Chương 512: Công Chiếm Dike


Quân đoàn Phi Vân của đế đô được Luomeidi suất lĩnh, vượt qua cứ điểm Nguyệt Quang đã bị chiếm lĩnh, bay về phía trấn Dike, Palour suất lĩnh tam đại quân đoàn bảo trì tốc độ và đội hình đi phía sau.

Nhiệm vụ chủ yếu của quân đội không trung là tìm phục binh ven đường, đề phòng phục kích. Nhưng do sợ sệt hai cự long của Ám Nguyệt, không dám không kiêng kị mà xông đến trấn Dike, mà phải tản đội hình ra cẩn thận tìm kiếm, thỉnh thoảng ném quang cầu chiếu sáng xuống.

Quang cầu chiếu sáng là một loại đạo cụ ma pháp đơn giản, nguồn sáng có thể lưu lại một thời gian, thường dùng khi chiến đấu đêm, nhưng không thể phá bỏ ma pháp như hắc ám thiên mạc.

Tuy rằng quang cầu chiếu sáng có thể tra xét nơi ẩn thân của phục binh cùng bại binh, nhưng rải rác trên diện tích lớn thế này, chắc chắn sẽ khiến trấn Dike phát hiện ra đại quân đế đô đang lại gần. Chẳng qua Palour lần này không đánh lén trấn Dike, mà là trắng trợn tấn công, cho nên không cần để ý những điều này. Hắn suất lĩnh ba quân đoàn tinh anh này cũng không phải là đám quân lẻ tẻ do những lãnh chủ kia mang đến, mà là quân có chiến đấu lực cường hãn, là tinh nhuệ được trang bị hoàn mỹ.

Không chỉ như thế, quân đoàn còn có bốn cường giả ma đế, cho nên Palour tự tin rằng mình có thể mang ba quân đoàn tinh anh san bằng trấn Dike, sau đó trực tiếp đột phá trấn Lôi Tư, lập công lớn cho liên quân. Từ đó chứng minh cho nhiếp chính vương và cả những lãnh chủ kia, Hắc Diệu điện hạ phế Geraint, đề cử Palour hắn làm phó thống soái là quyết định chính xác như thế nào!

Nếu như có thể một lần bình định lãnh địa Ám Nguyệt, dựa vào chiến công này, cho dù là đẩy đổ Geraint, bước lên vị trí đệ tam tướng quân cũng không phải là không thể!

“Tướng quân, Loumeidi tướng quân phát tin tới, đến trước trấn Dike vẫn không phát hiện ra mai phục của kẻ địch hoặc bại binh, trước mắt quân đoàn Phi Vân đang ở Thổ sơn ở không xa ngoài trấn đợi lệnh.”

Nghe được không có phục binh, Palour thầm nghĩ quả nhiên không ngoài dự liệu, gật đầu: “Những tên quỷ nhát gan Ám Nguyệt này, chạy nhanh thật, xem ra rời bỏ cứ điểm Nguyệt Quang từ sớm, trấn Dike bây giờ hẳn đã nghiêm trận chờ đợi. Chỉ là chúng ta lần này không đánh lén, mà là chính diện tấn công, còn đang ước gì bọn khốn kia tiếp chiến! Truyền quân lệnh của ta, tăng tốc hành quân, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Thổ sơn!”

Không lâu sau, đại quân đã tới Thổ sơn, nhìn vào trấn Dike sáng rực nơi xa, Palour chỉ trường kiếm: “Các tướng sĩ, quân địch ôm đầu chạy té khói ở cứ điểm Nguyệt Quang đang ở trong thôn trấn phía trước! Ta chỉ có một câu, lúc trời sáng, ta muốn cùng các vị đồng đội, dùng xương đầu của kẻ địch để hưởng thụ mỹ tửu ngay trong trung tấm trấn Dike!”

“Giết! Giết! Giết!” Chúng binh sĩ đồng thời nhấc vũ khí hô to, quân đoàn tinh nhuệ trang bị hoàn mỹ, trên khải giáp đều có ấn ký dạ quang đặc thù, để tránh trong hoàn cảnh tầm nhìn kém này ngộ thương người mình.

Palour thấy sĩ khí lên cao, lập tức hạ lệnh xuất kích, đệ nhất quân đoàn cùng Phi Vân nhanh chóng xông về hướng trấn Dike.

Binh sĩ hàng đầu ném ra từng khối giống như thuốc nổ, phá hoại và kích thích ma pháp trận phòng hộ phía trước. Tuy rằng như thế vẫn có rất nhiều mắt xích và phòng hộ trận ẩn giấu bị khởi động, trong tiếng nổ vang, ánh lửa, trong điện hoa lấp lánh, từng thân ảnh binh sĩ ngã xuống, nhưng mà những điều đó không thể ngăn cản những tinh nhuệ kiên định này tiến lên. Rất nhanh đã bị đột phá.

Trong trấn bắt đầu phát ra tiếng nổ lớn, rất nhiều đèn đuốc trong nhà dân tắt đi, mưa tên đầy trời phủ xuống. Nhưng trấn Dike cũng không phải cứ điểm Nguyệt Quang, không có mai phục ven đường, nhưng mà địa hình của thôn trấn này cũng không có quá nhiều ưu thế phòng thủ.

Binh sĩ tinh nhuệ thân mặc trang bị tốt của đế đô cũng không phải quân đội pháo hôi của những lãnh chủ kia, tuy rằng dày đặc tên, nhưng đối mặc với lá chắn lớn cùng với áo giáp kiên cố, không thể tạo nên sát thương đáng kể gì.

Binh sĩ thủ vệ của trấn Dike đều liều mạng chống đỡ, nhưng quân tinh nhuệ của đế đô có lực xung kích cực kỳ cường đại, lại thêm quân đoàn Phi Vân trong không trung giáp công, thủ quân Ám Nguyệt bị bức lui về liên tục. Rất nhanh, phòng tuyến phía trước đã bị đánh đổ, quân đế đô tuôn vào trấn Dike như thủy triều.

Lúc này, một tiếng rồng gầm vang lên, mấy giác dực thú xông lên đầu tiên bị hóa thành tro bụi, giác dực thú xung quanh sợ đến chạy tan tác, hiển nhiên là hai cự long của Ám Nguyệt đã xuất hiện.

Đi trước là độc long khủng bố kia, sau khi dọa chạy kỵ binh giác dực thú xung quanh, một ngụm long tức phun về phía binh sĩ của đế đô. Nhưng mà, hàn khí bỗng dưng đại thịnh, tốc độ của long tức kia đột nhiên chậm lại, không ngờ ngưng kết thành băng, rơi xuống đất tan thành vụn phấn, cũng chỉ chết mười mấy tên binh sĩ bị vụn rơi trúng mà thôi.

Một nữ tử tóc trắng, khuôn mặt già nua hiện ra trong không trung, trong tay nắm một ma trượng đang phát ra ngân quang nhàn nhạt, chỉ một cái về cự long phía trước, một đoàn gió lốc nhỏ xuất hiện, bay về phía Pagliuca.

Nữ tử này chính là ma đế đỉnh phong Stiller, một trong những ma đế mạnh nhất của gia tộc nguyên lão, từng là đệ nhất ma pháp sư dưới trướng Bạch Dạ đại đế, cũng là con át lợi hại nhất trong tay Hắc Diệu. Ban ngày, Stiller từng quan sát độc long chiến đấu, vừa ra đã thi triển ma pháp tương ứng.

Gió lốc được đặc ý khống chế này thật sự rất “tiện lợi”, nhưng Pagliuca có thể cảm nhận được bên trong ẩn chứa ma lực cường đại. Gió lốc còn chưa tới gần, khí lưu xung quanh đã không chịu khống chế vặn vẹo tán loạn, phi hành có vẻ khó khăn hơn.

Nếu như là lam long có sở trường phong hệ, đoàn gió lốc này chỉ là múa rìu qua mắt thợ, một hơi là tiêu tán. Nhưng Pagliuca là độc long, sở trường là công kích vật lý và độc thuật, đối mặt với ma pháp vẫn hơi chịu thiệt, đây cũng là nguyên nhân hắn bị tiên nữ long Lola khắc chế.

Pagliuca tự biết thân rồng quá lớn, trước mặt đối thủ dùng ma pháp dễ bị biến thành bia ngắm sống. Lúc này lắc mình một cái, lại biến thành hình người, nắm đấm múa lên như chớp, từng luồng phong áp đáng sợ do quyền hình thành, không ngờ lại chấn gió lốc thành hai nửa.

Loại thủ đoạn lấy lực lượng bạo ngược phá ma pháp này làm cho Stiller âm thầm kinh hãi. Chẳng qua, làm ma đế thân kinh bách chiến nên không hề hoảng loạn, ma trượng trong tay múa lên, vô số ma lực nửa trong suốt giao thoa với nhau, kết tinh ở xung quanh Pagliuca. Từ ánh sáng khúc xạ vặn vẹo xung quanh độc long, có thể thấy được đây là một cái lồng giam bằng hàng tầng băng.

Pagliuca vẫn một pháp phá vạn pháp, cứ trực tiếp công kích, lực lượng khủng bố làm lồng giam nhanh chóng hóa thành phấn vụn, nhưng Stiller không tiếc hao tổn tinh thần lực, không ngừng bổ sung và gia cố lồng giam. Cách đánh này nếu muốn tiêu diệt Pagliuca là không thể, mục đích của Stiller rất rõ ràng, chính là muốn giữ chặt kẻ địch có chiến lực cường đại nhất này.

Hắc long và thủy tinh long đều là khắc tinh tuyệt đối của ma pháp hệ, đáng tiếc Olivia lại đang gặp phải khảo nghiệm to lớn, nàng phải đối mặt với hai kẻ địch có sở trường công kích vật lý. Một là ma đế đỉnh phong Baroque, một là ma đế trung đoạn Bill. Baroque từng giao thủ với Olivia vào ban ngày, tuy rằng hắc long tiểu thư còn kém một tiểu cảnh giới, nhưng nương theo lực lượng cường hãn trời sinh của long tộc, nhất thời liều mạng thì cũng ngang nhau. Bây giờ thì có thêm một tên Bill, hắc long tiểu thư chỉ có thể ôm đầu tháo chạy.

Chẳng qua hắc long tiểu thư rất cơ trí, tự biết tốc độ phi hành nhanh hơn đối phương, không hề tiếp chiến chính diện, mà lại chạy trốn vòng tròn, phương hướng chính là bên Pagliuca, thỉnh thoảng phối hợp lẫn nhau, cục diện biến thành giằng co.

Cường giả Ám Nguyệt bị kiềm chế, không cách nào phát huy lực lượng, thủ quân bên dưới càng không có cách nào ngăn trở xung kích của đế đô, bị bức phóng ra rất nhiều hắc ám thiên mạc, bắt đầu rời đi. Một bộ phận nhỏ vẫn lợi dụng kiến trúc và hắc ám thiên mạc để kháng cự.

Palour mắt thấy thắng lợi trước mặt, không do dự nữa, lĩnh quân tràn vào trấn Dike.

Thủ quân Ám Nguyệt bại như núi đổ, hoàn toàn triệt thoái, hai long tộc xa xa trên không trung cũng bắt đầu vừa đánh vừa lui.

“Không được buông lỏng! Quân đoàn Phi Vân và đệ nhất quân đoàn đánh vào hắc ám thiên mạc, tiếp tục truy kích quân địch! Trước khi kẻ địch trốn đến trấn Lôi Tư thì phải dốc hết sức chặn giết! Quân đoàn Phi Vân chú ý tra xét mai phục!”

“Đệ nhị quân đoàn chia ra mười đội, năm trăm người một đội, do đại đội trưởng chỉ huy, chia nhau tìm tòi và tiêu diệt tàn binh của quân địch còn ẩn núp trong trấn!”

“Đỗ Thụy, mang một đội người tìm trấn trưởng trấn Dike, nếu như không thấy trấn trưởng thì quan viên còn sót cũng được, sau đó nhanh chóng ổn định dân chúng, nếu như có kẻ phản kháng, giết không tha!”

Palour liên tiếp hạ lệnh, trong lòng thầm đắc ý, lần này công hạ trấn Dike, tranh mặt mũi cho nhiếp chính vương, công lớn chắc chắn nắm trong tay, vị trí phó thống soái càng lúc càng ổn định.

Không lâu sau đã có binh sĩ báo cáo: “Palour tướng quân! Đỗ Thụy tướng quân phụng mệnh tìm trấn trưởng, nhưng liên tục tìm khắp các nhà dân xung quanh, không ngờ đến một người dân thường cũng không thấy!”

“Một người cũng không tìm được?” Lông mày Palour nhíu lại: “Trấn này quy mô không nhỏ, qua tình báo, nhân khẩu tương đối nhiều, bình dân sẽ không thể rời đi toàn bộ, nếu không sẽ thành vướng bận. Có phải… những trấn dân này tập trung trốn ở chỗ nào đó hay không?”

“Trước mắt Đỗ Thụy tướng quân đã chia binh sĩ ra tìm tòi…”

Vừa nói xong thì một loạt nhà dân nứt toác ra, binh sĩ xung quanh không kịp đề phòng bị nổ chết nổ thương vô số. Lần nổ tung này dường như dẫn phát phản ứng dây chuyền, cả một vùng nha dân liên tiếp nổ tung, đất rung núi chuyển, chân tay đứt tung bay, ánh sáng bạo liệt chiếu rọi lên nét mặt kinh khủng của những binh sĩ đế đô.

“Tất cả binh sĩ rời khỏi phòng ốc!” Palour hét lớn, cho dù lực lượng ma hoàng cấp ngưng tụ thanh âm, nhưng vẫn có vẻ nhỏ yếu trong âm thanh phát nổ đinh tai nhức óc này.

Chật vật mãi thì tiếng nổ mới lắng xuống, sau khi khói bụi tan đi, nhìn thấy kiến trúc trong vòng vài trăm mét đều bị san thành bình địa. Uy lực của loại phát nổ này không phải ma pháp đạo cụ bình thường có thể làm được, chí ít cũng có ba ngàn binh sĩ bỏ mạng trong đợt bạo tạc khủng bố này, bị thương thì càng nhiều.

“Ám Nguyệt toàn một lũ điên!”

Palour một bên nghiến răng nghiến lợi mắng to, tập trung quân đội lại, một bên sắp xếp trị liệu cho người bị thương.

“Tướng quân! Không hay rồi!” Đỗ Thụy thở không ra hơi vội vã chạy tới: “Lượng lớn quân địch hiện ra trong hắc ám thiên mạc ở tứ phía trong trấn! Chúng ta… chúng ta bị bao vây!”

“Bao vây? Ngươi khẳng định?” Palour chấn động, dường như mình nghe lầm vậy, không tính đệ nhất quân đoàn vào quân đoàn Phi vân truy kích quân địch, đệ nhị quân đoàn và đệ tam quân đoàn hiện tại cũng phải có mười lăm vạn người. Dưới loại địa hình này, nếu muốn bao vây thì phải có binh lực gấp ba.

Gần năm mươi vạn binh lực? Ám Nguyệt có nhiều quân đội như thế từ đâu?

“Vong linh! Là đại quân bất tử sinh vật!”

Chàng Rể Ma Giới - Chương #512