Dưới sự điều khiển của người cát, thuyền Mạn Đà La theo lối cũ tới
đảo Bạo Phong. Trừ một vài lần Trần Duệ phải ra tay xử lý gió lốc ra thì trên đường không gặp bất kỳ một trở ngại nào.
Trần Duệ yên tĩnh
đứng trên boong, cảm thụ gió mát thổi tới, thể hội sự kỳ diệu của thiên
nhiên. Loại cảm ngộ này trong hai lần trước tới đây là không hề có, chắc là vì thực lực Trần Duệ đã tăng lên nên mới có thể cảm nhận được. Chủ
yếu hơn là lần này tới đây không vướng bận gì nhiều cho nên tâm thái
cũng rất nhẹ nhàng.
Có một vị sư từng nói, tâm tĩnh lặng mới là con đường ngộ đạo chân chính.
"Pháp tắc" kỳ thực là ảo diệu lấy bản thân diễn hóa tự nhiên. Trước mắt, Trần Duệ đã ngưng tụ ra sồ hình pháp tắc. Dưới tâm cảnh "tâm tĩnh lặng",
đồng thời còn đối mặt với loại lực lượng tự nhiên này, trong lòng hắn
liền có những thể ngộ bất đồng.
Nhờ cơ duyên xảo hợp, hắn đã chạm vào căn nguyên chân chính của hủy diệt nhưng cũng chỉ là "chạm vào"
thôi. Lực lượng vạn vật trong vũ trụ không phải thứ dễ dàng nắm giữ, mà
cần phải "ngộ" chân chính. Là một kẻ nghiệp dư yêu thích lịch sử và quốc học, Trần Duệ nhớ rõ Trần Lượng thời Nam Tống đã từng nói một câu "Đạo
chi tại thiên hạ, hà vật phi đạo? Thiên đồ vạn triệt, nhân sự tác tắc."
Có nghĩa là "đạo" không phải là thứ gì không thể đụng chạm được. Nó
không chỉ tồn tại trong vạn vật tại vũ trụ mà còn tồn tại trong đời sống bình thường.
Tuy đây là thể hệ của thế giới ma pháp này chứ
không phải là tiên hiệp trong truyền thuyết nhưng bản chất lực lượng vẫn đồng dạng nhau, cái này gọi là trăm sông dù có ngược xuôi tới đâu thì
cũng chỉ đổ về một bể.
Theo đuổi "đạo" không chỉ là theo đuổi lực lượng mà còn theo đuổi càng nhiều thứ khác. Đang chìm trong quá trình
suy tư và thể hội, Trần Duệ không biết từ lúc nào đã tiến vào trong một
cảnh giới tinh thần thuần tịnh, không có Tà đồng, không có độ sâu phân
tích. Cảnh tượng chung quanh biến thành thế giới năm màu sặc sỡ.
Thiên địa là một lực trường vũ trụ tuần hoàn, khắp nơi đều là những ngôi sao, Trần Duệ hắn chính là một trong số ngôi sao đó. Men theo quỹ tích của
mình, hắn cũng không phải đơn thuần "chuyển động" theo tác động của lực
lượng mà hắn còn không ngừng lĩnh ngộ ảo diệu của cả thảy lực lượng, từ
từ để nó tự tan vào bản thân.
Dần dần, dường như Trần Duệ mò mẫm được một ít "đường mạch", khí tức quanh người bắt đầu phát sinh biến hóa.
Phía trước thuyền Mạn Đà La xuất hiện một cơn gió lốc cường đại uy thế. Dưới sự tung trào của nước biển, mức độ đong đưa của con thuyền càng lúc
càng lớn mà Trần Duệ sa vào thế giới ngôi sao còn chưa tỉnh lại.
Trí tuệ của đám người cát không phải là thấp, không đi kinh nhiễu chủ nhân
mà chỉ kiệt lực điều khiển thuyền, tính vượt qua phiến hải vực nguy hiểm này.
Chuyện kỳ lạ đã xảy ra, gió lốc phía trước mặt dường như
phải hứng chịu loại lực lượng mạc đại nào đó, không ngờ bắt đầu vặn vẹo
rồi rụt nhỏ dần, cuối cùng tan biến vô tung.
Trần Duệ như chưa phát giác ra những biến hóa đó, vẫn đắm chìm trong cảm ngộ như cũ.
Rất lâu sau, cái thế giới vũ trụ bao la kia mới dần nhạt đi.
Trần Duệ thở ra một hơi thật dài, vừa rồi chắc hẳn là do cơ duyên xảo hợp mà hắn đạt được trạng thái "đốn ngộ" vi diệu. Sau này, cho dù hắn muốn
tiến vào thế giới kia một lần nữa chỉ sợ cũng không được. Thu hoạch vừa
rồi không phải là nhỏ, sồ hình pháp tắc đã được đề thăng tới mức hoàn
thiện. Nếu như Trần Duệ muốn mạnh mẽ đột phá thì rất có khả năng trực
tiếp tấn cấp nhưng hắn không định làm như vậy. Tu hành trong tháp Tinh
Thần, hắn đã nhận thức được tính trọng yếu của cơ sở tinh lực.
Hiện tại đã có đầy đủ điều kiện để "chất" biến, chỉ cần tiến một bước tích
lũy đầy đủ "lượng", sau đó sẽ nước chảy thành sông, đạt được lực lượng
càng cường đại hơn.
Nhìn từ góc độ siêu giai, quốc đô hóa vừa vặn cất bước, cơ sở càng cần phải ổn định tốt hơn, để bảo đảm cho từng bước đề thăng trọng yếu sau này.
Không chỉ như thế, Trần Duệ còn muốn lợi dụng lĩnh ngộ đối với pháp tắc hủy diệt, tiến thêm một bước tham
thấu ảo diệu của pháp tắc thời gian. Hiện tại, hắn đã nhận thức được,
thời gian đình đốn lúc trước sở diễn ra từ Tứ Quý lĩnh vực chẳng qua là
mang lực lượng cao hơn cấp lĩnh vực mà thôi chứ không tính là pháp tắc
chân chính. Đây cũng có thể nói nó là sồ hình của pháp tắc. Nếu như có
thể thành công, thực lực của hắn khẳng định còn có thể bay vọt thêm một
bước mới.
"Đã đến rồi à?" Trần Duệ phát hiện thuyền Mạn Đà La đã tới đảo Bạo Phong, liền rất kinh ngạc cất tiếng hỏi.
Người cát Mate cung kính nói: "Thuyền trưởng, đã cập bờ được hai giờ rồi ạ!"
Hai giờ rồi? Trần Duệ hơi kinh ngạc, gật đầu rồi thu thuyền Mạn Đà La và
đám người cát vào, sau đó đi lên đảo. Hắn đã khá là quen thuộc với địa
hình trên đảo Bạo Phong, liền bay thẳng tới thung lũng có "Thiên Luân".
Trên đường đi không đụng chạm tới ma thú hay vật cản gì, ngay cả một con lôi điểu cũng không thấy đâu. Trần Duệ cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn đâu có phóng ra chút khí tức nào, tại sao đám ma thú cứ như là trốn hết đi
vậy?
Trần Duệ tăng nhanh bước chân. Mấy giờ sau, hắn đi tới nơi
mà các titan hay qua lại, không ngờ lại không thấy một ai cả. Trần Duệ
mơ hồ cảm thấy không ổn.
Càng đi về phía trước, mặt đất bắt đầu
xuất hiện những vết tích khoa trương, dường như đã xảy ra kịch chiến
vậy. Xem ngấn tích có thể thấy, cự nhân titan có tham gia chiến đấu,
thời gian chưa lâu, chỉ cách đây mấy ngày thôi.
Trong lòng Trần
Duệ vừa động, không trực tiếp đi tới thung lũng "Thiên Luân" nữa mà
thuận theo vết tích bên đường, mò mẫm tới trước. Hắn đi tới một vách
núi, lỗ tai hơi động đậy, nghe được phía xa mơ hồ truyền tới âm thanh.
Trần Duệ nheo mắt lại, tiếng kêu này có tiếng rống giận của titan, còn có
vài loại thanh âm nữa, trong đó có mấy tiếng rất quen tai... Đôi mắt
Trần Duệ mở lớn, là long tộc!
Đây là một vùng núi khá gập ghềnh.
Trên bầu trời có vài bóng đen to lớn đang vỗ cánh bay lượn, chúng hoặc
là bổ nhào tấn công xuống dưới mặt đất hoặc là phun ra quang diễm. Bên
cạnh bóng đen to lớn còn có rất nhiều bóng đen nhỏ, tốc độ cực kỳ nhanh.
Trên mặt đất đồng dạng cũng có những thân thể khổng lồ, đang ngưng tụ thiểm
điện thành trường mâu rồi phóng lên trời. Họ không hề sợ hãi nghênh đón
địch nhân đang vọt tới. Bên cạnh cự nhân còn có không ít những gió xoáy
hình người hỗ trợ phát động công kích.
Mặt đất không ngừng phát
sinh rung động nhưng mà đất đai của vùng núi này rất cứng rắn, cho dù
hai bên chiến đấu vô cùng kịch liệt nhưng vẫn không tạo thành thương tổn to lớn đến mảnh đất.
Trần Duệ tiềm hành, lặng lẽ tới phía sau mấy tảng đá lớn. Hắn kinh ngạc nhìn trận kịch chiến của hai bên.
Cự long, griffin!
Titan, phong nguyên tố nhân!
Cự long công kích trên không trung ước chừng tới bảy mươi con, griffin chí ít có tới năm ngàn, đại bộ phận đều đứng từ xa quan chiến. Sau lưng
griffin có kỵ sĩ khống chế, rất hiển nhiên đều là quân đội chính quy.
Điều khiến Trần Duệ bất ngờ là còn có không ít cự long trên lưng cõng
người.
Thủ lĩnh của đám Titan cự nhân Oceanus và phong nguyên tố
quân vương Saisiting đang kịch chiến với một con cự long kim sắc. Cho dù Oceanus và Saisiting đều có thực lực đạt tới S++, phong nguyên tố quân
vương còn có mảnh vụn Thủy Nguyên phong hệ cùng với lực lượng truyền
thừa của nguyên tố quân vương nhưng vẫn không phải đối thủ của con cự
long màu vàng kia. Họ hoàn toàn bị áp chế.
Con cự long kia dường như còn chưa xuất toàn lực, xem ra thực lực đã vượt qua tầng thứ ma đế.
Số lượng titan càng nhiều hơn so với cự long nhưng không ít đã mất đi lực
chiến đấu, đang phải dùng khối năng lượng khẩn cấp trị liệu. Tốc độ của
phong nguyên tố nhân tuy đều rất nhanh nhưng đối với cự long thì lực
công kích của chúng còn chưa đủ, chỉ có thể tiêu diệt một ít griffin.
Tình hình chiến đấu thế này xem ra là bất lợi với bên titan.
Nếu
như lần đầu tiên tới đảo Bạo Phong, Trần Duệ nhất định sẽ vui vẻ xem xét hai bên lưỡng bại câu thương, có điều hiện tại khác rồi. Phong nguyên
tố nhân còn thôi nhưng titan đã trở thành thủ hạ của hắn, cũng là lực
lượng cường đại nhất hắn nắm giữ tại thế giới mặt đất này. Tổn thất một
tên là thiếu một tên, hắn không thể bàng quan khoanh tay đứng nhìn.
"Luosikeya!" Thanh âm bén nhọn của Saisiting tràn đầy phẫn nộ: "Long cốc chẳng lẽ muốn hủy diệt đảo Bạo Phong?"
Cự long màu vàng rõ ràng là giống cái, cười lạnh nói: "Vốn chỉ tính lịch
luyện nhưng mà cự nhân lại liên hợp với phong nguyên tố nhân giết chết
cự long! Cho dù là hủy diệt đảo Bạo Phong thì cũng là do các người gieo
gió gặt bão!"
"Con mẹ nó! Phong nguyên tố nhân không phải là công cụ chiến đấu mà các ngươi nuôi dưỡng! Hơn nữa còn là long kỵ sĩ đáng
chết kia thương hại phong nguyên tố nhân trước!" Saisiting càng tức giận hơn. "Nói đến chết, các ngươi mỗi lần lịch luyện đều giết chết cự nhân, mới chết lại có một mạng mà đã nhảy chồm lên là sao!"
"Cường giả vi tôn! Nắm tay người nào lớn chính là kẻ định đoạt!" Luosikeya cười
khinh miệt: "Nếu như ngươi ngoan cố không chịu ngừng chiến thì ta cũng
không ngại thu thập hết đám cự nhân này rồi tiện thay dỡ tung Vân Chi
cung điện của ngươi!"
Saisiting không hề sợ hãi, cũng không hề có ý rút lui: "Nếu như ngươi dám làm như vậy, phong nguyên tố nhân vĩnh
viễn làm đối thủ một mất một còn với Long cốc!"
"Thế thì làm
sao?" Trong đôi mắt của kim long lóe lên sự khinh miệt, mặc cho thiểm
điện trong tay Saisiting bao vây mình, hai cánh vẫy một cái, thiểm điện
lập tức tan vỡ. Oceanus và Saisitung bị cỗ khí tức cường đại kia phản
chấn bay đi.
Kim long đang muốn truy kích, bỗng dưng đôi mắt hơi
co loại, vội vã bay ra nơi xa. Dường như nàng đã phát hiện ra khí tức
đáng sợ nào đó.
Sau mấy lượt hô hấp, bên trong trường có thêm một bóng người.
Toàn thân người này bọc trong bộ giáp hoa lệ lộng lẫy, ánh sáng giống như
còn vượt trội hơn cả thái dương trên trời, tỏa đi khắp nơi. Cự long
không con nào không lui, griffin càng run rẩy gần như mất năng lực bay.
Trần Duệ tự nhiên là thi triển ra "Lam Cực Tinh Biến" mạnh nhất. Mục đích
của hắn rất rõ ràng, trợ giúp mấy cự nhân titan và phong nguyên tố nhân
đánh lui long tộc. Ánh mắt hắn bỗng dưng dừng lại sau lưng một bóng
người trên thân cự long. Đôi mắt lập lòe dị sắc, chân vẫn không ngừng
lại mà đi một mạch tới trước mặt thủ lĩnh titan.
Tuy không thấy
rõ mặt nhưng các titan vẫn cảm giác được khí tức tinh thần lạc ấn đặc
thù của chưởng khống giả. Thủ lĩnh titan Oceanus lập tức quỳ xuống:
"Chưởng khống giả vĩ đại, người cuối cùng cũng giá lâm!"
Cử động
và xưng hô này khiến Saisiting hiểu ra thân phận người vừa tới. Hắn
không khỏi ngầm kinh hãi, tên này không ngờ lại là "Richard" lần trước
đàm phán với ba quang minh quân vương. Hắn tại sao lại có khí tức cường
đại đến vậy, tuyệt đối đạt tới thực lực cường giả siêu giai! Quang
nguyên tố quân vương Bender Marcus từng nói, cường giả quốc độ hóa của
Quang Minh giáo hội - thiên sứ bốn cánh Islamic Yueluer rất lợi hại
nhưng vẫn tử ẹo trên tay "Richard". Lúc đó Saisiting và hỏa nguyên tố
quân vương còn không tin, hiện tại xem ra là thật!
"Saisiting điện hạ, chúng ta lại gặp mặt." Trần Duệ gật đầu với phong nguyên tố quân vương, sau đó nhìn về phía kim long.
Kim long cũng cảnh giác nhìn vị khách không mời mà đến này. Từ khí tức tỏa
ra có thể thấy, đối phương tuyệt đối là một địch nhân cường đại. Nàng
càng kinh ngạc hơn là xưng hô của cự nhân với người này. Long tộc đã tới đảo Bạo Phong lịch luyện nhiều năm nhưng chưa từng nghe qua đám cự nhân này có chủ nhân? Người kia đến tột cùng là dạng tồn tại như thế nào?