Chương 466: Âm Mưu Của Bạch Lạc


Tên áo choàng vừa nói xong thì bốn người trong phòng đều cả kinh.

“Munroe thiếu tướng quân, còn nhớ lần so kiếm ở quân đoàn Diễm Quang chứ, ngươi bại trong tay quân đoàn trưởng Athena, cho nên ngươi chọn đi Diễm Quang mà không phải Xích Huyết chúng ta.”

Lần so kiếm nọ là tiến hành nội bộ, chỉ có mấy đầu não mới biết, Munroe đánh giá tên áo choàng một phen rồi gật đầu.

Trần Duệ lại nhìn Feini một cái: “Feini tiểu thư, phụ thân ngươi Rummenigge đại sư vẫn khỏe chứ? Lần trước ta đã cứu ông từ Thủy Tinh sơn cốc ra.”

Việc này lại càng ít người biết, Feini cả kinh, lập tức hành một lễ: “Xem ra thật sự là Guile đại nhân, đều nhờ người cứu phụ thân, đáng tiếc ta chỉ có thể cảm tạ thế này thôi.”

Munroe và Feini đã chứng thực, ít nhất người trước mặt không phải là truy binh Âm Ảnh. Feynman thả lỏng phòng bị: “Ngươi là người đã làm Xích U lãnh chủ Trác Thiết khuất phục, giết đặc sứ đế đô Andrews, cường giả mới nổi Guile?”

Trần Duệ gật đầu:

“Đại nhân qua khen, thực lực của ta còn chưa tới ma hoàng trung đoạn, trận ấy chỉ ăn may thôi.”

Đôi mắt của Calder lộ ra dị sắc: “Sao ngươi lại ở chỗ này?”

Trần Duệ nhìn Feini: “Ta phụng mệnh của Mejia điện hạ tới tiếp đón hai vị Munroe thiếu tướng quân và Feini tiểu thư. Ám Nguyệt sẽ che chở hai người.”

“Lệnh của Mejia điện hạ” tất nhiên là giả, chẳng qua với quan hệ của Trần Duệ và Mejia trước mắt, loại tiền trảm hậu tấu này không thành vấn đề, huống hồ điều này có lợi cho Ám Nguyệt.

Munroe cả kinh: “Mejia điện hạ sao lại biết ta ở đây?”

“Không nên xem thường năng lực của Ám Nguyệt.” Trần Duệ nhàn nhạt nói: “Quý quốc không cần một minh hữu vô năng đâu.”

Trần Duệ đã thăng Ám Nguyệt thành minh hữu của Âm Ảnh đế quốc, Calder phản đối đầu tiên: “Nếu như thế, vị Mejia điện hạ kia nhất định sẽ dâng thiếu tướng quân và Feini tiểu thư lên cho nữ hoàng bệ hạ để làm lễ vật kết minh!”

“Munroe thiếu tướng quân trước mắt đã bị Âm Ảnh đế quốc truy nã, nếu Mejia điện hạ là lãnh chủ của Âm Ảnh đế quốc, vậy thì chỉ có thể như Cafu tướng quân, vì nước diệt thân truy bắt các vị. Nhưng mà, Mejia điện hạ là một đại lãnh chủ của Đọa Thiên Sứ đế quốc, cũng là người khống chế vương thất Lucifer tương lai, không thể bị quý quốc chỉ huy. Munroe các hạ bây giờ là cố vấn cấp cao của quân đoàn Diễm Quang, chỉ huy quân đoàn ma pháp sư. Mejia điện hạ dù nhận được tin tức thiếu tướng quân bị lùng bắt vẫn không thay đổi điều này.”

Lời của Trần Duệ tất nhiên là nửa thật nửa giả, lại bỏ thêm một câu: “Càng huống hồ, ngoại từ phương diện hợp tác của lãnh địa, Mejia điện hạ còn có giao tình sâu nặng với Cafu tướng quân, phụ thân của ngươi chỉ có một con trai như vậy.”

Munroe chấn động, nắm chặt tay Feini, Feynman trầm tư không nói, Calder vẫn không chịu tin: “Đây chỉ là hoa ngôn xảo ngữ, đừng hòng lừa gạt thiếu tướng quân, ngươi bảo đảm an toàn của chúng ta bằng cách nào?”

“Ta tới nơi này chính là thành ý lớn nhất.” Trần Duệ hừ lạnh nói: “Nếu như không thực sự coi trọng và tôn kính thiếu tướng quân, tới nơi này sẽ không phải ta mà là những cường giả ma đế cấp đi truy lùng.”

Lời này không phải giật gân, đấu giá hội Ám Nguyệt lúc trước, hai cường giả ma đế cấp nháy mắt đã bị bắt giết trước mặt mọi người, Ám Nguyệt tuyệt đối có thực lực làm được chuyện này.

Trần Duệ nói thêm: “Mejia điện hạ nói là giữ lời, thành ý không thể nghi ngờ, chẳng qua trước mắt là thời khắc mấu chốt của hợp tác giữa lãnh địa Ám Nguyệt và Âm Ảnh đế quốc, việc này không được lộ ra, thiếu tướng quân cũng không thể đến quân đoàn Diễm Quang của Ám Nguyệt ngay được. Các vị nên đi theo ta tới cứ điểm Walan của quân đoàn Nguyệt Ảnh tại Tây Lang sơn ẩn náu, đợi khi lắng xuống rồi nói sau.”

Lời này vừa ra thì ngay cả Feynman cũng gật đầu, nếu như Mejia muốn lấy lòng minh hữu, trực tiếp phái cường giả ma đế tới thì bốn người chỉ có thể khoanh tay chịu trói, không cần vất vả như thế này.

Muunroe vốn không biết về đâu, vừa nghe Ám Nguyệt nguyện ý che chở trong lúc nguy nan thì lập tức lộ ra sự cảm kích: “Như vậy làm phiền Guile đại nhân! Nếu trưởng công chúa điện hạ đã không vứt bỏ ta trong thời khắc nguy nan này, vậy thì ta sẽ lập thệ sẽ chính thức gia nhập Ám Nguyệt, tận sức đến giọt máu cuối cùng vì trưởng công chúa!”

“Yên tâm.” Trần Duệ gật đầu: “Ta là bạn cũ của quân đoàn trưởng Tim tại cứ điểm Walan, ta sẽ bảo hắn chiếu cố ngươi, trước an tâm tĩnh dưỡng rồi nói.”

Trần Duệ thu lưu Munroe đã suy xét kỹ vài phương diện, không chỉ là quân đoàn ma pháp sư cần hắn làm quan chỉ huy, mà dụng ý chân chính Katherine lợi dụng Feini là muốn đối phó Bạch Lạc. Cái đinh Bạch Lạc này sớm muộn cũng nhổ, đến lúc đó chuyện của Munroe khẳng định sẽ phai nhạt thậm chí là “sửa án sai”, lúc đó cho dù con trai duy nhất có trở về lãnh địa Huyết Kinh Hoa hay không, Cafu đều sẽ chống đỡ và ám trợ thêm cho Ám Nguyệt.

Tiềm lực của Munroe cũng bất phàm, thêm quan hệ với phụ thân Rummenigge của Feini, chỉ thuận tay tương trợ đã đem lại kết quả lớn như vậy, thực rất đáng.

Ngoại trừ những lợi ích này, trong lòng Trần Duệ còn có ý thành toàn cho đôi nam nữ này.

Calder nhìn thấy Munroe và Feynman đều tán đồng thì không phản đối nữa, Feini cũng thấy nhẹ nhõm. Trần Duệ từ trong miệng bốn người biết được, ngày đó Munroe “cướp” Feini đi không hiểu sao lại bị lộ tin tức, bị vị Rocky của quân đoàn Liệt Nhận kia đuổi giết. Nếu như không phải Cafu an bài ba thuộc hạ mạnh nhất âm thầm bảo hộ Munroe thì hắn đã chết trong tay Rocky rồi.

Thực lực của Rocky rất mạnh mẽ, đã đạt tới ma hoàng đỉnh phong, là kẻ có chiến lực mạnh nhất trong tay Bạch Lạc, ba hộ vệ liên thủ cũng không địch lại, ma hoàng trung đoạn Torres bị giết, Feynman cũng ma hoàng trung đoạn bị thương nặng, còn lại ma hoàng sơ đoạn Calder thương nhẹ, cuối cùng mới liều chết bảo hộ Munroe và Feini thoát hiểm.

Bàn đến lúc trời bắt đầu tối đen, Trần Duệ tìm đến Celine, trước tiên cần sắp xếp Alice cho tốt, lần này hắn chỉ mang bốn người kia tới cứ điểm Ngõa Lam mà thôi, mang Alice theo không tiện, hơn nữa không thể để lộ thân phận công chúa của tiểu la lỵ. Sắp xếp bốn người xong hắn còn chạy từ Ngõa Lam về trấn Rye, nhận lấy những hạt giống kia rồi mới mang tiểu la lỵ về thành Ám Nguyệt.

Màn đêm buông xuống, tiếng gió rít gào mang theo cái lạnh thấu xương, ánh trăng màu tím kéo năm cái bóng người ra rất dài.

Mấy bóng người này chính là Trần Duệ và bọn Munroe, bọn họ vừa thuận lợi đi qua cửa khẩu biên phòng, tiến vào cảnh nội Đọa Thiên Sứ đế quốc. Tuy rằng đường lớn trước mắt là tới chỗ buôn bán đông đúc nhưng đêm khuya thế này thì không còn ai cả, có vẻ tĩnh mịch quá.

Vừa lúc đó, Trần Duệ ở sau cùng đội ngũ đột nhiên dừng lại, kéo Munroe và Feini, Calder và Feynman phía trước cũng cảnh giác, trước mặt đã xuất hiện một bóng người cản đường.

Vóc người của hắn khôi ngô, tướng mạo hung ác, mặc áo giáp nửa người bằng kim loại màu đen, áo choàng sau lưng bay phần phật trong gió.

Feynman chấn động, hỏa diễm toàn thân phụp một cái bùng lên, Calder bên này đã rút trường kiếm ra, căm hận nói: “Rocky!”

Chủng tộc: đố kỵ vương tộc (biến dị)

Thực lực tổng hợp: A+

Thể chất A+. Lực lượng: A-. Tinh thần A-. Tốc độ A.

Phân tích: thuộc tính thủy.

Hóa ra tên này là Rocky, không ngờ thời khắc này hắn lại xuất hiện ở đây cản đường mọi người!

Feynman cắn răng nói: “Guile, Calder, các ngươi bảo hộ thiếu tướng quân và tiểu thư đi trước, ta ở lại cản hắn!”

Vừa dứt lời thì dị biến phát sinh, thân hình Feynman run lên, ngực phải xuất hiện một mũi kiếm mang máu, may mà phản ứng theo bản năng giúp hắn tránh được chỗ yếu hại, không thương đến tim, nhưng một đòn này đã làm phổi thương nặng.

Feynman rống giận, liều mạng vung mạnh về phía sau, mũi kiếm trên ngực và người cầm kiếm tan biến trong nháy mắt làm cho một đòn phẫn nộ này của hắn rơi vào khoảng không. Thương thế của hắn lại càng nặng, đứng không vững nửa quỳ trên mặt đất, máu tươi không ngừng tràn ra từ ngực, lại còn mang theo từng tia tử sắc, đây không phải là do ánh trăng mà là độc tố!

Thân ảnh của Calder hiện ra trước người Rocky, trên mặt hiện ra nụ cười kỳ dị, thanh kiếm trong tay nhỏ máu - là máu của “đồng đội”.

“Calder!” Feynman nghiến răng nghiến lợi hét lên, cuối cùng hắn cũng hiểu, vì sao lộ tuyến chạy trốn lúc trước bị Rocky biết được, làm Torres chết oan, mà hiện nay Rocky lại “kịp thời” chắn đường bọn họ.

Biến cố này quá nhanh, Trần Duệ cũng không kịp cứu viện, hóa ra Calder là gian tế, chẳng trách lúc trước phản đối Munroe ở lại Ám Nguyệt.

“Calder!” Việc tới bây giờ, Munroe sao còn không hiểu rõ, nghiến răng nghiến lợi đỡ Feynman dậy: “Đồ vô sỉ vong ân phụ nghĩa! Uống cho phụ thân ta cứu mạng ngươi, còn đối xử với ngươi như tâm phúc.”

“Tâm phúc chẳng qua chỉ là hộ vệ chẳng có tiền đồ, khác hẳn với đi theo Bạch Lạc tướng quân.” Calder cười lạnh: “Cho nên, ta đã sớm là người của Bạch Lạc tướng quân rồi.”

“Cho dù chết ta cũng không cho ngươi mang Feini đi!” Trong tay Munroe xuất hiện một thanh trọng kiếm, bảo vệ trước người Feini.

“Từ đầu ta đã không định cho các ngươi sống, kể cả Feini.” Rocky mở miệng, trong mắt lộ ra sự tàn nhẫn khát máu: “Đáng thương cho đồ côn trùng nhà ngươi, còn không hiểu sao, nghênh đón Feini vốn là một cái bẫy, là một chiêu diệu thủ hóa giải đại đế. Calder cố ý hết sức xui ngươi mang nữ nhân này đi trốn, không chỉ ông già ngươi Cafu tướng quân bị liên lụy, mà chỉ cần thi thể các ngươi xuất hiện ở Ám Nguyệt, vậy thì hợp tác của Ám Nguyệt với Huyết Kinh Hoa, thậm chí cả Âm Ảnh đế quốc cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng…”

Trần Duệ hơi nhíu lông mày, xem ra tất cả là tính toán của Bạch Lạc, lại còn định thuận thế hắt nước bẩn lên người Ám Nguyệt.

Rocky nhìn Feini đang sợ hãi, trong ánh mắt có sự dâm tà: “Tuy rằng ta không hứng thú với nữ nhân này nhưng ta không ngại chà đạp nàng xong mới giết đâu.”

Munroe giận dữ, Feini sợ đến run cầm cập, trong tay nắm chặt một đạo cụ, lúc nào cũng có thể tự sát, cho dù là chết cũng không để kẻ địch làm nhục.

Feynman bị thương rất nặng, lại bị độc tố xâm nhập, biết lúc này nói cái gì cũng uổng công, chỉ tích toàn lực chuẩn bị làm một kích sau cùng.

“Chờ một chút.” Trần Duệ mở miệng: “Hình như các ngươi quên gì đó?”

“Hả?” Khí tức trên người Rocky rất phát ra, loại áp bách cường đại này làm cao giai ác ma như Munroe gần như không thở nổi: “Ngươi lại định cường điệu sự tồn tại của mình? Chẳng qua là đồ rác rưởi ma hoàng sơ đoạn mà thôi, sẽ nhanh chóng hóa thành tro bụi. Nếu như không phải ngươi, ta cũng sẽ không động thủ ở nơi này.”

Một khi đám người Trần Duệ về đến cứ điểm hoặc là thành Ám Nguyệt, rất có thể được cường giả ma đế cấp bảo hộ, cho dù Rocky cũng không dám làm liều.

“Là sao?” Trần Duệ vẫn tỉnh bơ, cũng không có dao động lực lượng gì.

“Ra vẻ nguy hiểm cũng vô dụng, ta đã nhìn thấu thực lực của ngươi, chẳng qua là ma hoàng sơ đoạn có chút chiến lực mà thôi.” Calder cười khẩy nói: “Rocky tướng quân không phải loại an nhàn sung sướng như Trác Thiết so sánh được, người là ma hoàng mạnh nhất trong quân đoàn Liệt Nhận, thân kinh bách chiến, cho dù là hai ma hoàng đỉnh phong liên thủ cũng không phải đối thủ của người! Có lẽ không cần Rocky tướng quân động thủ, chỉ cần ta đã có thể biến ngươi thành một cái xác.”

“Ma hoàng mạnh nhất? Vậy Bạch Lạc đã vượt qua đẳng cấp ma hoàng? Ta thấy rất lạ, sau thương thế lần trước hắn lại vẫn sống được, thậm chí còn đột phá sao? Có lẽ có nguyên nhân đặc biệt…” Trần Duệ nhàn nhạt nói: “Dù thế nào thì tình báo ngươi tiết lộ cũng có giá trị tham khảo nhất định.”

Thương thế lần trước? Rocky và Calder nhìn nhau một cái, trong lòng kinh hãi, quát hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Trần Duệ không trả lời, đột nhiên phất tay, Munroe và Feini chỉ thấy một cỗ đại lực ập tới, lập tức hôn mê. Hắn nháy mắt hiện ra trước mặt Feynman. Feynman còn tưởng Trần Duệ là gian tế, đang định liều mạng nhưng lại đang trúng độc, năng lực phản ứng giảm mạnh, bị đánh ngất ngay.

Hành động này đúng là ngoài ý liệu của hai kẻ địch, Calder hừ lạnh: “Rốt cuộc ngươi định làm gì, cho dù như thế cũng đừng có hòng sống sót!”

“Chỉ là có chút đồ không muốn họ thấy mà thôi, nhưng các ngươi thì ngoại lệ, bởi vì… người chết thì không tiết lộ bí mật.”

“Nói khoác không biết ngượng!” Calder vọt tới hướng Trần Duệ, nhưng vào lúc này, ánh sáng chói lọi trong tầm mắt hắn, trên người tên áo choàng kia lấp lánh quang mang vô cùng lộng lẫy, chi dù là minh nguyệt màu tím trên trời cũng phải u ám dưới loại lộng lẫy này.

Thân hình Calder đang xông đến bị đẩy ngược lại, thân thể không chịu khống chế bay ngược ra, thảm hại ngã xuống đất.

Quang mang dần thu lại, một bóng người toàn thân mặc giáp hiện ra trước mắt Calder và Rocky, giáp trụ này có vẻ cổ kính, có một ít quang mang nhu hòa di chuyển, phảng phất như là sao chổi vậy.

Rocky cảm nhận được loại khí tức cường đại này, lộ vẻ cảnh giác, lực lượng trong người điên cuồng ngưng tụ.

Calder mới bò lên liền cảm thấy hoa mắt, người mặc giáp trụ kia đã hiện ra trước mặt, ngay sau đó yếu hầu hơi ngẹt lại, đã bị đối phương bóp lấy. Bằng thực lực ma hoàng sơ đoạn của mình lại không hề có lực phản kháng.

Quanh người Calder toát ra rất nhiều hỏa vân, không gian chung quanh dường như đều sa vào thế giới thiêu đốt, hiển nhiên hắn đang thi triển ra lực lĩnh vực trong lúc sống chết này.

Nhưng mà cũng không có tác dụng.

Hỏa vân dường như chịu phải ảnh hưởng của loại lực lượng vùi dập nào đó, đột nhiên trở nên vô cùng yếu ớt. Ngay sau đó, bàn tay được giáp trụ bao bọc kia phát lực, Calder nghe thấy thanh âm bị vặn gãy của cổ mình. Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng đáng sợ tràn vào trong thân, không chỉ là thân thể mà ý chí cũng bị đánh vỡ trong nháy mắt, hoàn toàn mất đi ý thức.

Trần Duệ buông tay, Calder giống như bùn nhão ngã xuống đất, trong hạ chi vực thi triển bằng ngự tinh biến, linh hồn tên tiểu nhân bán đứng ân nhân và huynh đệ kia đã bị tru diệt hoàn toàn.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #466