Chương 688: Tay Săn Trộm


Một giây sau khi Trần Duệ kẹp chặt mũi tên, thì mũi thứ hai lại bay tới, ngay sau đó là tên thứ ba, toàn bộ đều nhắm chuẩn xác đến những bộ phận quan trọng như yết hầu. Ngay thời điểm Trần Duệ kẹp chặt tên thứ ba, thì dị biến phát sinh, đoạn tiễn bỗng nhiên hóa thành bụi tiêu tán, cùng lúc đó, một luồng khí lợi hại đánh thẳng vào mắt hắn, hóa ra mũi tên này bất khả tư nghị xuất hiện ngay sát bên đầu.

Mặc dù Trần Duệ kinh ngạc nhưng tay không chậm chút nào, nháy mắt kẹp chặt mũi tên đang bắn vào mắt trái hắn. Song mũi tên kia bỗng nhiên nổ tung ra, đồng thời vào lúc nó nổ, lại có thêm hai tên phóng tới, một tên lượn thành một đường hình cung, vượt qua cánh tay, nhắm thẳng vào ngực, một tên khác đang bay tới gần thì đột nhiên gia tốc, một lần nữa bắn về phía cổ họng hắn.

Ma pháp bạo liệt tiễn không thể đả thương Trần Duệ, nháy mắt hai mũi tên kia cũng bị tóm lại. Trong thế giới này, tấn công bằng cung tên cũng không phải đơn giản như tưởng tượng. Đặc biệt là tiễn thuật đã tiến tới trình độ này, thì giống như một người đang đối mặt họng súng, lại có thể né tránh ảo tung chảo như Neo trong The Matrix nhất định là do may mắn, còn muốn thoải mái tiếp đỡ ư, cmn tiếp cái trym, không khả năng.

Đương nhiên, hiện tại Trần Duệ chính là có cái năng lực "Không khả năng" này, những tên này đều bị hắn bắt lấy, chỉ dùng đúng một tay. Hơn nữa chân hắn còn không thèm di chuyển nửa bước.

Trần Duệ cũng không cho đối phương cơ hội tiếp tục xạ kích, thân thể chợt biến mất tại chỗ, xạ thủ kia trong lòng biết không ổn, đang muốn rúi lui, bỗng nhiên lòng nảy sinh cảm giác nguy hiểm, quay ngược trường cung, nhắm chuẩn địch nhân lăng không xuất hiện tại phía sau.

Đây là một vị nữ tử, bề ngoài tuổi chừng mười bảy mười tám, tóc màu thâm lam được cuốn sau gáy, mặc một bộ giáp da đơn giản bó sát người. Dáng người nàng chỗ lồi cần lồi chỗ lõm cần lõm (mỗi tội lại hơi mảnh mai một chút), ngũ quan tú mỹ tinh xảo, chỉ đáng tiếc là mắt trái đeo một cái blinker màu đen (D: kiểu hải tặc á). Mỹ nữ như vậy không ngờ lại là Độc Nhãn Long.

Điều Trần Duệ chú ý tới chính là, lỗ tai của nàng hơi nhọn, lúc này hiển thị :

Chủng tộc: Bán tinh linh

Thực lực tổng hợp đánh giá: C

Thể chất C, Lực lượng C, Tinh thần C, Tốc độ C+

Phân tích: Phong thuộc tính, tinh chuẩn xạ kích

Biến dị thiên phú: Không biết

Trần Duệ vốn tưởng nàng là tinh linh, không ngờ lại là một bán tinh linh. Đây là bán tinh linh thứ hai mà hắn thấy qua, vị đầu tiên chính là đệ tử của thánh nữ Milan.

Phản ứng và tiễn thuật của vị thiếu nữ bán tinh linh này khiến người ta cảm thán không thôi, đặc biệt là tiễn thuật, không kém gì Luomeidi - quân đoàn trưởng Phi Vân quân đoàn tại Đọa Thiên Sứ đế quốc, Trần Duệ sở dĩ thoải mái đón tên là bởi thực lực song phương sai biệt quá lớn, còn nếu như nàng có thực lực cấp độ Ma Đế thì chỉ sợ Trần Duệ sẽ phải ăn quả đắng.

Bán tinh linh đã xuất hiện, như vậy muốn tìm đến Tinh linh tộc hẳn không phải vấn đề. Trần Duệ lập tức thông qua Phân tích chi nhãn câu thông: "Không nên hiểu lầm, thực sự ta không phải địch nhân!"

"Tâm linh ngữ điệu?" vẻ kinh ngạc trong mắt vị bán tinh linh trôi qua tức thì, lại khôi phục lại vẻ lăng lệ ác liệt, quát: "Nhân loại. Thu hồi lại quỷ kế của ngươi đi! Phỉ Thúy Lâm Hải không hoan nghênh những kẻ săn trộm hèn hạ!"

Kẻ săn trộm? Trần Duệ ngẩn người, chợt thấy độc giác thú xuất hiện sau lưng, tiểu phượng hoàng không ngờ lại đậu trên lưng của nó.

Độc giác thú vừa thấy độc nhãn thiếu nữ bán tinh linh. Lập tức chạy tới, đứng sóng vai cùng nàng, cảnh giác nhìn Trần Duệ. Hiển nhiên là nó và nàng là người cùng một chiến tuyến. Đóa Đóa tiểu thư cũng không chút nào yếu thế "bắn" một cái liền đậu trên vai Trần Duệ, cảnh giác nhìn thiếu nữ.

"Vị tiểu thư này, nàng hiểu lầm rồi" Trần Duệ thấy đối phương nói tiếng VN thông dụng {toàn vũ trụ} (Biên: vãi yy ) nên không tiếp tục dùng Phân tích chi nhãn."Ta thực sự không phải kẻ săn trộm, ngược lại, ta còn chữa lành vết thương cho độc giác thú ."

Đang lúc nói chuyện, Trần Duệ lấy ra một trái linh quả đặt ở lòng bàn tay rồi đưa lên phía trước, độc giác thú do dự chốc lát, liền xông tới định há mồm ăn thì một thân ảnh hồng sắc phóng tới nhanh như thiểm điện. Trong tích tắc, ngay tại thời điểm Độc Giác Thú tiếp cận đã nhanh tay cướp mất Linh quả, đó chính là tiểu phượng hoàng. Đóa Đóa tiểu thư mã khẩu đoạt thực (1) thành công, đem linh quả xâu trên chiếc mỏ nhỏ nhỏ nhọn nhọn, vụng về khuy động đôi cánh nhỏ, bay về trên bờ vai của papa. Rồi đặt linh quả xuống rồi liên tục mổ xuống, phát ra tiếng kêu đắc ý.

(1) Cướp thức ăn trên miệng ngựa

Trần Duệ lắc đầu, lại lấy ra một trái linh quả. Xuất phát từ vết xe đổ lúc trước, độc giác thú chỉ sợ bị tiểu phượng hoàng cướp mất một lần nữa, lập tức đớp lấy rồi nhai nhồm nhoàm trong miệng. Lúc này thiếu nữ bán tinh linh đã chân chính kinh ngạc, con độc giác thú kia tính tình cương liệt, dù là người trong Tinh Linh tộc cũng không có nhiều người có thể tiếp cận nó, vậy mà không ngờ lại đang thoải mái gặm nhấm thứ trái cây do người xa lạ này đưa ra. Xem ra tên nam tử nhân loại này thực sự không phải tay săn trộm.

Nghĩ vậy, thiếu nữ bán tinh linh chậm rãi hạ cây cung trong tay xuống, nhưng vẫn không có buông lỏng cảnh giác: "Ngươi là ai? Sao có thể khiến độc giác thú . . ."

Trần Duệ mỉm cười, đang muốn mở miệng, thì đột nhiên nhíu nhíu mày lại, rất nhanh, thiếu nữ bán tinh linh và Độc Giác Thú cũng cảm giác được dị thường. Đóa Đóa tiểu thư đã ăn no uống say đã thì trái lại, vô tư nằm trong ổ tóc của ba ba.

Không lâu sau, trong rừng xuất hiện sáu người, độc giác thú vừa nhìn thấy những người này, trong mắt tức thì lộ ra vẻ tức giận, trên sừng độc giác thú cũng bắt đầu ngưng tụ lôi điện. Trần Duệ chợt hiểu, hóa ra những người này mới thật sự là kẻ săn trộm, thương thế trước đó của độc giác thú hẳn có liên quan tới bọn này .

Sáu người này đều là nhân loại, thân mặc áo giáp, tay cầm binh khí, bọn họ phát hiện Độc Giác Thú và hai người Trần Duệ, lập tức xông tới. Cầm đầu là một tên đại hán dữ tợn, thực lực tổng hợp đạt đến B+, thực lực sư cấp đỉnh phong, cách Thánh cấp cũng chỉ còn một bước ngắn. Ở thế giới nhân loại cũng coi như một trong số ít những cường giả. Đám còn lại có hai tên đạt đến ~ cấp B, ba tên cấp C. Thực lực đội ngũ này xem ra thực sự không phải chuyện đùa, trách không được dám tới Phỉ Thúy Lâm Hải săn độc giác thú.

"Anh em, xem ra vận khí hôm nay của chúng ta không tệ, nhanh như vậy đã tìm được con mồi." Đại hán cầm đầu làm ra vài cái thủ thế, sáu người còn lại bao vây lấy Trần Duệ, bán tinh linh và độc giác thú.

"Parler lão đại, ta đã nói là nó không thể chạy xa được mà lại."

Parler hừ lạnh nói: "Chẳng phải là đều do hai tên ngu xuẩn các ngươi làm kinh động độc giác thú quá sớm sao, ta còn chưa đến nó đã tránh thoát hết khỏi cạm bẫy chạy mất, nếu không phải hiện giờ tìm được lại, thì lúc trở về chắc chắn các ngưoi sẽ vỡ mồm."

"Hắc hắc, Parler lão đại, hiện giờ không phải lại tìm được sao, trước tiên đem độc giác thú bắt lại rồi hẵng nói."

Những người này nói nói cười cười, không có đem hai người Trần Duệ để vào mắt chút nào. Thực lực trước mắt của Trần Duệ là E, thiếu nữ bán tinh linh cùng Độc Giác Thú là C cấp, căn bản không phải đối thủ của bọn họ, còn về phần Đóa Đóa tiểu thư thì trực tiếp bị vứt sang một bên.

"Các ngươi thật to gan, dám săn độc giác thú tại Phỉ Thúy Lâm Hải!" Thiếu nữ bán tinh linh kéo cung nhắm ngay tên đại hán, tức giận nói: "Ta cho các ngươi 1 phút, lập tức rời khỏi nơi này, bằng không các ngươi sẽ phải hứng chịu chế tài nghiêm khắc của tinh linh nhất tộc !"

Parler cười ha ha: "Này cô nàng, đừng làm ta sợ, nếu ngươi thực là một tinh linh thuần túy, ta trái lại còn có mấy phần kiêng kị, đáng tiếc, ngươi chỉ là bán tinh linh, vốn không được tinh linh nhất tộc thừa nhận, có tư cách gì nói 'chế tài của tinh linh' với ta?"

"Cô nàng này dáng người thật là mê người, khuôn mặt trắng hồng cũng rất là đẹp, đáng tiếc lại là độc nhãn a... Chẳng qua chúng ta rất lâu rồi không có đụng đến nữ nhân ~. . ."

"Làm chính sự trước!" khoát kiếm (2) trong tay Parler chớp động, khí tức hỏa diễm mạnh mẽ bốc lên, "Về phần cô nàng này, lão tử còn chưa chơi qua bán tinh linh, đợi sau khi lấy được sừng độc giác thú, chúng ta thay phiên nhau hưởng!"

(2) kiếm bản rộng.

Những lời này vừa nói ra, cả đám nhao nhao cười dâm, có kẻ còn hứng lên huýt sáo. Trong mắt thiếu nữ bán tinh linh bừng lên lửa giận, thần sắc nàng vô cùng phẫn nộ. Đang muốn bạo phát thì Trần Duệ đã lên trước một bước: "Các ngươi hình như quên thứ gì đó?"

"Loại sâu mọt như ngươi, chẳng lẽ còn đang mơ tưởng muốn làm anh hùng?" Một tên cao gầy khinh miệt cười nói: "Yên tâm, trước khi ngươi chết, cho ngươi chứng kiến chúng ta chơi nữ nhân của ngươi như thế nào. Cuối cùng, đại gia sẽ đích thân đưa các ngươi lên đường cùng một lúc."

"Ta thực xin lỗi…" Trần Duệ quay đầu, nhìn thiếu nữ bán tinh linh nói "Bọn người này là đồng loại của ta, điều này làm ta cảm thấy rất hổ thẹn."

"Hổ thẹn con mẹ ngươi. . ." Người cao gầy còn chưa có nói hết, cả người cứng đờ, thân thể như bị cái gì đó hoá đông nhanh chóng, tiếp đó cả người phân liệt thành vô số mảnh băng rơi vỡ tán loạn trên mặt đất, trong nháy mắt liền vô ảnh vô tung.

Sắc mặt của bốn người còn lại đồng thời đại biến, tên đồng bọn có sư cấp thực lực kia, không ngờ đảo mắt đã bị hôi phi yên diệt. Bốn người có ngốc cũng hiểu nam tử bị cười nhạo "sâu mọt" kia là cường giả kinh khủng bực nào, sao còn dám đối kháng, đang muốn thoát đi thì lại phát hiện toàn thân bắt đầu nhanh chóng đóng băng lại, không khỏi sợ tới mức hồn phi phách táng.

Parler - kẻ có thực lực cường đại nhất trong đám miễn cưỡng khuy động khoát kiếm, một cổ hỏa diễm chi lực hướng về phía Trần Duệ bay tới. Tiểu phượng hoàng trên đầu Trần Duệ há miệng, nháy mắt cắn nuốt sạch hỏa diễm, Parler còn chưa kịp kinh hãi, thân thể đã cùng ba tên đồng bọn yên diệt vô tung.

Đóa Đóa tiểu thư "Ợ" ra một đốm lửa nhỏ, tựa hồ phi thường không thích mùi vị của loại hoả diễm này.

Nhìn một màn này, thiếu nữ bán tinh linh lộ vẻ xúc động, một lúc sau mới có thể phản ứng kịp, khom người nói: "Cảm ơn các hạ đã ra tay tương trợ."

Thiếu nữ biết rõ, thực lực những tay săn trộm này trên xa nàng, song lại bị nam tử này dễ dàng hôi phi yên diệt, như vậy nếu người này muốn giết chết nàng hoặc săn giết độc giác thú, thì quả thực dễ như trở bàn tay. Loại thực lực này, tuyệt đối đã tiến vào Thánh cấp, rất có thể còn là một thánh cấp chân chính.

"Không cần phải cám ơn ta, không biết tiểu thư có thể giúp ta một chuyện hay không?"

"Ta tên là Blanchett, không biết các hạ cần ta giúp gì?" Trong lòng thiếu nữ bán tinh linh vẫn như cũ không buông lỏng cảnh giác, một vị Thánh cấp cường giả nhân loại, "Lẻn vào" Phỉ Thúy Lâm Hải đến tột cùng là có mục đích gì? (nàng cũng không biết vị cường giả này kỳ thực căn bản chính là không biết đường đi)

Xa xa trong không trung truyền tới tiếng gọi: "Blanchett! Tỷ đang ở đâu?"

Blanchett sửng sốt, dường như đang tự hỏi một điều gì đó, lập tức nghiêng đầu biểu lộ vẻ áy náy với Trần Duệ, lớn tiếng nói: "Michelle, ta ở đây!"

Người phát ra tiếng hô kia đã nhanh chóng đến gần, Trần Duệ có thể nhìn thấy rõ. Xa trên không trung là một con ngựa bay có cánh, thân thể mơ hồ phát ra ngân sắc quang mang, đây chính là tọa kỵ không trung đặc biệt của Tinh linh tộc, Pegasus (Ngân Phi mã – Biên: thấy để tên này máu hơn).

Khả năng bay lượn của Pegasus tương đối xuất chúng nhưng sức chiến đấu so với Sư Thứu kém hơn không ít, bất quá chúng có một thiên phú khá đặc biệt, đó là có thể gia tăng khôi phục tinh thần lực cho kỵ sĩ, đối với ma pháp kỵ sĩ mà nói, thì đây chính là loại toạ kỵ phi thường hiếm có.

Sau lưng Pegasus là một thiếu nữ 12, 13 tuổi, tóc xuăn màu xanh lục, ngũ quan tinh xảo khả ái, hai tai nhọn nhọn. Con mắt Trần Duệ lóe sáng, dù không dùng cũng có thể nhìn ra, cô nhóc Michelle này là một tinh linh chân chính!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #688