Chương 38: Sân Huấn Luyện Của Thần Điện. ...


Cho dù là lung lạc nhân tâm hay dùng người không nghi ngờ, Shia quả thực có thể tạm được coi là một vị sếp không tệ, ngoại trừ một điểm, đó là thích mang “Sát ý” ra khảo nghiệm người.

Sáu mươi khối đằng thạch là một khoản đãi ngộ không nhỏ. Trần Duệ không thèm khách khí mà nói:

“Đa tạ điện hạ! Còn một chuyện nữa, ta đã từng đồng ý với hai đầu Song túc phi long kia giúp bọn chúng thoát khỏi lao tù. Không biết điện hạ có thể đáp ứng hay không?”

“Anh còn trao đổi với chúng về điều kiện này”

Ánh mắt Shia nháy lên:

“Cho dù là ở Đọa Thiên Sứ đế quốc, Song túc phi long vẫn là một tài sản cực kỳ quý giá. Ta sợ không thể thả bọn chúng ra được. Nhưng mà… nếu anh có thể đảm bảo được bọn chúng sẽ không tạo ra chuyện gì nguy hiểm, ta có thể cho phép bọn chúng được tự do ở trong phòng mà không phải ở trong lồng sắt.”

Trần Duệ nghĩ ngợi một chút rồi đáp:

“Về phương diện an toàn chắc là không có vấn đề gì. Ta cũng cần cùng bọn chúng trao đổi một lần nữa. Chỉ là thực lực hiện tại của ta không đủ, hiện tại cần phải có thật nhiều vật chất có năng lượng đặc thù mới có thể sử dụng kỹ năng ngự thú được. Nếu trưởng công chúa đã có lời, ta đành mặt dày mà cầu người cấp cho ta một ít vậy”

“Trong kho hình như vẫn còn khoảng mười khối đằng thạch, nhưng chỉ có phẩm chất trung đẳng thôi. Một lát nữa ta sẽ bảo Khách Cổ Long mang toàn bộ đến phòng thí nghiệm cho anh. Xung quanh phòng thí nghiệm cũng không thiếu đất trống, vậy cứ tạm để hai đầu phi long kia ở chỗ ngươi đi. Để che mắt người ngoài thì cứ lấy lý do là để Aldaz nghiên cứu độc tính trên người chúng. Nhưng anh phải nhớ, để đảm bảo an toàn, anh nhất định phải khống chế được chúng, tránh phát sinh sự cố ngoài ý muốn.”

“Ta biết rồi”

Trần Duệ kiếm được thêm mười khối đằng thạch khiến mừng thầm trong lòng. Hắn nói luôn:

“Điện hạ, ngay bây giờ ta sẽ đi lo chuyện Song túc phi long. Ta cáo lui trước.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Shia, đám vệ sĩ liền mang hai đầu Song túc phi long đến phòng thí nghiệm để cho “đại sư nghiên cứu”. Aldaz vừa thấy hai đầu phi long này được đưa đến, trong bụng vừa mừng vừa lo.

Chờ cho người ngoài rời đi hết, Trần Duệ mới đem chuyện “truyền thừa của đại tông sư” giải thích lần nữa. Lúc này Aldaz mới hiểu được, thì ra trận thứ ba trong thi đấu hoàn toàn là một màn biểu diễn cá nhân của riêng Trần Duệ. Ám tinh linh đại sư càng thêm sợ hãi cùng thán phục đối với sức mạnh truyền thừa của đại tông sư. Cũng càng vì thế mà tiếc hận, vì sao mình lại không đạt được tri thức truyền thừa về dược tề nào cả.

Trần Duệ đi đến lồng sắt, nơi giam giữ Song túc phi long rồi mở ra Giải tích nhãn.

“Khắc Cốt, Mãnh Đát, ta đã thực hiện lời hứa, cứu các ngươi ra khỏi tay lũ người xấu kia rồi đó”

Hai phi long đang ở trong lồng cố gắng di động thân thể, thò đầu vươn ra ngoài.

“Cám ơn, ngươi có thể thả chúng ta ra chứ?”

Thông qua lần trao đổi trước, Trần Duệ cũng đã biết trí tuệ của Song túc phi long hơn Giác dực thú nhưng cũng không phải là quá cao. Việc khống chế chuyện yêu ghét của chúng cũng không phải là khó, căn bản không thể so với cự long có chỉ số IQ cao như Pagdarius. Hơn nữa, bọn chúng vẫn còn nhỏ, lại càng dễ lừa gạt hơn.

“Chỉ sợ là không được rồi. Những kẻ xấu kia rất giảo hoạt, bất cứ lúc nào cũng muốn bắt các ngươi trở về. Chỉ có ở chỗ này của ta, các ngươi mới có được an toàn thôi.”

Song túc phi long gầm gừ khàn khàn trong cổ họng làm tiểu liệt ma đang định đến gần sợ đến nỗi đặt phịch mông xuống đất. Vừa nghe Trần Duệ nói liền khổ sở phát ra thanh âm năn nỉ:

“Mãnh Đát muốn trở về đầm lầy U Dạ, Khắc Cốt cũng muốn trở về!”

Đầm lầy U Dạ! Trần Duệ nghe cái tên này cảm thấy quen quen. Hắn chợt nhớ Pagdarius từng nói sẽ cùng hắn đến một sào huyệt bí mật tìm kiếm bảo vật, mà cái sào huyệt bí mật kia chính là ở trong đầm lầy U Dạ.

Trong nội tâm Trần Duệ lập tức nổi lên rất nhiều ý tưởng, nhưng cuối cùng vẫn quyết định. Theo lời của Pagdarius, đầm lầy U Dạ rất nguy hiểm, cho dù là cao giai ác ma cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Tốt nhất là chờ cho đến khi lực lượng của mình tăng cường hơn nữa đã, lúc đó lo lắng tới chuyện này cũng chưa muộn.

“Khắc Cốt, Mãnh Đát, từ từ đã nào, đừng có gấp. Chúng ta là bằng hữu, ta nhất định sẽ nghĩ cách giúp các ngươi có thể trở về đầm lầy U Dạ. Nhưng mà bây giờ thì chưa được”

Trần Duệ đặt tay lên lồng sắt, trấn an hai Phi Long. Động tác này thiếu chút nữa dọa ngất tiểu liệt ma tại chỗ. Chỉ thấy chúng dùng đầu thân mật cạ cạ vào tay Trần Duệ, nào còn bộ dạng của hai ma thú đáng sợ nhất trên không trung nữa. Đây rõ ràng là hai chú chó con ngoan ngoãn, đáng yêu mà.

“Các bạn, ta có thể để các bạn ra khỏi cái lồng sắt đáng ghét này, còn cung cấp thức ăn đầy đủ nữa. Nhưng mà các ngươi phải đồng ý với ta ta là không được rời khỏi chỗ này, cũng không được gây thương tổn cho bất kỳ ai. Hiểu không?”

“Hiểu rồi, Trần Duệ, bạn tốt”

Hai tên Song túc phi long này quả nhiên liền vui vẻ trở lại.

Trần Duệ mở lồng sắt. Mãnh Đát cùng Khắc Cốt liền nhảy ra khiến cho ngay cả Aldaz cũng giật nảy mình, đôi tay đã vận sức chờ phát động.

Hai đầu Phi long đập cánh bay lên bầu trời, làm một vòng quanh vương cung khiến không chỉ thị vệ hoàng cung mà còn các Ma tộc vô tình đi ngang thấy tình huống này cũng xôn xao chỉ trỏ.

Ngay khi Trần Duệ lo lắng hai tên này lợi dụng thời cơ chạy trốn mất, đã thấy Khắc Cốt cùng Mãnh Đát chậm rãi hạ xuống, đứng bên canh hắn, ra vẻ vô cùng thân mật khiến Aldaz cùng tiểu liệt ma nhìn thấy cũng trợn mắt há mồm.

“Sau này các ngươi cứ ở lại đây, nhớ kỹ ngàn vạn lần đừng rời khỏi phạm vi của hoàng cung”

Trần Duệ chỉ vào Aldaz cùng Sly:

“Đây là hai người bạn của ta, tuyệt đối không được tấn công, biết không?”

“Biết rồi! Khắc Cốt muốn ăn!”

“Sly, kiếm chút thịt tươi mang đến đây đi”

Trần Duệ nói một câu khiến Sly đang trợn mắt há mồm thanh tỉnh trở lại, vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.

Aldaz thấy Trần Duệ hàng phục hai Song túc phi long hung mãnh có tiếng này một cách dễ dàng như vậy, liền lộ ra vẻ ao ước. Sau đó hắn đi đến chỉ điểm cho Trần Duệ một chút về tập tính của loài Song túc phi long. Song túc phi long sinh sống tại đầm lầy U Dạ, hai chân cường kiện mạnh mẽ, tính công kích rất cao, ưa thích những địa phương ẩn chứa nhiều độc tố. Nếu muốn giữ hai đầu phi long này lại, nhất định phải chuẩn bị tốt một chỗ phù hợp với chúng. Cũng may trong phòng thí nghiệm cũng không thiếu độc dược cùng những thứ hoa cỏ liên quan, chuyện này cũng dễ tính thôi. Còn có thể gieo trồng một ít loài thực vật quý hiếm cộng sinh cùng Song túc phi long, cung cấp làm thí nghiệm khi cần.

Sly rất nhanh đã mang thịt tươi quay trở về nhưng vì e sợ độc tính mà không dám tiến lên phía trước. Ngược lại, Aldaz lại cảm thấy rất hứng thú đối với độc tính trên người hai con ma thú này. Trong khi Trần Duệ còn đang loay hoay lo chỗ ở cho hai con Phi long thì thị vệ trưởng hoàng cung là Khách Cổ Long đến, đem theo một túi da giao cho Trần Duệ, bên trong là mười khối đằng thạch.

Trần Duệ vui mừng ra mặt, rối rít cảm ơn. Khách Cổ Long nhìn hai con ma thú không bị trói buộc gì cả thì cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng nói gì. Hắn hơi gật đầu rồi rời khỏi phòng thí nghiệm.

Được Aldaz chỉ dẫn cùng một phen bận rộn của Sly, cuối cùng thì nơi ở của Song túc phi long cũng được hoàn thành. An ủi Khắc Cốt và Mãnh Đạt một lát rồi Trần Duệ vội vàng quay trở về phòng mình, ngay lập tức bắt tay tiến hành chuyển đổi linh khí.

Khi một khối đằng thạch cuối cùng hóa thành bụi phấn, Trạng thái của Trần Duệ hiển thị là :

Danh xưng : Uẩn tinh giả

Đẳng cấp tiến hóa : Một sao

Điểm kinh nghiệm : 1%

Trị linh khí : 2224

Tổng hợp thực lực bình quân : E

Một khối đằng thạch phẩm chất trung đẳng ước chừng có thể cung cấp từ 100 đến 150 điểm linh khí, phẩm chất cao có thể nhiều hơn. Cứ tính như thế, nếu như sáu mươi khối đằng thạch có phẩm chất cao nhất được đưa đến, tổng linh khí có để đạt đến con số hai vạn.

Trần Duệ lập tức tiến vào Siêu cấp hệ thống, đi vào Tinh thần điện. Hắn nhìn vào màn hình thể hiện “Kiến trúc”, ba mô hình kiến trúc có thể kích hoạt lập tưc hiện ra. Tạm thời, linh khí của hắn tương đối dư dả, cho nên hắn bắt đầu nổi lên ý tưởng kích hoạt những thứ này.

Trung tâm trao đổi cần 1000 linh khí để kích hoạt. Nếu như muốn đổi thứ gì đó thì với hơn 1000 linh khí còn lại cũng không đổi được thứ gì hay ho, hơn nữa cũng nên lưu lại một ít linh khí dữ trữ. Trước mắt thứ này không cần nghĩ tới, tốt nhất là đợi sáu mươi khối đằng thạch kia đến đã rồi tính sau.

Hai kiến trúc còn lại thì có chút phức tạp. Hắn từng nhìn thấy qua túi trữ vật của Alice. Kho trữ vật này cũng tương đương với một kiện trang bị cao cấp có không gian bên trong. Hơn nữa nó còn có thể tự động tăng dần kích thước lên, linh khí cần để kích hoạt cũng ít nhất, chỉ cần 500 điểm. Sân huấn luyện thì cần gấp đôi, nhưng có thể hỗ trợ tu luyện, cũng là một kiến trúc không thể thiếu.

Nhưng mà hai kiến trúc này cộng lại đã 1500 điểm, Trần Duệ lại chỉ có hơn 2000. Hắn cũng không có gan đột nhiên mang toàn bộ linh khí đi kích hoạt hết. Nghĩ ngợi một lát, cuối cùng Trần Duệ quyết định kích hoạt sân huấn luyện trước, chờ xem tình hình như thế nào rồi tính sau. Nếu như điều kiện cho phép, lại tiếp tục kích hoạt Kho trữ vật.

Trần Duệ vừa xác nhận kích hoạt sân huấn luyện, mô hình trên màn hình lập tức hóa thành bụi sao rơi tả tả. Cùng lúc đó, một kiến trúc giống hệt mô hình kia đột ngột xuất hiện trên khoảng đất trống bên ngoài đại điện, dường như đang tản ra một cỗ khí thế khắc nghiệt. Trần Duệ vừa có ý muốn tiến vào vương tọa sau cánh cổng lớn trước mặt, cánh cổng kia liền tự động mở. Tiến vào bên trong có thể nhìn thấy một khoảng đất bằng mênh mông, có cảm giác như đến một không giác khác.

Một tấm bảng phát ra ánh sáng màu xanh lá xuất hiện, ở phía trên ghi lại đầy đủ tác dụng cùng mức phí sử dụng của Sân huấn luyện. Sân huấn luyện này có một số quy tắc có thể lựa chọn, mỗi một loại đều cần tiêu hao một lượng linh khí tương ứng.

Quy tắc thứ nhất chính là thời gian bội số, có nghĩa là thời gian trong sân huấn luyện sẽ khác với thời gian thật ở bên ngoài. Tỷ lệ 2 : 1 tương ứng với một ngày bên ngoài ứng với hai ngày trong sân huấn luyện, tỷ lệ 5 : 1 tương ứng với một ngày thực ở bên ngoài ứng với năm ngày trong sân huấn luyện. Từ hai tỷ lệ này có thể suy ra thêm ba loại tỷ lệ nữa.

Chức năng này thực sự rất hấp dẫn, nhưng giá cả lại làm Trần Duệ phải hít vào một hơi: tỷ lệ 2 : 1 có giá là 2000 linh khí mỗi ngày, tỷ lệ 5 : 1 có giá là 5000 linh khí; 10 : 1 là một vạn; 100 : 1 là 10 vạn linh khí mỗi ngày.

Quy tắc thứ hai là trọng lực. Gấp hai lần trọng lực có giá 2000 linh khí/ngày; gấp bốn lần trọng lực là 4000 linh khí/ngày, tám lần là 8000….

Quy tắc thứ ba là hoàn cảnh, có núi lửa, sông băng, đáy biển, rừng nhiệt đới khác nhau, giá tiền tương ứng là 1000 linh khí một ngày.

Ngoài ra, theo quy tắc, thời gan sử dụng ít hơn một ngày thì vẫn tính phí đúng một ngày.

Có thể sử dụng nhiều điều kiện huấn luyện cùng một lúc. Ví dụ như có thể đồng thời lựa chọn sử dụng điều kiện núi lửa, trong đó có trọng lực gấp mười lần, thời gian bội số có tỷ lệ là 5 : 1.

Công năng của Sân huấn luyện quả thực là cực kỳ lợi hại. Trần Duệ nhìn thấy mà thèm, nước dãi rơi đến ba nghìn thước. Nhưng vấn đề là, quá đắt! Hiện tại hắn chỉ còn có 1224 điểm linh khí, căn bản là không làm được cái gì cả. Xem ra, trước tiên phải nghĩ cách làm giàu đã, biện pháp hữu hiệu nhất chính là dùng lợi nhuận kinh doanh thu mua các loại tài liệu ma pháp tương tự như đằng thạch.

Tất nhiên, cũng không thể đến mua tại hắc điếm của tên Joseph vô đạo đức kia được, mà phải kiếm một cách khác. Khả năng kiếm tiền của Trần Duệ cao hơn rất nhiều so với việc tu luyện, hơn nữa nền thương nghiệp tại Ma giới tương đối lạc hậu. Không còn cách nào khác, đây chính là ép người ta phải kinh doanh mà!

Trần Duệ rời khỏi Siêu cấp hệ thống, sau đó quyết định : Từ hôm nay trở đi sẽ trở thành một tên tham tiền như mạng! Hết thảy là vì linh khí!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #38