Chương 267: Ma Pháp Trận Thiên Tài Đản Sinh ...


Nhờ ma pháp thạch, Trần Duệ thuận lợi tiến vào thượng cổ ma pháp tháp đã phong bế.

Vừa rồi Leo đại sư sử dụng đặc quyền một mình tiến vào, lần này tiến vào ma pháp tháp không chỉ có một mình Trần Duệ, xảo hợp chính là có cả Xhosa đại sư, và vài vị đại sư hắn chưa biết.

Xhosa đại sư thấy Trần Duệ tiến vào, cười mị mị nói: “Hóa ra là Arthur đại sư, nhanh như vậy đã vào ma pháp tháp tìm hiểu? Hình như phải là Rummenigge mới đúng, ta đoán là tên kia tặng thời gian cho ngươi đúng không? Ngươi quen cháu gái hắn thì phải, Rummenigge hẳn từng bước lung lạc ngươi, sau đó dùng đám hỏi trói ngươi vào Aspen Maude vương tộc, đáng tiếc, ta chỉ có một nhi tử, ngươi hẳn không nhìn vừa mắt đi”.

Kỳ thật Xhosa đại sư đoán đúng, đây quả thật là chiến lược lâu dài của Rummenigge, chỉ là tạm thời không thể để lộ.

Trần Duệ vốn cũng mỉm cười, nhưng nghe thấy câu cuối không khỏi sống lưng phát lạnh! Ta nhìn như nào cũng không giống đồng bóng mà…

“Nói nhảm gì đấy!” Một vị nữ tính đại ác ma thân hình nóng bỏng nói xen: “Đây hẳn là Arthur đại sư đi, lần trước ở cạnh kỹ trường chứng kiến phong thái của ngài thật làm người khác bội phục a. Đừng để ý tên già này, hắn thích nhất là ăn nói bậy bạ!”.

Kỳ thật Xhosa nhìn thấy Trần Duệ cũng có chút bối rối, lúc đó hắn còn định thu người ta làm đồ đệ, kết quả là người ta cũng là đại sư, liền hắc hắc khẽ cười: “Feimi đại sư, ta nghe nói Arthur đại sư thích nhất là nữ tính vóc người nóng bỏng a, vóc người ngươi bảo dưỡng cũng rất tốt, cơ hội hẳn rất lớn, tý nữa nên thân cận nhiều một chút”.

“Lão hỗn đản! Nói hươu nói vượn câu nữa xem nào, tin hay không ta nhét chai rượu vào mông đít ngươi?” Nữ tính đại ác ma lập tức đáp lại một câu đầy hung dữ làm toàn trường chấn kinh.

Xem ra chế khí đại sư đều là những người “không được bình thường”, Anderson và Rummenigge đại sư là ma tộc bình thường hiếm thấy a!

Trần Duệ không khỏi nảy sinh cảm giác hỏa tinh quá nguy hiểm rồi, vẫn là về địa cầu thôi!

Chào hỏi cũng không tiến hành lâu, dù sao thời gian tiến vào thượng cổ ma pháp tháp vô cùng trân quý, nên mọi người chỉ giới thiệu mấy câu rồi nhanh chóng đi về phía tầng ba hoặc tầng bốn, bắt đầu tham ngộ hoặc ghi chép.

Lần trước thời gian cho Trần Duệ quá ít, chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, tuy ghi chép không ít số liệu, nhưng không đầy đủ hoàn chỉnh, mà thượng cổ ma pháp tháp vô cùng huyền ảo, số liệu lần này lại khác với lần trước. Hắn cũng không dám nhìn xa, chỉ ở lại tầng ba, mở ra phân tích chi nhãn, lợi dụng kết quả phân tích lần trước, tiến hành đối chiếu và tham ngộ.

Số liệu tầng ba phức tạp hơn xa tầng một, tầng hai, mỗi một lần đều có thể tổ hợp ra kết quả mới, giành được suy nghĩ mới, cũng chính vì thế mà Trần Duệ lần trước đắm chìm trong nó. Chỉ là, muốn tổ hợp thành một trận pháp hoàn chỉnh thì vô cùng khó, dù cho có độ sâu phân tích phụ trợ thì cũng là như thế.

Thảo nào, “phá giải” một ma pháp trận hoàn chỉnh khó khăn như thế.

Độ sâu phân tích không ngừng tăng thêm phép tính, càng nhiều phương thức sắp xếp xuất hiện trong đầu Trần Duệ, nhưng kẽ hở sắp xếp cũng xuất hiện càng nhiều.

Trần Duệ nhíu nhíu lông mày, bắt đầu trầm tư, Tuân Tử từng nói: thiên cử vạn biến, kỳ đạo nhất dã . Mà lại có câu: tung hoành bất xuất phương viên, vạn biến bất ly kỳ tông .

Ma pháp dù phức tạp đến đâu cũng không thể thoát ly phạm trù thổ thủy hỏa phong quang ám đại nguyên tố, dù là vong linh ma pháp thì cũng là sinh ra từ ám hệ ma pháp, hay như không gian ma pháp là từ phong hệ và thủy hệ biến hóa thành, ma pháp trận cũng như vậy.

Trước mắt không phải hóa giản vi phồn, tăng thêm biến hóa, mà phải là hóa phồn vi giản, lắng đọng ra mấu chốt vấn đề!

Trần Duệ suy nghĩ một chút, đứng thẳng người lên rồi đi về phía tầng một. Khi chuyên chú việc gì đó, thời gian luôn trôi đi rất nhanh, chớp mắt đã tám giờ trôi qua. Khi Trần Duệ có chút hiểu ra thì cũng là lúc Xhosa đại sư từ tầng hai đi xuống.

Xhosa đại sư thấy hắn ở tầng một liền kinh ngạc hỏi: “Ngươi sao còn ở đây? Lấy năng lực của ngươi, ít nhất cũng phải ở tầng thứ ba chứ, cho dù là đại sư thì mỗi tháng thời gian tiến vào ma pháp tháp cũng có hạn, không nên lãng phí”.

“Ta đang định đi lên” Trần Duệ biết Xhosa đại sư có hảo ý, gật gật đầu đứng thẳng người lên, lấy ra một bình rượu: “Đúng rồi, ta vẫn chưa kịp cảm tạ Xhosa đại sư chiếu cố và trợ giúp, bình rượu này là lão tể tướng Ramah đại nhân tặng ta, hiện tại mượn hoa hiến phật, tặng cho đại sư”.

Xhosa tuy không hiểu mượn hoa hiến phật là gì, nhưng nghe đến tên Ramah là hai mắt sáng rực lên, vội vàng đón lấy bình rượu, như là thu được chí bảo vậy: “Đây chính là cực phẩm quả tửu dưỡng ngàn năm! Lão tể tướng này nổi danh tàng tửu, nhân tình này ta xin lĩnh”.

Xhosa đại sư vui vẻ đang định đi ra chợt quay đầu nói: “Nếu như ngươi muốn ra trước, chỉ cần giống như ta cứ vậy đi ra, ma pháp thạch sẽ tính toán thời gian còn lại của ngươi, sẽ cộng dồn vào tháng sau hoặc khi hết thời gian, ma pháp thạch sẽ đưa ngươi ra ngoài”.

Trần Duệ cảm ơn Xhosa đại sư rồi đi lên tầng hai, hắn lại tiếp tục ngồi ở tầng hai tám giờ, Feimi đại sư vóc người nóng bỏng cũng đi ra, theo sau cũng có vài người rời khỏi ma pháp tháp, rõ ràng tính toán lưu lại thời gian cho tháng sau, cũng có thêm một nhóm người tiến vào, nhưng khi nhìn thấy vị thiên tài chế khí sư này ngồi ở tầng thứ hai trầm tư thì đều kinh ngạc không thôi. Feimi đại sư cũng nhắc nhở hắn mấy câu rồi mới rời đi.

Trần Duệ ở tầng thứ nhất sử dụng hai lần độ sâu phân tích, thời gian còn lại để chỉnh lý và tìm tòi, tại tầng thứ hai dùng một lần, đến hiện tại mới giải quyết được vấn đề then chốt liền hớn hở đứng thẳng người lên. Bỗng thấy bụng sôi ùng ục, liền vội vàng ăn một ít, sau đó tràn đầy tin tưởng đi lên tầng ba.

Bên ngoài ma pháp tháp, lúc này đã là sáng sớm hôm sau, hội trưởng Anderson đang ở tầng năm dùng bữa sáng với Rummenigge và mấy vị đại sư, bỗng Leo đại sư đi tới, vừa vào phòng là đã oang oang: “Mọi người nghe tin gì chưa? Hơn mười giờ a, vị thiên tài tam hệ tinh thông vẫn còn ở tầng thứ hai, thật là lãng phí hảo ý của Rummenigge đại sư a”.

“Rummenigge đại sư ít nhất còn có tâm ý, chí ít cũng là vì đồng minh và đế quốc” Xhosa đại sư trào phúng nhìn Leo đại sư: “So với những người chỉ biết hạnh tai nhạc họa thì tốt hơn nhiều”.

Leo trợn tròn mắt lên nói: “Xhosa, ý ngươi là gì?”.

“Ý gì thì mỗi người ngồi ở đây đều rõ!” Xhosa đại sư cười lạnh nói: “Sa Weiqie chết là tự làm tự chịu, từ đầu đến cuối là hắn chủ động khiêu khích Arthur, nếu như là ta, không chỉ chặt một đôi tay thôi đâu! Chẳng qua chết mất một ma khuyển, liên minh nhiều thêm một cự long! Mà cự long này không gian thăng cấp rộng lớn! Giờ đến ta hỏi lại ngươi, ngươi vừa nói những lời kia là có ý gì?”.

Nhân duyên của Leo cũng không tốt, hắn lập tức cảm nhận được ánh mắt bất thiện của những người xung quanh, liền không thoải mái hừ lạnh nói: “Ta chỉ nói ra sự thực mà thôi, dù hắn là đại sư tam hệ tinh thông, ma pháp trận cũng chưa hẳn đã tốt đến đâu!”.

Rummenigge đại sư nói: “Làm đại sư, hắn còn là lần đầu tiên tiến vào thượng cổ ma pháp tháp, tương lai sẽ phát sinh chuyện gì ai cũng không thể nói trước được, nhưng ít nhất, ta tin tưởng hắn”.

Lấy thân phận và danh vọng của Rummenigge đại sư, Leo nhất thời cũng không dám nói gì thêm, chỉ nói một câu rồi rời đi: “Các ngươi nâng hắn lên càng cao thì ngã càng đau!”.

Anderson đại sư khẽ nhíu mày, báo cáo về động tĩnh của vị thiên tài đại sư mới nổi cũng liên tiếp được truyền lên.

“Arthur từ tầng hai lên tầng ba”.

“Hắn lấy ra ma pháp thạch, nhưng không ghi chép”.

“Arthur đi lên tầng bốn”.

“Hắn bắt đầu ghi chép!”.

“…”

Những tin tức này cũng được truyền đến tai Leo đại sư, khi Leo đại sư nghe thấy Arthur đi lên tầng bốn, liền ngấm ngầm thở phào, không khỏi đánh giá Arthur hoa mà không thực.

Nếu như Arthur một mực ở lại tầng ba, thì phải đề phòng, nhưng hiện tại hắn lại lên tầng bốn, tuy hắn là tam hệ tinh thông, nhưng từ đơn hệ mà xét, còn chưa chân chính đạt tới đỉnh cấp đại sư, muốn lĩnh ngộ sao chép ma pháp trận hoàn chỉnh tầng bốn là vô cùng khó khăn, chứ đừng nói đến phá giải.

Chính bởi vì Leo giỏi ở lĩnh vực này, cho nên mới có địa vị hơn người ở liên minh, dù cho ngày thường hành sự kiêu ngạo, nhưng hội trưởng Anderson cũng chỉ nhắm một con mắt mở một con mắt cho qua.

Ngay khi trời dần tối, chư vị đại sư của chế khí sư đồng minh cuối cùng được đến tin tức Arthur từ thượng cổ ma pháp tháp đi ra, mà còn có mấy vị đại sư vậy quanh, Leo sau khi nghe được “tin mới” từ học đồ, suy nghĩ một lúc rồi rời khỏi thực nghiệm thất đi lên tầng năm.

Quả nhiên, trong hội trường có mấy vị đại sư đang tranh nhau xem một khối ma pháp thạch, mà trên tay Anderson đại sư là hai ma pháp bì quyển.

“Đây không phải Leo đại sư sao?” Lên tiếng là đối thủ Leo, Xhosa đại sư: “Tới đúng lúc lắm, có thể hân thưởng ma pháp trận Arthur đại sư vừa phá giải a”.

“Phá giải?” Leo còn tưởng bản thân nghe lầm, chẳng lẽ không phải sao chép? Không, dù là sao chép cũng không thể nào, hắn có bao nhiêu thời gian chứ? Không phải nói Arthur dùng mười bảy giờ ở hai tầng đầu sao? Tính đến hiện tại, chẳng qua là ở tầng ba và tầng bốn chỉ hơn mười giờ, sao có thể sao chép ma pháp trận chứ?

Leo khó mà tin đoạt lấy ma pháp thạch các vị đại sư đang xem xét, cũng không để ý đến thanh âm bất mãn của những vị đại sư khác, vội vàng xem xét, không ngờ… quả là ma pháp trận hoàn chỉnh, là chuẩn tứ tinh cấp!

Không! Còn không phải chỉ có một cái, còn có một cái tứ tinh cấp nữa! Leo không chút chấp nhận, cẩn thận quan sát, tính toán tìm chỗ sai sót, nhưng lấy nhãn lực và tạo nghệ với ma pháp trận của hắn, sau cùng không thể không thừa nhận, đây là ma pháp trận hoàn chỉnh!

“Sao có thể chứ?” Leo mới nói một câu, ma pháp thạch đã bị Xhosa đại sư cướp lại.

“Muốn xem phá giải thì tìm hội trưởng! Đừng cản trở mọi người nghiên cứu!”

Thông thường, một ma pháp trận được phá giải đầy đủ, những đại sư đều nghiên cứu một lượt, so sánh với kết quả phá giải bản thân, như vậy có thể tham ngộ và linh cảm thêm sâu, trừ hội trưởng ra, muốn xem kết quả phá giải cần phải trả điểm cống hiến.

Leo đi tới trước bàn Anderson đại sư, đúng lúc nghe được Anderson đại sư nói với Trần Duệ: “Quả thực là hoàn mỹ phá giải, tự thuật phi thường tường tận, ghi chép hoàn chỉnh chuẩn tứ tinh cấp là 1000 điểm cống hiến, tứ tinh cấp là 1500 điểm cống hiến, phá giải chuẩn tứ tinh cấp là 5000 điểm cống hiến, tứ tinh cấp là 6000 điểm cống hiến, như vậy lần này ngươi kiếm được 13500 điểm cống hiến, thêm vào 100 điểm mới gia nhập, tổng cộng là 13600 điểm, vừa tham gia hội đã đạt được cống hiến hắc tinh, ngươi là người đầu tiên a”.

Hội trưởng Anderson đánh giá làm Leo không có dũng khí soi mói, hiện hắn đã xác định được một việc Arthur này chính là thiên tài chân chính vạn năm khó gặp của chế khí thế giới, lĩnh vực nào hắn cũng có thể ngạo thị đồng lứa!

Nhìn thấy bộ dáng thất hồn lạc phách của Leo đại sư, Anderson đại sư ngấm ngầm lắc đầu, chẳng qua biểu hiện của Trần Duệ thật sự quá chói mắt, không chỉ trong vòng đại tái, lần này tiến vào thượng cổ ma pháp tháp, không đến ba mươi giờ, phá giải và ghi chép hai ma pháp trận cao cấp, kỷ lục này, chỉ sợ không ai có thể vượt qua…

Hiện tại tình trạng Leo đại sư lũng đoạn điểm cống hiến từ ma pháp trận đã không còn tồn tại, nếu như hắn còn không chú ý thu liễm ngôn từ cử chỉ, nhất định sẽ thành đích nhắm của mọi người.

Trần Duệ đạt tới cống hiến hắc tinh cấp, nhưng cũng không vội đổi tài liệu chế tạo “lôi âm”, hiện tài liệu hắn đã kiếm đủ, chỉ còn thiếu linh khí chế tạo thôi. Chế khí sư đồng minh tư nguyên phong phú, thượng cổ ma pháp tháp ảo diệu, không chỉ như thế, còn có đại lượng tàng thư, bút ký tâm đắc, điều này phi thường trọng yếu đối với Trần Duệ.

Đương nhiên, thân phận chế khí đại sư là vì mục đích nào đó mà sinh ra, có thể coi như là phương thức che dấu, trước nay Trần Duệ vốn vẫn truy cầu sức mạnh, chứ không phải chỉ là luyện kim sư, cho dù là tông sư cấp. Nhưng trung tâm hoán đổi sau này sẽ xuất hiện càng nhiều thần khí, đến lúc đó vấn đề tài liệu sẽ là nan đề, mà gia nhập chế khí sư đồng minh có thể giải quyết vấn đề này.

Trên thực tế Trần Duệ lần này chỉ giao ra hai ma pháp trận, án theo độ sâu phân tích suy diễn, tuyệt không phải chỉ có từng này, nhưng hắn cũng không muốn biểu hiện quá chói mắt, cống hiến đạt tới hắc tinh cấp là được rồi, tiếc nuối duy nhất là vẫn không thể đi lên tầng năm.

Dù cho như thế, Trần Duệ tại chế khí sư đồng minh đã trở thành bảo bối, không hổ là thiên tài vạn năm khó gặp, không chỉ tam hệ tinh thông mà thiên phú với ma pháp trận cũng vô cùng nghịch thiên!

Trần Duệ cũng không hoán đổi tài liệu, chỉ lợi dụng quyền hạn hắc tinh cấp mượn một ít bút ký của đỉnh cấp đại sư, sau đó làm bộ mệt nhọc, nói là tâm lực tiều tụy, muốn quay về Custer gia tộc tĩnh dưỡng một thời gian, kế hoạch cũng đã chuẩn bị tốt, nên bắt đầu thôi.

Những đại sư đều từng nghiên cứu ma pháp trận, nên biết đùa nghịch cái này phi thường hao tổn tinh thần, cũng không chút hoài nghi, còn dặn dò Trần Duệ nghỉ ngơi nhiều vào, đợi hồi phục tinh lực lại đến đồng minh.

Nhưng mà, những đại sư của chế khí sư đồng minh này không đợi được ngày này, bởi vì một việc làm chấn động cả Âm Ảnh đế quốc phát sinh, Arthur đại sư lúc ra ngoài bị tập kích, hiện không rõ tung tích!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #267