Chương 327: Vì Hạnh Phúc Tương Lai.


Ngày thứ hai, khi mà sự lạnh lẽo nhàn nhạt của hai mặt trăng đã dần dần chuyển thành sự ấm áp thì Trần Duệ mới mở mắt. Nhìn vào vưu vật vẫn còn đang ngủ say trong ngực mình, trong đầu hắn lại hiện lên tình cảnh phóng túng đêm qua.

Là chủng tộc duy nhất chỉ toàn nữ giới của ma giới, trong chuyện nam nữ này, dù cho là nữ giới vương tộc cũng không thể so sánh về thiên phú và thể chất với mị ma tộc. Chẳng qua là có trợ giúp của lực lượng long tộc, ở phương diện này khả năng của Trần Duệ vô cùng mạnh mẽ. Mị ma thị nữ lại chỉ là mới trải qua chiến trận, bị chinh phục vài lần, cuối cùng không chịu nổi mà xụi lơ trong ngực hắn.

Mặc dù thế, lần đầu tiên của Cơ Á cũng đã khắc sâu ấn tượng trong lòng Trần Duệ. Cái kiểu phục thị cùng lấy lòng không cần giữ lại này lại càng làm cho Trần Duệ thương tiếc, động tác càng trở nên nhẹ nhàng cẩn thận, không chút tư tưởng chỉ lo vui sướng cho bản thân mình. Loại chuyện này vốn là sự thăng hoa của tình cảm, thân thể và tâm linh của hai bên nam nữ đều cùng lên được trên đỉnh thì mới gọi là hoàn mỹ thực sự.

Trần Duệ nhẹ nhàng buông thân thể của Cơ Á ra, giúp nàng nằm xuống tấm thảm, đang định đứng lên chuẩn bị đồ ăn thì Cơ Á tỉnh dậy.

"Chủ nhân… chàng muốn đi đâu?" Mị ma mở tròng mắt động lòng người ra, lười nhác bày ra một bộ dáng mang theo sức mị hoặc kinh người.

Trần Duệ mỉm cười nói: "Chủ nhân phải giúp nữ chủ nhân chuẩn bị bữa sáng, ta nhớ Lục Diệp lâm có một loại trái cây vị khá ngon, lát nữa ta sẽ hái cho em nếm thử."

Mị ma vặn vẹo cái eo đáng yêu, da thịt như tuyết trắng bên dưới tấm thảm lập tức lộ ra. Nhìn vào cánh tay như ngọc cùng với cái vật tròn tròn lớn lớn đã lộ ra một nửa trước ngực nàng, cái đầu của Trần Duệ bắt đầu nóng lên, ánh mắt không rời đi được.

"Người ta không phải là nữ chủ nhân, chỉ là thị nữ của chủ nhân mà thôi, bữa sáng hẳn phải để em chuẩn bị mới phải" Mị ma chú ý tới ánh mắt kia của nhân loại, sóng mắt lưu chuyển, thanh âm phát ra lại càng vũ mị: "Chỉ là hôm qua bị chủ nhân trừng phạt quá nặng nề, bây giờ một chút khí lực cũng không có, thôi thì... bữa sáng này chủ nhân “ăn” người ta là được rồi."

Tiểu yêu tinh! Trần Duệ có cảm giác miệng đắng lưỡi khô, bộ vị nào đó vốn đã cứng rắn lên bởi vì hiện tượng sinh lý lại càng trở nên không thành thật.

"Đừng làm loạn, tối qua là lần đầu tiên của em, bị dày vò cũng không nhẹ, trước tiên phải nghỉ ngơi cho tốt. Lát nữa ăn thêm chút gì đó, để thân thể khôi phục lại đã rồi nói sau" Trần Duệ đè nén dục hỏa ở trong lòng xuống, nhẹ nhàng nhéo nhéo cái mũi của mị ma, sau đó mặc y phục chỉnh tề rồi đứng lên."

"Ăn cái gì đó?" Mị ma lộ ra thần sắc kỳ quái, nhè nhẹ liếm đôi môi hồng: "Thì ra… chủ nhân không ăn Cơ Á là vì muốn Cơ Á ăn… chủ nhân? Chủ nhân đúng là xấu xa quá rồi…"

Tuy Trần Duệ có được định lực luyện tâm cũng gần như không chống đỡ nổi loại mị hoặc liên tiếp này. Đành phải mượn cớ đi hái trái cây để chuồn gấp ra khỏi trướng bồng.

Cơ Á nhìn vào bộ dạng chạy trối chết của nhân loại, khóe miệng lộ ra nụ cười ranh mãnh, trong mắt lại tràn đầy tình ý. Cảm giác ấm áp tràn trề trong lòng - đây chính là tư vị hạnh phúc sao?

Sau đó thì là “ăn” một bữa sáng bình thường, nhưng mà tiếp sau đó nữa thì…

"Chủ nhân, chỗ đó của người ta hơi đau, nhân gia giúp em bôi thuốc được không?"

"Còn phải trị liệu cả bên trong nữa…"

"Còn có chỗ không bị chủ nhân ăn… Chủ nhân chẳng lẽ không muốn toàn bộ của Cơ Á sao?"

"Người ta muốn đi trước Athena một bước mà…"

Sau khi dùng bữa tối, nam nhân không có cách nào chống đỡ sự mị hoặc, cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, hung hăng đè tiểu yêu nữ dám câu dẫn mình cả ngày xuống đất (chuyện tươi đẹp giữa ta và mỹ nữ).

(Yêu nữ! Định hải thần thiết ở đây, còn không mau hiện nguyên hình…)

(Ta là thủ lĩnh Kình Thiên Trụ vĩ đại, dù cho ngươi có móc họng ta ra thì ta cũng không tiết lộ… bí mật của người lái xe đâu)

(Không được rồi, cứ theo cái đà này thì cho dù có thể chất của long tộc đi nữa cũng sớm muộn bị hấp thành xác khô…)

….

Lấy tốc độ của song túc phi long ma vương cấp, từ Lục Diệp lâm đến khoáng sơn chỉ cần không đến hai canh giờ, nhưng mà Trần Duệ lại mất tới bốn ngày mới tới quáng vụ sở ở Tây Lang sơn.

Trong tâm lý của Cơ Á, bốn ngày này là vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất trong cuộc đời của nàng. Những năm tháng trước đây, nàng luôn bị tao ngộ của mẫu thân cùng với tâm linh gông xiềng bao phủ, gần như là một cái xác không hồn. Mãi cho đến khi gặp được hắn, người con trai có thực lực đại ma vương này không tiếc lấy thân mạo hiểm, đối mặt với ma đế đáng sợ, đánh chết ma hoàng để giải cứu nàng và mẫu thân khỏi gông xiềng. Chỉ tiếc là không thể nào giữ lại được sinh mạng của mẫu thân, nhưng tin rằng trong thời khắc mẫu thân được giải thoát bởi gông xiềng, bà cũng cảm nhận được sự trân quý của cảm giác tự do và nhẹ nhàng này.

Không chỉ là cảm kích và báo ân, còn có sự ưa thích thật sự… và tình yêu nữa. Ở trước mặt người con trai này, nàng cảm thấy vô câu vô thúc, có thể làm tất cả những việc mình muốn làm. Tự do sinh hoạt, tự do yêu hắn.

Trần Duệ có thể cảm nhận được rõ ràng tâm tư của Cơ Á, không chỉ là… sự phục thị cam tâm tình nguyện kia (thậm chí hơi bị quá mức), nhiều hơn là tâm linh giao hòa và ỷ lại. Hắn cảm giác được trách nhiệm trên người mình lại nhiều lên một phần, động lực để tiến lên phía trước cũng nhiều hơn một phần.

Tây Lang sơn, thân là khoáng vụ quan kiêm đội trưởng phòng vệ đội ở tây lộ, năng lực của Tim thực sự phi phàm. Xây dựng phòng vệ đội tây lộ cũng đã có quy mô, do vốn xuất thân từ thân vệ gia tộc Thelford, nên lực chiến đấu cũng khá xuất sắc.

Làm đề thăng lực chiến đấu kết hợp hạng mục huấn luyện cạnh tranh. Đá bóng cũng đã mở rộng đến phòng vệ đội Tây Lang sơn, ở vùng núi cũng đã kiến tạo một sân bóng rộng rãi. Lần này Trần Duệ tới, ngoài việc ban tặng một hai trang bị làm cho Tim kinh hỉ thì còn ban xuống một mệnh lệnh kỳ quái liên quan đến đá bóng. Đó là lệnh điều chỉnh và cải tiến ma pháp trận tại sân bóng của phòng vệ đội.

Do bố trí ma pháp trận cần một thời gian nhất định, Cơ Á rất muốn nhìn bộ dáng của thế giới dưới lòng đất nên cùng Tim đi xuống dưới, tiến vào thế giới dưới chủ quáng động của Tây Lang sơn.

Tộc trưởng Lisa của bộ lạc medusa chính là thê tử của Tim, nàng còn sinh cho hắn một đứa bé mang huyết thống đại ác ma nữa.

Lisa biết Tim là người thừa kế một gia tộc của ma tộc, rất có thể sẽ có nhiều thê tử. Nhưng trong tâm tư của nàng, thê tử tốt nhất của Tim đều là tộc nhân của medusa địa vị của nàng lại càng thêm chắc chắn. Vì thế trong thời gian này, một phần là chủ ý của công chúa medusa, phần nhỏ là do Tim “giật dây”, thị thiếp của Tim cũng đã nhiều thêm vài vị xà nữ medusa. (Nhìn từ mặt nào đó thì Tim đúng là đáng thương)

Bây giờ nhìn thấy chồng mình mang theo một người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm động lòng người, trong mắt rắn của medusa lướt qua vẻ cảnh giác đặc hữu của nữ tính. Chẳng qua là hiểu lầm rất nhanh đã được làm sáng tỏ, Lisa cũng biết được mị ma mỹ lệ này lại là thê tử của… chủ nhân mà bộ lạc medusa thần phục. Lúc này thái độ của nàng thay đổi lớn, suất lĩnh toàn thể tộc nhân medusa biểu đạt kính ý cao nhất đối với vị “chủ mẫu” này. Chuyện này làm cho Cơ Á có cảm giác luống cuống tay chân.

Hoàn thành xong ma pháp trận thì Trần Duệ cũng đến bộ lạc medusa, ngưu đầu nhân nhận được tin tức cũng chạy tới. Cơ Á vốn chỉ nghe được những nguy hiểm trong thế giới lòng đất qua chuyện xưa của Trần Duệ, bây giờ nhìn thấy nhiều “ma thú cấp cao” có lực chiến đấu siêu cường như vậy thì trong lòng kinh ngạc đến không thể hơn được nữa.

Medusa và ngưu đầu nhân ma vương cấp cũng đã có gần năm mươi người, thực lực cao giai ác ma thì càng không cần nói. Đây mới chỉ là hai bộ lạc trong lòng đất đã từng tổn hao thật lớn sau chiến tranh, thêm phòng vệ quân của Tim, và cả thủ vệ quân trong tay Athena, còn có Pagliuca, Lomond, Delia cùng với thổ nguyên tố nhân. Còn lực lượng của song túc phi long và vong linh, muốn lật đổ tất cả lãnh địa Ám Nguyệt cũng chỉ cần nháy mắt mà thôi.

Chẳng qua Cơ Á có một trực giác, Trần Duệ chắc chắn sẽ không làm như thế, không có lý do gì để giải thích cả, dù thế nào thì vẫn có cảm giác hắn sẽ không làm vậy.

Làm cho Trần Duệ kinh hỉ chính là dưới hiệu lực của quả ác ma, thủ lĩnh Deron của ngưu đầu nhân cuối cùng cũng đã đột phá được bình cảnh, đạt tới cấp ma hoàng. Trong ký ức truyền thừa ở huyết mạch của Deron, trong lịch sử ngưu đầu nhân đạt đến cấp ma hoàng cũng chỉ có hai người, vận số cũng rất tốt, hắn đã trở thành người thứ ba đủ khả năng để ghi vào lịch sử của ngưu đầu nhân. Tính cả Pagliuca, trong tay của Trần Duệ đã có ba ma hoàng.

Đã trở thành ma hoàng, thủ lĩnh ngưu đầu nhân quy hết công lao cho nhân loại mình đã hiệu trung. Thật sự nếu không có quả ác ma, có lẽ hắn cũng có thể đột phá bình cảnh, nhưng nếu như không có nhân loại này, tộc ngưu đầu nhân ở trong lòng đất đã sớm bị diệt tuyệt trong tay Glorfin rồi, càng đừng nói đến đại ân tìm được Solon chi đồng để giải trừ nguyền rủa cho toàn tộc.

Nhưng làm cho ngưu đầu nhân ngoài ý muốn là nhân loại lại một lần nữa đem đến một điều kinh hỉ vô cùng lớn. Kỹ thuật rèn của ngưu đầu nhân là đứng đầu ma giới, nhưng do thiên phú có hạn, dẫn đến khuyết điểm rất lớn trong phụ ma. Cũng vì vậy mà ngưu đầu nhân gần như không cách nào chế tạo ra được ma pháp trang bị cường đại chân chính. Nhân loại lần này mang đến một loại đạo cụ phụ ma rất đặc biệt, có tác dụng bù đắp khuyết điểm đáng tiếc này.

Dựa theo sự giải thích của nhân loại, bản thân rất nhiều chế khí sư cấp đại sư cũng không có được thiên phú ma pháp trác tuyệt. Nhưng lại có thể lợi dụng loại công cụ nào đó để “điểm hóa” phụ ma, từ đó tạo ra được trang bị hoàn mỹ trác tuyệt cấp, thậm chí là truyền kỳ cấp.

Loại điểm hóa này cần phải lấy bản thân làm vật dẫn, tuy ma lực của ngưu đầu nhân lại là sở đoản, nhưng Trần Duệ lại đặc ý vì ngưu đầu nhân mà thiết kế một loại ma pháp đạo cụ, có thể tăng cường khả năng cảm ứng ma pháp nguyên tố cho ngưu đầu nhân ở một mức nhất định.

Dưới sự hướng dẫn của Trần Duệ, tế ti ngưu đầu nhân Hart cùng mấy người có năng lực ma pháp nhất định ở trong tộc rất nhanh đã nắm giữ được yếu lĩnh của loại phụ ma thuật này, cũng chứng thực là con đường này có thể làm được. Chẳng qua muốn ứng dụng thuần thục thì bản thân còn phải đạt được trình độ khống chế và sự quen thuộc tương ứng.

Điều đột phá then chốt trong kỹ thuật này làm cho ngưu đầu nhân hớn hở như điên, cả tộc đều vui mừng. Thí nghiệm thành công làm Trần Duệ cũng vô cùng hưng phấn, trong lòng Tây Lang sơn chứa rất nhiều quặng sắt thượng hạng, lại còn có rất nhiều loại khoáng tàng hiếm có. Ngưu đầu nhân tinh thông nghề rèn, lại nắm bắt được loại kỹ thuật phụ ma này giống như hắn đã có được một nhóm lớn thợ rèn ưu tú cấp đại sư ở trong tay. Điều này cũng bằng với có được vô số vũ khí ma pháp và khải giáp chất lượng cao.

Kế sách chỉ có thể phá được những thủ đoạn quan trọng của địch nhân, thực lực chân chính cuối cùng vấn phải là vũ lực. Trước mắt mà nói, chí ít cũng có thể làm cho Ám Nguyệt có được năng lực phòng ngự vững chắc. Đặc biệt là kế hoạch hiện nay đã bước vào thời điểm then chốt.

Lúc rời khỏi Tây Lang sơn, Trần Duệ đặc ý nhìn lại cái ngân tráp dùng để chứa sinh mạng chi tuyền của ngưu đầu nhân. Deron đã nghiêm túc chấp hành mệnh lệnh của hắn, mọi thời khắc đều có ngưu đầu nhân trông giữ bên cạnh sinh mạng chi tuyền, không cho bất cứ người nào tiếp cận ngân tráp này, cho dù là tộc nhân. Đối với ngưu đầu nhân đã giải trừ được nguyền rủa mà nói, tác dụng tẩy lễ của sinh mạng chi tuyền sớm đã được thần miếu ngưu đầu nhân mới được dựng lên thay thế.

Trần Duệ cuối cùng cũng áp chế lòng hiếu kỳ với ngân tráp thần bí này, hắn không lấy ra nghiên cứu. Bởi vì lời cảnh cáo của Pagliuca cũng không phải là trò đùa, lần trước chỉ mở ra một lúc ngắn ngủi cũng đã làm cho tâm ma của hắn biến thành tu la âm hồn bất tán. Hơn nữa lại còn có được lực lượng hủy diệt khủng bố, nếu như lần này lại động đến cái tráp ấy, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì. Nhất là trước mắt, hắn còn sự việc càng trọng yếu hơn phải làm.

Trên đường trở về, thị nữ mị ma đương nhiên là nắm chặt thời gian để nồng nhiệt ôn tồn với Trần Duệ, có thể nói là ngây ngất đất trời, mọi kiểu đều dùng.

Lúc về đến nhà ở trị an quan, thị nữ giảo hoạt lại trở nên trái ngược hắn với sự yêu mị ở Tây Lang sơn, lại trở về thành bộ dạng ôn thuận, bên trong có thêm chút cảm kích với Athena. Chỉ là sau khi nhận được đầy đủ sự tưới tắm của nam nhân, vẻ đẹp động lòng người của mị ma cứ phát tán ra không cách nào thu liễm lại được. Điều này đương nhiên Athena thấy rõ, mặc dù lần xuất hành này là chính nàng đề ra để thành toàn cho Cơ Á, nhưng mà trong tâm lý cũng nổi lên chút tư vị ê ẩm.

Athena cũng không phải loại người có thể giấu được tâm sự, nhất là trước mặt Trần Duệ. Trần Duệ trong lòng có chút áy náy với nàng, dốc hết sức, dùng đủ các phương pháp để làm nàng vui vẻ. Athena không hề ngốc, biết rõ ý đồ của nam nhân, thêm nữa Cơ Á cũng rất biết làm người, cái kiểu cảm kích và tôn trọng mọi mặt này làm cho tâm lý của Athena dễ chịu không ít.

Đương nhiên người nào đó không thể thiếu việc hy sinh nam sắc, tinh thần và thân thể hai bút cùng vẽ, hoàn toàn làm cho tâm tình nhỏ của nữ hiệp tốt lên. Tâm tình tốt lên, Athena cảm thấy mình không nên quá đố kỵ, ngược lại lại đi qua an ủi Cơ Á một phen. Cũng không biết Cơ Á dùng phương pháp gì, Athena và nàng lại dần dần đã có chung kẻ địch, chung sức “đối phó” với người nào đó. Thời gian thân mật cùng Trần Duệ cũng thỏa thuận tách ra mỗi người một ngày.

Trong lúc nam nhân đang hưởng diễm phúc gần như ngày nào cũng được ép khô, Ám Nguyệt cũng đã xảy ra một ít biến hóa. Vốn bởi vì chế tài lương thực mà trưởng công chúa Mejia trở nên túng quân, không ngờ lúc này lại tính làm ra một loạt cải tạo ở Ám Nguyệt thành. Ví như tân trang lại đường xá, tu kiến thương phố. Tuy rằng chợ đêm ở Ám Nguyệt hiện nay rất phát triển, thị trường bóng đá cũng rất náo nhiệt. Nhưng do chỉnh thể kinh tế trước đó không quá phát triển, vốn các cửa hàng cũng có không ít gian bỏ không không dùng đến. Như thế thì thương phố mới tu kiến lại không lâu cũng sẽ rất dễ bị vứt bỏ, rõ ràng là lãng phí tiền tài quý báu.

Vì thế lão Ford cùng tộc trưởng của mấy gia tộc đã vài lần khuyên can trưởng công chúa. Lý do Mejia đưa ra là bây giờ Ám Nguyệt tạm thời đã giải quyết được vấn về của lương thực, thương nghiệp pháp triển mạnh. Hơn nữa đá bóng lại làm cho sĩ khí của dân chúng dâng cao, vì kế lâu dài nên mới mượn tình thế này quy hoạch lại cả thành. Chẳng qua nghe được nhiều ý kiến phản đối như vậy, bản thân Mejia cũng bắt đầu có chút do dự. Vừa lúc đó, tài chính quan Joseph sau khi trở lại Ám Nguyệt thành lại có thái độ khác thường, tỏ vẻ nguyện ý bỏ sức lớn để chống đỡ. Chủ động đề nghị gánh chịu một nửa chi tiêu, chẳng qua là hắn muốn chiếm một phần “cổ phần” nhất định của những thương phố tu kiến kia.

Một nửa chi tiêu này chắc chắn không phải là con số nhỏ, mặc dù Mejia và lão Ford nghi ngờ mục đích của Joseph, nhưng đối với chuyện tốt có người tống gối cho mà đi ngủ tất nhiên sẽ không cự tuyệt. Mejia cuối cùng cũng hạ quyết tâm, bác bỏ mọi ý kiến phản đối, bắt đầu cải tạo và “thăng cấp” cho Ám Nguyệt.

Hành động của Joseph sớm đã nằm trong ý liệu của Trần Duệ, đây vốn là một trong những kiến nghị của hắn với “minh hữu”. Trong khoảng thời gian này, sẽ không chỉ có hành động đó, tin tưởng một hành động càng trọng yếu khác của Joseph cũng bắt đầu có hiệu quả.

Những ngày hưởng thụ ôn nhu thực sự là trôi qua vô cùng nhanh, tuy rằng triền miên cùng với nữ nhân mình yêu mến có thể làm cho người ta quên mất đường về nhà, nhưng Trần Duệ cũng còn rất kiên quyết cáo biệt ra đi, bởi vì hắn muốn hoàn thành sự việc còn quan trọng hơn.

Cuộc sống tốt đẹp chỉ vừa mới bắt đầu, phấn đấu của bây giờ là vì mang đến bình an và hạnh phúc cho tương lai!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #327