Chương 211: Thiểm Linh! Tốc Độ Thiên Phú Mạnh ...


Thanh âm nhắc nhở vang lên: “Nguồn nước không rõ, di chuyển cần 50000 linh khí, có di chuyển không?”.

Quả nhiên có thể di chuyển, theo kinh nghiệm trước kia, trải qua tinh thần hoa viên, sau khi chuyển đến địa phương mới, độc đàm hẳn có thể khôi phục lại như trước kia.

“Cái Luân, đồng bọn của ta, ta có thể di chuyển độc đàm” Trần Duệ nói với phi long vương: “Đối với địa điểm mới, ta có kiến nghị như này. Ngươi có thể mang theo tộc nhân tiến đến Ám Nguyệt lãnh địa, ở nơi này, không chỉ ngươi có thể tự do lựa chọn điểm cư trú, mà song túc phi long cũng sẽ giành được bảo hộ, cấm đoán tất cả hành vi săn bắt cùng trộm chứng, đảm bảo quần long tộc phồn diễn cùng khuếch đại. Nhưng để hồi báo, khi chúng ta gặp địch nhân xâm lấn, song túc phi long cần giúp đỡ”.

Phi long vương suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta tín nhiệm ngươi, đồng bọn của ta, nếu như có thể, ta hy vọng có thể nhanh chóng rời đi, gần đây có một vài kẻ xa lạ xuất hiện, không biết có phải thợ săn ma thú đáng ghét không, ta không muốn tộc nhân chịu thương vong”.

“Gần đây có kẻ lạ đến sao?” Trần Duệ trong lòng vừa động nói: “Ta lần này tới u dạ thấp địa không chỉ vì chuyện này, còn có một việc quan trọng hơn. Phiền ngươi phái giúp một ít phi long trinh sát, lưu ý đến hai người, nếu có tin tức, lập tức trở về báo cáo. Hiện tại ta sẽ dùng năng lực thu lấy độc đàm, sau khi ta rời đi, ngươi cùng tộc nhân đi Tây Lang sơn chờ trước, Khắc Cốt biết chỗ đó, chờ khi xong việc, ta sẽ lập tức đi tìm các ngươi”.

Trần Duệ tỉ mỉ miêu tả lại đặc trưng của Lomond cùng Delia, phi long vương lập tức lệnh phi long thám tra, đồng thời bắt đầu an bài công việc rời đi, cùng lúc, Trần Duệ thi triển tinh thần hoa viên, thu lấy độc đàm.

Trong tinh thần hoa viên lại hiện ra một độc đàm lục sắc, cũng may lực lượng của tinh thần hoa viên vô cùng kỳ diệu, mỗi loại thực vật hoặc nguồn nước trong này là một không gian khác nhau, không can thiệp vào nhau, cho nên sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với quả ác ma hay những loại khác.

Ngay khi sắp hoàn thành việc rời đi, một phi long thám tra quay về báo cáo phát hiện ra một ma tộc giống với Lomond ở Nguyệt hồ.

Nguyệt hồ cách một khoảng khá xa sào huyệt phi long, địa hình đường đi cũng rất phức tạp, chẳng qua lấy năng lực phi hành của song túc phi long, bay đường thẳng chỉ cần mấy giờ là đủ rồi. Sau khi đến Nguyệt hồ, hắn từ phi long này biết được, kẻ này không hề rời khỏi Nguyệt hồ.

Xa xa liền thấy được một người dựa lưng vào đại thụ ven hồ, trong tay còn cầm một bình rượu, du nhàn uống.

Trần Duệ để Đâu Đâu ở lại bên cạnh song túc phi long, khoác áo choàng cùng đeo mặt nạ chầm chậm tới gần. Quả nhiên chính là Lomond!

Chủng tộc: lười biếng vương tộc. Tổng hợp thực lực: C. Sau khi tiến giai, phân tích chi nhãn đã hiển thị thực lực Lomond là ma vương cấp trung đoạn!

Lại nói, khi đó hắn đánh một trận cùng Lomond, Lomond lấy ra đao phần vì nảy sinh hứng thú với Trần Duệ, chẳng qua nguyên nhân lớn là tên này ưa thích khoe khoang, nếu không vừa bắt đầu đã hạ sát thủ, thì dù Trần Duệ có ý chí hắc ám cũng không thể chạy thoát.

Án chiếu tiến độ hóa tinh cùng đặc tính Liệt cảnh, hiện tại thực lực của Trần Duệ còn kém ma vương cấp trung đoạn, nhưng cũng không kém nhiều, nghĩ lại cảnh cực quang đạn bị Lomond dễ dàng cắt xén, trong lòng Trần Duệ bỗng trào dâng ý niệm hiếu thắng.

Lomond sớm đã phát giác có người tới, nhưng do Trần Duệ hiện dùng liễn tức kỹ năng cùng duy trì khí tức cao giai ác ma đỉnh phong, cho nên tên này vẫn không chút lo lắng ngồi uống rượu.

“Ta tới tìm ngươi”.

Lomond đầy lười biếng nhìn hắn một cái rồi nói: “Ta không quen ngươi”.

Trần Duệ đột nhiên nhớ tới nữ nhân biến mất trong hỏa diễm ở địa lao Lai Á trấn, lành lạnh nói: “Ngươi không quen ta, nhưng ta quen nữ nhân bị ngươi câu dẫn”.

“Nữ nhân bị ta câu dẫn không có một ngàn cũng có mấy trăm” Lomond vẫn thản nhiên uống rượu như trước: “Làm sao ta biết được ngươi nói ai?”.

Số lượng này làm Trần Duệ ngấm ngầm xấu hổ, hừ lạnh nói: “Tuy nữ nhân kia không nhờ ta, nhưng chính ta đã quyết định, muốn thay nàng đánh ngươi một trận”.

“Hóa ra là muốn lấy lòng nữ nhân, cả mạng cũng không cần sao?” Lomond tiếp tục lười biếng nhìn hắn, ừng ực uống rượu nói: “Chẳng qua, vì điểm này, ta có thể để ngươi còn sống trở về gặp nữ nhân của ngươi”.

“Ngươi sai rồi, nữ nhân này không có quan hệ gì với ta, mà lại nàng đã chết” Ngữ khí của Trần Duệ đột nhiên trầm xuống.

Câu nói này là Lomond nhíu mày lại, nhoáng lên một cái đã thấy Trần Duệ xông tới trước người hắn đánh ra một quyền, lực lượng cùng tốc độ hơn xa dự kiến, không phải cao giai ác ma có thể đạt được.

Ngay lúc này, ánh mắt Trần Duệ lóe lên tia dị sắc, dưới phân tích chi nhãn, Lomond đã không có tư liệu, ngay sau đó một quyền của hắn trực tiếp đánh xuyên qua Lomond, đánh hụt: tàn ảnh!

Lomond khi nào thi triển thân pháp? Căn bản không có chút dấu hiệu báo trước nào! Trước kia khi là cao giai ác ma, Trần Duệ không nhìn thấu tốc độ của Lomond là bình thường, hiện tại thực lực hai người gần ngang nhau, không ngờ vẫn không thể nhìn thấu!

Sau một quyền đánh hụt, phân tích chi nhãn truyền đến nhắc nhở, đồng thời, sau lưng nảy sinh cảm giác báo động, một cỗ gió ập tới.

Trần Duệ tâm niệm vừa động, nháy mắt thuấn di tránh được một đòn này, nhưng vừa đứng vững, đã thấy Lomond dùng tốc độ không thể tin nổi lao đến bên người hắn.

Trần Duệ cuối cùng cũng tận mắt chứng kiến tốc độ của Lomond, trong lòng nảy sinh cảm giác sởn tóc gáy, nếu như so sánh thuấn di với thiểm điện, như vậy tốc độ của Lomond phải sánh với liên hoàn thiểm điện…

Không chỉ là di động, mà tốc độ công kích cũng vô cùng đáng sợ, nắm tay tựa như biến thành vài chục cái, tâm niệm Trần Duệ khẽ động, nhanh chóng trang bị tật tẩu trùng, né tránh công kích của Lomond. Trần Duệ mẫn tiệp như vậy làm Lomond cũng có chút kinh ngạc, chẳng qua ở phương diện tốc độ, Lomond có tự tin tuyệt đối, chớp mắt lại công tới, dưới tật tẩu trùng trợ giúp, tốc độ của Trần Duệ không ngờ còn kém một bậc.

Trần Duệ vung tay lên, quang mang thổ hoàng sắc nhàn nhạt hiện ra trên thân thể Lomond, Lomond lập tức cảm giác được động tác ngưng trệ, phảng phất bị thứ gì đó dính chặt lấy, chính là ma pháp: trì hoãn thuật!

Tật tẩu trùng thêm vào trì hoãn thuật, tốc độ của Trần Duệ đã đối chọi lại được với Lomond, “oành”, sau khi đỡ một quyền của Trần Duệ, quang mang thanh sắc đột nhiên sáng lên từ người Lomond, tốc độ đáng sợ lại bắt đầu khôi phục, Trần Duệ từ công kích chuyển thành chống đỡ, sau đó biến thành né tránh.

Thanh quang chính là ma pháp gia tốc thuật, giống với kẻ mặc áo choàng, Lomond thi triển ma pháp không cần chú ngữ, chỉ là gia tốc thuật không thể hoàn toàn triệt tiêu hiệu quả của trì hoãn thuật.

Ma pháp đối chọi yếu quyết ở ma lực tinh thuần cùng độ lớn ma pháp lực, dù cho lực lượng của Lomond cao hơn, nhưng độ thuần của ma pháp lực lại không bằng, nếu như chỉ xem độ thuần ma pháp thổ hệ, thì chỉ sợ cả ma giới không có ai có thể sánh với Trần Duệ cầm thổ nguyên tố chi tâm.

Đáng tiếc, Trần Duệ đối với ma pháp nhất khiếu không thông, có thể phóng ra thổ hệ ma pháp hoàn toàn dựa vào lực lượng thổ nguyên tố chi tâm, vô luận là đẳng cấp hay thời gian đều có hạn, nếu không động một tí là thuấn phát cao cáp ma pháp, thì những tà pháp sư dịch ma không cần phải lăn lộn gì nữa.

Mắt thời thời gian trì hoãn thuật sắp hết, Trần Duệ lại vung tay lên, lần này không ngờ lại là ma pháp tăng tích: thạch phu thuật!

Phong hệ ma pháp có thể gia tăng tốc độ nhưng hạ thấp phòng ngự, mà thạch phu thuật có thể tăng cường phòng ngự, nhưng lại có một “tác dụng phụ” thật lớn là hạ thấp tốc độ di động.

Lomond lông mày nhíu lại, lực lượng ma pháp của đối thủ vô cùng tinh thuần, đối phương liên tục tri triển ma pháp chồng thêm, toàn bộ hữu hiệu, ma pháp thạch phu thuật này tương đối âm hiểm, làm tốc độ Lomond lại hạ thấp.

Ma pháp do Trần Duệ phóng ra còn chưa kết thúc, một ma pháp nữa lại bắn ra, Lomond lại cảm giác được thân thể đột nhiên nặng gấp đôi, chính là trọng lực thuật!

Trọng lực thuật đã là ma pháp cao nhất Trần Duệ có thể thi triển, ưu thế tốc độ của Lomond dưới ma pháp này bị hạn chế đến mức thấp nhất, nhãn thần hắn ngưng trọng lại, người này thi triển ma pháp rất nhanh, căn bản không cần niệm chú ngữ, hoặc tạo nghệ với ma pháp đã vô cùng tinh thâm, hoặc là thiên phú của vương tộc!

Tinh thông thổ hệ, chẳng lẽ là Beelzebub vương tộc? Lomond cũng không phải kẻ dễ chọc, trong tay hắn xuất hiện hai thanh đao, trong mắt lóe lên sát cơ.

Hai người công phòng lui tới, nhất thời không phân cao thấp, lúc này hiệu quả trì hoãn thuật cùng trọng lực thuật dần tan biến, chỉ còn thạch phu thuật vẫn tồn tại, mắt trái Lomond lóe lên quang mang nhàn nhạt, khí thế hắn bỗng tăng vọt.

Dưới phân tích chi nhãn, thực lực Lomond đột nhiên phát sinh biến hóa, C+! Ma vương đỉnh phong! Tên này quả nhiên có thể tự nhiên khống chế lực chiến đấu!

Tốc độ của Lomond càng nhanh, ma pháp lặp lại sẽ giảm đi hiệu quả, mà Trần Duệ căn bản cũng không kịp thi triển ma pháp, đao phong sắc bén đã đến gần, hắn đành phải thuấn di né tránh.

Thân ảnh Lomond nhanh chóng chớp động, lại đến gần, song đao như điện, biên thành đao võng dày đặc chụp xuống Trần Duệ. Ngay lúc này, quanh người Trần Duệ đột nhiên xuất hiện một vòng bảo vệ, dưới đao võng, vòng bảo vệ không chút tổn hại.

Hai tay Lomond hóa thành ngàn vạn tàn ảnh, lấy nhãn lực của Trần Duệ, không ngờ không thấy được động tác tay của Lomond, dù là Pagliuca dùng thực lực đại ma vương, tốc độ cũng chỉ đến thế mà thôi!

Thiểm linh! Đây nhất định là thiên phú nổi tiếng của Bei Lier vương tộc!

Vương tộc Bei Lier có ba loại thiên phú: tà vương chi nhãn, tinh thông phong hệ cùng thiểm linh.

Thiểm linh làm “lười biếng” vương tộc sở hữu tốc độ đáng sợ nhất trong hàng vương tộc!

Cho đến này, Trần Duệ lợi dụng lực lượng siêu cấp hệ thống, có thể vững vàng đè ép cường giả cùng đẳng cấp, thậm chí có thể chiến đấu vượt cấp, nhưng hiện tại đánh cùng Lomond mới biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Trong ma giới cường giả như mây, dù là ma vương cấp, hắn chẳng qua chỉ là trung tầng mà thôi.

Làm người phải có tự tin, nhưng không thể tự mãn, nếu như coi trời bằng vung thì con đường phía trước sẽ càng thêm gập ghềnh!

Vòng phòng hộ dần không chống chịu được, xuất hiện vô số vết rách nhỏ, Trần Duệ phen này luyện tay cũng đã đủ, nếu như đánh tiếp, cũng chỉ có thể lợi dụng viêm long sát liều mạng, liền vội vàng kêu lên: “Khoan đã, Lomond, ngươi không nhận ra ta sao?”.

Lomond bị Trần Duệ kêu lên tên thật, lông mày hơi nhíu, đã dừng tay, nhưng sát khí không chút thu liễm, ngược lại càng thêm nồng đậm.

Có thể nhận ra hắn, không phải bằng hữu thì là địch nhân, hắn không nhớ mình có một bằng hữu Beelzebub vương tộc!

Trần Duệ gỡ mặt nạ ra, chẳng qua lần này hắn có đề phòng, biến thành bộ dáng “Lý Sát”, chính là gương mặt ở tiền thế: “Dùng mắt trái của ngươi xem có nhớ ra ta không?”.

Mắt trái Lomond lóe lên quang mang nhàn nhạt, tử tế đánh giá một phen, lộ ra vẻ khó hiểu, nghi hoặc nói: “Ta chưa từng gặp ngươi! Ngươi là ai?”.

Quả nhiên là như vậy! Trần Duệ khẽ mừng thầm trong lòng.

Ở Tây Lang sơn, hắn từng bị Lomond nhìn phá, hiện tại kỹ năng tấn cấp làm “chân liễm tức”, tà vương chi nhãn của Lomond đã không thể xem thấu, cũng y như vậy, Isabella không thể nào nhìn thấu ẩn tàng của hắn được.

Lomond vặn vặn eo, lực lượng ẩn ẩn có dấu hiệu bạo phát: “Ta không nhớ rõ nữ nhân của ngươi, ta cho ngươi mười giây, nếu như ngươi không thể cho ta đáp án vừa ý, như vậy ta chỉ có thể giết ngươi”.

“Nữ nhân của ta dù có đứng trước mặt ngươi, ngươi cũng không dám đụng vào nàng” Trần Duệ thu lại phòng hộ tráo, trên tay xuất hiện quang mang nhàn nhạt: “Còn nhớ thứ này không?”.

Vừa nói, hắn hư không chém xuống Lomond, uy lực phá nguyên đao đã hơn trước, dù chỉ chém gió, nhưng đao khí lăng không vẫn để lại một vết chém trên nền đất trước mặt Lomond.

Ánh mắt Lomond sáng ngời lên, tựa như đã nghỉ tới, chỉ là trong ấn tượng, thực lực của kẻ kia…

“Nếu không chúng ta lại cược, cược xem hôm nay ta có thể trốn thoát khỏi ngươi không?” Trần Duệ vừa cười, một giới chỉ đã xuất hiện trên ngón giữa tay trái hắn.

Lời này rơi vào tay Lomond vô cùng quen tai, lại nhìn ý chí hắc ám, cuối cùng cũng xác định được suy đoán. Nhìn gương mặt dần biến thành quen thuộc, Lomond hơi suy nghĩ một chút, sát khí cũng dần rút đi.

Nghiêm cách mà nói, nam nhân này cũng không tính là bằng hữu, chỉ là tương đối thân mật mà thôi, nhưng ít ra không phải địch nhân.

“Bằng hữu của ta, ngươi thật sự quá làm tổn thương ta” Đao trong tay Lomond nháy mắt đã biến mất, trong tay không biết lúc nào đã đổi thành bình rượu, ném tới: “Nhớ lần trước ta tặng cho ngươi kích tình chỉ hoàn không, ngươi lại không đeo nó a, nó là tượng trưng hữu nghị giữa chúng ta”.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #211