Chương 685: Viêm Long Gào Thét!


Kelaina trước sau vẫn ẩn thân trong Không gian chiến tranh tù lung cho tới tận khi Trần Duệ phát động Tinh Bạo mới ép được ả hiện hình.

Kelaina bị Trần Duệ xiết chặt cổ, cô ta tuy kinh hãi nhưng không hề hoảng loạn. Cơ thể bỗng hóa thành vô số điểm sáng rồi tán ra như đom đóm làm Trần Duệ bắt hụt vào không khí. Trần Duệ có chút kinh ngạc, đột nhiên sau lưng hắn nhiệt độ không khí chợt hạ thấp, một đoàn gió xoáy cường liệt ào ào lao đến mang theo vô số băng nhận.

Hai tay Trần Duệ thủ thế chữ thập, phòng ngự phần đầu. Hắn chỉ kịp phản ứng như vậy rồi sau đó gồng người hứng chịu vô số băng nhận đâm vào cơ thể. Những băng nhận kia khi tiếp xúc với Trần Duệ thì lại vỡ vụn ra rồi bám chặt lấy toàn bộ người hắn. Chúng nhanh chóng kết tinh rồi biến cơ thể Trần Duệ thành một tượng băng.

Khí thế thô bạo của băng phong dần dần yếu đi rồi tiêu tán. Thâm tâm Kelaina thừa hiểu rằng thủ đoạn này không thể cầm chân Trần Duệ quá lâu, liền hò hét mọi người góp sức: "Nhanh lên! Chém chết hắn!"

Sự lo lắng của Kelaina chứng tỏ địch nhân vô cùng cường đại cùng với tín ngưỡng chi khải chỉ có thể sử dụng trong thời gian hạn chế. Vì vậy ưu tiên hàng đầu lúc này là phải hạ sát địch nhân nếu không muốn cả nhóm táng mệnh.

Thể chất của Muleifu phi thường đặc thù, thương thế lúc trước đã khôi phục được hơn năm thành. Tinh bạo tuy làm vết thương của hắn phá rộng ra nhưng cũng chỉ là ngoại thương… Nhưng thiệt thòi lớn nhất gây ra cho Muleifu chính là đôi mắt màu đỏ như máu kia. Chính nó đã làm hắn lưu lại bóng ma tâm lý. Hiện tại hắn rất mong giết chết tên kia để xóa đi nỗi ám ảnh trong lòng, nếu không làm được thì nỗi ám ảnh sẽ càng lúc càng lớn, thậm chí đến hết kiếp sẽ không thể nào thoát ra được. Hoàng kim cự tí của Muleifu lại bùng lên kim sắc chói lọi, Muleifu lăng không bay đi dự tư thế như muốn dùng một kích trời long đất lở đập nát địch nhân.

Clark vũ động hai tay, tung ra vô số ma pháp bài lao về phía tượng băng. Từ lúc Muleifu tung người lên thì hai quân đoàn “Sinh mệnh đối quyết” đã được triệu hồi, bao vây bốn phía Trần Duệ.

Aprilai thì bắn người lên như một viên đạn. Thân ảnh chớp nhoáng trà trộn trong đám quân ma pháp bài, rình rập thời cơ sẵn sàng tung chiêu tất sát. Tuy lực lượng của Aprilai được đánh giá là S++ trên thực tế vẫn phải kém Muleifu một bậc nhưng đổi lại nàng sở hữu kỹ năng chiến đấu kỳ quỷ đa biến thêm nữa lại có kịch độc và cái đuôi bò cạp xuất quỷ nhập thần. Bình thường độc lực của nàng là kỹ năng áp chế địch nhân vô cùng mạnh mẽ nhưng lần này tựa hồ như nó không hề có tác dụng với Trần Duệ. Trong lòng Aprilai không muốn sự việc bất ngờ xảy ra thêm nữa, quyết dốc toàn lực.

Băng toàn phong đã hoàn toàn tiêu tán, trên bề mặt tượng băng bốc hơi nước nghi ngút, trong nháy mắt lớp băng đã bị bốc hơi sạch sẽ. Nhưng điều kỳ quái là Trần Duệ vẫn không hề mở mắt, khí tức thô bạo đã hoàn toàn tiêu tán. Dường như hắn đang rơi vào một trạng thái đặc thù nào đó.

Đối mặt với áp lực bị tấn công tứ phía, thậm chí tóc hắn cũng bị thổi bay toán loạn nhưng hắn vẫn bảo trì trầm tĩnh như nước mặc kệ nguy cơ tứ bề. Đột ngột hai con mắt yên tĩnh mở trừng, hỏa diễm cháy hừng hực từ đôi mắt ấy tỏa ra như muốn đốt cháy tất cả.

Khí tức hung lệ, nóng nảy từ trên người Trần Duệ bỗng cường đại gấp cả trăm lần. Khí tức của hắn lúc này tràn ngập khí phách bạo hãn. Nó như muốn hất tung cả Không gian chiến tranh tù lung của Kelaina.

Trong tích tắc khi Trần Duệ mở mắt, cả bốn thánh đồ đều cảm giác được cả cơ thể lẫn không gian xung quanh đang bị một lực lượng khủng khiếp làm cho chậm lại thậm chí có xu hướng ngưng trệ… Phải chăng là ảo giác?

Ngay lúc đám người Muleifu còn đang kinh ngạc vì cái “ảo giác” kia thì mọi việc bỗng trở lại bình thường, một âm thanh trầm thấp vang lên trong Không gian chiến tranh tù lung: "Viêm Long Gào Thét!"

Mọi vật trong tầm nhìn của đám người bỗng dưng hóa thành một biển máu cuồn cuộn. Không! Hoàn toàn không phải là biển máu mà là khí thế của hung thú hình rắn khủng khiếp kia nhưng… lần này là vài chục con!!!

Không gian chiến tranh tù lung kịch liệt chấn động. Viêm Long Gào Thét tỏa ra bốn phía, vô luận là binh lính ma pháp bài hay là các thánh đồ, đứng gần thì sẽ thành cát bụi ngay.

Kelaina định dùng Không gian chiến tranh tù lung để chuyển dời lực công kích của Viêm Long Gào Thét nhưng giờ đây trong không gian tù lung tràn ngập khí tức thô bạo của Viêm Long. Không gian chiến tranh tù lung quá sức chịu đựng lực lượng khủng khiếp kia, như một quả bóng bị bơm đầy hơi, có nguy cơ bị nổ tan tành.

Oành! Rầm rầm! Rầm rầm rầm! (nhà em sáng nhất phố :v)

Biển máu cuồng nộ phá tan tành Không gian chiến tranh tù lung. Không gian tù lung lại biến thành vô số chùm sáng đan xen rồi tiêu tán như chưa từng xuất hiện. cả một vùng xung quanh điện Quang Minh bị dư chấn đánh cho rung rinh, vô số kiến trúc sụp đổ tan tành, mà quảng trường trung tâm thì trực tiếp biến luôn thành bụi phấn. Đám Quang Minh kỵ sĩ bao vây vòng ngoài thì bị quét bay đi như lá khô, đến khi ngã xuống đất rồi thì kẻ còn người mất…

Dưới ánh trăng, quầng đỏ dần nhạt đi, chính giữa quầng đỏ ấy chỉ còn có một thân ảnh sừng sững đứng thẳng lưng… Lúc này, khí thế của kẻ đó hiên ngang như một ngọn núi lớn.

Trong tay bóng người ấy đang xách lấy cổ một nữ nhân. Kẻ tội nghiệp kia chính là Kelaina!

Không gian chiến tranh tù lung bị hủy đi Kelaina không cách nào giở thủ đoạn bỏ chạy như trước được nữa, càng không nói đến uy lực Viêm Long Gào Thét đã chấn nát Không gian chiến tranh tù lung làm tinh thần cô nàng bị cắn trả. Giờ này tín ngưỡng chi khải cũng đã tan nát, phòng tuyến tinh thần cuối cùng cũng đã tan nát, giờ đây tính mệnh chỉ còn phụ thuộc vào đối phương.

Tín ngưỡng chi khải của bốn danh thánh đồ vốn câu thông lực lượng với Không gian chiến tranh tù lung hiển nhiên lúc này cũng bị đánh cho tan tác.

Đôi mắt Trần Duệ tràn ngập sát ý lẫm liệt, thanh âm lạnh như băng rít lên: "Ta vốn ghét xuống tay với đàn bà nhưng hôm nay ngươi là ngoại lệ." (chỉ là hôm nay thôi đấy)

"Thánh đồ sẽ không bao giờ chết…" Kelaina còn chưa dứt lời, cơ thể đã bị một quầng sáng chói mắt bao bọc, cả người đau đớn vùng vẫy dữ dội, từng tiếng gào thét thê lương của ả trong màn sáng phát ra….

"Oành!" Một tiếng nổ vang lên, cả người Kelaina tan tành xác pháo, máu thịt bắn tứ tung. Cái chết có phần nào giống với hình ảnh hai đứa bé bị Kelaina giết nhưng mà Kelaina lại bị đau đớn giày vò nhiều hơn.

Trần Duệ thả tay xuống, quay lưng lại nhìn ba thánh đồ còn lại như hổ rình mồi. Muleifu nằm vật trên mặt đất không nhúc nhích, khắp người đầy máu tươi giống như đã tử vong. Clark và Aprilai thì ngồi cùng một chỗ, khí lực hai người lúc này vô cùng mỏng manh, chỉ cần một kích nhẹ thôi cũng có thể về chầu Quang Minh thần.

Trần Duệ chầm chậm đi tới, đúng lúc đi ngang qua Muleifu đang bất động thì đột nhiên tên khổng lồ chồm dậy đánh lén sau lưng Trần Duệ. Bả vai Trần Duệ khẽ lắc một cái, nguyên bản Muleifu đang lao đến thì đột ngột đứng chết trân. Mặt đất sau lưng Muleifu xuất hiện vô số vết nứt rợn người.

"Cho dù ngươi mạnh mẽ trong chiến đấu nhưng trong chiến trường vẫn chỉ là kẻ đi bắt nạt người yếu thôi." Trần Duệ cũng không thèm nhìn Muleifu lấy một cái mà vẫn tiếp tục đi về phía Clark. Muleifu muốn nói cái gì đó nhưng mi tâm hắn tự nhiên xuất hiện một vệt đỏ rồi vết đỏ ấy chạy dọc cơ thể hắn. Tên khổng lồ lúc này đã bị chia làm hai phần bằng nhau, ầm ầm ngã vật xuống, máu thịt và nội tạng tràn ra lênh láng.

Aprilai chỉ có thể trơ mắt nhìn vào Trần Duệ đi tới. Nàng muốn dãy dụa trước khi chết nhưng vết thương quá nặng cho nên chỉ đành làm cá trên thớt, ngược lại Clark thì vô cùng bình tĩnh: "Trước giết chúng ta thì hãy nói cho ta hay, rốt cục thì cường giả chân chính là cái gì?"

Trần Duệ nhìn Clark một cái: "Có ý chí kiên cường và tin tưởng vào bản thân. Không ngừng vượt lên cực hạn của bản thân. Không đầu hàng trước khó khăn và cám dỗ, không bao giờ đánh mất nguyên tắc làm người của chính mình. Ngươi trở thành thánh đồ rồi thì liệu có dự tính sẽ cắn nuốt những kẻ yếu hơn?"

Đây chính là lãnh hội của bản thân Trần Duệ. Năm đó, hắn chút nữa cũng bị lạc lối trong luyện tâm cảnh.

Clark im lặng một lúc rồi cười khổ nói: "Ngươi nói rất chính xác. Trong một chiến trường khác thì Muleifu cũng chỉ là một tên yếu đuối mà thôi. Ta hi vọng trong tương lai trọng sinh sau này ta sẽ trở thành một cường giả. Ngươi hạ thủ được rồi…"

Clark nắm thật chặt lấy tay của Aprilai. Aprilai khẽ run lên, nàng không tránh né Clark nữa mà ngược lại còn xiết chặt tay hắn. Clark vốn có ý với nàng từ lâu, nàng cũng biết điều đó. Nếu như vừa rồi không có Clark đứng mũi chịu sào hứng chịu đòn Viêm Long Sát của Trần Duệ thì tính mạng nàng đã sớm ô hô ai tai.

Aprilai đột nhiên có chút hối hận, tại sao không nắm lấy tay hắn sớm hơn, cắn răng an ủi Clark: "Thánh đồ có vĩnh hằng sinh mệnh! Linh hồn chúng ta sẽ được trọng sinh tại quốc độ của Thần. Chúng ta hôm nay chết đi nhưng rồi sẽ có một ngày…"

"Trọng sinh? Vĩnh hằng sinh mệnh?" Trần Duệ bắt bẻ ngược lại: "Thần linh đã tồn tại vô số năm, nếu như vậy thì Thánh đồ cũng đã trọng sinh vô số lần. Các ngươi có nhớ được kí ức của kiếp trước không?"

Aprilai sửng sốt: "Thánh đồ trọng sinh là bắt đầu một con đường mới. Thần vẫn ban cho chúng ta Tín ngưỡng chi khải và chúng ta cũng sẽ tiếp tục phục vụ cho Thần…"

"Hoàn toàn mất đi kí ức trước khi trọng sinh?" Trần Duệ nhớ tới một câu nói nhảm lúc tiền thế từng nghe qua: "Trên cầu Nại Hà uống Mạnh bà thang, quên mất hết thảy kí ức trước kia. Sau khi luân hồi chuyển thế, ta còn là ta sao?"

"Ta không biết trọng sinh có thật hay không. Ta chỉ biết một chuyện, trên đời không có đồ vật gì là vĩnh hằng. Bất kỳ cái gì có tồn tại thì đều một ngày phải đối diện với diệt vong, cho dù là thần linh. . ."

"Ta đột nhiên không muốn cho các ngươi đi 'trọng sinh', cái giá phải trả khá lớn đó…" Trần Duệ khẽ vẫy tay một cái. Vòng tay Viêm Hồn Thạch rơi vào tay hắn. Lúc này hắn nhìn hai người đang ngồi kia rồi nói: "Ta nghĩ ngươi không còn cần nó nữa."

Nhìn thân ảnh Trần Duệ xoay người bỏ đi. Clark xiết chặt lấy tay Aprilai, khẽ cắn răng rồi nói: "Islamic Yueluer đại nhân có được thần nhãn. Ngài có thể nhìn xuyên qua không gian để giám sát đối tượng để lại dấu vết, tỷ như. . . vết máu để lại hiện trường."

Thân hình Trần Duệ hơi sững lại. Trong lòng hắn cực kỳ chấn động, cuối cùng hắn đã minh bạch vì sao dùng thuật ngụy trang và thu liễm khí tức mà vẫn bị đám thánh đồ tìm đến tận cửa. Thì ra là cái tên biến thái Islamic Yueluer thi triển bí thuật lần theo vết máu của hắn khi hắn bị thương trên Tuyết Phong. Nói như vậy thì khác nào chính bản thân mình từng giây từng phút đều nằm dưới con mắt giám thị của địch nhân??

"Uy lực của Thần nhãn thì chỉ cảm nhận trực tiếp được bản thân ngươi trong một phạm vi nhất định. Một khi vượt ra ngoài phạm vi đó thì phải thi triển thuật Con Mắt Thần Linh để lần theo ngươi. Thuật Con Mắt Thần Linh mỗi lần thi triển đều phải tổn hao vật môi giới, sau ba lần thi triển thì vật môi giới sẽ biến mất."

Ánh mắt Trần Duệ sáng rực lên. Thánh Sơn cách nơi này cực xa, lần này các thánh đồ nhận được lệnh triệu tập là từ các quốc gia phụ cận chạy tới. Cho nên đến đây chỉ có bốn người thánh đồ là do chia quân đón lõng hắn ở truyền tống điểm trong thành Minh Kính. Như vậy thì với việc hắn liên tục biến đổi hình dạng và thân phận sau đó nhằm nơi hẻo lánh chạy đến thì đối phương có ba đầu sáu tay cũng không tìm ra được hắn. Cũng có thể bị địch nhân tập kích nhưng sau ba lần thì hắn sẽ thoát khỏi thuật truy tung.

"Islamic Yueluer đại nhân là bốn cánh thiên sứ. . . Lệ thuộc Rafael đại nhân, thực lực vượt xa tất cả các thánh đồ. . ."

Trần Duệ gật gật đầu, thân ảnh của hắn dần dần tan biến trong màn đêm.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #685