Chương 342: Tiên Nữ Long.


Lực lượng thiểm điện kia hết sức đặt thù, ngay cả âm thanh nói chuyện của Trần Duệ cũng vì tê liệt mà không phát ra được.

"Oh, vậy mà còn có sức lực để đào tẩu sao?" Tiên nữ long kinh ngạc, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt hắn, "Thương tổn của ma pháp hình như đã giảm hơn phân nửa, nguyên nhân là do thể chất hay là do trang bị? Thử lại lần nữa..."

Trần Duệ chưa nói xong câu "chậm đã", đã thấy không gian xung quanh giống như bị bóp méo, làm cho lòng hắn phát lạnh, kế đó vội vàng tiếp tục thuấn di, nhưng dường như không gian đã bị quấy nhiễu làm cho thuấn di chậm hơn một nửa so với dự tính. Tuy vậy cũng đủ làm cho tiên nữ long kinh ngạc, con ngươi màu tím tỏa ánh sáng: "Lại có thể có thể thuấn di qua không gian phong tỏa? Nếu như ngươi có thể tiếp được chiêu tiếp, bổn tiểu tỷ sẽ tha cho ngươi."

Vừa mới dứt lời, không gian xung quanh lại vặn vẹo, vì đã thuấn di hai lần nên Trần Duệ chỉ có thể lập tức phát động phòng hộ tráo. Nhưng phòng hộ tráo mà so với bóp méo không gian thì căn bản như trứng chọi với đá nên nháy mắt liền tan vỡ, lực lượng bóp méo không gian bắt đầu vây Trần Duệ lại, bay lên không trung.

Trần Duệ cảm giác được toàn bộ xương cốt và cơ thể thậm chí cả linh hồn hắn giống như là bị người ta vắt quần áo làm vặn vẹo cả lên, tùy thời sẽ bị tan xương nát thịt. Hắn nhịn không được hét thảm một tiếng, cũng may cổ lực lượng kia vừa hiện đã mất làm thân thể Trần Duệ rơi từ trên không xuống, cảm giác toàn thân đau nhức không chịu nổi, giống như mỗi một tấc xương cốt đều vỡ vụn vậy.

Loại ma pháp đáng sợ thế này là lần đầu tiên Trần Duệ thấy, dù là phục hợp ma pháp của Trác Thiết cũng còn kém xa!

Đây là tiên nữ long, lực lượng của tiên nữ long ở trong long tộc là yếu nhất, nhưng lại là ma pháp sư và học giả cường đại nhất.

"Ớ? Không bị ngất sao?" Mỹ nữ đẩy đẩy gọng kính, nàng đã vốn sử dụng lực lượng đủ để đánh ngất đối phương, nhưng hiện tại kẻ trước mặt này lại như thế, làm nàng cảm thấy hứng thú "Thử lại lần nữa..."

"Đợi một chút! Tiểu thư không phải nói là tiếp được ma pháp này thì tha cho ta sao?"

"A..." Mỹ nữ lộ ra nụ cười chết người nói, "Bây giờ mới là lần cuối cùng..."

Người nào bị lốc băng có lẫn thiểm điện cuốn lên...

"Oa! Băng điện hệ cũng như vậy! Thử lại Thổ hệ đi..."

Tượng băng điêu mang hình nửa ngồi truyền ra tiếng ngâm: "Ngươi vừa mới nói đây là lần cuối cùng..."

"Vừa rồi là ngươi nghe lầm, đây mới là lần cuối cùng, xem như là khảo nghiệm trước khi ly biệt."

"Thử lại một lần nữa, ta cam đoan..."

"Bản tiểu tỷ toàn bộ nhân phẩm liền đặt tại một lần này!"

Sau khi trải qua nửa giờ "lần sau cùng", chịu đủ các hệ ma pháp tẩy lễ, cuối cùng Trần Duệ cũng chịu không nỗi mà ngất đi.

Đến khi hắn tỉnh lại đã thấy mình xích lõa nằm ở rìa một thạch đài, nhất thời hoảng sợ không thôi. Xung quanh có rất nhiều dụng cụ cổ quái, hắn vừa bò dậy lại cảm thấy toàn thân đau nhức, ngay cả đầu cũng mơ màng.

Đây là đâu, lại còn bị người ta lột hết! Chẵng lẽ tiên nữ long cướp sắc...? Vừa nghĩ tới nữ nhân kia, Trần Duệ liền không tự chủ được rùng mình một cái.

"Ngươi tỉnh lại sớm hơn so với dự tính của ta, thể chất mạnh hơn người bình thường, không đến một ngày đã vô sự" Một tiếng nói êm ái phát ra từ phía đống dụng cụ, Trần Duệ hoảng sợ nhanh chóng quay lưng đi, hiện tại hắn không mãnh vải che thân a.

Một tấm trường bào được quăng tới, không đợi Trần Duệ mặc vào thì vị mỹ nữ đội kính kia tay trái cầm một chén canh, tay phải cầm một cái thìa, cứ thế không e dè gì thân thể hắn, xem ra trong lúc hôn mê đã bị vị mỹ nữ này xem hết rồi.

"Xét cho cùng thì ngươi chính là người phá hoại thí nghiệm của ta, làm cho ta ba ngày không ăn được cái gì, để bồi thường thì…" đôi mắt đẹp sau mắt kính lóe lên sát khí: "Ta tuyên bố, ngươi bây giờ là người hầu của ta!"

"Đợi một chút!" Trần Duệ vội vàng nói: "Từ trước tới nay ta với tiểu thư chưa từng gặp mặt, mà lực lượng của tiểu thư lại phi thường cường đại ta làm sao có thể phá hoại thí nghiệm của tiểu thư làm tiểu thư ba ngày… Đúng rồi, không phải hiện tại tiểu thư đang ăn hay sao?"

Theo như lời của tiên nữ long thì hắn chỉ mới ngất đi một ngày thôi.

Mỹ nữ nhìn chén canh trong tay rồi nói:"Đây là ảo giác của người."

"..." ( Thua luôn!)

"Thật ra thì ta chỉ nghiên cứu thành phần trong thang thuốc, vì thí nghiệm vĩ đại này mà ta không tiếc lấy thân mình làm vật thí nghiệm."

Trần Duệ không nói gì, dù sao trải qua vô số lần tẩy lễ "một lần cuối cùng", nên hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhanh chóng nói: "Như vậy đi, ta nguyện ý bồi thường một khoảng thỏa đáng... còn cái chuyện người hầu kia tiểu thư có thể chỉ coi là vui đùa được không."

Nói xong, hắn lấy ra một chuỗi hạt châu lòe lòe phát quang, chuỗi hạt này được khảm toàn bảo thạch lục sắc tinh mỹ, mỗi viên còn quý hơn bảo thạch thanh sắc hắn đưa cho phỉ thúy long, đây chính là trân phầm trong trân phẩm.

Ánh mắt tiên nữ long sáng ngời. Nàng vội nhận lấy, tấm tắc khen ngợi vài câu, ánh mắt nhìn về phía Trần Duệ càng sáng hơn: "Vừa rồi ngươi lấy hạt chuỗi này từ đâu? Ta nhớ là trong lúc thí nghiệm, mọi thứ trên người ngươi đã bị ta lột hết rồi mà…"

Trần Duệ vừa nghe hai chữ "thí nghiệm", nhất thời sợ hãi, vừa rồi trong lúc bị ngất không phải là bị cướp sắc mà e là làm chuột bạch a!

"Bất kể như thế nào, chuỗi hạt có giá trị liên thành này cũng đủ để xóa bỏ phiền nhiễu nho nhỏ ta gây ra cho tiểu thư rồi phải không?"

Tiên nữ long gật gật đầu, lại vội vàng lắc đầu: "Không được! Vừa rồi ngươi hại ta bị hủy một khối Lôi Hỏa thạch thượng hạng, hơn nữa lại là khối cuối cùng, đây là tài liệu ma pháp trân quý, không phải là loại tài liệu phàm tục có thể so sánh. Trừ phi ngươi có thể trả lại cho ta một khối Lôi Hỏa thạch thượng hạng, nếu không thì vô pháp bồi thường tổn thất của ta."

Ngoài mặt là nói thế, chuỗi hạt lại bị nàng tiện tay thu vào, cũng không có chút ý tứ trả lại nào.

"Cực phẩm Lôi Hỏa thạch..." Trần Duệ suy nghĩ một chút, trữ vật không gian vừa lúc có ma pháp tài liệu Lôi Hỏa thạch, tuy không phải là thượng hạng, nhưng hắn có tinh luyện thất, có thể làm cho Lôi Hỏa thạch đạt tới độ tinh khiết cao nhất.

Khi thấy Trần Duệ lại xuất ra một khối Lôi Hỏa thạch từ không khí thì tiên nữ long lại lộ ra sự kinh sợ: "Chẳng lẽ ngươi cũng là không gian ma pháp sư..."

Lời còn chưa nói xong thì ánh mắt nàng đã bị khối Lôi Hỏa thạch kia hấp dẫn.

"Khối này cơ hồ không có tạp chất gì! Quả là cực phẩm trong cực phẩm!" Tiên nữ long mừng rỡ nói: "Chỉ cần ngươi đưa cho ta thêm ba khối, ta nói... Này, biểu tình như thế là sao?"

Trần Duệ không biết nói gì, cái câu "chỉ cần... ta liền..." vẫn còn đó

Đương nhiên về phương diện giữ chữ tín thì mỹ nữ này chỉ có thể dùng giá trị âm để hình dung.

"Ta đưa thêm tiểu thư ba khối cực phẩm tài liệu nữa, nhưng trước hết cho ta mạo muội được biết tôn tính đại danh của tiểu thư."

"Ta gọi là Lola, được rồi, nhanh đưa tài liệu cho ta."

Dù cho đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng tim Trần Duệ không nhịn được nhảy lên một cái, bởi vì cái gọi là đi mòn gót giày tìm không thấy, lúc tìm được lại chẳng tốn công.

Quả nhiên là Lola! "Nữ nhân điên" mà Pagliuca sợ nhất. Lola như phát hiện ra điều gì, nghi hoặc nhìn hắn nói: "Ngươi biết ta?"

Mỹ nữ trước mặt này vô luận là tướng mạo hay khí chất đều hơn xa Katherine, chỉ là độ đáng tin thì có điểm hơi thấp... Dù vậy thì Trần Duệ vẫn nhớ kỹ lời miêu tả của Pagliuca về vị "nữ ma đầu" đáng sợ này, nhất là lúc nãy ngất đi bị đem làm chuột bạch cho thí nghiệm, lập tứ đè nén ý sợ trong lòng, nói: "Không phải! Chỉ là... vì quá ngưỡng mộ phương danh rất nữ tính của tiểu thư nên ta khó mà ngăn cản trái tim loạn nhịp."

"Ngưỡng mộ? Ngươi ngưỡng mộ ta?" Lola kinh ngạc, đưa gọng kính lên, chỉ là Trần Duệ nhớ kỹ là tình huống lần trước cũng y như thế, thiếu tí nữa là đóng băng hắn thành tượng băng rồi.

"Tiểu thư không những có dung mạo tuyệt thế mà tri thức uyên bác của tiểu thư cũng làm người ta ngưỡng mộ!

Trần Duệ nghĩ đến miêu tả của độc long về Lola, hợp ý nói: "Tên ta là Lý Sát, là một kẻ cuồng nhiệt yêu thích ma pháp trận, ở ma giới cũng có nghiện cứu về ma pháp trận. Trong một lần vô tình, ta đi vào Thải Hồng sơn cốc, mất rất nhiều khí lực ta mới tìm được không gian này... ta gọi nó là tiết điểm và đường thẳng, sau cùng mở ra một không gian chi môn. Sau khi tiến vào, ta mới phát hiện ma pháp trận trong này càng thêm thâm sâu huyền ảo, so với những gì ta biết được càng tinh thâm hơn gấp trăm lần. Không tưởng được người làm ra không gian này lại là vị tiểu thư Lola xinh đẹp tuyệt mỹ như vậy, cho phép ta được ở lại chỗ này học ma pháp trận!"

Nếu đã tìm được tiên nữ long rồi thì không thể nào tay không trở về được, đây là biện pháp tốt nhất để học cách khai giải phong ấn trên người Pagliuca. Nói đến phương diện tri thức, Lola hiện ra một chút không tự nhiên, mà lại có bộ dạng đang suy nghĩ: "Đúng rồi, hắn chính là người đã phá vỡ không gian đi vào, lại còn phá giải ma pháp trận rách nát ở rừng cây nữa, qua nhiều năm như vậy, ngươi chính là người đầu tiên."

Trong lòng Trần Duệ không khỏi thất kinh, rừng cây ma pháp trận kia phức tạp vô cùng nhưng trong lòng nàng lại chỉ là rách nát!

"Ngươi vừa mới nói muốn ở lại đây học ma pháp trận? Có thật không?" Lola có vẻ nghi hoặc hỏi.

"Đúng, Lola tiểu thư! Không cần phải nghi ngờ, ta rất cuồng nghiệt với tri thức!" Trần Duệ làm ra vẻ mặt xúc động: "Vì muốn tăng thêm kiến thức của mình, ta còn nỗ lực rất nhiều, người ngoài khó có thể tưởng tượng được để nghiên cứu long ngữ văn minh văn đặc hữu của long tộc. Ta có thể nói, dù là cự long chân chính, cũng chưa chắc có trình độ như ta. Ta vẫn cứ tưởng là trình độ của ta đã đến bình cảnh, không thể đột phá, nhưng thật ngờ được lại có thể gặp được tiểu thư Lola!"

"Long ngữ minh văn? Ngay cả cự long chân chính cũng kém ngươi?" Ánh mắt Lola chớp động lộ ra một tia thần thái kỳ dị, trong hư không vẽ lên mấy phù văn phát sáng nói "Trước tiên hãy nói cái này có ý nghĩa gì?"

"Hóa ra tiểu thư cũng là người tinh thông thứ này!" Trần Duệ làm bộ vui vẻ như là gặp được người có cùng sở thích "Đây là phục hợp minh văn, là kính tượng và truyền tống, thích hợp sử dụng trên mặt đất và thực vật."

Lola hắc hắc hai tiếng, tay tiếp tục di động trên không, lại hỏi thêm mấy vấn đề, nhưng cũng không làm khó được Trần Duệ. Tâm niệm vừa động, ký hiệu bắt đầu ngày một gia tăng nhiều, sau đó là trùng điệp, tổ hợp thành một minh văn kỳ dị.

Cho dù là ở chỗ Pagliuca hay là Jacob, Trần Duệ cũng chưa từng thấy qua kiểu phương sắp xếp minh văn nào như thế, lập tức nghi hoặc nói: "Loại minh văn hỗn hợp này khác với phục hợp minh văn phổ thông, ta không có cách nào nói chuẩn xác..."

Chứng kiến vẻ mặt đắc ý của tiên nữ long, Trần Duệ nghĩ đến khi mình tiến vào tiết điểm không gian này, linh quang chợt lóe, đối chiếu với tư liệu độ sâu phân tích, chợt nói: "Không gian? Chẳng lẽ là ý nói là không gian? Nói như vậy... Thải Hồng sơn cốc, đều được khắc từ ma pháp trận long ngữ minh văn trùng điệp tạo thành không gian độc lập?"

Phát hiện này thật quá kinh người, chỉ bằng điểm này, trình độ long ngữ văn của Lola đã hơn xa Pagliuca. Sáng tạo và hưởng thụ thành quả là hai khái niệm bất đồng!

Lola cũng không khỏi động dung, đó là một trong những nghiên cứu đắc ý nhất của nàng, không ngờ lại bị đối phương nói toạc ra, xem ra trình độ long ngữ minh văn của người này đúng là đã hơn xa cự long bình thường, cho dù là tên độc long đáng chết kia cũng không theo kịp!

"Tốt lắm!" Lola gật gật đầu "Ở phương diện này, ngươi ít nhất cũng không tồi, như vậy đi nếu ngươi nguyện ý giao ra tài liệu và trân bảo thượng hạng gấp mười lần, thì từ giờ trở đi ngươi chính là trợ thủ của ta!"

Thấy Trần Duệ hoài nghi, Lola lập tức hiện lộ sát khí nói thêm một câu: "Nếu không giao ra, vậy ngươi xác định làm nô bộc cho ta đi!"

Đây đâu phải là lựa chọn gì, đây chính là cướp đoạt trắng trợn a. Dù có cuồng nhiệt với tri thức đến đâu, long tộc thủy chung cũng vẫn là long tộc!

Dù thế nào cũng phải ở lại, Trần Duệ làm ra bộ dáng khuynh gia bại sản, lưu luyến không rời lấy ra tài liệu và trân bảo.

Lola không chút khách khí thu hết, xong rồi thì hài lòng gật gật đầu: "Tốt lắm, chúc mừng ngươi Lý Sát, bây giờ ngươi là trợ thủ của ta! Nếu có thể thì ta hi vọng ngươi lập tức bắt đầu công việc!"

Cuối cùng cũng có cơ hội học thượng cổ phú ngữ, lại không cần lộ Pagliuca ra. Trần Duệ ngầm hớn hở: "Quá tốt rồi! Xin hỏi tiểu thư, công tác chủ yếu của trợ thủ là việc gì?"

"Công việc của ngươi rất đơn giản, giống như hiện tại, đầu tiên là giặt sạch quần áo trong phòng của ta, sau đó vệ sinh phòng ốc và thu dọn những thứ thí nghiệm phế thải, sau đó làm một bữa trưa thịnh soạn cho ta, cuối cùng là chuẩn bị nước tắm cho ta..."

Trần Duệ nghe xong trợn mắt há mồm, đây mà là trợ thủ à, đây căn bản chính là người hầu mà!

"Lola tiểu thư, khi nào chúng ta bắt đầu học tri thức?"

"Tri thức tốt nhất là đến từ thực tiễn, người chắc rằng là muốn tham dự" Trần Duệ mới vừa gật gật đầu, lại bị Lola nói cho một câu làm hắn thất sắc "Cũng giống như ta đã không tiếc hi sinh thân mình để thử thang thuốc đó."

Mẹ nó! Thì ra không những là hạ nhân mà còn là chuột bạch! Có để người ta sống nữa hay không đây!

Trần Duệ không cần nghĩ ngợi gì liền xoay người bỏ chạy, nhưng mà đã chậm rồi, một tia thiểm điện bay tới trong chớp mắt, Trần Duệ bị đánh ngã lăn trên mặt đất, uy lực mạnh hơn trước mấy lần làm cho thân thể hắn tê dại vô pháp cử động, xem ra tiên nữ long đã căn cứ vào tố chất kháng ma pháp của hắn để dụng lực.

"Làm người cần phải giữ chữ tín, đã nói là làm trợ thủ cho ta sao lại còn trốn?" Tiên nữ long cười dài đi tới, nụ cười xinh đẹp trên người mỹ nữ đối với Trần Duệ còn đáng sợ hơn cả ác ma.

"Thân thể của ngươi có đặc tính kháng ma pháp... Là trợ thủ tốt nhất cho ta, ta sẽ "chỉ điểm" cho ngươi thật tốt... Yên tâm, ta cam đoan ngươi sẽ không có việc gì đâu."

Yên tâm cái mẹ gì chứ! Vừa nghĩ tới chữ tín của tiên nữ long, trong lòng Trần Duệ lại dâng lên hàn ý.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #342