Chương 468: Trở Lại Và Cây Kéo


Hai ngày trôi qua, rốt cuộc Trần Duệ nằm trên giường cũng mở mắt, người đầu tiên hắn nhìn thấy là Alice, trong cặp mắt to của tiểu la lỵ lóe ra lệ quang vui mừng, nhào tới: “Ca ca, rốt cuộc chàng cũng tỉnh!”

Hóa ra, đêm đó sau khi Trần Duệ dùng hết dư lực ngự tinh biến đưa bọn người Munroe đến chỗ Tim ở cứ điểm Walan thì sắp không duy trì được nữa, hắn tranh thủ thời gian phát động tinh không chi môn trở lại trấn Rye, nói với tiểu la lỵ một câu phải ngủ hai ngày gì đó, sau đó hôn mê đi.

Nhìn khuôn mặt tiều tụy của tiểu la lỵ, hẳn là hai ngày nay đều chăm sóc hắn, Trần Duệ không tránh cái ôm của nàng, sờ lên đầu nàng: “Yên tâm, ta không sao, gian phòng này là…”

“Là do Celine kia sắp xếp, bởi vì Hội chợ thực vật tổ chức nên lữ điếm đều đã chật ních rồi…”

Trần Duệ nhẹ gật đầu, đột nhiên bụng ọc một tiếng, Alice cười hì hì: “Chàng ngủ hai ngày không ăn gì, bụng cũng kháng nghị rồi, để ta đi lấy thứ gì đó cho chàng ăn.”

Không lâu sau, đồ ăn được mang tới, nhưng mà là tự tay Celine đưa lên, bị tiểu la lỵ giành lấy bát, bưng tới trước mặt Trần Duệ, hơn nữa… không ngờ lại mặc kệ đôi tay hắn đang giơ lên, đưa cái thìa đến.

Celine thấy hành động của Alice thì mỉm cười, một bộ dạng hào phóng không so đo, hai người cũng chỉ hơn nhau một hai tuổi, nhưng Alice non nớt hơn nàng nhiều lắm, quả thực là một đứa trẻ.

Celine càng trấn định thì tiểu la lỵ càng không phục, quay đầu lại nhìn chằm chằm nàng ta thị uy. Do loại tâm lý khó chịu này nên tần suất đút thìa lại tăng lên, thiếu chút nữa Trần Duệ nghẹn đến cổ họng rồi.

“Tốt rồi…” Rốt cuộc Trần Duệ cũng không chịu được tiểu la lỵ thiên mã lưu tinh này, nhận lấy canh tự mình ăn lấy.

Tiểu la lỵ mất đi vũ khí thị uy với kẻ địch thì bất mãn nhếch môi lên.

Trần Duệ thật vất vả mới dỗ được Alice đi ra, tròng mắt của Celine chuyển động, mở đạo cụ cách âm ra, sau đó mới tiến lên cúi người thi lễ, cung kính dâng lên một không gian giới chỉ: “Chủ nhân, hạt giống và tài liệu người cần đều ở trong này.”

Trần Duệ nhận lấy không gian giới chỉ, dùng ý niệm xem xét, quả nhiên là đẩy đủ, khẽ gật đầu.

“Hai ngày nay, vị muội muội tự xưng “hôn thê” của chủ nhân vẫn một mực chiếu cố người, cho dù ta phái thị nữ tới thì nàng cũng không chịu.”

Trần Duệ nghe chính miệng Celine nói tiểu la lỵ cả ngày chiếu cố hắn, trong lòng ấm áp, lại nghe thấy Celine dè dặt hỏi: “Xin hỏi chủ nhân, việc kia…”

“Việc của Munroe, ngươi không cần lo lắng đâu.”

“Đa tạ chủ nhân!” Trong mắt Celine xẹt qua sự vui mừng, thử hỏi một câu: “Chủ nhân có sắp xếp cho tất cả bọn họ không? Còn có, thân thể người còn bị thương không? Ta có thuốc trị thương độ tinh khiết cao của Engelhard Gillette đại sư…”

Còn chưa nói xong thì hai đạo ánh mắt sắc như dao đã bắn thẳng đến chỗ nàng. Cùng lúc đó, một cỗ uy áp đáng sợ truyền đến, Celine cảm thấy trời quay đất cuồng, cảm thấy thân mình như bị lửa địa ngục thiêu đốt, linh hồn có thể tùy lúc tan thành tro bụi. Nàng sợ đến hồn phi phách tán, vội vàng xin tha: “Chủ nhân tha mạng!”

Cảm giác đáng sợ dần biến mất, thanh âm lạnh lùng của Trần Duệ vang lên: “Những thứ không cần hỏi thì đừng hỏi, không có lần sau đâu, hiểu chưa?”

Celine mồ hôi đẫm áo, vội vàng khom người: “Celine hiểu rõ rồi.”

Dựa theo kế hoạch của Trần Duệ, gia tộc Custer sau này còn có tác dụng lớn, mà Celine này lại là người thừa kế, nhìn như trẻ tuổi nhưng tâm kế thâm sâu, cho dù có khế ước chủ bộc ước thúc nhưng nhất định phải giáo huấn một phen.

“Nghe qua cái tên Ierdira chưa?”

Celine ngẩn ra, đáp: “Ta đã từng ngẫu nhiên nghe thấy một lần, Ierdira là một trong những bí vệ thân cận của Katherine đại đế, thực lực sâu không lường được, nghe nói đã đạt đến ma đế cấp.”

“Ma đế trung đoạn.” Trần Duệ chỉnh sửa một câu.

Celine là người thông minh, lập tức phản ứng, lộ ra vẻ hoảng sợ: “Chẳng lẽ ngày đó chủ nhân đụng phải Ierdira…”

Trong trí nhớ của Celine, chủ nhân “Arthur” chỉ có thực lực đại ma vương, làm sao lại giữ được mạng trong tay ma đế trung đoạn Ierdira? Đúng rồi, cường giả bên người Munroe, cho dù cho dù là hộ vệ đại ma vương cũng sợ hãi, chủ nhân cũng giải quyết hết, hay là thực lực của chủ nhân…

“Ierdira thật sự là đối thủ đáng sợ, nhưng mà hoàng kim khôi lỗi của hắn trúng một đòn của ta, bị tổn thương không nhỏ, phỏng chừng cần một thời gian mới có thể phục hồi.”

Những lời này làm Celine càng kinh hãi: đối kháng với Ierdira, còn đả thương chiến tranh khôi lỗi hoàng kim cao cấp nhất của Aspen Maude vương tộc!

Thần sắc của Celine có thêm một loại cung kính từ nội tâm, nếu như trước đây bị bức làm người hầu cho một đại ma vương thì còn không phục, nhưng bây giờ chủ nhân ma đế cấp đã đủ để nàng thật sự thần phục rồi.

Dù sao khế ước chủ tớ đã không đổi được, chủ nhân này thực lực càng mạnh thì lợi ích cho bản thân và gia tộc Custer trong tương lai lại càng lớn.

Trần Duệ cảm nhận được biến hóa trong lòng Celine, hắn biết hiệu quả mình cần đã đạt được, lúc này lại lấy ra một thứ: “Đây là một trái ác ma quả, ban cho ngươi đó. Ngươi có thể dùng đấu giá, hoặc là tự mình xử trí cũng được.”

Ác ma quả! Celine lại chấn kinh, đây chính là ước mơ tha thiết của mọi ma tộc không phải vương tộc! Thậm chí còn dẫn tới lãnh chủ chiến, Ám Nguyệt đấu giá ba quả không chỉ một lần, kết quả bán bằng giá trên trời, không thể ngờ là chủ nhân lại tùy ý ban cho nàng!

Mục tiêu của Celine cũng không phải lực lượng, mà là buôn bán, Katherine đại đế từng đồng ý, chỉ cần hoàn thành việc thu thập ma lưu quả là sẽ giao phách mại hành mới mở ở đế đô cho gia tộc Custer đảm nhiệm.

Có trái ác ma quả này, có thể mở một đấu giá hội oanh động ma giới giống như ở Ám Nguyệt vậy. Đến lúc đó, dù là địa vị hay ích lợi thì gia tộc Custer cũng sẽ nhận được một phần lớn.

Celine run rẩy nhận lấy ác ma quả, cần thận cất vào không gian giới chỉ, tâm phục khẩu phục khom người nói: “Đa tạ chủ nhân.”

Đây chính là hiệu quả Trần Duệ cần, đánh một gậy thì phải cho một củ cà rốt, phương pháp tuy rằng cũ nhưng cũng vô cùng hiệu quả.

Celine nào biết, ác ma quả mặc dù là bảo bối ở bên ngoài, nhưng ở trong ngôi sao Hoa Viên của Trần Duệ, số lượng có thể tính bằng kí.

“Trong khoảng thời gian này, ta tạm thời ẩn thân trong Ám Nguyệt, ngươi tận lực thu thập những nguyên liệu chế khí này, đến lúc đó chuyển giao cho ta thông qua liên hiệp thương hội của gia tộc Custer. Còn nữa, nếu phát hiện loại mảnh ghép bản đồ đó thì nhất định phải giữ lại…” Trần Duệ dặn riêng một phen, sau đó bảo nàng rời đi. Giờ đây Celine không tiếp tục chơi trò tâm kế đưa ra thỉnh cầu phục thị linh tinh nữa, cung kính cáo lui.

“Tốt rồi, vào đi Alice.” Trần Duệ đã sớm biết tiểu la lỵ nghe lén ngoài cửa, chẳng qua Celine đã sớm chuẩn bị, mở đạo cụ cách âm cho nên tiểu la lỵ cũng chỉ phí công.

“Hừ! Rốt cuộc hai người nói cái gì?” Tiểu la lỵ có vẻ hoài nghi.

“Ta trưng cầu ý kiến của Celine tiểu thư thôi, xem trấn Rye có chỗ nào cho ta mang theo muội muội chơi vài ngày thật vui không.”

“Là hôn thê!” Tiểu la lỵ nghiêm trang sửa lại một câu, trải qua việc so đọ với Celine, bây giờ nàng nói ra từ này thật hợp tình hợp lý và thuận lý thành chương, giống như thân phận này là chắc chắn rồi. Nhưng mà nghe nói có thể đi chơi vài ngày, vẻ vui mừng trong mắt tiểu la lỵ thế nào cũng không che giấu được.

Trần Duệ đành phải giả ngu, làm như không nghe thấy, lại bỏ thêm một câu: “Nhưng trước tiên, ta nhất định phải ngủ một giấc thật ngon, bằng không thì chẳng còn khí lực đâu mà đi chơi cả.”

“Ừ!”

Hai ngày tiếp sau đó, tiểu la lỵ cả ngày đều quấn lấy Trần Duệ đi chỗ này chỗ khác. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, Trần Duệ nhận được tin khẩn cấp từ Ám Ma, Bạch Linh lãnh chủ Sicari sắp tới chơi, Mejia muốn Trần Duệ và Alice trở về Ám Nguyệt trước.

Bạch Linh lãnh địa là một trong tứ đại lãnh địa, lãnh chủ Sicari là Lucifer vương tộc, từng là một trong những người ngưỡng mộ Mejia, ít nhất mặt ngoài là thế. Trên thực tế, tên Sicari này giỏi nhất là chơi trò hai mặt, cùng lúc lấy thân phận cá nhân thân cận với Mejia, mặt khác lại ủng hộ quyết định của đế đô, lấy lòng nhiếp chính vương Hắc Diệu. Lúc này tới đây là nhân danh chúc mừng Mejia, cũng là lần chủ động tới chơi đầu tiên từ khi Mejia nhận chức lãnh chủ mấy năm trước.

Khỏi cần nói, chắc chắn có liên quan tới việc phát triển nhanh chóng của Ám Nguyệt gần đây.

Tiểu la lỵ là tiểu công chúa, Trần Duệ là tài chính quan, lễ tiết coi như bỏ qua, điều quan trọng hơn, đó là Mejia cần triệu hồi Trần Duệ để thương lượng những công việc liên quan lến Sicari.

Tiểu la lỵ không ngờ “tuần trăng mật” của mình (tự nhận) lại vì Sicari mà bị gián đoạn, hận đến nghiến răng nghiến lợi, trong lòng đã mắng tên Bạch Linh lãnh chủ kia cả trăm ngàn lần. Cuối cùng cũng bất đắc dĩ phải theo Trần Duệ trở về thành Ám Nguyệt.

Lần trở về Ám Nguyệt này, ngoài trừ Trần Duệ thì còn có con rối Rocky nữa.

Mấy ngày nay, Rocky cải trang đi tới trấn Rye, Munroe, Feini và Feynman cũng không biết chuyện của Rocky. Chỉ là họ từ miệng Tim biết được Guile đã bị thương mang đến cứ điểm, vô cùng cảm kích “Guile”. Họ nghe đề nghị của Tim, bí mật dưỡng thương ở cứ điểm Walan.

Từ miệng Rocky, Trần Duệ biết được một tình báo quan trọng của Bạch Lạc.

Lần trước Đọa Thiên Sứ đế đô bị “Charles” tính kế, Bạch Lạc mặc dù may mắn chạy trốn khỏi tay Hắc Diệu, nhưng bản thân bị trọng thương, nửa người dưới hóa thành hư ảo. Sau này tìm được một vị chế khí đại sư thần bí, tiêu phí vô số tâm huyết và nguyên liệu, cải tạo đặc biệt cho thân thể của Bạch Lạc, biến thành một “bán khí nhân”.(nửa người nửa máy)

Một nửa là người, một nửa là đạo cụ, hoặc gọi là vũ khí. Nghe Rocky nói, bởi vì một vài nguyên nhân không muốn người khác biết, sau khi Bạch Lạc tu bổ thân thể, thực lực không lùi mà còn tiến tới, đã sắp vượt qua ma hoàng đỉnh phong tiến tới ma đế cấp.

Vì thủ đoạn của nữ hoàng Katherine, quân đoàn Liệt Nhận trong tay Bạch Lạc bị rung chuyển không nhỏ, nhất là “linh quan” phụ trách công tác tư tưởng này làm cho quân tâm mà Bạch Lạc nắm giữ giảm mạnh, đồng thời mạng lưới quan hệ trong Âm Ảnh đế quốc bị suy yếu một bậc, kỳ thật đây chính là mưu đồ của Trần Duệ và Katherine lúc trước.

Sở dĩ Bạch Lạc đem thê tử và nhạc phụ tới cứ điểm Jergal cũng có ý làm cho Katherine lâm vào thế muốn ném chuột nhưng lại sợ vỡ bình. Dù sao nhạc phụ Foluncy của Bạch Lạc là thúc thúc ruột của Katherine, có công đầu dẹp phản loạn trong đế đố, lại từng là nhân vật số một trong quân đội, có uy vọng cực cao trong quân. Có Foluncy ở đó, Katherine sẽ không trực tiếp động đến Bạch Lạc.

Tình thế hiện nay chính là, Bạch Lạc không ngừng bị Katherine làm suy yếu, nhưng Katherine trong thời gian ngắn không có cách nào xuất một đòn trí mạng. Theo lý giải của Rocky, Bạch Lạc chắc chắn sẽ không ngồi chờ chết, bên ngoài ra vẻ ẩn nhẫn và nhượng bộ, chắc chắn sẽ âm thâm chuẩn bị hành động lớn nào đó.

Đây cũng chỉ là suy đoán của Rocky mà thôi, cụ thể là hành động gì thì cho dù là kẻ trung thành với Bạch Lạc cũng không biết được. Ngoại trừ bản thân, Bạch Lạc sẽ không tin ai cả, càng không lộ ra tình báo mấu chốt nào.

Cứ điểm Jergal là cứ điểm kiên cố nhất ma giới, lực lượng phòng bị cực kỳ cường đại, trước mắt Bạch Lạc co đầu rút cổ ở cứ điểm Jergal, tuy rằng an toàn của Delia và Lomond không cần lo lắng nhưng Trần Duệ tạm thời cũng không có biện pháp nào tốt cả.

Nhưng mà, hiện giờ Katherine đã đối phó Bạch Lạc, trước tiên cứ kệ nàng bẻ từng cái nanh vuốt của Bạch Lạc đã, đến lúc đó tiếp tục chọn thời cơ thích hợp tới cứ điểm Jergal ám sát cũng không muộn.

Thân phận khôi lỗi của Rocky đã bị Ierdira biết được, có thể làm một quân cờ hữu dụng trong tương lai, trước mắt không nên trở về cứ điểm Jergal. Vì thế thay đổi hình dạng, đi theo Trần Duệ trở về, ít nhất, thực lực ma hoàng đỉnh phong cũng có thể phát huy một ít tác dụng.

Trở về thành Ám Nguyệt, Mejia đang quan sát Athena tổ chức trận đấu luyện tập võ nghệ của quân đoàn Diễm quang, Trần Duệ đuổi tiểu la lỵ đang không tình nguyện về hoàng cung, an bài Rocky ở lữ quán Ám Nguyệt, còn mình thì quay về nơi ở nghỉ ngơi.

Tại nơi ở không có một bóng người, ngay cả Pagliuca và Loubei cũng không có, có thể đã đi xem trận đấu luyện tập. Nhưng mà ngay cả tiểu hắc mã cũng không thấy làm cho Trần Duệ cảm thấy kỳ quái, bỗng dưng lại sinh ra một cảm giác quen thuộc, mặt đất đột nhiên sập xuống một cái hố to, thân ảnh của Trần Duệ trong nháy mắt hiện ra bên miệng hố, nếu vừa rồi hắn không phản ứng mau thì đã rơi xuống rồi.

Lúc này, một vũng nước nhỏ nhanh chóng bốc hơi thành sương trắng bao phủ hắn lại. Sương trắng tràn ngập tỏa ra hàn khí đáng sợ, còn trên cả lĩnh vực của Rocky, nó đi qua chỗ nào thì chỗ đó bị đông lại thành băng.

Thân ảnh của Trần Duệ lại thuấn di tránh thoát sương trắng, nhưng hắn còn chưa đứng vững gót chân thì băng, tuyết, lôi điện, lưỡi dao sắc bén cùng đủ loại cơ quan bắt đầu phát động toàn bộ. Trần Duệ né trái tránh phải hết khả năng, thật vất vả mới né được thì cỏ xanh dưới chân chớp mắt đã cao hơn mười mét, giống như là những cánh tay có sinh mệnh, cuốn chặt lấy người hắn, cả người biến thành một chữ “đại” treo lên không trung, không thể động đậy.

“Tha mạng a, Lola!” Trần Duệ không nghĩ ngợi gì buột miệng nói ra, tại nơi này, có thể biến hoàn cảnh đơn giản thành cơ quan mạnh như vậy, hơn nữa còn dùng thượng cổ phù ngữ mà ngay hắn cũng chưa hiểu rõ hết, ngoại trừ Lola thì chẳng tìm được người thứ hai nữa.

Lần trở lại trước, Lola vẫn luôn đóng cửa thí nghiệm, đến tận lúc hắn đưa Alice đi nàng vẫn chưa thí nghiệm xong. Bây giờ hẳn đã “xuất quan” rồi, lại nói tiếp, cũng rất lâu hắn không gặp tiên nữ long tiểu thư, trong lòng vô cùng mong nhớ.

Lúc này, cỏ xanh phía trước khoác lên một tầng sương trắng, nhanh chóng kết thành băng có hình dạng cái kéo, không ngừng mở ra đóng vào, chuyển động về giữa hai chân hắn, dường như cần “cắt” rụng cái gì vậy.

Trần Duệ dựng đứng hết cả lông tóc, nếu cái gì đó bị “cắt” thật, chi dù có sống sót thì cũng lưu lại tâm lý bóng ma không thể triệt tiêu.

“Lola, đừng nghịch nữa…”

“Lách cách lách cách…”

“Lola, ta có chuyện rất quan trọng muốn nói với nàng!”

“Lách cách lách cách lách cách…”

“Lola thân ái, ta có lễ vật trân quý nhất muốn tặng nàng!”

“Cây kéo” chợt ngừng lại, một bóng người dần hiện ra rõ ràng, tóc tím váy dài, thân hình thon thả động lòng người, trên khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ đeo một đôi kính mắt, đúng là khoa học gia tiểu thư.

Chẳng qua, rất rõ ràng, trên mặt khoa học gia tiểu thư đã lộ ra ba chữ “không cao hứng” rồi.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #468