Chương 589: Hải Yêu


Trên mặt biển, một con thuyền mày đỏ sậm liều mạng di chuyển, đằng sau là một con thuyền màu đen truy đuổi. Nếu không phải con thuyền đỏ sậm có dấu hiệu con nhện đen trên cột buồm, ai cũng không ngờ được, chiến thuyền bị truy đuổi trối chết này lại là thuyền hải tặc tiếng ác vang xa ở Tử Vong chi hải: Hắc Chu hào.

Mồ hôi lạnh thuyền trưởng Jose của Hắc Chu Hào đã bị gió biển thổi khô, nhưng trong lòng lòng lại vô cùng hoảng sợ. Vốn cho rằng gặp được một con dê béo, không ngờ lại là một cự long đầy răng nanh sắc nhọn.

Hiện giờ Thiết Câu Hào và Huyết Nguyệt Hào đã bị diệt sạch, Jose rốt cuộc chỉ còn một chút ít vọng tưởng, cũng không có tâm tư báo thù gì, chỉ có một ý niệm trong đầu, trốn!

Nếu không trốn, hai cái xác thuyền chìm vào đáy biển kia chính là vết xe đổ!

Mate hoảng sợ báo cáo: "Thuyền trưởng! Con thuyền đằng sau kia mặc dù không quen thuộc thế nước và hướng gió bằng chúng ta, nhưng thuyền trưởng cũng là tay già đời. Cứ theo đà này thì không xong, phía trước đã là khu vực của hải yêu, làm sao bây giờ?"

Jose nhìn về sương mù nhàn nhạt phía trược, ẩn hiện hải vực đầy đá ngầm, cắn răng một cái: "Tiến về phía trước! Đừng có ngừng lại! Chúng ta có thể nhờ đá ngầm và sương mù thoát khỏi kẻ địch, hoặc là có thể lợi dụng hải yêu đối phó những kẻ địch kia!"

Mate cả kinh: "Nhưng nếu chúng ta gặp phải hải yêu..."

"Nói nhảm ít thôi! Chấp hành mệnh lệnh của ta!" Trên mặt Jose lộ ra thần sắc dữ tợn, giơ đao trong tay lên, Mate vội vàng lĩnh mệnh rời đi.

Jose hiểu rõ khu vực này nguy hiểm, nhưng làm vậy cũng là vì hết cách rồi. Ma tinh pháo của con thuyền phía sau thật đáng sợ, một khi kết thúc quá trình cool down kia, nã pháo một lần nữa thì ma pháp phòng hộ của Hắc Chu hào căn bản không ngăn được. Dù sao cũng là chết, không bằng kéo kẻ địch chôn cùng.

Trên Mạn Đà La hào, Trần Duệ thấy Hắc Chu hào ở phương xa chạy biến vào trong mảnh hải vực đầy sương mù, hỏi: "Moore, đuổi hay không đây?"

Moore nhắm mắt lại cảm ứng một trận: "Khí tức thủy nguyên tố phương hướng đó lại càng nồng đậm hơn, hẳn là con đường mà thủy nguyên tố nhân đi trước chúng ta ắt phải đi qua."

Trần Duệ gật đầu: "Vậy thì cứ tiếp tục tiến lên."

"Khu vực này hơi cổ quái, ta đã cảm nhận được không ít đá ngầm. Ta sẽ để sa nhân khống chế hạ tốc độ xuống trước, cẩn thận tiến hành."

Hắc Chu hào như chim sợ cành cong vọt vào trong sương mù, sương mù này thật mờ mịt, lại có sức quấy nhiễu tầm nhìn vô cùng mạnh. Lúc trước còn có thể thấy bóng dáng mơ hồ, sau đó thì không còn thấy được gì nữa.

Trên Hắc Chu hào, bọn thủy thủ đều căng thẳng khống chế con thuyền cẩn thận mà đi. Đằng sau có truy binh đáng sợ, đằng trước là hải yêu cũng đáng sợ không kém. Hy vọng duy nhất bây giờ chính là truy binh bị đá ngầm ngăn cản không thể đuổi theo, bên ta có thể xuyên qua sương mù chạy thoát. Điều kiện tiên quyết chỉ có một, đó là không đụng phải hải yêu.

Vừa lúc đó, xa xa truyền đến một tiếng ca.

Tiếng ca này nghe qua thì có ý vị hư vô mờ ảo, làm người khác vui vẻ thoải mái, nhịn không được muốn nghỉ chân lắng nghe. Lưu ý một chút lại cảm thấy càng động lòng người, thậm chí cả linh hồn đều chìm đắm trong đó, không tự kềm chế được.

Jose có thực lực đại ma vương đỉnh phong, cách ma hoàng một bước nữa thôi. Mặc dù bị tiếng ca hấp dẫn, nhưng bản năng trong lòng lại sinh ra một loại cảnh giác, ra sức giãy dụa khỏi sự hấp dẫn này, thấy ngay thủy thủ đoàn bên cạnh đều bày ra vẻ mặt si mê, mà cả con thuyền càng ngày càng gần vị trí tiếng ca, không khỏi kinh hãi.

"Là tiếng ca của hải yêu! Đừng nghe, mau rời khỏi đây!"

Jose hổn hển gào rú cũng không có tác dụng gì, ngoại trừ mấy thủy thủ có tinh thần lực khá mạnh là tỉnh lại, đại đa số người vẫn chìm đắm trong đó, căn bản không nghe thấy âm thanh nhắc nhở.

Jose vừa sợ vừa giận vung đao chém vài người, vẫn không thể nào làm đám thủy thủ thanh tỉnh, hắn đá văng thủy thủ đứng khoang lái, tự mình lái thuyền: "Rocco! Kéo phụ buồm lên! Teller! Dùng ma pháp bạo liệt để bơm lực đẩy khẩn cấp! Trước tiên phải chạy ra khỏi cái vùng chết tiệt này rồi nói!"

Mấy người kia bắt đầu thao tác nhanh chóng, nhưng tiếng ca duyên dáng vẫn quanh quẩn bên tai, dù ngăn chặn cả lỗ tai lại vẫn không có nhiều tác dụng. Ánh mắt mọi người lại dần dần thất thần, Jose mắng to lên, đang định tự tay mở lực đẩy khẩn cấp, bỗng nhiên cảm thấy ánh sáng yếu đi.

Jose ngẩng đầu nhìn, chứng kiến bóng đen rậm rạp xuất hiện trên không trung, không khỏi sợ đến vỡ mật.

Liệng cánh, vô số thân ảnh đáp xuống Hắc Chu hào như phô thiên cái địa. Kinh hô, chấn động, kêu thảm thiết, giống như là tiết tấu bên trong bản nhạc động lòng người kia. Không lâu sau, tất cả đều khôi phục sự yên lặng, chỉ có âm thanh thiên nhiên giống như tiếng ca du dương lúc trước.

Dường như sương mù có tác dụng đặc biệt, Trần Duệ và Moore trên Mạn Đà La hào cũng không biết xảy ra chuyện gì, vẫn lần mò tiến lên như cũ.

Lướt đi một đoạn, đột nhiên Trần Duệ cảm thấy trong tai có một tia thanh âm như có như không, dường như là tiếng ca, tuy rằng lờ mờ, nhưng lại mang theo một loại lực hút kỳ dị, khiến người ta không nhịn được mà muốn nghe rõ ràng hơn.

Thổ nguyên tố quân vương lộ vẻ sáng tỏ: "Hóa ra nơi đây là chỗ ở của các nàng..."

Trần Duệ đang định mở miệng hỏi, tiếng ca kia dần dần trở nên rõ ràng. Thanh âm này tuyệt vời mà rung động lòng người, mặc dù không có nhạc đệm, nhưng vẫn tuyệt vời giống như âm thanh thiên nhiên.

Trần Duệ sợ hãi than thở, loại tiếng ca này vô cùng tuyệt diệu, đồng thời lại mẫn cảm nhận thấy một loại lực lượng mê mị mãnh liệt, loại lực lượng này hơi giống với bộ tộc mị ma, nhưng khác ở chỗ mị ma chủ yếu dựa vào dung mạo, mà tiếng ca này thì chưa nhìn thấy người đã phát ra năng lực mị hoặc kinh khủng, có lực hấp dẫn trí mạng với linh hồn, uy lực còn hơn xa thiên phú của mị ma.

Mặc dù tiếng ca hết sức mị hoặc, nhưng Trần Duệ lại không ngán nhất chính là loại dị lực này. Hắn đã từng trải qua vô số lần hấp dẫn của tâm ma trong luyện tâm, mà sau khi có được văn minh luyện kim thượng cổ, tinh thần lực đã biến chất. Càng khỏi phải nói tới phệ thần mặt nạ miễn dịch công kích tinh thần và siêu cấp hệ thống hấp thu tinh thần lực xâm lấn nữa.

Trần Duệ gật đầu khen: "Tiếng ca vô cùng tuyệt vời, điều này làm ta nghĩ tới một câu chuyện xưa ở quê nhà lúc trước. Đây là tiếng ca của sinh vật gì?"

"Chúng ta đã tiến vào khu vực của hải yêu." Thổ nguyên tố quân vương nhìn Trần Duệ: "Đây là giọng ca Sirens, các nàng có được thiên phú huyết mạch đặc thù, trong tiếng ca duyên dáng ẩn chứa lực lượng mị hoặc tinh thần cường đại, thậm chí có thể dẫn dắt linh hồn. Người có linh hồn biến dị thậm chí có thể lợi dụng thanh âm tạo ra ảo giác tăng cường, khiến người nghe bị lạc vào đó không kềm chế được. Đáng tiếc trong tai nguyên tố nhân, thanh âm này cũng không khác gì gió biển vù vù cả."

"Sirens?" Trần Duệ sáng mắt, một trong hai loại tài liệu mà Saipulaier cần để thăng cấp là Siren chi tâm. Tuy rằng mục đích quan trọng nhất của lần tới Tử Vong chi hải này là cứu Isabella, nhưng nếu đụng phải Sirens thì khẳng định không thể bỏ qua.

"Tiếng ca của Sirens với người thường có lực hấp dẫn trí mạng, chẳng qua mọi việc đều có hai mặt, tiếng ca này cũng có tác dụng thanh tẩy và rèn luyện linh hồn lực của người nghe. Bằng hữu của ta, ta có thể cảm nhận được, tinh thần lực của ngươi đã đạt tới trình độ ma đế đỉnh phong, chẳng qua vì khuyết thiếu lý giải về đẳng cấp ma đế chân chính, tinh thần lực của ngươi cũng không bì được với ma đế đỉnh phong thực sự ở phương diện "chất". Nếu có thể lợi dụng tiếng ca Sirens không ngừng tinh luyện linh hồn lực, vậy thì sẽ có trợ giúp không nhỏ cho việc ngươi đột phá ma đế sau này. Hơn nữa tinh thần lực sau khi thăng cấp rất có thể sinh ra dị biến nào đó, chỉ là tinh thần lực của ngươi quá cường đại, tiếng ca ở mức này vẫn chưa có tác dụng, nhất định phải tìm được người có thiên phú biến dị mới được."

Trần Duệ gật đầu: "Vừa may, Siren chi tâm là một trong những mục tiêu của chuyến đi này, hiện tại chúng ta theo tiếng ta tìm Sirens chứ?"

"Trước đó vẫn nên giải quyết một ít phiền toái nhỏ đi. So sánh với Sirens, đây là một loại sinh vật có tính công kích mạnh hơn, chúng gọi là điểu thân nữ yêu. Điểu thân nữ yêu được xưng là ưng thân nữ vu, tính tình hung ác tàn nhẫn, thích dùng xương của kẻ bị tập kích để làm dấu hiệu lãnh địa. Chúng có được một chút lực lượng phong hệ, tốc độ mau lẹ, công kích mang theo dị lực làm tê liệt đặc thù, làm kẻ địch còn chưa kịp phản kích đã bị đánh bại. Bình thường điểu thân nữ yêu sinh hoạt cùng một chỗ với Sirens, cũng xưng là hải yêu, hai bên có quan hệ cộng sinh đặc thù, nếu Sirens đã phát ra tiếng ca hấp dẫn, hẳn là điểu thân nữ yêu cũng sẽ tới ngay lập tức."

Trần Duệ tỏ ra kỳ quái, hải yêu thế giới này cũng khá là giống chuyện cổ tích trong thần thoại phương tây kiếp trước, xem ra vị diện khác nhau cũng có không ít sự trùng hợp kinh người.

Thuyền vừa đi thêm một đoạn nữa, Trần Duệ lập tức cảm nhận được sự khác thường trên không trung. Không lâu sau đã chứng kiến bóng đen dày đắc xuất hiện, dùng nhãn lực của hắn đã có thể thấy rõ, đây là một đàn sinh vật có vẻ ngoài là giống cái, dung mạo cũng là nữ tính, trước ngực là một đôi bánh bao lõa lồ, hai tay hợp nhất với đôi cánh, nửa thân dưới lại hoàn toàn là giống chim, móng vuốt có vẻ vô cùng sắc bén.

Phương thức công kích của đám điểu thân nữ yêu hơi đặc thù, vốn là bay cao lên, sau đó đánh từ không trung, liệng một đường parabol, nhanh chóng lao xuống bên dưới. Thế công vô cùng hung mãnh, Trần Duệ đã có thể thấy rõ ràng trong ánh mắt đám này toán ra sự tàn nhẫn trần trụi. Lúc này, Moore chỉ lên không trung, điểu thân nữ vu đang nhanh chóng lao xuống chợt cứng đờ, gần vọt tới trên cột buồn thì đã biến thành một một tượng đá lạnh lẽo. Tượng đá kia nhanh chóng bành trướng, nổ tung trong đàn nữ yêu. Nhất thời tiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía, lông chim và máu tươi không ngừng bay tán loạn.

"Thuật hóa đá? Tử vong chi hoa?" Ánh mắt Trần Dêệ sáng lên, ma pháp thổ hệ của Moore căn bản không cần ngưng tụ tinh thần lực hoặc là tụng niệm thần chú, khống chế ma pháp đều là thuận tay là được, giống như thuật hóa đá và tử vong chi hoa chính là một ma pháp có hai phần. Đây không phải ma pháp phục hợp, chỉ là vận dụng bình thường, có loại ý vị như phản phác quy chân. Cho dù là Lola, nếu chỉ tính riêng ma pháp thổ hệ thì cũng phải cam bái hạ phong.

"Ngươi sai rồi, bằng hữu của ta." Moore lắc lắc đầu: "Cái gọi là ma pháp chính là vận dụng tinh thần lực để tổ hợp lực lượng nguyên tố, phát huy ra một phương thức uy lực nào đó. Thuật hóa đá cũng tốt, tử vong chi hoa cũng tốt, trên căn bản là giống nhau, chẳng qua hình thức biểu hiện chỉ hơi khác mà thôi. Ta không có cố ý vận dụng hình thức nào đó, chỉ là tự nhiên mà thi triển ra căn nguyên lực mà thôi."

Ma pháp chỉ là hình thức? Tinh túy chân chính là căn nguyên? Trần Duệ mơ hồ hiểu được điều gì đó.

Thổ nguyên tố quân vương thu biểu tình của Trần Duệ vào trong mắt, vung tay lên, đám điểu thân nữ yêu thi nhau khựng giữa không trung, không thể rơi xuống, âm điệu vẫn bình tĩnh: "Trên thực tế, từ ác ma đê giai đến ma đế, vận dụng lực lượng chẳng lẽ không phải một loại "hình thức". Có rất ít người có thể lĩnh ngộ căn nguyên, mà đó lại toàn là cường giả cao tầng đã chất biến đến cường giả siêu giai. Từ các triều đại, người đạt tới ma đế đỉnh phong có vô số kể, nhưng chân chính có thể tiến một bước lĩnh ngộ căn nguyên, có thể nói đã ít lại càng ít. Nhưng "hình thức" cũng không thể thiếu, đó là bản nguyên, là cơ sở... Ta vốn định để đến khi ngươi đạt tới ma đế đỉnh phong mới nói cho ngươi mấy thứ này, nhưng lực lượng của ngươi rất có thể đến từ truyền thừa của cường giả ngụy thần, khác với người bình thường. Có lẽ sớm lĩnh ngộ căn nguyên có thể giúp ngươi khôi phục thực lực cường đại của truyền thừa nhanh hơn một chút.

Tu hành dưới ma đế là một loại "kỹ", hoặc nói đó là "thuật"? Mà cường giả siêu giai chân chính lại là "đạo"? Trần Duệ dùng phương thức lý giải của chính mình để cảm ngộ lời nói của Moore. Giống như thấy được một cánh cổng lớn, vạn pháp cùng nguồn gốc, dù là siêu cấp hệ thống hoặc tu hành của ma tộc cũng chỉ là con đường để đi mà thôi, khi đạt tới căn nguyên tối cao thì đều cùng một mối.

Nhìn vào quá trình tiến hóa của siêu cấp hệ thống, dường như đang biến hóa từ lượng đến chất, có lẽ cũng là nhất trí...

Trần Duệ hồi phục tinh thần, gật gật đầu. Moore chỉ nói có vài câu, nhưng đối với người đang mắc tại bình cảnh như hắn thì lại có ý nghĩa khó mà nói trước được.

"Nhớ kỹ, với cường giả chân chính, ma đế đỉnh phong cũng không phải điểm cuối, mà chỉ là một khởi điểm mà thôi." Thổ nguyên tố quân vương thấy hắn đã suy tư xong, trên mặt lộ ra nụ cười.

Trần Duệ giờ mới phát hiện, đám điểu thân nữ vu đã không còn nữa, chỉ là vùng không trung xa xa có tiếng kêu to kinh hoàng mơ hồ, xem ra đã trốn xa rồi. Vốn đang định luyện tập một chút nhưng lại bị Moore xơi hết rồi.

Moore nhìn thấu tâm tư của hắn, lắc đầu: "Ngươi không muốn tìm Sirens chi tâm sao? Điểu thân nữ vu là sinh vật có tâm lý báo thù khá mạnh mẽ, cho dù bị lực lượng của ta dọa sợ thối lui nhưng vẫn không thực sự buông bỏ. Tin rằng phía trước sẽ có càng nhiều kẻ địch. Chẳng qua ta cần nhắc nhở ngươi, Siren chi tâm là tinh thể bản mạng trên trán đám Sirens, sau khi mất đi thì nguyên khí đại thương. Sirens cũng không có hung lệ như đám điểu thân nữ vu, tính cách có vẻ hiền thục hơn, nhưng cũng có một mặt cương liệt. Nếu như không có sự nguyện ý của các nàng, cho dù giết chết các nàng thì cũng không có cách nào chiếm được Siren chi tâm."

Trần Duệ gật gật đầu: "Tới phía trước xem đi, chẳng may gặp được Sirens có thể giúp ta rèn luyện tinh thần lực thì sao."

Tiếng ca trở nên rõ ràng, dường như không chỉ có một cá nhân. Hết đợt này đến đợt khác, phối hợp khăng khít, tiếng nhạc có vẻ càng mờ ảo mê người. Nhưng khi Trần Duệ lắng nghe thì cũng chỉ là êm tai, thực sự êm tai.

Có lẽ, có thể cho đám Sirens tổ chức một đội nhạc... Đang suy nghĩ vô cùng viển vông, một thanh âm uyển chuyển vang lên bên tai hắn, bỗng dưng, toàn bộ tiếng ca đều bị thanh âm này át đi, thông qua thính giác rót thẳng vào đầu, linh hồn luông an ổn bắt đầu rung động.

Trăng sáng.

Rừng trúc suốt trong.

Có người ấy pha trà thơm.

Đây là cảnh tượng xuất hiện trong mắt Trần Duệ, trong ý thức lập tức vang lên cảnh báo của siêu cấp hệ thống: "Phát hiện tinh thần lực không rõ xâm lấn, có chuyển hóa thành linh khí hay không?"

Cùng lúc đó, không trung xa xa xuất hiện một mảng lớn thân ảnh của điểu thân nữ vu, bay tới Mạn Đà La hào như phô thiên cái địa, số lượng còn vượt xa một đám vừa rồi.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #589