Chương 576: Đế Đô Đệ Nhất Ma Pháp Sư ...


“Oanh!”

Tầng ma pháp trận cuối cùng của biệt viện đã sụp đổ, rung động trên mặt đất dần dần lắng xuống.

Một người mặc áo choàng, mang mặt nạ xuất hiện trước tầm mắt của đám người Drow, khắp người hắn tán phát khí tức quỷ dị. Trong sở viện, vách tường, mặt đất, chỗ nào cũng đầy vết rạn nứt. Những tên hộ vệ định chạy tới ngăn trở còn chưa kịp tiếp cận đã suy yếu ngã xuống ở đằng xa, nét mặt và thân thể bọn chúng phảng phất như già thêm chục tuổi.

Thực lực của Drow mạnh nhất trong ba người, đã đạt tới cảnh giới đại ma vương sơ đoạn, thế nhưng lại không hề có một chút dũng khí chống cự. Hắn nghĩ đến khí thể của thượng vị giả mà thiếu nữ ngực lớn kia biểu hiện ra lúc trước, ẩn ẩn cảm thấy mình đã đụng phải phiền toái lớn.

Diack từng bước lùi về phía sau, tên hộ vệ Lưu sớm đã chạy đi đằng nào không biết, chỉ còn Rawson đang chăm chú nhìn vào nữ tử phía sau người mặc áo choàng.

Đó là một vị tuyệt sắc mỹ nữ mặc trên mình một cái váy dài màu lam, vóc người thon dài có lồi có lõm, bộ ngực đẫy đà nở nang, mái tóc dài màu tím được quấn thành vòng trên đầu, ngũ quan nhẵn nhụi tinh mỹ, mang theo một bộ kính mắt tinh xảo, trên người nàng tỏa ra khí chất đặc thù của tri thức. Vô luận dung mạo, vóc người hay khí chất đều vô cùng hoàn mỹ.

“Là nàng!” Hô hấp của Rawson chợt trở nên dồn dập. Nàng chính là nữ tử mà hắn chỉ mới liếc nhìn một lần đã điên đảo. Sau cái lần nhìn thấy nàng, hắn điên cuồng tìm kiếm nhưng mãi không có kết quả, không ngờ hôm nay gặp lại lại là người của phe đối địch!

Nam nhân mang mặt nạ hiển nhiên là Trần Duệ, hắn nhạy bén cảm giác được ánh mắt của Rawson hướng về mỹ nữ mắt kính, phản ứng bản năng đầu tiên chính là sát ý, nhưng sau đó lập tức sửng sốt, ánh mắt có chút cổ quái. Có thể háo sắc đến cái cảnh giới không màng sống chết, tên gia hỏa này cũng có thể coi là một kỳ tài.

Rawson gắt gao canh chừng Lola sau lưng Trần Duệ, đồng thời hét lên: “Các ngươi là ai mà dám xông vào phủ đệ của ta! Các người biết ta là ai không?”

Trần Duệ chán nản lắc đầu, cái gọi là đế đô tứ đại thiên tài, phần lớn là được các gia tộc nuôi dưỡng với điều kiện cực tốt kèm theo với những lời tâng bốc sáo rỗng, quả thật là ngu ngốc, hắn hừ lạnh nói: “Các ngươi chính là người ta đang tìm!”

“Đây là biệt viện của Bhor gia tộc! Tổ mẫu của ta là Stiller, đệ nhất ma pháp sư của Đọa Thiên Sứ đế quốc! Bà ấy rất nhanh sẽ tới đây!”

“Hừ! Stiller tới thì thế nào? Ta nơi này có hẳn đệ nhất ma pháp sư của ma giới!” Đối với loại nhị thế tổ động tí là lại lôi “phụ thân ta, gia gia ta, nãi nãi ta…v.v...” ra làm lá chắn, Trần Duệ không để vào trong mắt, cười lạnh nói: “Ngươi đã phạm vào trọng tội. Lập tức khoanh tay chịu trói, đồng thời giao đặc sứ đại nhân ra đây, nếu không giết không tha!”

“Hả? Đặc sứ đại nhân!” Rawson nhất thời không có phản ứng, nhìn thấy rất nhiều hộ vệ của biệt viện đang xông tới liền quát lớn: “Nhanh, nhanh bắt hắn lại cho ta!”

Drow phản ứng cực nhanh, nghe được hai chữ “đặc sứ”, hắn mãnh liệt nghĩ đến điều gì đó, thân người chấn động kịch liệt, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống ròng ròng.

Trần Duệ không thèm nhìn mấy tên hộ vệ đang ùa đến từ bốn phương tám hướng, Lola nhè nhẹ chớp chớp mắt. Toàn bộ hộ vệ đang xông lên trong nháy mắt bị bất động giống như tượng đất vậy, thân thể vẫn còn duy trì động tác cũ, sân viện lập tức yên tĩnh trở lại, khí tức yêu dị tràn ngập.

Rawson và Drow đồng thời rùng mình một cái, trong lòng sinh ra một cỗ ý niệm bỏ trốn, nhưng lúc này thì ngay cả khí lực bước đi cũng không có. Vừa lúc đó, Lola liếc nhìn vị trí bên cạnh Rawson, chỉ thấy nơi đó lam quang chớp động, nhiều thêm một bóng người.

Rawson vừa thấy bóng người này lập tức lộ ra thần sắc kinh hỉ: “Tổ mẫu! Người tới thật đúng lúc! Tên gia hỏa này xông vào biệt viện, giết không ít người của chúng ta! Nếu như người đến chậm một bước, con đã bị hắn giết chết! Mau bằm thây vạn đoạn hắn! Còn nữa, con muốn nữ nhân kia! Chết cũng phải có được nàng!”

Trong mắt Rawson, chỉ cần có tổ mẫu Stiller của hắn ở đây thì cho dù trời có sập bà cũng có thể gánh cho hắn, nói chi đến tên áo choàng, ngay cả mỹ nữ kia cũng có thể chơi đùa trong tay. Câu cuối cùng là Rawson đặc biệt thêm vào, lấy hai mươi năm kinh nghiệm của hắn, chỉ cần dùng sinh mạng đánh cược thì yêu cầu có khó đến đâu Stilller cũng sẽ mềm lòng mà đáp ứng.

Chỉ là Rawson thiếu gia không phát hiện thần sắc kinh hãi trên mặt tổ mẫu đại nhân khi nghe câu nói của hắn.

Nghe được câu nói kia, sát khí trên người Trần Duệ đại thịnh, Lola so với hắn còn nhanh hơn, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Rawson.

Rawson lần đầu tiên nhìn Lola ở cự ly gần như vậy, tròng mắt hắn lập tức lóe lên tà quang liều lĩnh. Sắc mặt Stiller đại biến, không kịp trách mắng Rawson, trong tay nhiều thêm một cây ma trượng, vân sóng lam sắc nháy mắt xuất hiện, từng vòng từng vòng dập dờn làn tỏa: “Đại nhân! Thỉnh hạ thủ lưu tình!”

“Cái gì?” Lola dường như không nghe thấy gì, chỉ thấy vân sóng lam sắc phòng hộ trước người Stiller đột nhiên vặn vẹo mãnh liệt, không ngờ lại bị đốt cháy, hỏa diễm xích hồng kia không phải đang tỏa ra nhiệt lượng mà là băng hàn chi khí.

Vẻ mặt Stiller căng thẳng, vân sóng thủy lam sắc lúc này được bao phủ thêm tầng tầng lớp lớp lưới điện, tưởng chừng muốn phong bế hỏa diễm, chỉ có điều lưới điện vừa mới toát ra đã bị ngưng cố thành vụn băng rơi tán loạn trên mặt đất. Hai mắt Stiller lóe hồng quang chuyển sang hình thái chiến đấu, vân sóng bị thiêu đốt biến mất không thấy, một mặt thuẫn bao bọc trong hắc khí xuất hiện phong bế hỏa diễm.

Lola chớp chớp mắt, hỏa diễm trực tiếp ngấm vào bên trong mặt thuẫn khiến nó không tự chủ được mà vặn vẹo biến thành một bàn tay khổng lồ, phản hướng chộp tới Stiller. Trên trán Stiller đã xuất hiện mồ hôi, bảo thạch trên đầu ma trượng sáng lên, khí lưu bên trong hỏa diễm đan chéo xoắn vào nhau rồi hợp thành một bàn tay bắt lấy cự chưởng hắc hồng.

Trong tích tắc hai bàn tay va chạm, thân thể Stiller khẽ run, phảng phất như đang phải chịu đựng áp lực cực lớn.

Lola chìa một ngón tay ra, khẽ vẩy một cái, hai bàn tay nhẹ nhàng nổ tung, hóa thành vô số giọt nước óng ánh, trong quá trình bạo phát bị bốc hơi hết sạch. Thoạt nhìn thực lực hai bên có vẻ cân bằng, nhưng Stiller lại phun ra một ngụm máu tươi, làn da hồng sắc của hình thái chiến đấu chuyển sang màu xám tro.

So chiêu trong vòng chưa tới một phút nhưng trên thực tế đã trải qua mấy hiệp. Đằng sau hiệu quả hoa lệ rực rỡ ẩn chứa những điều ảo diệu nhất của ma pháp đỉnh cấp đương thời.

Những người có mặt ở hiện trường, hoặc là cảnh giới không đủ, hoặc là không tinh thông ma pháp, vì thế không nhìn ra nhiều điều ảo diệu bên trong, nhưng có một việc họ có thể xem hiểu: vị tuyệt sắc mỹ nữ mang kính mắt này chỉ cần dùng một ngón tay đã có thể khiến đệ nhất ma pháp sư của Đọa Thiên Sứ đế quốc, ma đế đỉnh phong Stiller thổ huyết! Đệ nhất cường giả ma giới, Huyết Sát đại đế Raizen có thể làm được không? Âm Ảnh đại đế Katherine thì sao?

Rawson trợn mắt há mồm nhìn Lola, tham lam cùng tà niệm trong ánh mắt sớm đã được thay thế bởi nỗi sợ hãi vô biên. Hắn cuối cùng cũng hiểu rõ câu nói “đệ nhất ma pháp sư của ma giới” trước kia của Trần Duệ là nói về người nào, không phải tên mặc áo choàng, mà chính là nữ nhân này!

“Không ngờ nguyên tố lại có thể được khống chế tới trình độ này!” Khuôn mặt Stiller tràn đầy kinh hãi, ho khan hai tiếng, máu tươi không ngừng tràn qua khóe miệng, hoảng hốt nói: “Đại nhân đã đạt tới… tôn cấp?”

Lời vừa nói ra, gần như toàn bộ mọi người đều chấn kinh, tôn cấp? Ma tôn?

Cường giả ma giới chia làm ba tầng cấp thấp, trung, cao. Cao giai ác ma trở xuống là tầng dưới cùng, ma vương và đại ma vương là trung tầng, ma hoàng cùng ma đế là cao tầng. Đây là khái niệm phổ biến nhất ở ma giới, nhưng còn có cảnh giới cao hơn cả ma đế đỉnh phong. Có người nói là bán thần, cũng có người kêu là ma tôn, nhưng thông thường đều gọi là siêu giai cường giả, phía trên nữa chính là cảnh giới thần linh.

Không ai có thể ngờ được nữ tử xinh đẹp tuyệt luân này lại là ma tôn trong truyền thuyết!

Lola suy nghĩ một lát rồi lắc đầu: “Không, còn kém một chút.”

“Phốc!” Rawson ngay cả khí lực để đứng thẳng cũng không còn, mềm nhũn ngã trên mặt đất, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy. Ma thần trên cao, không ngờ mình lại dám có suy nghĩ biến thái với một vị cường giả gần đạt đến cảnh giới ma tôn?

Thanh âm này nhắc nhở Lola, nàng liếc nhìn Rawson một cái, Stiller cả kinh: “Rawson có mắt không tròng, mạo phạm đại nhân, nhưng nó chẳng qua cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi, thỉnh đại nhân tha cho hắn một mạng, để nữ hoàng bệ hạ…”

Lola không quan tâm, ngón tay chỉ về Rawson. Stiller theo bản năng cảm giác được một cỗ cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, ma pháp trượng trong tay động nhẹ, một cái lồng phòng hộ vô hình nháy mắt xuất hiện bao quanh nàng và Rawson. Gần như đồng thời, mặt đất xung quanh lồng phòng hộ xuất hiện vô số vết nứt, phảng phất như toàn bộ sân viện bị hạ thấp xuống một tầng. Đám người Drow không dám manh động, lực lượng khống chế thật tinh vi!

“Rắc!” Lồng phòng hộ không kiên trì được quá ba giây, giống như diều đứt dây rơi xuống mặt đất, lực phòng hộ hoàn toàn tan rã. Ngũ quan Stiller lúc này đều là máu tươi, đầu tóc bạc thêm mấy phần, tinh thần bạc nhược.

Ánh mắt Lola hướng qua một bên, không thèm quay đầu lại. Trong biệt viện có thêm nhiều người tới, cầm đầu là Mejia, ngoài ra còn có lão Cowen, Dieskau Jacques.

Những người này tới vừa kịp lúc nhìn thấy cảnh Stiller bị đánh bay ra ngoài trọng thương, ai nấy cũng kinh hãi không thôi.

Stiller được triệu hoán đến nơi này bất quá chỉ sớm hơn người khác một vài phút mà thôi, trong thời gian ngắn như vậy không ngờ thụ thương nặng đến dường này.

Đám người Dieskau Jacques, Luntesi đã từng tham dự trận quyết chiến ở trấn Juarez, tận mắt nhìn thấy thực lực của vị kính mắt mỹ nữ ma pháp sư này. Nàng giày vò dẫm đạp hai đầu cự long ma đế đỉnh phong dưới chân như những con thằn lằn nhỏ, mà một trong hai đầu cự long đó lại còn là một con hắc long gần như miễn dịch với ma pháp!

Stiller là ma pháp sư ma đế đỉnh phong, là thuộc hạ dưới trướng Bạch Dạ đại đế hồi còn trẻ, được xưng tụng là đệ nhất ma pháp sư của Đọa Thiên Sứ đế quốc, ngay cả lão Cowen cũng phải tự nhận mình kém hơn một bậc. Thông thường, khi hai ma pháp sư chiến đấu với nhau, nếu như thực lực không cách nhau quá xa thì đó sẽ là trận chiến của tinh thần lực và ma lực.

Thế nhưng tình huống thật trước mặt lại là vị đệ nhất ma pháp sư của đế quốc bị đối phương dùng một ngón tay đánh bại chỉ trong vài phút. Trong lòng mỗi người không hẹn mà cùng dâng lên một loại cảm giác: lực lượng của mỹ nữ mắt kính này còn đáng sợ hơn tưởng tưởng nhiều! Chẳng lẽ nàng đã đạt tới…

Lola không vì sự có mặt của đám người Mejia mà dừng tay, ngón tay vẫn chỉ vào khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu nào của Rawson như cũ.

“Lola, xin đợi một chút.” Thanh âm của Mejia vang lên. Lola quay đầu nhìn Mejia một lát, rồi lại nhìn sang Trần Duệ một cái mới buông tay xuống.

Stiller ở phía xa cảm kích khom người với Mejia, rồi quay sang hành lễ với Lola, nắm tay Rawson đi đến trước mặt Mejia.

Lúc này mấy vị đại thần trọng yếu cùng tộc trưởng các gia tộc, cả Engele đang bị cấm vệ khống chế cũng đã chạy tới biệt viện. Mọi người đều đã đông đủ.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #576