Chương 414: Thâm Độc! Liên Hoàn Kế Trong Kế ...


Đại quân đi thật nhanh, sau ba ngày đã tới trấn Lô Bình.

Trấn Lô Bình là một trong những trấn lớn nhất của Lam Dong lãnh địa, tương đương với một thành thị trung bình ở thế giới khác của Trần Duệ, ở bên ngoài trấn, quân của Ám Nguyệt gặp phải quân đội phong tỏa, tất cả khoảng hơn ba ngàn người.

Những quân đội này lúc trước phụng mệnh của lãnh chủ Chandler, phong tỏa sự kiện quỷ dị xuất hiện tại trấn Lô Bình, còn bố trí ma pháp trận, lúc đó hẳn là do Mousse thao túng hạ mệnh lệnh.

Hiện nay, quân đội đã tiếp nhận mệnh lệnh mới nhất của Chandler, phối hợp với quân Ám Nguyệt điều tra bí mật của trấn Lô Bình.

Thống lĩnh quân đội tên là Agras, là một đại ác ma có thực lực ma vương sơ đoạn, hắn tương đối căng thẳng khi đối mặt với đại quân Ám Nguyệt và Athena đang phát ra khí tức áp đảo.

Trần Duệ hỏi: “Trấn Lô Bình rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Agras vội vàng nói: “Là như thế này, dân cư của trấn Lô Bình đột nhiên chẳng hiểu tại sao phát sinh đủ loại ẩu đả và xung đột đổ máu, sau đó không lâu, nghe nói trong trấn xuất hiện một cái động to lớn sâu không thấy đáy, bên trong không ngừng phát ra hắc khí kỳ quái. Những người bị hắc khí bao bọc thì cơ thể sẽ nhanh chóng khô héo, cuối cùng chỉ còn lại một nắm xương trắng. Có người thử lấp động hoặc là đi xuống thăm dò, nhưng mà ngay cả vị cường giả ma hoàng Sauter ẩn cư trong trấn cũng không hề trở lại sau khi thăm dò. Hắc khí từ cái động kia mỗi ngày đều cướp đi sinh mạng của một phần dân cư, rất nhiều người vì thế mà chạy trốn ra khỏi trấn, nhưng mà lãnh chủ đại nhân công bố những người này dính độc tố lây nhiễm không cách nào chữa khỏi, nếu như chạy ra ngoài thì sẽ tán phát ra những lãnh địa khác, cho nên lệnh cho chúng ta phong tỏa cửa khẩu bốn phía, nhiêm cấm người nào ra vào. Trước đây còn có một ít dân cư liều mạng trốn ra hoặc là cầu trợ chúng ta, nhưng mà chúng ta bị mệnh lệnh của lãnh chủ đại nhân ép buộc, phải cự tuyệt yêu cầu của những người này. Về sau thì không còn nhìn thấy ai trốn ra nữa…”

Động không đáy phát ra hắc khí nuốt người? Chuyện này có liên quan gì đến âm mưu của Huyết Yên không? Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Ta nhận được tin tức của lãnh chủ Chandler, Sumen tướng quân có phải đi tới đây hay không?”

“Đúng vậy.” Agras gật đầu: “Sumen tướng quân đến nơi này từ năm ngày trước, mang theo khoảng một ngàn người, khăng khăng muốn đi vào trấn Lô Bình, ta khuyên giải không được, cuối cùng còn có thêm mấy trăm binh sĩ tiến vào cùng tướng quân.”

Trần Duệ trầm ngầm, xem ra uy vọng của Sumen tướng quân này tương đối cao, cho dù mang tiếng “phản loạn”, hơn nữa trấn Lô Bình rõ ràng là hiểm địa mà vẫn có không ít người nguyện ý theo hắn.

“Nhưng mà… tướng quân đến hiện tại còn chưa trở về, ta đã phái mấy binh sĩ đi dò thám tin tức, nhưng cũng là đi không trở lại.”

Trần Duệ nhíu lông mày, suy tư một lát rồi nói với Athena: “Cái trấn này thật sự có vấn đề, tình huống bên trong không rõ, mà lại rất có thể ẩn chứa nguy cơ to lớn. Ta đề nghị quân đội không nên vọng động, trước hết phải nghe ngóng cho rõ ràng, sau đó mới quyết định bước tiếp theo.”

Athena mở miệng nói: “Không sai, để ta mang người đi dò thám trước.”

“Không được!” Trần Duệ lắc lắc đầu: “Nàng là quân đoàn trưởng, cũng là trung tâm và linh hồn của cả quân đội, không thể dễ dàng dấn thân như vậy, mà cũng có thể nơi này sẽ phát sinh tình huống đột xuất, cần phải có người chủ trì đại cục. Chúng ta ở lại, để cho… Guile đại nhân đi đi.”

Độc long mặc áo choàng cũng nhìn Athena một cái, nàng lập tức hiểu rõ ý của Trần Duệ, câu nói này đặc biệt nhấn mạnh tên “Guile”, chính là bản thân Trần Duệ, độc long tất nhiên cũng không nhàn rỗi, mà sẽ âm thầm đi theo, một sáng một tối, triệt để tìm ra bí mật bên trong.

Còn về Athena ở ngoài trấn thì tương đối an toàn, chính nàng cũng có thực lực đại ma vương, lại còn có tinh anh của Diễm Quang, hẳn là không có vấn đề gì lớn.

Athena biết thực lực của Trần Duệ hơn xa nàng, mà lúc này không thể lằng nhằng, không nói nhiều nữa, chỉ tặng cho hắn một ánh mắt dặn dò: cẩn thận.

Không lâu sau, “Guile” đã rời khỏi quân doanh của Diễm Quang, mà “tài chính quan nhân loại” cũng bởi vì “thân thể không khỏe” mà vào nghỉ ngơi trong trướng của Athena.

Trần Duệ vượt qua cổng trấn, từng bước đi vào bên trong, do không biết phía trước có nguy hiểm gì nên tốc độ của hắn cũng không nhanh lắm, Pagliuca thì vô thanh vô tức đi xa xa phía sau. Cự ly thế này thì cho dù phân tích chi nhãn cũng không có cách nào phát hiện, nhưng Trận Duệ có thể thông qua “tinh thần liên tiếp” để cảm nhận được sự tồn tại của tên đồng bọn này.

Phạm vi của thôn trấn rất lớn, nhưng đi mãi cũng chẳng nhìn thấy một người sống, thậm chí là vật sống nào, chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy mấy đống xương trắng lổm ngổm dưới đất, khắp nơi đều có một loại cảm giác chết chóc trầm trầm, nếu không biết thì còn tưởng đây là trấn Nham Khẩu để Saipulaier chế tạo vong linh.

Chẳng nhẽ giống như trấn Nham Khẩu lần trước, là vong linh ma pháp sư giở trò sao? Nhưng những bộ xương khô này đều bị vứt bỏ dưới đất, không hề giống như thủ đoạn của vong linh pháp sư, mà giống như là loại quái thú đáng sợ nào đó chuyên cắn nuốt sinh mạng.

Trần Duệ nhíu mày, dưới chân vẫn đi tiếp, càng đi thì lại càng thấy nhiều thi thể, loại tư thế gì cũng có, xung quanh có sương trắng mờ ảo lượn lờ, làm cho người ta có cảm giác rợn tóc gáy.

Trần Duệ tiến vào trong vài căn nhà nhìn một chút, phát hiện trong phòng cũng có không ít thi thể, xem ra “thứ” đáng sợ này không bỏ qua sinh mạng ở bất cứ ngóc ngách nào.

Có phải Huyết Yên chế tạo ra quái vật nào đó hay không? Trần Duệ nghĩ đến thí nghiệm đáng sợ ở bí ma chi cốc tại Thủy Tinh sơn cốc thì lông mày càng nhăn chặt lại.

Nguyên tố ở nơi này bị quấy nhiễu cực kỳ nghiêm trọng, loại đạo cụ như bản đồ ma pháp và ma nhãn la bàn không thể sử dụng, Trần Duệ chỉ có thể dựa vào tấm bản đồ chép tay đơn giản do Agras cung cấp, cẩn thận tiến thẳng về phía trước.

Điều kỳ lạ là lúc Sumen xông vào mấy ngày trước, ước chừng mang vào khoảng một ngàn năm trăm người, còn có một phần là kỵ binh, nhưng trên đường không hề nhìn thấy thi thể nào tương xứng, bọn họ đi đến nơi nào rồi?

Trần Duệ đi vài vòng, vượt qua một nhánh sông, dần dần tiếp cận khu vực trung ương trấn Lô Bình, cũng là chỗ của cái động thần bí kia.

Trần Duệ từ rất xa đã nhìn thấy vài chục cái cọc nhọn kỳ dị ở bên trong làn sương, đến khi tới gần hơn thì phát hiện, không ngờ những kiến trúc giống như cốt tháp này lại được đúc hoàn toàn từ xương trắng!

Không chỉ như thế, mặt đất còn có một đồ án kỳ dị màu đỏ sậm, hẳn là vẻ bằng máu tươi, rất nhiều nơi còn điểm xuyết bằng đầu lâu, hiện vẻ vô cùng quỷ dị.

Trong lòng Trần Duệ hơi rung động, số sinh mạng của thôn trấn lớn nhất Lam Dong này cũng tương đương với một tòa thành thị cỡ trung, chẳng lẽ đều…

Càng đáng hận chính là, dưới sự khống chế của Mousse, quân đội lại còn được xuất động để phong tỏa đường ra phía ngoài, tàn nhẫn chôn vùi đường sống sau cùng của dân chúng vô tội.

Tuy rằng Trần Duệ không phải là thánh nhân cao tăng từ bi hỉ xả gì nhưng trong lòng hắn vẫn dâng lên một sự tức giận cường liệt khi chứng kiến cảnh thiên nộ nhân oán này, Huyết Yên! Đồ đáng chết!

Ngay lúc Trần Duệ bước vào phạm vi của những đồ án kia, những đường màu đỏ sậm đột nhiên phát ra quang mang nhàn nhạt, từng luồng khói đen toát ra từ cốt tháp, muốn bao bọc Trần Duệ lại.

Trần Duệ muốn thử thuộc tính của khói đen, không tránh né hay là thi triển kỹ năng phòng hộ, mặc cho khói đen bao bọc quanh thân thể, quả nhiên siêu cấp hệ thống truyền đến nhắc nhở độc tố bị chuyển hóa. Rất lâu sau, một cỗ lực kéo truyền đến, Trần Duệ triệt tiêu lực lượng quanh người, giống như một người chết mặc cho cô lực lượng này chi phối, chỉ phát hiện thần lay ý động, bị “kéo” đến một nơi khác.

Đây là một mảnh đất trống, chung quanh bị vây bởi vài tòa cốt tháp, bốn phía lởn vởn những đám khói màu đen, không nhìn rõ sự vật nơi xa, số liệu chuyển hóa độc tố trong siêu cấp hệ thống vẫn biến hóa nãy giờ, hiển nhiên là một hoàn cảnh đầy độc tính.

Trần Duệ ngoài ý muốn nhìn thấy một đám người, nói cho chuẩn thì là một đám người mê man bất tỉnh, không phải là khô lâu hay thi thể.

Từ trang phục mà xem, đây chắc là binh sĩ quân đội, số lượng ước chừng khoảng hơn một ngàn người, còn có hơn trăm con ngựa, những người này rất có thể là quân đội mà Sumen tướng quân dẫn vào. Từ hiệu quả này thì độc khí bên trong khói đen không phải là trí mạng, hiệu quả chủ yếu là hôn mê mà thôi.

Tại sao thi thể trên đường đều bị cắn nuốt sạch máu thịt, mà những binh sĩ này và mình lại được đối đãi khác biệt đây? Trần Duệ nghĩ đến lời nói của Agras kia: “Hắc khí của cái động kia ‘mỗi ngày’ đều cướp đi sinh mạng của một phần dân cư”.

Không sai, hẳn là như thế, sinh mạng mà cái động này cần có tính giai đoạn, tức là cần phải một đoạn thời gian mới cắn nuốt sinh mạng, cho nên những binh sĩ này, và cả Trần Duệ trước mắt đều chỉ là “dự trữ”.

Trần Duệ cũng không muốn đợi quái vật gì đó viếng thăm, huống hồ nơi này còn có gần hai ngàn tính mạng (tính cả chiến mã), lúc này hắn lấy ra một bình thuốc giải độc, dùng thử trên người một binh sĩ.

Nhưng mà thuốc giải độc tông sư cấp của trung tâm hoán đổi chỉ làm cho binh sĩ này hơi hơi tỉnh táo một tí, Trần Duệ lại nhìn lên khí đen tràn ngập bốn phía, tâm niệm vừa động, trên mặt đã xuất hiện phệ thần mặt nạ, một trong bảy đại thần khí, phát động kỹ năng “phệ thần” giành được khi phá giải thần khí.

Kỹ năng vừa phát động thì tất cả hắc khí chung quanh đều ùa lên trên đầu Trần Duệ, mặt nạ này giống như là cá voi hút nước vậy, trong nháy mắt đã cắn nuốt sạch hắc khí trong phạm vi một trăm thước.

Lực lượng của thần khí này thật sự không tầm thường, loại kỹ năng phệ thần này có thể cắn nuốt toàn bộ tinh thần lực, ma pháp lực và công kích linh hồn, đáng tiếc nhất là sau bảy ngày mới có thể sử dụng một lần.

Sau khi hắc khí tan biến, vài tòa cốt tháp vốn được cố định bởi loại lực lượng nào đó giờ đây giống như bê tông mất cốt thép, dồn dập sụp đổ xuống.

Không biết có phải ảo giác hay không, trong nháy mắt cốt tháp tan vỡ, Trần Duệ hình như cảm nhận được một cỗ cảm xúc phẫn nộ ập thẳng vào mặt hắn, nhưng mà phệ thần mặt nạ có thể miễn dịch công kích linh hồn, cho nên còn mang mặt nạ thì Trần Duệ còn không chịu ảnh hưởng gì.

Hiệu lực hôn mê tan biến cùng với khói đen, những binh sĩ chung quanh bắt đầu khôi phục sự tỉnh táo, xem ra đều không có gì đáng ngại lắm, chỉ là do hôn mê mấy ngày, không ăn uống nên trạng thái thân thể đều rất yếu ớt.

“Sumen tướng quân là vị nào?” Trần Duệ một bên chia thuốc giải độc và khôi phục dược tề cho binh sĩ, một bên lớn tiếng hỏi.

Có một thanh âm vang lên: “Ta chính là Sumen, chính ngài đã cứu chúng ta?”

Trần Duệ mặc áo choàng nên rất bắt mắt trong chỗ binh sĩ, thêm vào việc phát dược tề nên đã dẫn đến sự chú ý của Sumen.

Sumen là một đại ác ma đại ma vương sơ đoạn, vóc người cao lớn, mặc một thân hồng sắc khải giáp. Tuy rằng trạng thái thân thể khó coi nhưng hai mắt vẫn hiện lên vẻ sắc bén, Trần Duệ tiến đến đưa cho Sumen một đống khôi phục dược tề.

“Tướng quân, ta là phó quân đoàn trưởng Guile của Xích Huyết quân đoàn thuộc Ám Nguyệt, nhận sự ủy thác của lãnh chủ Chandler, suất quân điều tra sự kiện thần bí tại trấn Lô Bình, thuận tiện giúp tướng quân bình an trở về.”

“Lãnh chủ Chandler?” Cánh tay giơ lên tiếp dược tề của Sumen ngừng lại, ánh mắt dần trở nên bén nhọn.

“Có thể tướng quân hiểu lầm gì đó, lãnh chủ Chandler vẫn luôn bị tài chính quan Mousse khống chế bằng dụ tâm thuật mới ban bố một ít mệnh lệnh trái lương tâm, bao gồm cả chuyện tuyên bố tướng quân là phản loạn. Hiện tại Mousse đã chết, lãnh chủ Chandler đã khôi phục bình thường, lần này là hắn nhờ quân Ám Nguyệt chúng ta tới nơi này.”

“Trước khi ta tới nơi này cũng nghe được một ít tin tức của viện quân Ám Nguyệt, nhưng ngươi dựa vào cái gì chứng minh mình là người của quân đoàn Ám Nguyệt?” Cho dù nghe được tin tức Chandler bị khống chế, địch ý trong ánh mắt của Sumen vẫn không hề buông lỏng, ngược lại còn thêm mấy phần hoài nghi.

“Lấy tình hình hiện tại, dường như ta không cần phải chứng minh gì thêm.” Trần Duệ nói: “Mà lại quân đoàn trưởng quân đoàn Diễm Quang cùng với vạn quân tinh nhuệ đang đóng trú ngay bên ngoài trấn.”

“Athena!” Sumen cả kinh, cuối cùng hơi ngẩng đầu, uống dược tề kia xuống, lập tức khuôn mặt hồng nhuận lên một ít, tinh thần cũng tốt lên, quát về một phía: “Sandro, Kaqie, hai ngươi điều động mười thân vệ trợ giúp vị đại nhân này nhanh chóng phân phát khôi phục dược tề.”

Có thân vệ được huấn luyện giúp đỡ, tốc độ phân phát khôi phục dược tề đột nhiên tăng nhanh, nhưng mà một câu nói của Sumen làm cho sắc mặt của Trần Duệ đột biến.

“Ta không biết kẻ gọi là lãnh chủ kia nhờ vả các ngươi tới nơi này có mục đích gì, ta chỉ muốn nói cho ngươi biến, lãnh chủ Chandler chân chính đã chết!”

“Cái gì?” Trần Duệ nhịn không được thốt lên, tin tức này thật sự quá chấn động!

“Ta một lần ngẫu nhiên phát hiện được Chandler đại nhân trong mật thất của phủ lãnh chủ, lúc đó mới biết lãnh chủ bên ngoài kia thực ra là giả mạo! Chandler đại nhân lúc đó chỉ còn thoi thóp, trước khi chết nhắc nhở ta lấy đại cục làm trọng, không cần truyền ra ngoài mà là bí mật tiến về trấn Lô Bình, trước mặt tìm thấy người con út Taglio người bí mật gửi nuôi tại nơi này, sau đó mới công bố chân tướng, tìm cách nâng đỡ Taglio bước lên vị trí lãnh chủ.”

Nói tới đây, Sumen siết chặt nắm tay: “Không biết có phải bị lãnh chủ giả kia phát hiện hay không, không ngờ lại phái người phong tỏa cửa khẩu trấn Lô Bình, còn muốn truy nã ta, may là ta là biết sớm, mang theo một đám bộ hạ trung thành trốn ra ngoài. Ven đường tránh đông núp tây, tránh khỏi sự truy nã, thật vất cả mới tới được trấn Lô Bình. Không ngờ, trấn Lô Bình lại bị biến thành một trấn chết chóc do loại lực lượng quỷ dị nào đó! Con út của Chandler đại nhân Taglio thiếu gia chỉ sợ đã…”

Trần Duệ lúc này mới hiểu được, vì sao mà Sumen lại lặng lẽ rời khỏi quân đoàn Trạm Lam, lại đi đường vòng đến trấn Lô Bình, nghĩ đến biểu hiện của Mousse, Chandler và Waruite ở thành Lam Dong lúc trước, đột nhiên hắn sực tỉnh: diễn trò thật giỏi! Không ngờ không tiếc hy sinh một tên Mousse, hóa ra là trúng kế rồi!

Uống cho hắn thường ngày tự khoe có chút tiểu thông minh, không ngờ bây giờ lại trúng quỷ kế như thế này! Người đứng sau lưng thao túng hết thảy kia chắc chắn phải có trí tuệ đáng sợ!

Không, không chỉ là quỷ kế, còn là độc kế nữa! Trần Duệ nháy mắt tỉnh ngộ - “Chandler” nếu như đã dùng hết tâm cơ để lừa đại quân Ám Nguyệt tới nơi này, vậy thì địa phương khủng bố này nhất định có chôn dấu một lực lượng đáng sợ!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #414