là “Thể” thì ý nghĩa của Sát cảnh chính là “Lực”. Sau lần thử trọng lực gấp 8 tại rừng Âm Vũ, Trần Duệ cảm giác được thân thể mình đã rèn luyện đến mức cực hạn. Tuy trong trọng lực cũng có thể rèn luyện lực lượng, nhưng chỉ là “Lực thuần túy”, không có tính lĩnh ngộ thực chất về sự ảo diệu của nó.

Lúc ở Cương Cảnh, Trần Duệ đã từng chọn điều kiện trọng lực gấp 4 trong hoàn cảnh rừng rậm để tu hành. Còn quy tắc hôm nay hắn chọn là hoàn cảnh Biển rộng. Ở kiếp trước có không ít tiểu thuyết võ hiệp đề cập tới việc luyện công dưới nước, tiêu biểu nhất là bộ thần điêu của Kim lão. Không chỉ trong tiểu thuyết, rất nhiều nơi huấn luyện đấm bốc và thể dục đều dùng phương pháp này.

Tràng cảnh biển rộng có hai loại, một là nộ hải (sóng cuồng) diễn ra trên mặt biển, một là thâm hải (biển sâu), ở tận nơi đáy biển. Giá cả đều rất rẻ, chỉ cần 1000 linh khí.

Trần Duệ chọn nộ hải, về phương diện quy tắc thời gian lần đầu tiên hắn chọn mức cao nhất là 1:100, đúng một trăm ngày, giá 10 vạn linh khí.

Trần Duệ cũng không biết theo thời gian trôi tính mạng có tiếp tục được đảm bảo hay không, nhưng đối với hắn kẻ có khế ước cộng sinh với Độc Long thì tuổi thọ lớn hơn Ma tộc bình thường gấp nhiều lần. Cho dù huấn luyện mấy trăm năm cũng chẳng sao cả.

Sau khi xác định bắt đầu huấn luyện, trước mắt Trần Duệ hiện lên một mảng hải dương vô biên vô hạn. Sóng cuồng gào thét như vạn mã cùng lao, không hổ danh với cái tên “Nộ”, khí thế bang bạc lập tức đập vào mặt. Dưới chân hắn là một khối đá ngầm trơn tuột, chưa kịp đứng vững đã bị cả thủy triều tới tấp đẩy ụp xuống.

Trần Duệ không kịp chuẩn bị, rơi tõm xuống nước. May mà hắn cũng không phải vịt cạn, hít một hơi lại bơi về phía đá ngầm. Hải triều trùng kích mạnh quá sức tưởng tượng. Một cơn sóng đánh tới là khiến thân thể bị văng xa mấy mét, lưng lại đụng vào một khối đá ngầm khác, đau thấu tim gan. May hắn có tinh lực hộ thân, không thì chắc thương nặng. Hắn dốc sức liều mạng túm lấy khối đá ngầm, gắng gượng ổn định thân hình. Nhưng lực sóng viển đánh vào rất mạnh, cứ từng đợt từng đợt không dứt, mà cái khối đá ngầm kia lại trơn nữa. Trần Duệ đứng còn chưa vững lại bị một cột sóng chụp đổ xuống, chân cẳng chổng ngược bay vọt ra ngoài, thật lâu sau mới ngoi lên được, khí huyết bốc lên như điên.

Nộ hải này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của Trần Duệ, đến cả khu nước cạn còn chẳng có, chỉ thấy vô tận triều dâng. Chỗ dựa duy nhất là khối đá ngầm trơn trượt như mỡ. Trừ khi bỏ dở huấn luyện, còn không muốn sống thì phải thích ứng loại hoàn cảnh sinh tồn này.

“Trong thiên hạ không gì mềm yếu hơn nước; thế mà nó lại công phá được tất cả những gì cứng rắn. “

Giờ Trần Duệ mới hoàn toàn cảm nhận được ý nghĩa đầy đủ của những lời này. Mà nước biển không chỉ là nước, nó còn là lực lượng to lớn chí cường, tràn trề sức mạnh.

Vốn Trần Duệ cho là lực lượng của mình đã đạt đến trình độ khá cao, nhưng dưới cái oai của trời đất tự nhiên mới phát hiện mình nhỏ bé dường nào. Khác hoàn toàn khi huấn luyện trọng lực mà không dùng tinh lực để rèn luyện thân thể, giờ hắn đã dùng toàn bộ tinh lực mà vẫn không thể chống lại. Trước mắt hắn không nghĩ được điều gì khác, chỉ biết dốc sức mà liều mạng bám vào khối đá ngầm, toàn lực ứng phó từng đợt từng đợt trùng kích.

Sắc trời dần chìm xuống, tại mảnh rừng trống trước sở quáng vụ gió cát bốc phần phật, thì ra là Athena đã về. Nàng nhảy xuống từ trên lưng Khắc Cốt. Gade lập tức ra đón, Athena lấy ra từ vòng không gian của mình một đống lớn con mồi săn được. Những vệ binh và thợ mỏ xung quanh sáng hết mắt lên.

“Đây là mồi săn mà quan quáng vụ của các ngươi ủy thác ta đi kiếm”

Mặc dù có chút bất mãn với Trần Duệ nhưng Athena vẫn đem công lao đưa cho hắn:

“Gade, ngươi sai người xử lí đám mồi này, lát sau phân chia cho mọi người. À mà Trần Duệ đâu?”

Gade sợ Athena dính độc, vội vàng nói ra việc Trần Duệ “Tu hành độc thuật”. Athena nhíu mày, nghĩ đến lúc ở rừng Âm Vũ hắn cũng ngủ cả ngày trong lều không cho quấy rầy. Hỏi thì chỉ bảo có liên quan đến truyền thừa đại tông sư. Chắc mấy cái “Độc thuật” với “kịch độc quanh lều” chỉ là cớ để che dấu mà thôi. Vấn đề là hắn không ăn không uống cả ngày rốt cục là đang làm cái gì?

Athena suy tư đến mất hồn. Lúc này đội phó Connor đã tới chỉ huy thủ hạ thanh lý hết đống mồi. Hắn ghé tai Gade nói nhỏ vài câu, khẽ khom người với Athena rồi lui xuống.

Athena phục hồi tinh thần, chứng kiến biểu lộ kinh ngạc của Gade mới hỏi:

“Chuyện gì xảy ra rồi?”

Gade bình tĩnh lại, nói với Athena:

“Có một huynh đệ ám tinh linh quan sát chỗ núi Tây Lang vừa truyền đến tin tức: Tối qua ở chỗ hầm trung tâm có một con ma thú dưới lòng đất đột phá lên tầng trên, giết chết hai tên ác ma cao giai và một con ma thú cao giai của đoàn đạo tặc.”

“Có vụ này nữa sao?”

Athena kinh hãi

“Một con ma thú dưới lòng đất có thể giết ba cao giai? Đây là thứ ma thú gì mà lợi hại vậy?”

Gade lắc đầu:

“Tạm thời không rõ lắm, cần chờ thêm tin tức xác nhận.”

“Hiện tình huống lũ đạo tặc thế nào?”

Athena hỏi

“Có bỏ chạy khỏi núi Tây Lang không?”

“Không, chỉ đứng vây quanh ở xa xa dưới núi, không dám lại gần khu hầm.”

Athena gật nhẹ đầu. Thật ra dù lũ đạo tặc này bỏ chạy hết thì thợ mỏ cũng không quay lại được. Có loại ma thú lòng đất đáng sợ như vậy ở đó lấy quặng sao được? Hơn nữa rất có thể còn bị ma thú và đạo tặc quấy nhiễu cùng lúc. Hôm nay đúng dịp để bọn đạo tặc với ma thú lòng đất tiêu hao lực lượng của nhau, mình cũng chẳng có tổn thất gì.

Sân huấn luyện.

Trần Duệ ngồi xếp chân ở trên một khối đá ngầm hơi chút nhô khỏi mặt nước, điều chỉnh hô hấp, rải đều tinh lực khắp toàn thân. Hôm nay hắn không còn là tên gà bắp như mấy ngày trước, giờ đã có thể miễn cưỡng giữ thăng bằng trước từng đợt sóng mãnh liệt.

Việc hắn có thể làm bây giờ chỉ là vận dụng toàn tinh lực phòng ngự sóng biển đập vào mà thôi. Loại cảm giác này hoàn toàn khác lúc tu hành trọng lực. Trọng lực là rèn luyện bản thân, đề cao sức khống chế cùng cường độ của cơ thể. Mà nộ hải thì luyện khả năng vận dụng tinh lực, phân phối cùng tổ hợp, không ngừng dùng thực tế để tìm ra phương pháp hữu hiệu nhất chống lại. Cái trước là bị động, sau là chủ động.

Lại những đợt sóng khổng lồ liên tục lao tới, cuối cùng Trần Duệ hết sức kiên trì nhưng vẫn bị rơi xuống biển lần nữa. Tuy vậy, hắn đã có kinh nghiệm. Hắn khẽ nắm năm ngón tay lại, tinh lực tập trung lại đầu ngón tay rồi kịp thời nắm chắc khối đá ngầm, thả ra một hơi.

Trì hoãn một lúc, hắn lại ổn định thân hình, chậm rãi giữ chặt đá ngầm. Sau đó hắn từng bước trèo lên, lại tiếp tục xếp bằng nhận tẩy lễ từ tự nhiên.

Nhiệt độ ngày và đêm trong dãy núi Tây Lang chênh nhau rất lớn. Athena ngồi vây quanh đống lửa cùng Gade và Connor vẫn cảm giác được từng đợt rét lạnh từ gió đêm xẹt qua. Lần này Athena kiếm được rất nhiều con mồi, lại có thêm trái cây thu được cùng bánh mì tự chế. Có thể nói bữa hôm qua chỉ là bữa mặn sơ sơ, còn bây giờ đã là một chầu tiệc lớn.

Mặc dù Athena đưa hết công quy cho Trần Duệ, nhưng rất nhiều người vẫn tràn đầy kính ý cùng cảm kích đối với vị nữ nhi của Đệ nhất tướng quân đế quốc này. Athena nhận lấy thịt nướng từ tay Gade, cắn một miếng rồi bỗng nhiên liên tưởng đến tay nghề của người nào đó. Nàng lại nhìn thoáng qua chiếc lều vải nằm yên tĩnh trên ngọn núi nhỏ đối diện.

“Tin tức mới nhất: Tối qua con ma thú kia hình như không đi ra hầm nữa, nhưng lũ đạo tặc vẫn không dám tiến vào mà chỉ canh ở khu dân cư dưới chân núi”

Connor uống một ngụm súp, nói ra:

“Nghe nói con ma thú kia là một loại quái vật giống cự long, nhưng không có huyết nhục mà chỉ có một bộ khung xương, con mắt phóng ra ánh sáng xanh, cực kì đáng sợ. Bọn đạo tặc gọi nó là U Linh Long…”

Athena bỗng ho sặc sụa, giống như bị nghẹn vì thịt nướng vậy. Gade vội vàng rót chén nước đưa nàng. Athena nuốt hết một ngụm, sắc mặt cổ quái nói không nên lời. Gade và Connor biết nàng bị sặc không thoải mái nên không để ý.

Athena nghe xong miêu tả của Connor, trầm tư một lát mới hỏi:

“Mấy năm trước con ma thú này từng xuất hiện chưa?”

“Chưa hề”

Gade lắc đầu:

“Quặng mỏ mấy trăm năm qua xuất hiện đủ loại ma thú, medusa, ngưu đầu nhân, nguyên tố nhân, mà nhiều nhất là mấy con sinh vật giống như ruồi biết hút máu, rất khó đối phó. Nhưng chưa từng thấy loại quái vật này, nó mới xuất hiện gần đây thôi.”

Athena nắm chặt thịt nướng, không nói gì nhưng lòng hận đến nghiến cả răng. Lúc dưỡng thương ở rừng Âm Vũ nàng từng tận mắt thấy trò DiuDiu dùng xương long giả quỷ, bộ dáng chẳng khác gì so với miêu tả của Connor. “U Linh Long” lại chưa từng xuất hiện bao giờ, chỉ từ khi nàng và Trần Duệ vào khu mỏ mới có, hơn nữa lại có “tính lựa chọn” công kích đoàn đạo tặc, giết ba tên cao giai. Nàng hoàn toàn có lí do tin tưởng U Linh Long và Quỷ Long kia là cùng một con “Long”

Tên nam nhân đáng giận, đến cùng đã giấu diếm bao nhiêu bí mật rồi.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #93