Chương 30: Đặc Huấn Bắt Đầu


“Đến đây, cho ta xem thử bí kỹ kia nó như thế nào nào?” Một hồi gió lốc mây trôi, Pagdarius đã húp xong giọt nước cuối cùng trong nồi lẩu. Hắn xoay người đối diện Trần Duệ, vẫy vẫy tay.

“Cẩn thận đó!” Lần trước dễ dàng đả bại Cương Khắc, tư đáy lòng Trần Duệ vẫn còn một chút kích động, không chút khách khí mà giương thủ chưởng lên, quát khẽ “Cực quang đạn”

Một đoàn bạch quang cực lớn theo lòng bàn tay nhanh chóng được kích ra, Pagdarius ánh mắt tập trung, không tránh không né mà vung tay trái lên nhanh như thiểm điện bắt được Cực quang đạn vào lòng bàn tay, ngay sau đó năm ngón tay niết mạnh, “Phốc” một tiếng, một đoàn quang cầu cực lớn cứ như vậy biến mất không còn chút bóng dáng.

Tuy Trần Duệ sớm biết Cực quang đạn không làm gì được Pagdarius, nhưng không nghĩ tới trong tay đối phương nó lại chẳng khác một thứ đồ chơi. Vụng trộm mở ra Giải tích chi nhãn, quả nhiên, tổng thực lực bình quân của Độc long biểu hiện ra dòng chữ “Không cách nào phán đoán”

Nhưng mà Pagdarius sau khi đơn giản niết phá đoàn cực quang trong lòng bàn tay kia cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Chỉ thấy trên làn da rắn chắc kia xuất hiện và vết nứt nhỏ, huyết dịch màu xanh biếc từ trong đó chảy ra.

“Vừa rồi ta còn chưa chuẩn bị kỹ, bất quá loại công kích này của ngươi rất đặc thù, không giống công kích thuần lực lượng, cũng không phải công kích thuần ma pháp, hơn nữa lực phá hoại hoàn toàn vượt xa hai loại công kích này, có thể công phá lớp phòng ngự của ta” Pagdarius như là nhớ ra gì đó, thần sắc có vẻ mười phần ngưng trọng, nói ra “Trần Duệ, thực lực của ngươi tiến cảnh rất nhanh, hiện tại, ta đã hoàn toàn tin chuyện truyền thừa đại tông sư kia rồi. Theo ta thấy, vị Ngộ Không đại tông sư kia tuyệt đối không đơn giản chỉ là một luyện kim đại tông sư thôi đâu, sức chiến đấu của hắn không chừng còn có thể đã đạt đến bán thần, thậm chí còn cao hơn nữa!”

Trần Duệ âm thầm lắc đầu, há chỉ dừng lại bán thần thôi sao? Người ta sớm đã vượt ra ngoài tam giới, không nằm trong Ngũ Hành rồi – đó là nói nếu như vị đại tông sư này đúng là thực sự tồn tại.

Pagdarius nghe Trần Duệ giải thích về chuyện thức tỉnh truyền thừa Đại tông sư, hơn nữa lực lượng lượng này còn càng ngày sẽ càng mạnh mẽ hơn, nhãn tình sáng lên : “Loại truyền thừa này có chút thức tỉnh huyết mạch vương tộc, càng về sau càng cường đại, bây giờ lực lượng của ngươi đại khái tương đương với một trung giai ác ma vừa tiến cấp, cùng lắm cũng chỉ yếu hơn một ít”

Trần Duệ vừa nghe nói chỉ là một trung giai ác ma, lộ ra vẻ tiếc nuối. Pagdarius nhìn bộ dạng của hắn, ra vẻ giận dữ nói : “ Ngươi nên biết điểm dừng chứ! Bây giờ lực lượng của ngươi đã tương đương một ác ma trung giai, hơn nữa ngươi còn là nhân loại, có lực lượng truyền thừa, tiềm lực vượt xa Ma tộc phổ thông, dù là vương tộc cũng còn kém ngươi. Hừ, đương nhiên là ngoại trừ long tộc chúng ta, hài tử của long tộc vừa ra đời ít nhất cũng có thực lực Ma vương cấp.

Trần Duệ không cho là đúng, Ma vương thì thế nào, muốn trưởng thành cũng phải đến ngàn năm, hơn nữa năng lực sinh dục phải nói là thấp đến đáng thương. Bất quá, theo thuyết pháp của Pagdarius, khởi điểm của hắn cũng đã tương đối cao, nhất là tương lai lại rất sáng lạng.

Pagdarius trầm ngâm một lát, sau đó tuôn một gáo nước lạnh : “Tuy lực lượng của ngươi miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn thấp nhất của một trung giai ác ma, nhưng kinh nghiệm, kỹ xảo chiến đấu đều rối tinh rối mù, căn bản không thể phát ra trọn vẹn thực lực của mình. Khi dễ lũ đê cấp ác ma còn được, nếu là đụng phải một trung giai ác ma thực lực tương đương, không nghi ngờ gì thất bại sẽ thuộc về ngươi. Nếu ngươi muốn nhanh chóng tăng lực lượng cùng sức chiến đấu, nhất định phải hảo hảo mà tham gia một phen đặc huấn.

Thực lực của Độc long có lẽ cũng tương đương với một đầu Ma đế, có thể nói là thuộc hàng cường giả đỉnh phong, nhưng bởi vì bị phong ấn lực lượng làm hao tổn mà mà chỉ có thể nhiều nhất thể hiện ra lực lượng của một Đại Ma Vương. Mặc dù là thế, cũng tuyệt không phải cảnh giới mà hiện tại Trần Duệ có thể chống lại.

Trần Duệ gật nhẹ đầu, ánh mắt lộ vẻ kiên định. Kỳ thật, vô luận là ở thế giới nào cũng đều sùng bái thực lực cường đại. Tình hình hiện tại hắm tạm thời còn ở tầng lớp thấp nhất trong Ám Nguyệt thành, tình cảnh cũng không lạc quan gì cho cam. Allen xem hắn như tử địch, thực lực Joseph lại càng thâm bất khả trắc, tương lai khả năng càng đối diện với những cường địch lớn mạnh hơn. Nếu không có thực lực, vậy chỉ có thể giơ đầu chịu chém.

Dùng trí tuệ có thể mang lại thành công nhất thời, nhưng trước lực lượng tuyệt đối, có bao nhiêu trí mưu xảo diệu cũng không có chút tác dụng. Cho nên mới nói, lực lượng chính là căn bản của sự sinh tồn. Hiện tại Siêu cấp hệ thống đã cấp cho hắn một cơ hội tốt nhất có thể, nhất định phải cố gắng mà nắm chặt lấy cơ hội này.

Đồng thời có cả lực lượng cùng trí tuệ, đó mới chính là vương đạo.

Thái độ kiên quyết của Trần Duệ làm Pagdarius rất hài lòng. Tuy nói lúc ký kết khế ước cộng sinh cũng không thoải mái gì, lại còn có chút nghi ngờ lẫn nhau. Nhưng hiện tại suy nghĩ của Độc long cũng đã bắt đầu thay đổi. Tên nhân loại này có truyền thừa của bậc đại năng viễn cổ, tiềm lực không thể hạn lượng. Nếu có một ngày thực lực của hắn leo lên đến hàng ngũ cường giả chí tôn có thể cùng mình chiến đấu, đây mới chính là ý nghĩa thực sự của hai chữ đồng bạn.

“Phanh! Phanh!”

“Pagdarius chết tiệt, cư nhiên dám đánh lén!”

Thanh âm của Độc long đang cười gian vang lên “ Tên gia hỏa thuần khiết này, sự giảo hoạt của ngươi chạy đi đâu cả rồi? Ngươi cho rằng người ta chiến đấu đều là đứng im cho ngươi tấn công sao? Thủ đoạn có thể đánh bại đối phương chính là thủ đoạn cao minh nhất, phân cái gì mà đánh lén với không đánh lén? Bất quá ngươi yên tâm, ta sẽ đem lực lượng ở trạng thái trung giai ác ma, không chơi chết được ngươi đâu!”

“Ai u! Đã nói không được đánh vào mặt!”

“Lại là hầu tử thâu đào! Long tộc đều là những kẻ hèn hạ như ngươi sao!”

“…”

Huấn luyện của Độc long nói ra cũng đơn giản, không cần sử dụng mánh khóe gì, chỉ truy cầu sự thực dụng. Lấy sự an toàn của bản thân là điều kiện tiên quyết, tiến hành thủ đoạn công kích càng hung ác, càng mạnh mẽ càng tốt.

Sau khi bị Pagdarius “dần” đến thứ n lần, Trần Duệ mặt mũi bầm dập bắt đầu hoài nghi phải chăng Pagdarius lấy đợt huấn luyện này mà cố ý gài hắn, đưa ra kháng nghị mãnh liệt. Bất quá, Pagdarius cũng chẳng thèm quan tâm, tiếp tục công tác huấn luyện một cách thống khoái – loại thống khoái này đương nhiên là được thành lập trên cơ sở sự thống khổ của người khác.

“Xuất ra đảm lượng của ngươi đi! Càng sợ chết thì sẽ càng chết nhanh hơn thôi!”

“Trọng tâm phải luôn vững vàng”

“Không chỉ dùng con mắt thôi đâu, phải kết hợp cả sự phán đoán từ cảm giác nữa!”

“…”

Lần lượt hưởng thụ qua hết sự ngược đãi này đến sự ngược đãi khác, Trần Duệ cũng càng ngày càng tiến bộ. Cương cảnh là cảnh giới đầu tiên, cũng là tinh mạch điểm trụ cột, chú trọng tu luyện “Thể”, cũng tương tự như “Tẩy tủy” lúc bắt đầu tiến hóa. Nhưng loại tẩy tủy này chỉ là một cách cải tạo bị động, điều hắn cần phải làm là nắm giữ chắc lực lượng của bản thân, tiến thêm một bước, rèn luyện cường hóa thân thể của mình.

Trong cơ thể Trần Duệ có lực lượng cường đại, nhưng hắn không thể khống chế. Cùng Cương Khắc chiến một trận chủ yếu là nhờ vào uy lực của đại chiêu Cực quang đạn mà thôi. Hôm nay dưới áp bách huấn luyện cường độ cao từ Pagdarius, lực lượng khổng lồ này bắt đầu kéo tơ làm kén, dần dần tán nhập vào thân thể, hắn cảm nhận một cách rõ ràng lực lượng đang lưu động trong tinh mạch của mình.

Tinh lực Cương cảnh vận chuyển khắp các bộ vị toàn thân, tuần hoàn, sinh sôi không ngừng, chỉ cần có thể nắm giữ quy luật tuần hoàn này, tự nhiên sẽ nắm được cách vận dụng tinh lực.

Phát hiện điểm này khiến Trần Duệ rung động, đau xót trên người phảng phất giảm bớt không ít, lực chú ý cũng càng lúc càng tập trung. Pagdarius không biết nhân loại này có đặc tính “Tinh thể”, trong nội tâm thất kinh. Hắn khống chế Cường độ huấn luyện này tới mức cực hạn Trần Duệ có thể thụ nhận, nhưng không ngờ sức chịu đựng cùng khôi phục của tên này lại vượt xa những gì có thể tưởng tượng, đến tận bây giờ mà vẫn có thể sinh long hoạt hổ như vậy, hơn nữa năng lực lĩnh ngộ cùng tốc độ tiến bộ kinh người. Lực độ phòng ngự cùng phản công thậm chí có xu thế càng ngày càng tăng.

Còn có một điều kỳ quái chính là khi đối mặt với địch nhân có đẳng cấp cao hơn sẽ có cảm giác áp bách của đẳng cấp, không cách nào phát huy ra được toàn bộ thực lực. Độc long từng vụng trộm đem lực lượng chuyển thành đẳng cấp cao hơn, nhưng loại quy tắc này tựa hồ không có chút tác dụng đối với Trần Duệ.

Độc long ra tay càng là tuyệt không lưu tình, ánh mắt càng ngày càng vui vẻ. Đồng bọn của Pagdarius phải càng mạnh, càng hung hãn càng tốt. Tên này trong tương lai nhất định sẽ có giá trị không tưởng.

Cho đến khi tên nhân loại kia té sấp xuống mặt đất không gượng dậy nổi, Pagdarius mới chấm dứt lần đặc huấn này. Cứ xem vẻ ngoài thê thảm của Trần Duệ cũng có thể tin tưởng lần này hắn thu hoạch không nhỏ. Tinh lực trong cơ thể bắt đầu chuyển biến, từ bị động vận chuyển sang chủ động tự phát. Điểm kinh nghiệm trong Siêu cấp hệ thống mãi không tăng kia rốt cục cũng động một chút, tăng lên 1%, đây là một khởi đầu tốt đẹp, xem ra, sau này tiếp tục đặc huấn đã là điều không tránh khỏi.

Chỉ là lúc gần đi, vẻ mặt “rất thoải mái khi đánh người” của Độc long lại làm cho Trần Duệ nghiến răng không thôi.

Trên đường quay trở về hắn mới nhớ ra, mải tham gia đặc huấn mà lại quên mất việc học chữ khắc long ngữ. Bất quá chữ khắc long ngữ lần trước vẫn còn chưa lĩnh ngộ, để sau hãy tính. Dù sao thu hoạch hôm nay cũng rất nhiều, đủ làm cho người ta kinh hỉ.

Năng lực hồi phục của “Tinh thể” phát huy tác dụng mạnh mẽ, đây cũng chính là lý do chủ yếu mà hắn tham gia đợt tập huấn đặc biệt này của Độc long. Đương nhiên, Độc long cũng không thực sự ra tay độc ác. Đến lúc tam giác tê về đến Ám Nguyệt thành thì thương thế trên người Trần Duệ cũng đã gần như khỏi hẳn.

Trở lại phòng thí nghiệm, hắn kinh ngạc khi phát hiện Athena cùng Alice chờ ở đó đã lâu.

Athena không phải đã ra ngoài từ hai ngày trước sao? Đúng rồi, hôm nay là cũng là đến hạn uống “Giải dược”, Alice như thế nào lại ở đây? Chẳng lẽ là nghe được Athena nói cho biết chuyện bị “trúng độc”.

Lúc này thương thế trên người Trần Duệ cũng đã gần như khôi phục hoàn toàn, nhưng máu bầm trên mặt vẫn chưa hoàn toàn tiêu hết, quần áo cũng đầy đất. Athena nhìn thấy hắn như thế liền giận dữ “Trần Duệ, là ai làm? Ta giúp anh đi làm thịt hắn”

Nàng chơi không nổi đâu… Trần Duệ thầm nói một câu, chứng kiến bộ dáng phẫn nộ của Athena, trong nội tâm hắn liền dâng lên ấm áp, lắc lắc đầy nói “Không có việc gì đâu, chỉ là ta không cẩn thận ngã thôi mà”

“Anh đừng gạt ta, ngã mà có thể thành như vậy sao?” Athena như nghĩ tới điều gì, lửa giận càng rực lên : “Có phải là Allen phái người đi làm? Thật là thủ đoạn của một kẻ hèn hạ tiểu nhân mà! Ta đã sớm nhìn hắn không thuận mắt, đi, bây giờ ta sẽ đi đánh hắn một trận, báo thù cho anh!”

“Chậm đã!” Trần Duệ vội vàng ngăn Athena lại “Không cần phải đi! Không liên quan đến hắn”

“Làm sao anh lại trở nên nhát gan như vậy, cả nói thật cũng không dám?” Athena đanh định lên án cái gan thỏ của Trần Duệ, lại bỗng nhớ dũng khí cùng trí tuệ của nhân loại này khi đối mặt với Độc long, nhất thời lại thôi. Allen dù thế nào cũng không thể so sánh được với Độc lòng, chắc chắn là có nội tình gì.

“Nhân loại chúng ta có câu nói không nhẫn chuyện nhỏ tất loạn mưu lớn. Không thể bởi vì xúc động nhất thời mà ảnh hưởng đại cục. Nếu hiện tại cô cùng Allen xảy ra xung đột lớn, nhất định sẽ làm trưởng công chúa càng thêm bị động”. Trần Duệ vì nghĩ cho đại cục nên buộc phải thuyết phục vị nữ bạo lực kia, tiện thể bỏ đá xuống giếng vu oan một phát, gán thêm được tội danh nào cũng là gán. Dù sao hắn và Allen cũng đã là hai kẻ không đội trời chung rồi.

Những lời này vừa nói ra, lửa giận Athena liền tắt ngấm. Vốn cũng đang làm ra vẻ một bảo bối ngoan hiền cực kỳ tò mò, nhưng nghe câu này, tiểu hắc ám Alice cũng nhịn không được mà gật gật đầu, hỏi lại một câu : “Trần Duệ nè, anh là người thông minh, vì cái gì mà còn muốn tham gia trận thi đấu trên không vào ngày mai?”

“Ngày mai? Thi đấu trên không?” Trần Duệ lúc này mới lắp bắp kinh hãi “Ta như thế nào lại không biết rằng mình tham gia? Em nghe ai nói?”

Chàng Rể Ma Giới - Chương #30