Chương 59: Nụ Hôn Đầu Tiên! “Người Bị Hại” ...


Hơi thở hổn hển của Alice càng ngày càng gần, tựa hồ chần chờ một lúc, sau đó hai mảnh mềm mại ướt át đã đặt nhẹ lên trên môi của Trần Duệ.

Não Trần Duệ nổ oanh một tiếng, một loại cảm giác khác thường từ chỗ hai đôi môi tiếp xúc lập tức truyền khắp toàn thân.

Đại não đột ngột trống rỗng một lát mới tỉnh táo lại --- nụ hôn đầu tiên từ khi sống lại cứ như vậy mà bị cướp mất đi rồi sao!

Alice hình như đã không chịu nổi, thân thể nhẹ run lên, hai tay đặt trên nền cỏ xanh có phần thoát lực mà buông lỏng, thân thể mềm mại nhẹ nhàng hạ thấp đặt lên trên người Trần Duệ.

Trần Duệ đã từng tưởng tượng đối tượng mà hắn sẽ trao nụ hôn đầu tiên là ai, có mỹ nữ nhiệt tình thích bạo lực như Athena, cũng có Ki-A đầy dụ hoặc, thậm chí có khi còn tơ tưởng tới Băng sơn ngự tỷ Shia, nhưng có trời đất chứng giám, Alice tuyệt đối không phải là người hắn muốn lựa chọn qua.

Dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng nổi, nụ hôn đầu tiên của của hắn, ít nhất là nụ hôn đầu tiên trong kiếp này lại bị Alice dùng một phương thức bá đạo như thế cướp đi. Những ước mơ cùng ý dâm tốt đẹp trước kia hoàn toàn bị một gậy này đập nát.

Tiểu loli lại tiếp tục công cuộc thăm dò vĩ đại. Lần này hiển nhiên quen thuộc hơn không ít, bờ môi mềm mại lại khiến kẻ nào đó càng thêm có cảm giác khác thường, có vẻ không tệ… Bất quá, có bộ phận nào đó tựa hồ không yên phận mà đã bắt đầu rục rịch, không được! Nhất định phải kiềm chế! Bằng không sẽ xảy ra chuyện mất!

Lát sau, tiểu loli hơi nhỏm dậy, bên tai Trần Duệ truyền đến âm thanh lật sách, lập tức nghĩ tới những cuốn sách bất lương vừa rồi còn chưa thu được, cho dù không nhìn bìa sách cũng có thể đoán được tên của những cuốn sách chết tiệt này.

Quả nhiên hắn đã trở thành đối tượng thực tập cho cuốn sách bất lương nào đó.

Một lát qua đi, mùi vị thơm ngát lại lần nữa truyền đến mũi. Lần này tiểu loli còn hung hăng dùng đầu lưỡi quá phận mà tiến đến, Trần Duệ hiện tại đang giả vờ hôn mê cũng không dám xằng bậy, hàm răng đã nhanh chóng được mở ra.

Đầu lưỡi ướt át của Alice duỗi loạn một hồi, hình như quá tổn hao thể lực nên lại nằm trên lồng ngực của hắn thở phì phò. Thoạt nhìn tuổi tiểu loli còn rất nhỏ, nhưng bộ phận mẫn cảm nào đó trước ngực cũng đã hơi nhú lên. Càng hại chính là bộ vị hèn mọn bì ổi đại biểu cho “Cương” cảnh sau một hồi chịu áp lực đã không thể kiềm chế nổi mà sinh ra phản ứng bản năng nguyên thủy nhất. Quá cầm thú rồi!

Tiểu loli hình như cũng cảm giác được sự dị thường phía sau kiều đồn, tò mò ngồi dậy muốn xem đến tột cùng là thứ gì.

Trần Duệ biết cũng không thể tiếp tục giả bộ được nữa. Nếu như Alice thật sự cứ tiếp tục học tập như thế này, hơn nữa lại tiến thêm một bước muốn nghiên cứu kết cấu nam tính của hắn, cho dù hắn không muốn làm quái thúc thúc cũng không thể cam đoan ở thời điểm mấu chốt mà có thể kiềm chế chính mình.

Trần Duệ hơi nhúc nhích, giả bộ như ngáp một cái, thuận thế nuốt nước miếng, cảm giác yết hầu như muốn phát khô rồi.

Qủa nhiên, trong tích tắc hắn hơi động, tiểu loli giật bắn mình như vừa bị chích điện, vội né ra xa, tốc độ so sánh với Jess cũng không kém nhiều lắm. Trần Duệ xoa xoa đôi mắt, làm bộ như vừa mới tỉnh lại :

“Ồ, Alice, sao em lại ở đây?”

Alice suy nghĩ trong chớp mắt, nghe hắn hỏi thăm liền xoay người lại, cười nói :

“Người ta nhìn thấy anh đi mãi không về, vậy nên mới chạy tìm xem, không ngờ lại thấy anh bỗng nhiên té xỉu ở đây nên mới ở lại hỗ trợ”

Hỗ trợ mà luôn mang tư thế chạy trốn bất cứ lúc nào? Hai tay còn vụng trộm dấu thứ gì đó ở sau? Mười phần chắc chắn là mấy cuốn sách chưa kịp thu vào vong tay trữ vật a!

Tiểu loli ra vẻ như rất bình tĩnh, nhưng khuôn mặt đỏ hồng không thể che dấu, phảng phất giống như một quả táo xanh đang ngượng ngùng, hơn nữa còn là một quả táo xanh cực phẩm. Nhưng trẻ trung dù sao cũng là trẻ trung, nếu như một khi bị hái xuống, lại bị vị tỷ tỷ nào đó biết được, chỉ sợ hình phạt nhẹ nhất cũng là bi thảm cung hình (thiến dái).

Huống chi, sự kiện lần này, về căn bản hắn là một người bị hại vô tội.

Gậy mê, cưỡng gian, đùa bỡn… Xem ra Ma giới đúng là một tinh cầu nguy hiểm cực độ, chỉ hận không thể quay trở lại địa cầu…

Trần Duệ hối hận lúc trước không “tỉnh” sớm một chút, bây giờ cảm giác mềm mại lúc nãy vẫn còn như nguyên, trong lòng tự nhiên dâng lên một cảm giác khó tả. Hắn lắc lắc đầu, đem tạp niệm quẳng hết ra ngoài, nói :

“Cám ơn em, Alice, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa. Bỗng nhiên thấy sau ót nhoáng đau, sau đó thì cái gì cũng không biết. Bây giờ còn hơi choáng váng. Giờ chúng ta tiếp tục hái Bích long quả, lần sau lại ăn cơm dã ngoại, được không?”

Tiểu loli trong bụng có quỷ gật gật đầu, lần đầu tiên không cố nài ép. Khi hai người rời đi còn phảng phất nghe được một tiếng cười khẽ vang lên như thể không thể áp chế nổi nữa. Alice nghi hoặc nhìn quanh nhưng không phát hiện điều gì. Trần Duệ lại giả vờ như không nghe thấy gì, nhưng trong lòng mãnh liệt chửi rủa : Tên Pagdarius chết tiệt, lại còn cười chế giễu!

Thế đạo luôn thay đổi, không ngờ hôm nay lại lật thuyền trong mương, suýt tý nữa đã bị tiểu loli này cưỡng gian thành công. Chẳng lẽ thời đại của ngự tỷ đã qua, giờ đây loli mới là vương đạo?

Trở lại Ám Nguyệt thành, tiểu loli quăng luôn Trần Duệ, nổi giận đùng đùng mà đi thẳng về Công chúa phường.

Trần Duệ dở khóc dở cười. Nguyên nhân Alice mất hứng kỳ thực vô cùng đơn giản. Trên đường về tiểu loli luôn dòm chừng hắn, cuối cùng mới giả vờ tùy ý hỏi hắn một câu : Có phải là anh rất thích kiểu ngực “phát triển” như Athena không?

Người nào đó bị nàng hỏi liền cảm thấy choáng váng đầu óc mà vô ý thức gật gật đầu. Tiểu loli đang híp híp hai mắt vui vẻ đột nhiên trời chuyển mây mù, giận dỗi lên tam giác tê chạy như điên quay về.

Trần Duệ thở dài : Haiz, như vậy cũng tốt, bằng không cứ tiếp tục bị ảnh hưởng bởi mấy thứ ghi trong mấy cuốn sách bất lương kia còn không biết sẽ phát triển theo cái bộ dạng gì nữa.

Quả nhiên, khi đi tới Lam ba hồ vào buổi tối để đặc huấn, Pagdarius không chút khách khí mà trêu chọc Trần Duệ một phen. Tên Độc long chán ghét này thậm chí còn học theo thanh âm của Alice mà kêu lên “ca ca”, làm cho toàn thân nhân loại run lên, thiếu chút nữa đã gạch ngói cùng tan.

Thật vất vả lắm Độc long mới trở về chuyện chính, hỏi thăm kĩ về thắng lợi tối hôm qua của Trần Duệ. Đối thủ tiếp theo của hắn là Viêm Ma Recca. Theo như trong tư liệu có ghi, tên Recca này có năng lực công thủ đều rất mạnh, thủ đoạn hung ác, là trung gia ác ma mạnh mẽ nhất trên đấu trường.

Danh tiếng của Recca hiện đang vô cùng vang dội, nhưng sau khi Trần Duệ trải qua hai lần chiến đấu cũng rất tin tưởng ở bản thân mình. Huống chi sau khi chiến đấu với Jess ở ngày hôm qua, hắn còn chưa tung ra chiêu mạnh nhất của hắn là Cực quang đạn.

“Cốt cách” của Cương cảnh càng ngày càng vững chắc khiến cho năng lực phòng ngự của Trần Duệ được tăng cường rất nhiều. Nếu như sau lần đặc huấn này có thể khiến cho những tia “Cơ nhục” cùng “Cốt cách” có thể ngưng tụ thành thực thể, như vậy lại càng nắm chắc thêm một phần. Mấu chốt là chờ giao dịch ngày mai có thể kiếm được nhiều ít bao nhiêu đã.

Ngày hôm sau, Trần Duệ khoác áo choàng đi tới đại bản doanh, lão Địa tinh không biết đã đứng chờ ở đó từ lúc nào.

Trần Duệ hỏi :

“Liên hệ với tên Silva kia chưa?”

Lão Địa tinh : “Đã liên lạc, nhưng người bàn bạc chuyện giao dịch là Grau, thủ hạ đắc lực nhất của hắn. Tên này nói khoảng hai giờ nữa sẽ có câu trả lời thuyết phục, thời gian sẽ trôi nhanh thôi”

“Jess thì sao?”

Lão Địa tinh hơi nhướng mày lên :

“Đã ra ngoài từ sáng sớm. Hắn nói chúng ta không cần phải chờ hắn, thời điểm phù hợp hắn sẽ xuất hiện. Tiểu nhân lo người này không chừng đã mang tiền chạy đi mất rồi”

Trần Duệ trầm ngâm, nói :

“Hắn không phải loại người đó, tạm thời cứ tin tưởng hắn sẽ xuất hiện đúng lúc đi”

Lão Địa tình còn định nói gì đó thì một tiểu liệt ma chạy đến bẩm báo :

“Silva gửi đến tin tức, muốn mời thủ lĩnh cùng Didi đại nhân đến quảng trường Đông Nam, tới Cổ Thai Ốc ở hẻm số bốn giao dịch. Hắn nói sợ chúng ta sẽ giở thủ đoạn nên muốn mời hai người tới đó”

“Cổ Thai Ốc? Đây chính là hang ổ của Silva! Danh tiếng của tên kia rất kém, chủ nhân, nếu không hay là dừng lần giao dịch này đi thôi!”

Lão Địa tinh lo lắng

“Đều tại tên Jess kia, thời điểm mấu chốt lại chẳng thấy hắn đâu cả!”

Trần Duệ mở miệng :

“Đi thôi, ngươi dẫn đường đi”

“Chủ nhân!”

Lão Địa tinh sợ run cả người, lại định tiếp tục khuyên can.

“Ta phải lấy được Huỳnh ảnh thạch”

Trần Duệ quay đầu liếc nhìn lão Địa tinh

“Đây là khảo nghiệm cuối cùng ta dành cho ngươi. Nếu như ngươi không dám đi ta cũng không miễn cưỡng. Nhưng từ sau đừng gọi ta hai tiếng chủ nhân nữa”

Lão Địa tinh chấn động. Trong đầu hắn hiện ra khung cảnh cuộc sống vùng vẫy gian nan ngày xưa, lại nghĩ tới từ khi đụng phải vị Julie này, rồi những thay đổi cực lớn sau khi nhận hắn làm “Chủ nhân”. Trong tim hắn bão nổi một hồi, cuối cùng cắn răng quyết định, đi về phía trước.

Bất kể là xuất phát từ sự cảm kích hay là tâm lý phú quý phải cầu trong hung hiểm, lão Địa tinh cuối cùng cũng đã bước ra một bước quan trọng nhất trong cuộc đời của lão.

Đúng như lời miêu tả của lão Địa tinh, Hang ổ Cổ Thai Ốc của tên Silva kia không đơn giản một chút nào. Nhân thủ trong hẻm số 4 đầy rẫy khắp nơi, phần lớn đều là những kẻ có cơ thể cường tráng, diện mạo hung ác.

Lão Địa tinh càng đi càng kinh hãi. Nhưng việc đã tới nước nãy cũng chỉ còn cách tiếp tục tiến về phía trước. Cổ Thai Ốc khá lớn, so với một tòa biệt thự cũng không khác lắm. Đi qua tầng tầng phòng hộ, cuối cùng cũng tới được một cái đại sảnh, lúc này đã thấy người của Silva đang tập trung ở đây.

Silva là một Dịch ma, thân thể khá gầy, nhưng quanh người ẩn ẩn lộ ra chấn động của Ma lực, trong tay đang ôm một Mị ma hở hang toàn thân. Đứng bên cạnh Silva là một Giác ma với thân hình tráng kiện, là tay chân đắc lực nhất của hắn, Grau. Thực lực của tên này đã đạt đến Giác ma phổ thông đỉnh phong.

Trần Duệ đã mở ra Giải tích nhãn từ trước, thực lực của đám người Silva đều là E cấp, nói cách khác đều là trung giai ác ma. Cùng có thực lực E cấp còn có vài tên khác, có hai tên đang đứng núp phía sau cây cột hai bên.

Chiến đấu với Jess, Trần Duệ cũng lĩnh ngộ được không ít ảo diệu mới mẻ của Giải tích nhãn. Thứ này không chỉ có khả năng câu thông với Ma thú bình thường mà còn có thể dùng như một máy do thám thực lực, tìm ra nơi địch nhân ẩn náu, chỉ là khoảng cách sử dụng hơi hạn chế một chút.

Silva ngồi trên ghế salon, uống ngụm rượu Mị ma dâng lên tận miệng, hai tay xoa xoa hai quả màn thầu trước ngực Mị ma, cũng không thèm nhìn mà hỏi

“Ngươi chính là thủ lĩnh Julie của Hội Áo choàng?’

“Không tệ”

Trần Duệ đi thẳng vào chủ đề

“Nghe nói ngươi có lượng lớn Huỳnh ảnh thạch cần bán?”

“Ngươi xác định mình có khả năng mua được toàn bộ?”

Silva cũng không che dấu chút nào vẻ khinh miệt của mình

“Tiền mang tới chưa?”

Trần Duệ khẽ xoay bàn tay, một túi lớn đã xuất hiện, bên trong căn phồng, từ tiếng leng keng thanh thúy từ bên trong truyền ra, người có kinh nghiệm vừa nghe cũng biết là Hắc tinh tệ.

Lão Địa tinh thấy chủ nhân vội vàng xuất tiền, trong bụng tràn ngập sợ hãi, nhưng cũng không dám lên tiếng.

“Ngươi có trang bị trữ vật?”

Hai mắt Silva lộ ra vẻ tham lam

“Cao phẩm mười lăm khối, trung phẩm ba mươi khối, thấp phẩm năm mươi khối, tổng cộng là hai ngàn hắc tinh tệ, muốn thì mang tiền ra đây”

Lão Địa tinh Didi nghe thấy mới biết thì ra giá còn cao gâp ba lần, còn cao hơn cả giá ở các cửa hàng bán lẻ, rốt cục nhịn không được mà khẽ kéo áo choàng của Trần Duệ :

“Chủ nhân…”

Trần Duệ không có biểu cảm gì chỉ nói ra một cái giá :

“Thứ hàng ít người mua này về căn bản không có giá như thế, một trăm hắc tinh tệ, ta mua hết”

“Tại địa bàn của ta còn dám cò kè mặc cả?”

Silva có cảm giác như vừa nghe thấy một câu chuyện đáng cười nhất thế gian, Mị ma trong lồng ngực hắn cũng phối hợp mà ưỡn ẹo cười lớn, vài tên lâu la đứng phía sau cũng ồn ào một hồi, chỉ có Grau không cười mà cảnh giác quan sát chung quanh.

Silva cất tiếng cười lạnh lẽo

“Hiện tại tat hay đổi chủ ý, là năm nghìn hắc tinh tệ cùng trang bị trữ vật trên người ngươi”

Trần Duệ lắc đầu

“Cái giá như thế ta không mua nổi”

“Ai nói đây là giá của Huỳnh ảnh thạch? Ta căn bản không có ý định bán Huỳnh ảnh thạch!”

Silva cười lạnh :

“Đây là giá tiền mua hai cái mạng của các ngươi! Ngươi đã không chịu, vậy để mạng lại thôi! Động thủ!”

Chàng Rể Ma Giới - Chương #59