Chương 592: Điều Kiện


Helen vừa dứt lời, thân thể Elena khẽ run rẩy, trong nội tâm dường như có gì đó đang giãy dụa, hít sâu một hơi nhưng vẫn không mở miệng, còn trên mặt người Sirens lúc này tràn đầy thần sắc bi thương cùng phẫn nộ.

Tình cảnh này khiến Trần Duệ có cảm giác là lạ trong lòng, cứ giống như hắn là một tên ác thiếu đang dùng thủ đoạn uy bức lợi dụng cưỡng chiếm dân nữ nhà lành.

“Đừng hiểu lầm, thật ra ta chỉ muốn nhờ ngươi giúp đỡ…”

Lời còn chưa nói xong đã bị một cái trừng mắt lạnh như băng của Helen đá về, nàng ngắt lời hắn, nói: “Ta lấy danh nghĩa của Sirens chi tâm mà thề, chỉ cần ngươi có thể trợ giúp bộ tộc Sirens giải quyết khó khăn trước mắt, ta sẽ đáp ứng mọi điều kiện của ngươi! Nếu không làm được thì ngươi sẽ chỉ có được một cổ thi thể lạnh lẽo mà thôi!”

Mồ hôi túa đầy trên trán Trần Duệ, chẳng qua là một fan nghe ngươi hát thôi, ta muốn thi thể làm quái gì cơ chứ!

Cho dù nguyên khí của Siren chi tâm bị tổn thương thì mấy bình hắc sắc dược tề cộng thêm quả ác ma cũng đủ đề bồi thường lại rồi.

Thắng làm vua thua làm giặc là quy tắc của thế giới này. Tộc Sirens thất bại trong trận chiến nhưng lại nhận được sự trợ giúp từ phe chiến thắng, tuy phải trả một cái giá lớn nhưng cũng coi như đã kiếm được một món hời, vì thế thổ nguyên tố quân vương mới lộ ra biểu tình đương nhiên, không thèm lãng phí nước miếng giải thích nguyên nhân. Trần Duệ đành quay sang hỏi Helen: “Kể cho ta nghe một vài chuyện về tộc Naga và u linh san hô.”

Sự tình đã tới nước này, tộc Sirens cũng không còn sức lực để kháng cự. Moore thu hồi lực lượng của mình, hòn đảo lơ lửng trên không trung dần dần tan biến, trở thành hải vực như ban đầu, chỉ là lông vũ bay tán loạn bốn phía chứng tỏ trận huyết chiến hồi nãy là có thực chứ không phải nói đùa.

Trần Duệ vô cùng mẫn cảm với bốn chữ “u linh san hô”, nếu như có thể có lượng lớn tài liệu này trong tay thì hắn có thể sửa chữa thủy tinh ma thú, một sản phẩm của nền văn minh luyện kim thượng cổ trong thành bảo, thành lập một vệ đội khổng lồ.

U linh san hô cũng là một trong những tài liệu thiết yếu để tu bổ thủ hộ giả mạnh nhất: thủy tinh cự thú.

Trần Duệ từ miệng Elena biết được u linh san hô vốn là một sinh vật bình thường ở Tử Vong chi hải. Nhưng từ sau khi Tử Vong chi hải phát sinh dị biến nào đó, rất nhiều chủng tộc trong hải dương bị một loại lực lượng kỳ dị xâm thực khiến tỉ lệ sinh nở giảm mạnh, chỉ có thể dựa vào u linh san hô để hóa giải sự xâm thực này, nếu không sẽ phải đối diện với nguy cơ diệt tộc.

Vì thế mà u linh san hô bắt đầu trở thành tư nguyên bán chạy nhất. Các loài hải tộc cũng vì tranh giành nó mà phát sinh mâu thuẫn liên tục.

Siren cùng điểu thân nữ yêu vốn có quan hệ cộng sinh. Siren lợi dụng khí tức của điểu thân nữ yêu để phòng bệnh lam ban, tiếng ca của Siren thì trở thành mồi nhử của điểu thân nữ yêu. Nhờ mối quan hệ này mà hai bên kết thành đồng minh, địch nhân lớn nhất của cộng đồng này là bộ tộc đang chiếm giữ phần lớn u linh san hô, tộc Naga.

Ma tộc tự cho mình là chủng tộc có trí tuệ nhất, mị ma là tộc duy nhất chỉ toàn nữ tính, còn lại đều được gọi chung là ma thú. Trên thực tế, ma giới có rất nhiều sinh vật đơn thuần là giống cái. Dựa vào kiến thức kiếp trước thì Trần Duệ cho rằng phương pháp kéo dài đời sau này quá là "phản khoa học". Sirens, yêu nữ thân chim chính là những sinh vật đó, địch nhân Naga của bọn chúng cũng là một chủng tộc nữ tính, lại còn là một trong những chủng tộc cường đại nhất của hải dương.

Nagal hay còn gọi là naga, bề ngoài có điểm giống với Medusa, nửa người trên là thân thể phụ nữ, nửa dưới là đuôi rắn, điểm khác nhau duy nhất là naga không có tóc rắn mà lại có nhiều cánh tay.

Cánh tay là biểu tượng trọng yếu cho thực lực và đẳng cấp. Naga tầng chót chỉ có hai tay giống người bình thường, mạnh hơn một tý thì có bốn tay, tầng thứ cao nhất là naga sáu tay. Naga không có thiên phú hóa đá và công kích từ xa như Medusa nhưng bù lại chúng có thiên phú về độc cùng năng lực cận chiến khủng bố. Sirens và yêu nữ thân chim liên thủ mà cũng chỉ có thể lấy được một phần nhỏ u linh san hô, miễn cưỡng bảo đảm cho sinh tồn của tộc nhân.

Hiện giờ nữ vương và hầu hết tinh anh của của điểu thân nữ yêu đều đã táng xác trong trận chiến, mất đi minh hữu này Sirens căn bản không phải là đối thủ của Naga, tự nhiên không thể tranh đoạt u linh san hô nữa. Điều này có nghĩa cho dù sau này không phải đối địch với kẻ thù đi chăng nữa thì tộc Sirens cũng sẽ dần dần bị diệt vong.

Lúc này Trần Duệ mới hiểu tường tận mọi chuyện, không trách được Helen liều mạng ngăn cản người của hắn giết chết nữ vương và tộc nhân của điểu thân nữ yêu. Dấu hiệu suy yếu sau khi sử dụng Ngự tinh biến bắt đầu xuất hiện, cảm giác mệt nhọc từng trận từng trận truyền đến. Trần Duệ cố gắng giữ tỉnh táo hỏi: “Các ngươi có u linh san hô ở đây không? Có thể cho ta nhìn qua một chút không?”

Elena hơi ngập ngừng, phân phó vài câu với tộc nhân, bọn chúng lập tức lặn xuống nước, không lâu sau lại trồi lên, trong tay cầm một khối đá nhỏ. Bên trên khối đá này có một vài phiến lá màu trắng, đầu mút của những chiếc lá này có rất nhiều “xúc thủ” màu phấn hồng. Lúc Trần Duệ lướt nhẹ tay trên những xúc tu này, mấy phiến “lá trắng” cuộn tròn thành một cục, trông giống như một rừng mộc nhĩ trùng điệp. Lần thứ hai thử lại thì màu trắng dần biến thành màu đen, sau đó lại trở thành trong suốt, tán phát ra khí tức lạnh lẽo, phảng phất như đang đe dọa địch nhân.

Trần Duệ cảm thấy hiếu kì, trong tay hiện ra làn khói nhàn nhạt, chụp tới u linh san hô. Đây chính là dị lực của tinh thần hoa viên, làn khói kia quấn quanh u linh san hô một lát lại quay trở về.

Tinh thần hoa viên không công mà lui khiến lông mày Trần Duệ nhíu chặt. U linh san hô hẳn là một loại động vật vì thể mới không thể thu vào tinh thần hoa viên. Tâm niệm vừa động, hắn hỏi: “Nếu như ta có thể cung cấp sinh mạng chi tuyền cho các ngươi thì lực lượng xâm thực này có thể bị loại trừ không?”

“Sinh mạng chi tuyền?” Elena sửng sốt, đáp: “Sinh mạng chi tuyền là nguồn nước thần kỳ trong truyền thuyết. Sirens lại là thủy hệ sinh linh, hẳn là có thể lợi dụng sinh mạng chi tuyền để gây ra dị biến, thực lực tăng mạnh, nhưng là dùng để át chế loại xâm thực quỷ dị này thì chưa biết được.”

“Cầm một bình này thử trước đi. Nếu như có hiệu quả thì sau này ta sẽ không ngừng cung cấp sinh mạng chi tuyền cho tộc Sirens.”

“Như vậy thì sống chết của toàn bộ tộc Sirens đều bị ngươi nắm trong tay?” Câu nói không chút khách khí này hiển nhiên là do Helen nói ra, trong thâm tâm của nàng, điều này đồng nghĩa với việc lấy sinh mạng của tộc nhân ra uy hiếp. Tên “ma tộc” trước mặt là một tên tiểu nhân ti bỉ vô sỉ, hình tượng của Trần Duệ trong mắt Helen càng trở nên bất kham.

Elena nhận bình nước nhỏ với thần sắc chờ mong, không ngờ đối phương lại có thể lấy ra sinh mạng chi tuyền trong truyền thuyết, thắp lên hy vọng cho tộc Sirens, bất kể thế nào nàng cũng muốn thử một lần.

Trần Duệ hiện giờ chỉ muốn ngủ một giấc dài, ngáp một cái rõ to, lười đáp trả lại ngôn từ sắc bén của vị mỹ nhân ngư kia, quay sang nói với Moore: “Ta về thuyền nghỉ ngơi trước đây.”

Moore thầm biết thân thể Trần Duệ có vấn đề, gật đầu: “Yên tâm, nơi này giao cho ta.”

Dưới cái nhìn chán ghét của Helen, Trần Duệ ung dung tiến vào khoang thuyền. Đậu Đậu vốn đang trốn trong này bày ra bộ mặt nịnh nọt nghênh đón hắn, thao thao bất tuyệt tán thưởng chủ nhân anh dũng vô địch, Trần Duệ chỉ nói một câu “canh cửa cho tốt” rồi ngã xuống giường ngủ say.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Trần Duệ một lần nữa mở mắt, thân ảnh Đậu Đậu đã sớm biến đâu không thấy, chỉ nghe tiếng lẩm bẩm của trùng biến hình từ cửa truyền đến, nheo mắt nhìn kỹ thì thấy trên mặt cửa được phủ một cái “rèm cửa” nửa trong suốt, che kín một nửa lối vào, hiển nhiên là do Đậu Đậu biến thành.

Trần Duệ vươn vai vặn eo, gõ gõ lên cái “cửa”, rèm cửa mông lung giống như vải vóc bình thường trượt xuống đất, dồn thành đống, tiếp tục khò khè. Trần Duệ lắc đầu cười khẽ, không đánh thức Đậu Đậu mà sải bước ra bên ngoài.

Lúc này trời vừa tờ mờ sáng, gió biển mang theo vị mặn của muối thổi lướt qua thân thể. Những ngôi sao nhỏ trên bầu trời lấp lánh quang mang sánh cùng hai vầng trăng tím. Ngắm sao trên biển mang lại cảm giác khác hẳn trên đất liền, giống như những vì sao chưa bao giờ gần như thế, tùy ý để cho bản thân được ánh sao ôm ấp bao bọc.

“Tỉnh rồi à, bạn của ta.” Moore đang đứng nghỉ trên boong mở mắt, “Ngươi đã ngủ một ngày hai đêm, thân thể không có gì đáng ngại chứ.”

“Không sao, chuyện bình thường thôi, ngủ một giấc xong là ổn rồi…”

“Mỗi người đều có bí mật của mình. Là bạn bè, ta sẽ không tìm hiểu bí mật của ngươi. Chẳng qua tình huống của ngươi hẳn là do tinh thần và thân thể còn chưa đủ khả năng kết hợp hoàn mỹ với lực lượng tín ngưỡng của khải giáp gây nên, chỉ cần thực lực của ngươi đạt đến một tầng thứ nhất định, trạng thái suy kiệt này sẽ không xuất hiện nữa.”

Trần Duệ nghiêm túc gật đầu, kỳ thật trạng huống của siêu cấp hệ thống không sai biệt lắm so với những điều Moore nói, chẳng hạn như thời gian làm lạnh của kỹ năng, trạng thái suy yếu… những cái này đều là do thực lực có hạn hoặc do độ tiến hóa của hệ thống không đủ. Những kỹ năng cố định kiểu này hẳn đều là cơ sở. Siêu cấp hệ thống chân chính không cơ giới hóa hay số liệu hóa tầng thứ thực lực mà “chủ thể” đạt được để làm cơ sở mà dựa vào những cái cảnh giới “Cảnh” kia, “dẫn đạo” người sử dụng từng bước nắm giữ lực lượng chân chính, tuy đường đi khác nhau nhưng điểm đến cuối cùng giống nhau. Ma Đế cũng tốt mà bán thần cũng được, siêu cấp hệ thống cũng thế, tất cả đều là như vậy.

Những điều này là do Trần Duệ cảm ngộ được qua những trận quyết chiến trên đường từ Ám Nguyệt đến đế đô, một lý giải hoàn toàn mới về siêu cấp hệ thống.

“Đây là cái gì?” Trần Duệ kinh ngạc nhìn mấy cỗ thi thể ma thú trên boong tàu.

“Lam băng thử nha thú, một loại ma thú khá hiếm thấy có tính công kích ở biển sâu. Ven đường nó tập kích thuyền Man Đà La, bị ta đánh chết. Thân thể của chúng là tài liệu chế khí cực tốt, nhất là đôi mắt và hàm răng. Trong ký ức được truyền thừa của ta, rất lâu trước kia, từng có dược tề tông sư thu mua huyết dịch tinh hoa của chúng với giá cao, không biết là dùng trong phối phương dược tề nào.” Moore ném ra một cái bình, Trần Duệ nhận ra đây là cái bình ma pháp đựng sinh mạng chi tuyền mà hắn đã đưa cho tộc Sirens, dung lượng chứa được hơn xa vẻ ngoài của nó, chỉ là bên trong hiện giờ đựng đầy huyết dịch màu tím, phát ra từng điểm quang mang kỳ dị.

Những cái này từng là tài liệu được dược tề tông sư mua với giá cao? Ánh mắt Trần Duệ sáng lên, không hề khách khí cầm cái bình, lại nâng xác lam băng thử nha thú lên: “Tình huống Sirens tộc thế nào rồi?”

Thổ nguyên tố quân vương lắc đầu: “Đáng tiếc, sinh mạng chi tuyền không phải vạn năng, không cách nào giải trừ loại lực lượng xâm thực quỷ dị này. Chẳng qua việc này cũng không vội, chúng ta trước nên đi tìm thủy nguyên tố quân vương, tìm cách giải trừ quang hệ chú ấn trên người bạn gái ngươi đã rồi nói.”

“Đúng vậy, đây mới là điều quan trọng nhất.”

“Ta từ miệng người Sirens biết được thủy nguyên tố quân vương hiện đang nghỉ ngơi ở Thâm Lam chi đảo, với tốc độ hiện tại chỉ cần hai ngày là tới nơi.” Moore trầm ngâm nói: “Chỉ sợ lúc đó ám nguyên tố quân vương cũng có mặt, ngươi không cần ra tay, hết thảy đã có ta.”

Trần Duệ hít sâu một hơi, gật gật đầu.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #592