Chương 426: Định Kế


Rummenigge đại sư đang bố trí ma pháp trận thì đột nhiên có một thợ mỏ hấp dẫn lực chú ý của hắn, tên thợ mỏ này không hề khắc họa hoa văn ma pháp theo dặn dò của hắn mà lại vạch ra một loại phù hiệu kỳ dị khác một cách cực kỳ thuần thục. Không ngờ với nhãn lực của Rummenigge đại sư lại nhất thời không có cách nào giải thích ý nghĩa trong đó, nhưng khẳng định có một loại tác dụng, đó chính là cách âm.

Rummenigge trong lòng biết có điều dị thường, thản nhiên đi tới, giả bộ như đang chỉ huy tên thợ mỏ này, trí tuệ của thủy tinh nhân xung quanh có hạn, chỉ giám thị tình huống đại sảnh theo mệnh lệnh, không hề phát hiện điều dị thường gì cả.

“Đại sư, người có thể nói rồi, những thủy tinh nhân kia tạm thời không nghe được, nhưng bộ dáng bên ngoài thì vẫn phải giả bộ.” Tên thợ mỏ tất nhiên là Trần Duệ cải trang, miệng thì nói nhưng hắn vẫn tiếp tục ngồi xổm làm ra tư thế khắc họa ma văn.

Trong mắt Rummenigge lướt qua thần sắc kinh hỉ: “Ngươi là…”

Trần Duệ tất nhiên không làm lộ thân phận “Arthur” kia: “Ta nhận sự ủy thác của Cafu tướng quân, đặc biệt tới cứu các người, đầu tiên ta nhất định phải hiểu rõ tình hình cụ thể ở nơi này.”

Rummenigge mừng rỡ, nhưng hắn cũng là sống lâu thành tinh, biết lúc này càng cần phải bình tĩnh, vẻ ngoài vẫn chỉ là chỉ chỉ trỏ trỏ, trong miệng đáp: “Lúc ta điều tra sự cố ở quáng khu này thì phát hiện dấu vết của ma pháp trận ẩn giấu. Sau đó lúc thâm nhập điều tra và thử giải trừ thì bị một cường giả đáng sợ bắt đến nơi này, bị ép hoàn thành công tác chủ trì ma pháp trận thay hắn.”

“Cường giả này có bộ dáng như thế nào? Ma pháp trận ở nơi này đến cùng có tác dụng gì?” Trần Duệ mơ hồ đoán được vài phần, nhưng vì xác định tin tức thì vẫn phải hỏi thêm một câu.

“Cường giả kia thân hình nhỏ gầy, tóc có màu trắng, nhưng thực lực sâu không lường được, thực lực ma vương cấp của ta ở trước mặt hắn không hề có khả năng đề kháng gì hết, chỉ riêng ánh mắt đã có thể áp bách làm ta không cách nào động đậy. Hắn trước mắt đang trong giai đoạn tu hành đặc thù, ngươi nhất định phải cẩn thận, nếu như bị phát hiện thì coi như xong.” Rummenigge cũng là nhắc nhở “người mình” đến tận nơi cứu người, nếu như không nắm chắc thì phải nhanh chóng quay về báo cáo cho Cafu.

Thật ra Rummenigge hiểu rất rõ, tuy rằng cường giả kia nói khi công việc hoàn thành sẽ cho hắn đi, nhưng đến lúc đó kết cục của hắn chỉ có thể có một, đó chính là bị diệt khẩu! Hiện nay người được phái tới này chính là hy vọng thoát thân duy nhất của hắn, cho nên nhất định phải thận trọng.

Chỉ là Rummenigge cũng không biết, cho dù là Cafu tự thân tới đây vẫn không làm gì được như cũ, vị cường giả kia chính là long tộc cường đại có thực lực ma đế đỉnh phong.

Trần Duệ vừa nghe đặc điểm bên ngoài của cường giả kia, trong lòng càng thêm khẳng định, quả nhiên là thủy tinh long Jacob! Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, không ngờ Jacob sau khi thất bại lại làm ra một chiêu hồi mã thương thế này.

“Ma pháp trận ở nơi này đều vô cùng thâm ảo, cho dù là ta cũng không hiểu rõ lắm, ví dụ ma pháp trận được thủy tinh nhân nghiêm mật trông giữ bên kia là thông ra một hang động, dường như là lợi dụng lực lượng tinh hoa nhất của tinh quáng trong lòng đất để thực hiện loại tu hành hoặc khôi phục nào đó. Mỗi ngày cường giả kia đều phải tu hành một đoạn thời gian, mà trước mắt chúng ta chính là một ma pháp trận vận chuyển không gian một chiều được phát triển, dùng để ùn ùn vận chuyển không ngừng những tinh quáng có độ tinh thuần cao kia vào một nơi xa xôi nào đó.”

Nghe được lời nói của Rummenigge, Trần Duệ cuối cùng cũng chứng thực suy đoán trong lòng, quả nhiên thủy tinh long Jacob lợi dụng lực lượng đặc thù của những tài nguyên tinh quáng để khôi phục thương thế lần trước bị Katherine gây ra. Còn về cái không gian một chiều kia, rất rõ ràng là long tộc tham lam vừa chữa thương vừa thừa cơ vơ vét của cải theo tập quán.

Do sự uy hiếp của Katherine, thế lực Huyết Yên đã vứt bỏ Thủy Tinh sơn cốc, thủy tinh long chữa thương thế này chắc là hành vi cá nhân, thế thì địa điểm truyền tinh quáng đến hẳn là trong kho của riêng Jacob, hoặc nên gọi đó là bảo tàng.

Jacob đã từng giết cuồng thú Rafael và mẫu thân Laiya của Cơ Á, lần này nếu như đã gặp thì nhất định không thể bỏ qua cho kẻ thù này.

Trần Duệ hiểu rõ trước mắt hắn không phải là đối thủ của Jacob, cho dù phá hoại ma pháp trận khôi phục kia cũng không thể cho Jacob một kích trí mạng thật sự được, ngược lại lại đánh rắn động cỏ. Tuy rằng hắn không phải là đối thủ của thủy tinh long, nhưng có một vị “lão bằng hữu” của thủy tinh long chắc là có đủ lực lượng để đánh bại, thậm chí tiêu diệt Jacob.

Trước mắt Jacob cũng sắp kết thúc trị liệu, mà Pagliuca không có cách nào chạy tới trong thời gian ngắn như vậy, cho nên tạm thời phải nhẫn nại.

Trần Duệ nhanh chóng xoay chuyển tâm tư một vòng, đã có chủ ý: “Đại sư, người có thể nhẫn nại một thời gian ngắn nữa hay không, ngắn thì một hai ngày, dài thì thêm mấy ngày. Trước hết ta sẽ rời khỏi nơi này, đi về báo cáo cấp trên, đến lúc đó nhất định cứu ngươi ra khỏi đây bình an.”

Đây chính là điều Rummenigge hy vọng, thực lực cưởng giả kia cao thâm khó lường, ít nhất cũng phải thành công truyền tin tức ra ngoài, dù sao thì loại công việc này của hắn cũng còn cần thời gian khá dài mới có thể hoàn thành, tạm thời không có nguy hiểm về sinh mạng.

Thừa dịp thủy tinh long còn chưa tỉnh lại từ trong ma pháp trận, Trần Duệ kết thúc cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Rummenigge, thay đổi diện mạo mấy lần rồi thuận lợi rời khỏi “địa bàn” của Jacob.

Về đến ngã rẽ gặp phải thủy tinh nhân lúc trước, Trần Duệ lại cảm nhận được khí tức thượng cổ phù ngữ nhỏ yếu một lần nữa, không khỏi thấy nghi hoặc. Vừa nãy ở quáng khu bí mật hoặc trong đại sảnh không hề cảm nhận được loại khí tức này, hiển nhiên là không liên quan đến thủy tinh long, đến cùng là lực lượng thượng cổ phù ngữ phát ra từ nguồn gốc nào đây?

Trong lòng Trần Duệ vừa động, không trở về mặt đất ngay mà lại bước về phương hướng kia, càng về phía trước thì địa hình lại càng phức tạp, hơn nữa không có ánh đèn gì, mơ hồ có thể phát hiện đây là một thông đạo to lớn. Trần Duệ đã có thể khẳng định những thứ này không phải của thủy tinh long, quáng khu bí mật của thủy tinh long là mượn dùng thông đạo vốn có từ trước.

Quả nhiên loại khí tức thượng cổ phù ngữ mông lung này bắt đầu rõ nét hơn một chút, loại khí tức này dường như càng thêm xa xưa, còn vượt xa cả những minh văn mà Lola thí nghiệm. Không ngờ bằng tri thức trước mắt của hắn mà không có cách nào phân biệt được đẳng cấp và thuộc tính.

Chẳng lẽ bên dưới quáng mạch tinh quáng to lớn này còn ẩn chứa bảo vật thượng cổ gì đó? Hoặc là như Lola đã từng nói, đó là một trong bảy phần của thứ kia, giống như thứ trong ngân tráp? Trong lòng Trần Duệ hơi rung động, nhưng bảo vật chưa biết rất có thể mang theo nguy hiểm hoặc việc ngoài ý muốn nào đó, trước mắt nên giải quyết sự tình của thủy tinh long rồi lại nói sau.

Trần Duệ đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tỉnh táo nghĩ lại rồi đè nén sự xung động và hiếu kỳ vừa ngo ngoe trong lòng xuống, hắn không đi xuống tiếp nữa, đi ngược lại theo đường cũ, vượt qua cơ quan cảm ứng long ngữ minh văn, một đường đi về hướng mặt đất.

Hắn cũng không cần tiếp tục tốn bốn, năm ngày thời gian cưỡi song túc phi long để trở về thành Huyết Kinh Hoa nữa, tinh không chi môn hiện nay đã có thể bố trí hai tinh điểm, trước đó để đề phòng điều chẳng may, hắn đã bố trí tinh điểm tại thành Huyết Kinh Hoa, bây giờ chỉ cần bố trí thêm một cái ở Thủy Tinh sơn cốc là có thể thực hiện “song thông” giữa hai địa điểm, có khả năng qua lại hai địa điểm trong chớp mắt.

Đương nhiên, do vấn đề tinh điểm đạt giới hạn, hai cái bố trí tại Ám Nguyệt và Xích U đã bị xóa bỏ. Lý do bố trí tinh điểm tại Xích U có liên quan đến sự mất tích của biến hình trùng, cùng là nội tình chân chính của việc Trác Thiết “đại phát thần uy” đánh ngã Kanita.

Sở dĩ phải về Thủy Tinh sơn cốc bố trí mà không phải lòng đất là do đặc tính tự động biến hóa của long ngữ minh văn, làm thế để phòng ngừa kinh động thủy tinh long hoặc việc ngoài ý muốn khác. Mà hắn trở về thành Huyết Kinh Hoa là để thông báo cho Pagliuca, tuy rằng Pagliuca không thể trực tiếp đến nơi này thông qua tinh không chi môn nhưng lấy tốc độ phi hành của long tộc thì còn nhanh hơn song túc phi long nhiều, có thể hai ba ngày là sẽ tới.

Trước khi độc long đến, Trần Duệ cũng không ngây ngốc chờ đợi tại Thủy Tinh sơn cốc, hắn còn có sự tình vô cùng quan trọng phải hoàn thành.

Trong chớp mắt, năm ngày đã trôi qua. Đối với long tộc có sinh mệnh dài lâu mà nói, năm ngày này chẳng qua chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Nhưng mà, tâm tình của thủy tinh long Jacob trong khoảng thời gian này không thể nào tốt được, cảm giác ngay cả thời gian cũng chậm lại.

Thời gian thương càng thêm thương này quả nhiên trôi qua rất không vừa lòng, thể chất của thủy tinh long đặc thù, không có cách nào sử dụng dược thủy, chỉ có thể dựa vào phục hoạt chi tuyền, lực lượng tinh quáng và thạch bản thượng cổ phù ngữ để chậm rãi khôi phục. Hai ngàn năm trước bị đánh trọng thương thật vất vả mới sắp khỏi hẳn thì lại bị người ta hung hăng chơi xỏ một lần, phục hoạt chi tuyền mất dấu, thạch bản thượng cổ phù ngữ bị trộm, ngay cả Thủy Tinh sơn cốc mình vất vả xây dựng hai ngàn năm qua cũng bị bức phải vứt bỏ. Xui xẻo nhất chính là, lần đó còn gặp phải nữ nhân mạnh nhất ma giới, không ngờ lấy ba địch một còn bị đánh cho chạy trối chết, thương thế trên người càng thêm nghiêm trọng.

Là một long tộc, thủy tinh long tính tình cổ quái xưa nay luôn cao ngạo bất cận nhân tình, quan hệ với người khác ở Huyết Yên luôn luôn không tốt, lần đó lại mất đi địa bàn căn cơ của chính mình, Jacob lại không muốn học theo Azgalor, làm bạn với những tên gia hỏa nhìn không hợp mắt kia, thế là lại len lén quay trở về. Thứ nhất là để lợi dụng lực của tinh quáng chữa trị thân thể, thứ hai là điên cuồng vơ vét tinh quáng, lợi dụng ma pháp trận vận chuyển để mang những tài phú này truyền vào trong địa điểm cất giấu bảo tàng của chính mình.

Cho dù sự việc bại lộ phải rời đi, số lượng lớn tinh quáng thu thập được kia cũng có thể giúp hắn tiếp tục chữa trị thương thế ở chỗ khác. Đáng tiếc chính là, sau khi mất đi thạch bản thượng cổ phù ngữ và phục hoạt chi tuyền, tốc độ khôi phục thương thế của hắn chậm đi rất nhiều, cũng không biết phải mất bao nhiêu lâu mới có thể khỏi hẳn.

Thủy tinh long đang hấp thụ lực lượng tinh quáng chữa thương giữa long ngữ minh văn, đột nhiên có thủy tinh nhân đến báo cáo: đại sảnh truyền tinh quáng hình như xảy ra vấn đề.

Jacob nhíu mày, chẳng nhẽ tên Rummenigge kia giở trò? Con kiến hôi này động đến long ngữ minh văn rồi bị hắn bắt lại, thấy tên kia là một chế khí đại sư nên tạm thời lưu lại một cái mạng, bắt ép hắn chủ trì và mở rộng ma pháp trận vận chuyển, như vậy có thể tiết kiệm không ít sức lực cho mình.

Đương nhiên, tương lai chỉ cần tinh quáng vận chuyển đầy đủ, thủy tinh long cũng sẽ không cho Rummenigge tiếp tục sống rời đi.

Jacob rời khỏi hang động chữa trị, đi tới đại sảnh vận chuyển tinh quáng, lập tức nhìn thấy cái cổng không gian vốn hấp thu tinh quáng không biết vì sao không tiếp tục “cắn nuốt”, đã thế còn bắt đầu nôn tinh khoáng ra ngoài.

Trí tuệ của thủy tinh khôi lỗi có hạn, không biết phải làm thế nào nên đều trơ trơ đứng ở đó. Jacob cả kinh, vội vàng tiến lên, nhìn một cái đã phát hiện ma pháp trận xung quanh không bình thường. Những ma pháp trận này thâm ảo mà huyền diệu, dường như mang bóng dáng của long ngữ minh văn, mà đẳng cấp lại rất cao, cho dù là tinh thông như Jacob cũng không so bì được.

Jacob lập tức biến sắc mặt, mặc dù không hiểu ý nghĩa chân chính của những minh văn hoặc ma pháp trận này nhưng hắn cũng có thể đoán ra, ma pháp trận vốn vận chuyển một chiều này đã bị đổi thành hai chiều! Trong đại sảnh bây giờ chính là trạng thái đảo ngược, nếu cứ đà này thì không chỉ những tinh quáng kia, cho dù là bảo tàng hắn khổ cực tích lũy cũng sẽ bị bật ra toàn bộ!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #426