Chương 485: Nội Gián Và Nguy Cơ


Nháy mắt đã trôi qua ba ngày.

Thành Ám Nguyệt càng trở nên náo nhiệt, bởi vì sinh nhật của trưởng công chúa điện hạ sắp đến.

Mặc dù trưởng công chúa không hề tổ chức khánh điển, nhưng nhân dân lãnh địa lại tổ chức hoạt động chúc mừng kiểu tự phát. Trong cảm thụ của quân dân, Ám Nguyệt có sự trù phú và phát triển như hiện nay, tất nhiên là nhờ có các công thần như Trần Duệ, Guile, Tim, nhưng mấu chốt nhất vẫn là lãnh chủ Mejia.

Nếu như mấy năm nay không có Mejia khổ sở chống đỡ sự áp bách và khống chế của Hắc Diệu, Ám Nguyệt cũng không huy hoàng như hôm nay. May mà, sự kiên trì và nỗ lực của nàng cuối cùng cũng nhận được hồi báo, Ám Nguyệt đã từ lãnh địa suy bại nghèo khó trước kia trở thành lãnh địa phồn hoa nhất của Đọa Thiên Sứ, thậm chí là cả ma giới. Đây quả thực là kỳ tích, nhưng nó đã xảy ra.

Vui vẻ nhất chính là những thương gia kia, từng người đều treo cờ hiệu chúc mừng sinh nhật trưởng công chúa để làm ưu đãi thúc đẩy tiêu thụ, dân chúng tất nhiên tranh nhau mua, lúc này tất cả đều vui vẻ. Cả Ám Nguyệt giống như một ngày lễ chúc mừng vậy, gần như có thể so với sự náo nhiệt của thương mậu hội lúc trước.

Chẳng qua, Loubei vốn ưa thích náo nhiệt nhất tạm thời không nhìn được cảnh này, nàng đang “bế quan”. Lần trước trong lúc nghiên cứu kim nhân với Lola, nàng nhận được rất nhiều chỉ điểm, lực lượng ma pháp thủy hệ càng tinh thuần, lĩnh vực lực cũng có hiện tượng tăng tiến. Do thân phận “Charles” của Trần Duệ bại lộ trước mặt Isabella, cho nên cũng không cần giấu hắc sắc dược tề, tặng cho nàng một bộ dược tề hệ vĩnh hằng. Phỉ thủy long tiểu thư vui mừng đắc ý với bên ngoài, dưới sự cổ vũ của Pagliuca, quyết định bế quan lần nữa, xung kích cảnh giới ma đế trung đoạn.

Trần Duệ biết thừa vịt chết long sao lại cổ vũ Loubei bế quan như vậy, không phải vì theo đuổi “tự do” hay sao?

Trên thực tế, con hàng này sau khi biết Olivia tiểu thư với Trần Duệ chỉ có quan hệ bảo tiêu với cố chủ, hắn có biểu hiện tương đối ân cần với hắc long tiểu thư.

Đáng tiếc chính là, hắc long tiểu thư không chỉ không hiểu phong tình, lại còn ngay trước mặt phỉ thủy long tiểu thư hỏi mấy câu như kiểu: “Hẹn hò là cái gì, ăn được không”, “Ngươi có tiền không”.

Độc long đại gia lúc đó im lặng, mấu chốt nhất chính là vấn đề tài sản kia, hắn thật sự có bảo tàng, cũng có “khoản góp vốn”, còn có phần ở tinh khoáng thủy tinh sơn cốc, những thứ này đều ở trên người Trần Duệ. Độc long đại gia lúc trước có không ít trân phẩm bị nhân loại bán cho phỉ thúy long tiểu thư, hiện nay quyết định giấu riêng một kho báu, sao lại chịu lộ ra chứ, cho nên chỉ có thể chạy trốn trong ánh mắt của hắc long tiểu thư.

Làm Pagliuca im lặng chính là, sự kiện này làm cho phỉ thúy long tiểu thư cảnh giác, trước khi bế quan đã lột sạch người hắn, ngảy cả cái giường kim tinh kia cũng mang đi. Không thể không nói, trình độ mẫn cảm của nữ nhân cực kỳ kinh người.

Vì phòng ngừa tên gia hỏa nào đó trêu hoa ghẹo nguyệt, Loubei còn dùng một sát chiêu, đó chính là bỏ tiền thuê Olivia ngầm giám thị Pagliuca.

Đối với loại tặng tiền đến cửa này, tiểu thư tham tiền tất nhiên là không cự tuyệt, mỗi ngày ngầm theo gót độc long, chăm chú ghi chép nhất cử nhất động của hắn, cho dù là Pagliuca trốn mất, nàng cũng sẽ cắm chốt ở một số chỗ có thể xuất hiện, thậm chí có khi còn nhờ Lola giúp đỡ. Một đoạn thời gian sau, đã lục lọi cả Ám Nguyệt này lên, chỉ có độc long đại gia cả ngày thở vắn than dài, thế này thật sự là mua dây buộc mình mà.

Trần Duệ cũng không rảnh quản chuyện của Pagliuca, đoạn thời gian này hắn cả ngày bận rộn học chế khí và chuyện liên quan đến chế tạo kim nhân. Dây chuyền sản xuất chia làm mấy phần, ngưu đầu nhân cùng phía hội Áo Choàng cũng được Trần Duệ an bài tốt, bây giờ chỉ cần tìm gia tộc Terry nữa.

Gia tộc Terry là một trong những đại gia tộc chỉ đứng sau gia tộc Thelford, trước nay vẫn đứng về phía Mejia, hiện nay đã khống chế một nửa ngành chế tạo của Ám Nguyệt, dưới tay có rất nhiều thợ có tay nghề, chính là lực lượng trung kiên để chế tạo linh kiện kim nhân.

Gia tộc Terry tiếp nhận mệnh lệnh của trưởng công chúa Mejia, thập phần coi trọng với chuyện này, phái ra người phụ trách chủ yếu việc chế tạo Jason bàn bạc với Trần Duệ.

Jason là vương tộc Lucifer, lấy chính thê là trưởng nữ của tộc trưởng gia tộc Terry, coi như là một hình thức ở rể. Loại hôn nhân này rất thường thấy ở ma giới, là một loại hôn nhân chính trị làm cho quan hệ thêm sâu và khống chế, nếu như có thể sinh hạ vương tộc, có lẽ còn trở thành người thừa kế gia tộc nữa.

Bề ngoài Jason khoảng ba mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, mi tâm lộ ra khí chất tinh minh, lão luyện. Trần Duệ cũng đã gặp hắn mấy lần, nhưng mà bàn bạc thế này thì mới là lần đầu tiên.

Dưới sự dẫn dắt của Jason, Trần Duệ đi tới vùng núi ngoại thành Ám Nguyệt, là một nhà xưởng chuyên môn của gia tộc Terry.

“Trần Duệ đại nhân, xin hỏi hạng mục chế tạo lần này là gì?”

Trần Duệ khẽ cười: “Là một loại linh kiện đặc thù, trưởng công chúa có lệnh, việc này được liệt vào độ cơ mật cao, cho nên thứ lỗi ta không nói nhiều được, hơn nữa phải bắt buộc thợ bảo mật nghiêm khắc.

Jason gật đầu: “Đã hiểu rõ, trước tiên mời đại nhân đã gặp tổng giám của gia tộc Terry là Sarandi, phương diện kỹ thuật có yêu cầu hoặc vẫn đề gì thì cứ nói với hắn, Sarandi đã phục vụ gia tộc Terry một trăm năm mươi năm, tuyệt đối có thể tin.

“Tốt rồi.”

Jason lập tức cho những người khác lui xuống, một đại ác ma tiến vào gian phòng.

Đại ác ma này vóc người cao lớn, tướng mạo nghiên nghị, trên trán có một vết thương, Trần Duệ vừa nhìn một cái, tròng mắt co rút lại, một tia dị sắc thoáng lướt qua.

“Jason, đây là tổng giám Sarandi?”

Jason gật đầu: “Sarandi, vị này là đệ nhất danh thần Trần Duệ đại nhân mà ngươi vẫn ngưỡng mộ, từ bây giờ, ngươi phải nghe theo tất cả mệnh lệnh của người vô điều kiện.”

“Jason, ngươi đi trước đi, làm công tác bảo mật, làm cho người không phận sự rời hết khỏi nơi này. Sau đó đi quân đoàn Diễm Quang một chuyến, giao phong thư này cho quân đoàn trưởng Athena một cách nhanh nhất, thuận tiện nói cho nàng, tối nay ta sẽ về.” Trần Duệ lấy ra một phong thư, giao cho Jason.

Sarandi ngoài ý muốn ngăn cản Jason: “Đợi đã, đưa lá thư này cho ta xem một chút.”

Thân hình Jason ngừng lại, không ngờ không dám phản kháng, cung kính giao thư cho Sarandi, tròng mắt Trần Duệ híp lại, hai tay lặng lẽ đặt ra sau lưng.

Sarandi mở bức thư ra, bên trong chẳng có gì, chỉ là một tờ giấy trắng.

“Đây có phải một loại cảnh báo với nguy hiểm không?” Sarandi lộ ra nụ cười nhàn nhạt: “Trần Duệ các hạ hình như đã phát hiện ra sơ hở nào đó, thật làm cho người ta kinh ngạc, không hổ là trí giả hiếm có của ma giới. Đáng tiếc, cho dù phong thư này không có vấn đề, ta cũng không bỏ qua. Lần này ta tới Ám Nguyệt là do tình thế bắt buộc, không cho phép có sai lầm gì. Ta khuyên các hạ nên vứt bỏ vọng tưởng không thiết thực đi, trước mặt thực lực tuyệt đối, mọi trí tuệ hoặc âm mưu xảo diệu cũng chẳng có tác dụng gì.”

“Là sao?” Nguyên nhân Trần Duệ phát hiện sơ hở rất đơn giản, trực giác. Lúc Sarandi vừa tiến vào đã làm cho hắn cảm thấy nguy hiểm theo bản năng, mà phân tích chi nhãn đã giải thích rõ ràng nguyên nhân này.

Chủng tộc: ngạo mạn vương tộc (biến dị). Thực lực tổng hợp: C (S+).

Không ngờ là ma đế đỉnh phong của Lucifer vương tộc! Trừ Đọa Thiên Sứ đế đô, Trần Duệ không nghĩ ra được nơi nào phái ra được loại người thế này nữa. Liên tưởng đến tình báo của Isabella mấy ngày trước, trong lòng hắn lập tức hiểu rõ, ma đế đỉnh phong này tới vì hắn, mà còn nhanh hơn so với tưởng tượng.

Thích khách mấy lần trước còn là đại ma vương hoặc là ma hoàng, lần này không ngờ lại phái ra ma đế, xem ra “danh thần đệ nhất ma giới” này thật có mặt mũi.

Lá thư vừa rồi chỉ có hắn và Athena mới hiểu được là cảnh báo. Chỉ là ngoài dự tính của hắn, vương tộc Jason mà Mejia luôn coi trọng lại là một nội ứng!

“Trần Duệ các hạ lo lắng quá rồi, lần này tới Ám Nguyệt, ngoại trừ các hạ, chúng ta không hề định động đến Athena tiểu thư. George tướng quân nắm trọng binh, mà lại là tướng quân có uy tín nhất trong quân phương, cho dù là đế đô cũng phải kiêng sợ.

Chúng ta? Trần Duệ vừa động trong lòng: không chỉ có một mình Sarandi tới đây!

“Jason, trước khi ta bị giết chết, trả lời ta một vấn đề.” Trần Duệ lộ ra bộ dạng thấy chết không sờn: “Rốt cuộc là ngươi phản bội trưởng công chúa, hay là cả gia tộc Terry?”

“Phản bội không chỉ có một mình ta, nhưng còn chưa tới cả gia tộc, chẳng qua, không chỉ có gia tộc Terry mới có loại người như vậy.” Jason cười lạnh làm Trần Duệ thầm kinh hãi: “Ta là vương tộc, vốn có đủ tư cách kế thừa một lãnh địa, nhưng lại bị thái tử Cách Lâm năm đó áp chế, cuối cùng ở rể trong một gia tộc thế lực ít ỏi, thậm chí vì vấn đề huyết mạch, ngay cả quyền thừa kế gia tộc cũng không thể giành được, cho dù là tài năng của ta có phát huy đi nữa! Không chỉ như thế, Ám Nguyệt hiện tại từng bước cường đại, nhưng càng mạnh lên như thế thì lại càng gần với diệt vong, một khi vượt quá giới hạn của đế đô, ngươi cho rằng Ám Nguyệt có thể địch lại cả Đọa Thiên Sứ đế quốc hay sao?”

“Đế đô không thể đại biểu cho cả Đọa Thiên Sứ đế quốc, Lam Dong, một trong tứ đại lãnh địa đã rơi vào sự khống chế của Ám Nguyệt, lãnh địa Bạch Linh đã có hiệp định bí mật, chỉ còn lại một Xích U nguyên khí đại thương mà thôi.” Trần Duệ cố ý ném phân lên người lãnh địa Bạch Linh, nhằm mê hoặc Sarandi, quả nhiên, Sarandi lộ ra thần sắc nghi hoặc, không hề ngăn cản hắn nói tiếp.

“Huống hồ một việc chưa thử qua làm sao mà biết được? Tất cả khả năng đều xây dựng từ không có khả năng.” Trần Duệ lắc lắc đầu: “Ngươi xác định đã xem thấu tương lai đế quốc trước khi phản bội? Hiện tại chúng ta đang phát triển nhanh chóng, đế đô lại giãy dụa trong khốn cảnh, vừa so sánh đã biết ai mạnh ai yếu rồi. Không chỉ riêng kinh tế, cho dù là quân sự thì Ám Nguyệt cũng có tiềm lực vô hạn, đế đô có cường giả ma đế đỉnh phong, chúng ta cũng có! Mà lại, ngươi cho rằng những ma đế của đế đô là gậy sắt xếp quanh Hắc Diệu hay sao? Ngươi cho là Hắc Diệu có thể tùy ý điều động nguyên lão ma đế của những gia tộc nguyên lão kia hay sao? Chỉ riêng vị Sarandi các hạ này, có lẽ Hắc Diệc cũng phải phí một phen công sức mới mời được đến đây! Lại nói, cho dù Hắc Diệu đánh bại Ám Nguyệt, ngươi cho rằng mình sẽ giành được quyền lực và trọng dụng sao? Ngươi chỉ là một quân cờ tạm thời có giá trị mà thôi, lần này ngươi có thể phản bội Mejia, khó bảo đảm sau này không phản bội Hắc Diệu, ai mà nguyện ý nuôi một con chó lúc nào cũng nhăm nhe cắn lại chủ nhân mình chứ?”

Câu nói sau cùng làm Jason trắng bệch cả mặt, Sarandi mở miệng: “Không hổ là Trần Duệ các hạ, chỉ cần mấy câu nói đã làm cho kẻ phản bội này lung lay rồi. Mà thân tại Ám Nguyệt, không ngờ lại nắm được quan hệ lợi hại và thế cục của đế đô trong lòng bàn tay, thậm chí cả thực lực của ta cũng đoán được. Chẳng qua ngươi yên tâm, mục đích ta tới lần này không phải giết ngươi, mà là mời ngươi đến đế đô đảm nhiệm tài chính đại thần.”

Trần Duệ đã sớm đoán được mục đích của Sarandi là bắt hắn đi đế đô, nếu không cũng chẳng nói nhảm lâu như vậy.

Nhưng mà một câu nói của Sarandi làm sắc mặt Trần Duệ đột biết: “Trí tuệ của ngươi không bình thường, không uổng ta tự thân tới nơi này. Chỉ tiếc kéo dài thời gian cũng vô dụng, không cần chờ đợi Ám Ma nhanh truyền tin để cường giả của Ám Nguyệt tới cứu ngươi. Đế đô đã phát giác sự uy hiếp của tình báo Ám Nguyệt, mục đích chúng ta tới lần này ngoại từ mang ngươi đi, còn có thuận tay nhổ sạch cả gốc của Ám Ma làm người ta chán ghét kia nữa.

Tâm niệm Trần Duệ thay đổi nhanh như điện: Cứ điểm của Ám Ma cực kỳ bí ẩn, còn có các loại ma pháp trận, nhưng mà trước đó Jason đã nói một câu: “Không chỉ gia tộc Terry có loại người này.” Như vậy, nội bộ Ám Ma tất nhiên cũng có kẻ đi theo con đường của Jason.

Delia có nguy hiểm! Còn cả Isabella nữa.

Kỳ thực, một năm nay Ám Nguyệt đã thanh trừ không ít gia tộc đối lập hoặc là hướng về đế đô, cộng thêm lực lượng phát triển nhanh chóng, tầng lớp thống trị có thể nói ngưng tụ chưa từng có. Nhưng lại xuất hiện tình huống này, đó là sơ suất của hắn!

Lòng người quả nhiên là thứ khó dò nhất.

Trần Duệ cho dù đầu óc linh hoạt, cho dù có tri thức của một thế giới khác, cuối cùng thì tinh lực và trí lực cũng có hạn, không thể tinh thông mọi mặt, thậm chí cũng có sai lầm thế này.

Vừa lúc đó, sắc mặt Sarandi biến đổi, nhìn đến một người đột nhiên xuất hiện trong gian phòng.

Một nam tử tóc ngắn có làn da màu đồng, người này vừa xuất hiện, Sarandi liền cảm thấy cảnh giác theo bản năng. Thực lực của nam tử này không hề đơn giản, cho dù là ma đế đỉnh phong như hắn cũng có loại cảm giác tim đập nhanh.

Nhất định là cường giả ẩn nấp tại Ám Nguyệt, mà đằng cấp lại không phân cao thấp với hắn. Ám Nguyệt quả nhiên có cường giả ma đế đỉnh phong! Kẻ này tìm tới đây bằng cách nào? Chẳng lẽ vẫn một mực bảo hộ bên cạnh Trần Duệ.

Chẳng qua, nam tử này chẳng có tý khí độ phong phạm cường giả gì cả, cầm chai rượu nốc một ngụm, miệng đầy mùi rượu nói: “Mũi của cô nàng kia thính vãi, thật vất vả mới thoát khỏi truy tung, còn chưa ngồi vững đã bị kêu đến. Bổn đại gia muốn nhìn xem, là cái thứ không có mắt nào, lại dám quấy nhiễu thời khắc tự do của bổn đại gia!”

“Tự do cái đầu ngươi, Delia bên kia xảy ra chuyện rồi!” Trần Duệ không thừa hơi nói chuyện với tên này, bực tức: “Tên này giao cho ngươi, không bắt sống được thì dọn sạch đi!”

Bắt sống? Dọn sạch? Tròng mắt Sarandi lướt qua hàn quang, lực lượng ma đế đỉnh phong nhanh chóng ngưng tụ, đang định bắt Trần Duệ trước thì nam tử kia nháy mắt chắn phía trước, sự hung bạo khiếp người trong mắt làm cho lông măng của Sarandi dựng đứng lên, không thể không toàn lực chống đỡ.

Ngay lúc toàn bộ lực chú ý của Sarandi đặt trên người Pagliuca, sau lưng cường địch này mơ hồ chớp động quang mang, lúc nhìn lại đã không còn thấy nhân loại kia đâu!

Sarandi cả kinh, còn chưa kịp tìm chỗ của nhân loại, nam tử đối diễn đã thừa dịp hắn không chú ý, trong tích tắc động thủ. Trong khoảnh khắc, nắm tay hóa thành vài trăm bóng đen đánh về nơi yếu hại, nháy mắt đã bao bọc lấy thân thể hắn. Đây là một đợt mãnh công, tuy rằng Sarandi đã sớm ngưng tụ lực lượng phòng bị, nhưng vẫn bị ép tới không thở được, nhất thời rơi xuống hạ phong.

Vừa nãy Trần Duệ chắp tay sau lưng cũng đã bóp nát một miếng vảy rồng của Pagliuca, có thể làm độc long nhanh chóng chạy tới ở trong phạm vi nhất định, cho nên mới dùng kế hoãn binh kéo dài với Sarandi. Hắn không hề lơ là cảnh báo của Isabella mấy người trước, sớm đã lưu lại phòng bị thích hợp, bây giờ quả nhiên có tác dụng.

Trần Duệ vừa dùng tinh không chi môn rời khỏi gian phòng, bởi vì tinh điểm bố trí gần nơi này hơn cứ điểm Ám Ma rất nhiều, mặc dù có thể bị Sarandi nhìn thấy nhưng hắn không cố nhiều được như thế.

Phải chạy tới tổng bộ Ám Ma thật nhanh!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #485