Chương 400: "hiểu Lầm" Của Lola


Khắp Công Chúa phường tràn đầy một loại sát khí đáng sợ, gần như ngưng cố hết thảy huyết dịch của mọi người ở đây. Sau đó, gần như là trong nháy mắt, thân ảnh nam tử vừa lên lầu tan biến, mỹ nữ mắt kính tan biến rồi đến mỹ nữ tóc xanh cũng biến mất.

Người trong tiệm quay ra nhìn nhau. Cơ Á cầm bánh pudding liều mạng xông lên lầu. Vừa rồi, lúc ở gần Công Chúa phường, bản năng của nàng cảm giác được một cỗ nguy hiểm cường liệt, cỗ lực lượng đáng sợ kia khiến cho không động đậy nổi.

Trong nháy mắt lực lượng tan biến, mị ma nhanh chóng chạy vào trong tiệm, nhìn tiểu la lỵ bình yên vô sự cuối cùng mới thở phào một hơi. Hỏi rõ sự tình, mị ma mới kinh hãi: "Người nói, vị tỷ tỷ xinh đẹp kia tên gọi là Lola? Vừa rồi, khí thế khủng bố kia là nàng phát ra? Mà khi Pagliuca nhìn thấy nàng liền tan biến?"

Tiểu la lỵ gật gật đầu, tâm tình vừa buông lỏng của Cơ Á lại thắt chặt lại. Tuy nàng cũng không biết quan hệ chân chính của Lola cùng Trần Duệ nhưng nàng biết chuyện tình Trần Duệ học tập thượng cổ phù ngữ ở Thải Hồng sơn cốc, cũng biết ân oán ngàn năm của Lola và Pagliuca.

Tiên nữ long không phải là phỉ thúy long, mà nàng chân chính là tử địch của Pagliuca. Pagliuca và Trần Duệ lại có quan hệ cộng sinh khế ước!

Cơ Á nghĩ đến đây, thân ảnh cũng biến mất tại chỗ. Tiểu la lỵ ngẩn ngơ: hôm nay làm sao mà lại lưu hành trò chơi tan biến này vậy?

Lúc này, Pagliuca cũng không có ý niệm gì khác, cũng chẳng kịp kinh hãi, cũng chẳng kịp nghĩ ra quỷ kế gì, chỉ có một chữ: trốn!

Hắn hiểu rất rõ tính cách của Lola, nàng sẽ không cho hắn có bất kỳ một cơ hội giải thích nào. Hơn nữa, chuyện tình năm đó xem phát hiểu ngay, chính là hắn muốn độc chiếm ngân tráp cho nên mới vứt bỏ minh ước mà ra tay ám toán Lola, cướp đoạt tráp.

Dù cho hắn không ra tay, Lola chắc cũng sẽ trở mặt nhưng dù sao thì hắn cũng là người trở mặt trước.

Mấu chốt là độc long đại gia đánh không lại Lola, đừng nói là trong trạng thái giảm phong độ như hiện tại. Cho dù là thời kỳ đỉnh phong mạnh nhất năm đó thì hắn cũng không phải đối thủ. Hắn không có thể chất trời sinh kháng ma pháp như của thủy tinh long Jacob, có thể khắc chế tiên nữ long. Mà trải qua nhiều năm như vậy, có lẽ nữ nhân điên này đã sớm vượt qua thiếu hụt tiên thiên, nghiên cứu ra phương pháp khắc chế Jacob. Đối với nữ nhân điên nào đó, không có gì là không có khả năng.

Cả ma giới này, chỉ sợ có vài người mới có thể ngăn trở được Lola. Mấy người kia có lẽ bao gồm cả nữ nhân thần bí đã bắt sống Azgalor, chỉ là nữ nhân kia đã sớm rời khỏi Ám Nguyệt.

Cho nên, độc long đại gia chỉ còn cách chạy bán sống bán chết để thoát khỏi nữ nhân điên này. Một khi để rơi vào trong tay nàng, hậu quả là không thể tưởng tượng nổi, muốn chết thoải mái cũng khó!

Làm không tốt thì ngay cả tiểu Betty cũng sẽ bị liên quan, biến thành thực nghiệm phẩm của nữ nhân điên này. Độc long đại gia khó có được một lần vĩ đại, có lẽ hắn không chỉ đào mạng vì riêng mình!

Tuy Pagliuca phản ứng rất nhanh, tính toán cũng rất tốt nhưng mà cuối cùng thực lực cũng là uy hiếp mấu chốt nhất. Cho dù là năm đó, độc long cũng không phải là đối thủ của tiến nữ long chứ đừng nói là trạng thái phong ấn như hiện giờ.

Pagliuca chạy trốn rất nhanh đã ra ngoài thành, một mạch chạy về hướng tây, nghĩ muốn đi Lam Ba hồ, lợi dụng độc thủy ngăn trở sự truy đuổi của Lola. Nhưng chạy điên cuồng một hồi dường như Pagliuca phát hiện ra điều gì đó không đúng. Cảnh vật hai bên đường tuy trôi qua nhanh chư chớp nhưng mà một cành cây ngọn cỏ cũng không hề biến hóa, thì ra hắn chạy nửa ngày không ngờ lại chịu sự quấy nhiễu không gian kỳ dị, vẫn một mực phí sức chạy quang một chỗ.

"Chạy à?" Thanh âm sâm hàn của tiên nữ long vang lên "Tiếp tục chạy đi, nếu như chạy ra khỏi không gian này thì bản tiểu thư sẽ buông tha cho ngươi."

Bỏ qua cái con mẹ ngươi á! Bổn đại gia còn không biết nhân phẩm của ngươi sao? Trong lòng độc long mắng to nhưng trên mặt thì lại mang bộ dáng kinh ngạc: "Ngươi là ai? Nhận lầm người rồi!"

Tiên nữ long tiểu thư cũng không lằng nhằng như phỉ thủy long tiểu thư, chỉ ngây ngốc hỏi lại một câu: "Cái gì cơ?"

Tuy đã trải qua hai ngàn năm nhưng câu "thần chú" quen tai này vẫn khiến cho độc long sởn tóc gáy. Năm đó, sau khi dùng hết quỷ kế ám hại nhưng thất bại xong, Lam Long Ranieri lớn tiếng xin tha, lúc đó, tiên nữ long tiểu thư chỉ ngây ngốc hỏi một câu, kết quả là Ranieri đồng học liền hóa thành một bãi tro tàn sau mười giây.

Pagliuca biết đây là thời điểm quan đầu của cái mạng già, vội vội vàng vàng nói thêm một câu: "Nếu như ngươi còn muốn đòi lại ngân tráp thì để ta sống!"

Còn nhắc đến ngân tráp, ánh mắt Lola sáng rực lên, phần nhiều là hàn ý: "Ngâp tráp sao, so ra ta càng hứng thú với chuyện giải phẫu một con độc long hơn... Có lữ trong quá trình thực nghiệm, có người sẽ nhịn không được lại khai ra tung tích của ngân tráp thì sao?"

Giải phẫu? Da gà mụn nhọt của độc long đại gia đều mọc hết lên: "Đừng bức bổn đại gia tự bạo! Ngươi cũng sẽ không giành được cái gì hết!"

"Là sao?" Lola tiểu thư nở nụ cười yêu kiều, giọng điệu kia khiến cho sống lưng của Pagliuca toát ra luồng hơi lạnh "Ngươi có thể thử xem, ở trong không gian này nếu ta muốn, ngay cả một con kiến cũng bất tử, đừng nói là tự bạo... Đúng rồi, lực lượng của ngươi lui bước thật nhanh, đợi chút... Ta cảm giác được cái gì đây? Đây là thượng cổ phù ngữ sao? Vừa may ta đang đi gom góp thạch bản thượng cổ phù ngữ, cần phải nghiên cứu thứ này... Hiện tại, bản tiểu thư chính thức tuyên bố, ngươi đã trở thành một chương trình nghiên cứu lâu dài có giá trị."

Thế này thì ngay cả chết cũng không được, nghe thanh âm đầy oán hận của tiên nữ long tiểu thư, tiểu tâm can của Pagliuca đáng thương đều lạnh hết cả lại - đúng rồi, thạch bản?

"Ngươi quen biết Trần Duệ đúng không! Ta là đồng bạn ký kết cộng sinh khế ước với hắn..."

"Trần Duệ? Không quen biết! Thì ra ngươi còn có đồng bọn, như thế thì chỉ cần giết chết ngươi thì đồng bọn của ngươi cũng sẽ mất mạng" Tiên nữ long tiểu thư lạnh lùng nói một câu, đánh hy vọng của Pagliuca thành vụn phấn.

Xong rồi! Lần này thì cũng khiến cho tên nhân loại giảo hoạt kia cũng phải chết.

"Pagliuca! Ngươi ở đâu?"

Thanh âm của phỉ thúy long vang lên trong không trung, lương tâm độc long không ngờ lại trỗi dậy, mím môi không trả lời. Nhưng Lola tiểu thư lại giúp hắn mở miệng: "Hắn ở đây!"

Nghe được thanh âm này, Luobei cũng bay tới trong chớp mắt, nhưng Lola chỉ ngón tay một cái, phỉ thúy long liền cảm giác nguyền tố ba động xung quanh trở nên khác thường. Thân thể không tự chủ được mà rơi xuống ngay trước mặt "nữ nhân hư hỏng" muốn cướp y phục của nàng hoặc là muốn cướp nam nhân của nàng.

"Đây là nữ nhân của ngươi?" Lola hỏi Pagliuca một câu.

Pagliuca biết không dấu diếm được liền cắn răng nói: "Chuyện này không liên quan đến nàng. Ngươi thả nàng đi, ta hiện tại mang ngươi đi tìm ngân tráp."

Vừa nghe "nữ nhân tóc xanh đáng ghét" này là nữ nhân của độc long, không có liên quan gì đến "Lý Sát", tâm tình của tiên nữ long không hiểu sao lại tốt lên rất nhiều. Thống hận với độc long cũng giảm đi một chút, lần đầu tiên gật gật đầu: "Được rồi, nể mặt ngân tráp, ta tạm tha cho nàng!"

Luobei đã nhìn ra tình thế có gì đó không đúng, nữ nhân chắc hẳn không phải là tình địch mà là cừu nhân của Pagliuca. Hiện tại, Pagliuca còn bị nàng ta chế trụ.

Hoạn nạn thấy chân tình, câu nói mà độc long vừa nói kia còn ngọt ngào hơn trăm ngàn lời ngon tiếng ngọt. Nó khiến tiểu thư Betty cảm động, lúc này không hề sợ thực lực khủng bố của nữ nhân này, hét lớn một tiếng. Lục quang sáng lên đầy trời, sát chiêu răng độc bay loạn về phía Lola.

"Nữ nhân ngu xuẩn" Lola hừ lạnh một tiếng, Luobei liền cảm thấy răng độc đầy trời đột nhiên bị cái gì đó khựng lại, nháy mắt đã hóa làm phấn mạt rơi xuống. Thủy nguyên tố chi lực trong công kích kia thoát khỏi khống chế của nàng, đảo ngược lại mà đông kết thành băng dưới chân nàng, khiến nàng không động đậy được.

Lấy độc lực cùng năng lực sử dụng thủy nguyện tố trứ danh của phỉ thúy long không ngờ lại bị đối phương phản đòn, dùng thủy nguyên tố đông kết lại!

Không, chiêu vừa rồi không ngừng ở thủy nguyên tố, còn có một cảm giác nóng bỏng nữa. Đây là phục hợp ma pháp, mà lại là sự kết hợp của hai hệ đối lập, hỏa và thủy!

Lực nghịch chuyển nguyên tố cường đại! Phục hợp ma pháp kỳ dị mà khủng bố! Điều khiển ma pháp tinh vi vô cùng! Trong lòng phỉ thúy long tiểu thư hốt hoảng, đột nhiên nghĩ đến một trong nhưng "cừu nhân" mà nàng hiểu nhầm nắm đó, buột miệng nói: "Tiên nữ long Lola!"

Lần này không phải là hiểu nhầm mà là cừu nhân chân chính giá lâm.

"Tiểu phỉ thúy long đáng ghét" Lola nở một nụ cười "Ngươi nhận ra bản tiểu thư sao? Chẳng qua, ngươi chắc hẳn không nhớ rõ, đại khái là vào ba tháng trước, ở trong cửa hàng tại Đọa Thiên Sứ đế đô, ngươi đã cướp y phục của bản tiểu thư! Nể mặt kiện y phục đó là quần áo tang lễ nên bản tiểu thư cũng không làm tới, bây giờ thì vừa hay rồi, bộ y phục đó ngươi mặc vào để đưa ma cho tên độc long này đi!"

Phỉ thúy long tiểu thư sửng sốt, ba tháng trước? Thù hận đã lâu như vậy sao? Đúng rồi, y phục tham gia tang lễ...

"Ngươi là nữ nhân mập mạp xấu xí kia?" Luobei buột miệng nói.

Lola tự tin cười: "Hừ hừ! Bản tiểu thư chỉ không muốn dùng mỹ mạo chân chính khiến đồ đầu trâu nhà ngươi tự làm xấu mình mà thôi."

Phỉ thúy long tiểu thư giận dữ nói: "Ngươi mới là đồ đầu trâu! Bộ y phục kia là trượng phu Simon của ngươi tự nguyện tặng ta!"

Pagliuca đứng bên, nghe được liền sửng sốt, Lola không ngờ là lại có trượng phu?

Không ngờ có nam nhân dám chung sống với nữ nhân điên này? Cái tên long tộc đáng thương tên Simon kia đơn giản là đáng được cúng bái...

Ngay lúc này, từ nơi xa truyền đến một thanh âm: "Lola!"

Âm thanh quen thuộc này rơi vào tai đều khiến ba người chấn động.

Pagliuca cùng Luobei đều khẩn trương, mà biểu tình của tiên nữ long lại cực kỳ đặc biệt. Đó là hoàn toàn ngây dại, không phải là đóng giả mà thật sự là ngạc nhiên đến ngây ngốc.

Thanh âm từ nơi xa nhanh chóng đã tới gần, trong nháy mắt, một bóng người hiện ra trước mắt ba người.

Người đến chính là Trần Duệ. Nghe được tin tức của Cơ Á,Trần Duệ khẩn cấp như lửa cháy mông. Sau khi tiến hóa lên ngũ tinh, tinh thần liên tiếp của hắn đã có công năng đủ để cảm ứng đối tượng liên tiếp, cuối cùng trong thời gian nhanh nhất chạy tới hiện trường.

Mặc dù Trần Duệ không dùng nét mặt Lý Sát nhưng tiên nữ long vẫn dựa vào cảm ứng tâm linh cường liệt là đã nhận ra hắn. Vốn trong lòng có rất nhiều lời muốn nói vậy mà đến giờ phút này thì lại ngây ngốc, không nói được một lời, trong tim bị niềm vui mừng lấp đầy.

(Cuối cùng cũng tới sao? Nam nhân... đáng ghét!)

Trần Duệ nhìn thấy Pagliuca và Luobei vẫn bình an thì mới thở phào một hơi, mở miệng nói: "Lola! Nàng có thể thả Pagliuca và Betty ra không, ta có rất nhiều chuyện muốn nói rõ cho nàng."

(Hừ! Nam nhân không hiểu nỗi lòng nữ nhân, bản tiểu thư từ xa tới tìm ngươi, lời thứ nhất nói với ta không ngờ lại là câu này? Sau lại không nói câu gì làm cho người ta thoải mái chút?)

Mắt Lola bỗng nhiên nhảy lên một cái, ý? Làm sao mà hắn lại quen biết tên độc long đáng chết này?

Trần Duệ thấy nàng làm như không nghe thấy, nghiêm mặt nói: "Lola, nàng nghe ta nói, Pagliuca là bằng hữu tốt nhất của ta, cũng là đồng bạn ký kết cộng sinh khế ước với ta. Nếu như nàng muốn giết hắn thì ta cũng sẽ mất mạng, nàng thật sự muốn giết ta sao?"

"Cộng sinh khế ước? Thì ra ngươi là cái tên Trần Duệ kia!" Lola cả kinh, không trách được nam nhân này nói hắn có mấy vạn năm thọ mệnh thì ra là thế này... Không thích hợp! Nếu hắn có thể trở thành đồng bạn ký kết cộng sinh khế ước của Pagliuca thì khẳng định quan hệ giữa họ sẽ không bình thường, như thế thì hắn vừa bắt đầu liền đã biết...

Bề ngoài Lola vẫn là bộ dạng ngây ngốc nhưng trong lòng lại chuyển dời vô số ý niệm, bỗng dưng kinh hãi, lộ ra một biểu tình càng thêm kinh hãi hơn.

"Lần trước khi rời đi, ngươi nói là đi cứu người ngươi yêu mến nhất, chẳng lẽ là... tên gia hỏa kia?" Ngón tay tiên nữ long tiểu thư chuyển từ chỉ phỉ thúy long sang chỉ long đại gia.

"Ta?" Pagliuca trợn mắt há mồm chỉ vào chính cái mũi của mình, người mà hắn yêu?

Luobei cũng trợn mắt há mồm.

Trần Duệ trợn mắt há mồm.

Chuyện này dường như là quá căng rồi!

"Bổn đại gia không có loại quan hệ này với hắn! Bổn đại gia thích nữ nhân không thích nam nhân!" Không quan tâm bản thân đang hãm trong nguy hiểm, độc long đại gia vẫn gấp gáp thanh minh cho sự trong sạch của mình.

"Ngươi nghĩ rằng ta còn tin tưởng ngươi?" Lola trực tiếp ném lời mà độc long đại gia nói vào vực sâu. Mồm độc long đại gia há há, sửng sốt nói không ra một câu phản đối nào có chất lượng một chút.

Không có cách nào, ai bảo con hàng này trước đó đã có tiền án?

"Đúng rồi, thượng cổ phù ngữ! Phù ngữ trên người tên gia hỏa này có cảm giác rất quen thuộc!" Lola cuối cùng cũng phản ứng lại, ánh mắt trở nên phẫn nộ "Thì ra ngươi tới Thải Hồng sơn cốc, mục đích chân chính là vì phong ấn trên người gia hỏa này! Ngươi vì gia hỏa này không ngờ còn... không ngờ còn không tiếc làm ra... loại chuyện này!"

Loại chuyện này!

Cuối cùng thì là chuyện gì a? Chẳng lẽ vì tên trai bao chết tiệt kia, ngươi không tiếc hiến thân cho bản tiểu thư?

Trần Duệ phát hiện, hình tượng của mình trong đầu tiên nữ long tiểu thư đã hoàn toàn trở thành một tên đáng phỉ nhổ rồi.

Hắn biết, tiên nữ long tiểu thư đang phẫn nộ và hiểu nhầm, tạm thời không có cách nào giải thích rõ ràng bằng lời được. Cho nên, nhân loại đi ra phía trước, trước biểu tình trợn mắt há mồm của long đại gia và phỉ thúy long tiểu thư, ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Lola, sau đó... hôn lên miệng nàng.

Pagliuca liều mạng day day tròng mắt mình, lại hung hăng nhéo lên bắp đùi một cái: không lầm nha!

Mắt chó... à, mắt rồng của bổn đại gia chẳng lẽ lại bị ma pháp của nữ nhân điên này ảnh hưởng? Sản sinh ảo giác?

Càng khiến Pagliuca và Luobei khó mà tin tưởng là Lola dường như mất đi lực lượng đỉnh phong ma đế cấp, chỉ giãy dụa như một nữ nhân bình thường, thật không dễ dàng mới có thể miễn cưỡng dời môi ra, hàm hồ nói ra mấy chữ: "Ngươi... ngươi là tên lừa đảo..."

Còn chưa nói xong, miệng lại bị khóa lại.

"Vô lại... ưm..."

Cuối cùng, tiên nữ long tiểu thư vứt bỏ phản kháng, trở tay ôm chặt lấy Trần Duệ. Hai người không coi ai ra gì, thân mật hôn hít.

Không gian ma pháp quanh người Pagliuca đã sớm giải trừ nhưng mà hình như độc long vẫn còn kinh hoảng nên chưa có phát giác ra. Chỉ là cằm của hắn đã muốn rớt xuống đất. Hai người đứng ngây ngốc tại chỗ dường như đã quên chuyện chạy trốn.

Thì ra, người mà Lola gọi là trượng phu không ngờ...

Lần đầu tiên, độc long đại gia có một xúc động muốn dập đầu quỳ bái với đồng bọn ký kết cộng sinh khế ước với mình.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #400