Chương 486: Nero


Trần Duệ chạy đến tổng bộ Ám Ma bằng tốc độ nhanh nhất, đập vào mắt là người chết trên đất, ma pháp trận đã bị đình chỉ hoặc phá hoại không ít. Từ độ phá hoại này mà xem, nội ứng này vô cùng quen thuộc với ma pháp trận, hắn là kẻ phụ trách khống chế ma pháp trận rồi.

Cửa vào lòng đất đã bị phá thành cái động lớn, Trần Duệ vội vàng xông vào, đi thẳng tới đại sảnh.

Thấy ngay một vùng tàn tạ ở đại sảnh, có mấy người ngã trên đất, còn có cả Delia, hai mắt nhắm nghiền. Trần Duệ lập tức căng thẳng, nhanh chóng tiến lên phía trước, phát hiện sắc mặt Delia xanh mét, giống như đã trúng độc hôn mê bất tỉnh. Mấy thành viên Ám Ma xung quanh cũng như thế.

Tri thức về dược tề học của Trần Duệ tương đối tốt, nhìn ra những người này bị trúng một loại kịch độc tán hồn cực kỳ lợi hại, may mà chưa trúng độc quá sâu, trong kho trữ vật lại có rất nhiều dược tài dành cho nhu cầu học tập, lập tức lấy ra một miếng thanh linh diệp, đặt lên chóp mũi của nàng, đồng thi triển lực lượng áp chế độc tính, lại cắt một phát lên ngón tay Delia, lập tức có máu độc màu xanh chảy ra.

Phương pháp này cực kỳ hữu hiệu, bản thân Delia cũng có thực lực đại ma vương, dần dần mở mắt. Trần Duệ lập tức cho nàng uống một bình thuốc giải tộc, sắc xanh trên mặt Delia dần biến mất, nhưng thân thể vẫn vô cùng yếu ớt.

“Nhanh! Đi cứu Isabella nhanh lên…”

Hóa ra là do trợ thủ ám tinh linh Tara mà Delia vô cùng tín nhiệm hạ độc, lần trước đã từng đưa Trần Duệ tới thông tấn ma pháp trận. Tara là người nổi bật nhất trong tộc ám tinh linh, giỏi nhất dùng độc, lần này lại hạ độc trong nước uống, bản thân loại độc tố này mười phần mạnh mẽ, lại thêm dạ lan hoa ở cơ địa dưới đất bị Tara động tay động chân, thúc đẩy tác dụng của độc tố này.

Người duy nhất cảnh giác là Isabella, bởi vì bản thân nàng cũng là chuyên gia dùng độc, nhưng do chuyện quá đột ngột, lúc phát hiện thì đám người Delia đã trúng độc. Lúc này lại có cảnh báo có cường địch xâm nhập, xông thẳng tới thế như chẻ tre, xuất hiện ở đại sảnh. Isabella không kịp giải cứu mọi người, quyết đoán đánh gục Tara, lập tức dụ cường địch đi.

Nghe xong tường thuật ngắn gọn của Delia, Trần Duệ lắc mình một cái đã biến mất.

Đông giao, một thân ảnh đang di động nhanh như chớp đột nhiên dừng lại, loạng choạng vài bước, suýt nữa không chịu được mà ngã xuống. Đây là một nữ từ mặc váy dài màu lam, lụa trắng trên mặt đã bị máu tươi nhuộm đỏ, hiển nhiên bị thương không nhẹ.

Bỗng nhiên sau người quang mang đại thịnh. Quang mang ngưng tụ thành một nam tử có vóc người không cao, tướng mạo trung bình, đầu tóc màu bạc có vẻ vô cùng đặc biệt.

“Cuối cùng cũng không chạy nữa à?” Ánh mắt của nam tử giống như con mèo châm chọc con chuột vậy: “Thiên phú của vương tộc ma tộc thật sự làm người ta kinh ngạc, chỉ là một ma hoàng lại có thể kiên trì trong tay ta lâu như thế. Chẳng qua, rất tiếc là phương hướng nàng chạy trốn đều bị ta ngăn chặn, chỉ có thể trốn ra ngoại thành, cho dù viện binh tìm đến nơi này cũng chỉ có thể tìm thấy một thi thể mà thôi. Ta nói có cũng không? Thủ lĩnh Ám Ma của lãnh địa Ám Nguyệt, hoặc là nên gọi nàng là… Isabella tiểu thư? Tuy rằng nàng mang mạng che mặt như cũng không giấu được người ngưỡng mộ nàng như ta đâu.”

“Nero!” Isabella nghiến răng nghiến lợi phun ra một cái tên.

Người này không ngờ lại là nhân loại mạo hiểm tới ma giới để tu thành ma đế, vương tộc Nero của đế quốc Lam Diệu. Không biết tại sao còn chưa trở lại thế giới nhân loại, đã thế còn trở thành sát thủ mà Hắc Diệu phái tới Ám Nguyệt.

Biến cố của tổng bộ Ám Ma quá đột ngột, Isabella không kịp phản ứng, nàng biết Loubei bế quan, vốn đã trốn về phía đông, là nơi ở của Trần Duệ để nhờ sự bảo hộ của Lola hoặc Pagliuca, nhưng ý đồ cũng bị đối phương đoán ra và ngăn cản, bị bức trốn ra cửa thành. Cả một đoạn đường chạy trốn cực kỳ nguy hiểm, bị thương không nhẹ, hiện nay đã là cùng trời cuối đất rồi.

“Có thể làm cho Isabella tiểu thư nhớ đến thật là một vinh hạnh.” Nero thoải mái cười: “Hóa ra lần trước nàng đã giả chết, trốn ở nơi này len lén đối đầu với Hắc Diệu thân vương. Nếu như dẫn nàng đến trước mặt Hắc Diệu điện hạ, tin rằng ta sẽ giành được một món thù lao càng lớn hơn.”

Nói xong, trong mắt Nero đột nhiên có thêm một loại dâm tà: “Ta vẫn luôn nhớ đến nàng, đáng tiếc trước kia có một cái đinh như Loubei, làm ta chật vật mấy lần, trước sau không thể thành công được. Không ngờ ngay trước khi ta định rời khỏi ma giới, lại có thể được như ý nguyện, thật là Quang Minh thần phù hộ. Trước khi giao nàng cho Hắc Diệu thân vương, ta sẽ cho ma nữ dâm tà như nàng dùng thân thể để nếm thử, cái gì mới gọi là sự trừng phạt chính nghĩa của Quang Minh tộc.

Ánh mắt của Isabella lạnh như băng: “Thứ ngươi nhận được chỉ là một cỗ thi thể mà thôi.”

“Ta cũng không ngại thi thể đâu.” Nụ cười của Nero càng trở nên biến thái.

Isabella siết chặt nắm nay, cắn răng nói: “Quang Minh tộc là như thế này sao?”

“Trước mắt hắc ám, tất cả quang minh đều là chính nghĩa, ta chỉ tịnh hóa linh hồn và thân thể của nàng mà thôi.” Nero không chút xấu hổ, tà tà cười, tinh thần lực khóa chặt Isabella: “Đừng có vọng tưởng kéo dài thời gian, lực lượng của nàng bây giờ chẳng sót lại bao nhiêu, thông minh một chút thì ngoan ngoãn thuận theo ta, miễn phải chịu nhiều đau khổ!”

Đột nhiên, trên người Isabella phát ra quang mang cường liệt, nhanh như chớp hiện ra trước mặt Nero, chủy thủ trong tay đã hóa thành hư ảnh trùng trùng, cuốn Nero vào bên trong.

Nhưng mà Nero chỉ cần một quyền đã phá vỡ tất cả hư ảnh, thanh chủy thủ leng keng rơi trên mặt đất, thân ảnh của Isabella nhanh chóng lùi lại, vết máu trên mạng che mặt không ngừng lan rộng.

“Ma hoàng đấu với ma đế, nàng chẳng có chút phần thắng nào, cho dù thiêu đốt sinh mệnh lực đi nữa. Việc này hình như nàng đã thử mấy lần trên đường rồi.”

Isabella không hề cử động, mắt trái đột nhiên biến thành kim sắc, một chùm sáng hủy diệt phóng ra từ bên trong, nhưng mà trên người Nero lại hiện ra một bộ khải giáp, chùm sáng mà Isabella phát ra không có cách nào xuyên qua khải giáp này, ngược lại mắt trái như bị cắn trả, chảy ra máu tươi, cuối cùng cả người đứng không vững, mềm nhũn ngã xuống đất.

“Đây là ma pháp quang minh thánh lực khải giáp, loại trình độ công kích này của nàng chỉ tự chuốc lấy cực khổ mà thôi, ngay cả sợi lông của ta cũng không động đến được. Ta cho nàng một cơ hội cuối cùng, làm nô bộc của ta, ta có thể không giao nàng cho Hắc Diệu, thậm chí còn mang nàng về thế giới loài người, hưởng thụ ánh sáng của mặt đất.” Nero bước từng bước tới, có lòng hóa giải triệt để phòng tuyến tâm lý của Isabella.

Isabella đột nhiên cười, trong tiếng cười tràn ngập hận ý, trở về thế giới loài người? Nhân loại kia chẳng phải cũng nói lời này vào năm đó hay sao?

Hôm nay xem ra tất bại không cần nghi ngờ, chẳng qua, cho dù chết cũng không rơi vào tay kẻ biến thái này.

Trong cặp mắt ngọc bích đã hiện vẻ quyết tuyệt, làm thủ lĩnh tình báo, nàng không chỉ có một cách kết thúc sinh mạng của chính mình, có cả hai loại phương pháp làm cho đối phương đến thi thể cũng không nhận được. Đáng tiếc, cuối cùng cũng không thể gặp nam nhân kia thêm một lần…

Nàng cũng không rõ mình và nam nhân này rốt cuộc có quan hệ kiểu gì, chỉ là, trước khi chết, nàng có khát vọng muốn nhìn thấy hắn vô cùng mãnh liệt, chỉ cần một lần thôi.

Đúng lúc nàng vận chuyển bí thuật định tự bạo, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nổ kỳ dị. Nero hơi nhíu lông mày, thấy một thân ảnh nhanh chóng lướt đến, thấy hai người bên dưới, lập tức hạ xuống.

Là hắn! Cặp mắt ngọc bích của Isabella run lên, thanh âm lại vô cùng lạnh nhạt, có vẻ đằng đằng sát khí: “Simon, hóa ra ngươi cũng phản bội trưởng công chúa! Muốn đục nước béo cò hả?

Trần Duệ vốn đoán rằng Isabella sẽ trốn về phía nơi ở của trị an quan, nhưng dấu tích từ bên đường cho thấy nàng bị người ta ngăn chặm phải chạy ra đông môn, cho nên mới đuổi tới. Cuối cùng cũng đã tìm được Isabella, không ngờ câu đầu tiên nàng nói lại là như thế này.

Nero nghi hoặc nhìn nam tử này một chút, chỉ cảm thấy hơi quen mặt: là nội ứng nào ở Ám Nguyệt nhỉ? Xem thái độ của Isabella, hẳn đúng là thế.

“Thật may, ta đang cần một tên chết cùng.” Lực lượng của Isabella lại bắt đầu tuôn trào, chầm chậm đứng lên, giống như muốn thiêu cháy sinh mệnh lực đến tận cùng vậy, nàng đã không còn cái gì tiếc nuối hoặc hối hận nữa.

Trần Duệ hiểu rõ ngay tâm ý của Isabella: kẻ địch rất mạnh, chạy mau! Ta yểm hộ ngươi.

Trong con mắt đã nhỏ máu của nữ tử này hiện lên sự nôn nóng, không tiếc thiêu đốt sinh mạng cho hắn chạy trốn, đằng sau sự lạnh lùng tràn đầy sát khí kia là một tình ý thật sâu đậm.

Đột nhiên Trần Duệ nghĩ đến trận chiến với Bạch Lạc lúc trước, một màn đó làm tâm thần hắn run lên, một nơi nào đó trong tâm linh đã bị xúc động, mặc dù đã phong bế chặt lại nhưng cũng lộ ra một khe hở dưới loại hỏa diễm trước mặt này.

Mặc dù loại xúc động này sẽ mang đến càng nhiều phiền toái, nhưng động cũng đã động rồi, làm sao mà ức chế được sự rung động trong lòng này chứ.

“Ngươi đi tiếp đón Sarandi đại nhân, nơi này giao cho ta.” Nero ngấp nghé sắc đẹp của Isabella đã lâu, hiện nay khó lắm mới có được cơ hội, tất nhiên không muốn có kẻ phá hỏng chuyện tốt của hắn.

Isabella thầm thở dài một hơi, nhưng Trần Duệ không động, chỉ là lắc lắc đầu với nàng: “Isa.”

Isabella chấn động, từ sau lần đó, nam nhân này đã không còn gọi nàng như vậy, mà loại cảm giác này rất tự nhiên, đây chính là xưng hô thân mật với nàng, chứ không phải loại lá mặt lá trái như lúc trước.

Trần Duệ nháy mắt xuất hiện trước mặt Isabella, một cánh tay đặt lên vai nàng, ngăn cản nàng thiêu đốt sinh mệnh lực: “Ta đã không còn là ta lúc trước, sẽ không để tình cảnh lúc trước tái diễn nữa. Tin ta đi, được không?”

Isabella khẽ run lên, nhìn vào ánh mắt kiên quyết của hắn, cảm thấy trong người có thêm một cái gì đó mà bình thường không có, ánh mắt của chính nàng cũng trở nên ôn nhu, gật gật đầu: “Vâng.”

Thanh âm phẫn nộ của Nero truyền đến: “Hóa ra ngươi… đúng rồi, ta nhớ ra rồi, ngươi là nhân loại Trần Duệ kia!

Trần Duệ đưa cho Isabella một bình dược tề trị liệu, quay phắt đầu lại, hai đạo ánh mắt chứa sát khí sắc như dao bắn về phía Nero.

Cho dù là Nero cũng có cảm giác đau nhói trong khoảnh khắc, nhìn thấy cảnh thân mật của Trần Duệ và Isabella, hắn rít gào: “Tên khốn nạn đáng chết! Chẳng qua chỉ là một ma hoàng nho nhỏ mà cũng ra vẻ! Hừ! Ta cũng mặc kệ mệnh lệnh của Hắc Diệu, trước tiên giết ngươi, sau đó lại tiền dâm hậu sát nữ nhân này!”

Vừa nói xong thì đã thấy trên người Trần Duệ phát ra quang mang cường liệt, cho dù là ban ngày như bây giờ cũng có thể cảm thấy như có vô số ánh sao lộng lẫy. Cùng với đó là sự bạo trướng của khí tức.

Cảm giác nguy cơ trong lòng Nero càng mạnh, cảm thấy khí tức này đã vượt qua đẳng cấp ma hoàng, lại còn không ngừng tăng lên. Cuối cùng hắn cũng không nhịn được mà hành động, nháy mắt đã đến trước quang mang kia, đấm một quyền tới, nhưng mà quyền này chẳng có chút tác dụng nào, ngược lại sự bành trướng của quang mang càng thêm mạnh mẽ.

Nero đấm liên tục mấy quyền cũng không hiệu quả, đột nhiên rùng mình, kéo dãn cự ly, chỉ thấy quang mang kia nháy mắt bạo phát, lộ ra kẻ địch mặc kín người áo giáp ở trung tâm.

Nero cảnh giác nhìn vào bộ khải giáp lấp lánh tinh quang này, cảm nhận được loại khí tức cao quý tao nhã, đột nhiên sắc mặt đại biến: “Tín ngưỡng khải giáp! Ngươi là… thánh sứ của Quang Minh thần điện?”

Trần Duệ nhíu mày, tín ngưỡng khải giáp? Thánh sứ của Quang Minh thần điện? Đúng rồi! Lúc ở núi Sekeruide, bán thần Satan từng nói tới khái niệm áo giáp tín ngưỡng, Tiffany có được tín ngưỡng khải của Satan, xem ra, sau lưng Quang Minh thần điện nhất định có một cường giả bán thần cấp!

“Không đúng! Loại khải giáp này còn cường đại hơn cả khải giáp trên người quang minh thánh sứ…” Nero lại càng kinh hãi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Kỳ tài nội chính danh chấn ma giới Trần Duệ, không ngờ lại là cường giả giống với quang minh thánh sứ, chẳng nhẽ đó là một quân cờ ngầm của thần điện?

“Là người muốn mạng ngươi!” Thời gian của ngự tinh biến có hạn, Trần Duệ cũng không muốn dong dài, thân ảnh chợt lóe đã hiện ra trước mặt Nero, bàn tay lóe ra đao mang nhàn nhạt, chém về phía Nero.

Nero cảm thấy lực lượng đối phương hơi lạ, không dám ngạnh tiếp, nghiêng người một cái, cỗ đao khí lăng không kia đã lưu lại một khe nứt dài hơn mười thước dưới mặt đất. Nero thấy lạnh lẽo, không dám khinh địch, tay trái xuất hiện một đôi xoa đoản mâu, vũ động làm bắn ra vô số luồng khí sắc bén, bức về phía Trần Duệ, tay phải là một lá chắn tròn, trên mặt có hoa văn của Griffin.

Trần Duệ chém liên tiếp mấy phá nguyên đao, không ngờ bị lá chắn tròn đỡ hết, ngay cả đao khí vô hình cũng không xuyên hoa được, ngược lại suýt nữa bị xoa đoản mâu làm bị thương. Trong lòng biết bộ vũ khí này không tầm thường, thần khí “bắc minh” đã hiện ra trong tay, tách xoa mâu ra, hóa làm một đạo tinh quang, hướng tới cổ họng Nero nhanh như chớp.

Tay phải Nero kịp thời giơ lên, lá chắn tròn ngăn một kiếm này lại, nhưng mà không ngờ mũi kiếm kia lại đâm thủng lá chắn, lúc thu hồi lại, trên lá chắn đã có thêm một lỗ thủng nhìn xuyên qua được. Nero cả kinh, lá chắn này là kiệt tác của đại sư chế khí ải nhân Dowa, lực phòng ngự kinh người, đã theo mình nhiều năm. Không ngờ kiếm của đối phương sắc bén như vậy, một kiếm đã xuyên thủng.

Hai người binh khí giao kích, vừa đánh vừa di chuyển, mặt đất không có tý sức phòng hộ nào bị ép đến rạn nứt vặn vẹo dưới áp lực khủng bố này, không ngờ Nero lại bị áp chế xuống hạ phong.

Thấy thế công của đối phương ngày càng sắc bén, Nero không cố nhiều như vậy được, dù bối cảnh của đối phương không tầm thường cũng không thể đưa cổ ra chịu chết, huống hồ nơi này là ma giới chứ không phải thế giới loài người. Cho dù là giết hắn thì Quang Minh thần điện cũng không biết!

Nghĩ tới đây, Nero cũng không câu nệ như vừa rồi nữa. Tên “Trần Duệ” này chắc chắn đã dùng bí thuật nào đó, mạnh mẽ đề thăng thực lực đến đẳng cấp ma đế, chắc chắn không phải là đối thủ của cường giả ma đế cấp chân chính như mình. Chỉ cần dùng toàn lực giết hắn, không những có thể có được Isabella, mà còn có được cả thanh bảo kiếm vô cùng sắc bén kia nữa!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #486