Chương 18: Cuộc Chiến Sinh Tử! Học Đồ Chiến ...


Đây là đội ngũ đến từ đế đô, có kỵ sĩ uy phong lẫm lẫm cùng binh sĩ trang bị tinh nhuệ, làm người ta chú ý nhất chính là trung niên nhân cưỡi Hắc Ma mã.

Đây là một dịch ma dáng người gầy yếu, tướng mạo bình thường, nhưng bên canh hắn là hai vị dược tề đại sư cũng không dám vì hắn vẻn vẹn là Dược tề su mà kinh thường, bởi vì hắn chính là Sandro, thiên tài Dược tề học kiệt xuất nhất trong ba trăm năm qua của Đọa thiên sứ đế quốc.

Shia trưởng công chúa tự mình xuất lãnh đội quân hoan nghênh đoàn người vừa đến, mọi người đều ra vẻ lễ tiết cùng kính ý đối với vị trưởng công chúa của Thái tử nhất mạch này. Nhưng trên đường tiến tới hoàng cung, nhìn thấy kiến trúc cùng khung cảnh tiêu điều xung quanh, rất nhiều kẻ đều ra vẻ khinh miệt, trong lời nói cũng không tránh lộ ra tư thế ta đây ưu việt hơn như người thành phố về làng.

Tiến vào hoàng cung, sau khi phân chủ khách ngồi xuống, Shia mở miệng nói : “Các vị từ xa đến vất vả, trước nên nên nghỉ ngơi hồi phục một chút, sau đó lại thương nghị đến chuyện khiêu chiến cũng không muộn”

Sandro đứng lên nói “Điện hạ, ta lần này đặc biệt đến đây, mục đích chính là vì khiêu chiến Aldaz đại sư, thỉnh điện hạ cho phép khiêu chiến bắt đầu ngay, xin thấu hiểu tâm tình cấp bách trở thành đại sư của ta hiện giờ”

Zola đại sư cùng Kemp đại sư một bên không hẹn mà trên mặt cùng mỉm cười, vốn sắp đặt mọi chuyện, lại chỉ thông tri sớm hai ngày chính là muốn tập kích bất ngờ. Nếu không phải dựa theo quy củ của Dược tề sư đồng minh hội, đến một ngày cũng sẽ không cho, hiện tại sao để đối phương có cơ hội kéo dài thời gian được.

“Địa phương nghèo nàn này thì có cái gì tốt mà nghỉ ngơi với hồi phục chứ” Một thanh âm tràn ngập khinh miệt từ đoàn khách truyền ra, đến từ một kỵ sĩ trẻ tuổi trong đội ngũ hộ tống, trên người mặc một thân khải giáp màu bạc.

Shia nhận ra đây chính là Selt, kẻ mới nổi trong quân, phụ thân là tướng quân đầu tiên trong Đế quốc tam đại tướng đầu hàng Hắc Diệu thân vương. Nàng nhíu mày, coi như không nghe thấy. Nhưng Athena đứng đối diện lại không kiềm nén được, đứng dậy quát “Selt, tên khốn ẻo lả ngươi lại dám coi thường uy nghiêm của trưởng công chúa điện hạ sao! Rút kiếm ra, cho ta xem bại tướng dưới tay ta lâu nay có hay không có tiến bộ đây!”

Selt mấy năm trước tại hội kiếm thuật thiếu niên từng bại một lần dưới kiếm của Athena, nay lại bị trước mặt nhiều người vạch trần chuyện xưa, lập tức giận dữ, đang muốn động thủ, lại bị Kemp đại sư ngăn lại. Lúc này nếu như làm mọi chuyện phức tạp, chính là trúng phải mưu kế của Shia, tốt nhất là chỉ quan tâm vấn đề trọng yếu mà thôi.

Zola đại sư cũng là một vị ám tinh linh, mở miệng nói “Như thế nào lại không thấy Aldaz đại sư? Đại sư phải tiếp nhận khiêu chiến theo quy củ của Dược tề sư đồng minh, không cần thương nghị gì hết. Không bằng bây giờ chúng ta trực tiếp đến phòng thí nghiệm của hắn”

Shia nghe Zola đi thẳng vào chủ đề, cũng không chút bối rối, chỉ là hơi có vẻ khó xử nói : “Chuyện là như vậy, Aldaz đại sư ba ngày trước trong lúc thử nghiệm loại thuốc cường lực mới đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiện tại trọng thương mất đi năng lực hành động, không cách nào đến đây được, cho nên ta mới nói là có việc cần thương nghị”

“Ah?” Zola cười lạnh “Vì cái gì lại đúng ngay lúc chúng ta đến thì Aldaz lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn chứ? Không phải là bởi vì sợ hãi uy danh của Sandro mà giả vờ bị thương để trốn tránh khiêu chiến đó chứ?”

Shia thần sắc không đổi, hỏi ngược lại : “Aldaz đại sư xảy ra sự cố đã là chuyện của ba ngày trước, khi đó còn không biết là Sandro sẽ đến khiêu chiến. Nếu đúng như lịch trình, từ đế đô đến nơi này cũng phải mất hơn một tháng, vì cái gì các vị lại đến được đây chỉ sau hai ngày chúng ta nhận được Ma pháp truyền tấn từ Dược tề sư đồng minh chứ?”

Câu này thật đúng là nói trúng tim đen, làm sáng tỏ sự thanh bạch của Aldaz, lại mơ hồ vạch trần một âm mưu. Zola đại sư nhất thời nghẹn lời, vị Dịch ma tộc Kemp đại sư liền nói “Shia điện hạ hiểu lầm rồi, vốn chúng ta là được Xích U lĩnh chủ Trác Thiết đại nhân mời đến Xích U thành hỏi vài việc. Sandro lâm thời mới nảy ra ý đó, quyết định tới Ám Nguyệt thành trước để khiêu chiến Aldaz đại sư, cho nên Ma pháp truyền tin mới có thể đưa tin nhanh đến như vậy. Nếu như trưởng công chúa không tin, có thể hỏi thăm con trai trưởng của Trác Thiết đại nhân là Joseph, ta nhớ không lầm thì hắn chính là Tài chính quan của Ám Nguyệt Thành thì phải”

Xích U lãnh địa tiếp giáp Ám Nguyệt Lãnh địa, thân là thân tín của Hắc Diệu thân vương, Xích U lãnh chủ Trác Thiết đúng là con mắt giám sát Ám Nguyệt thành của Đế đô. Bởi vì lãnh địa Ám Nguyệt đại bộ phận tài nguyên đều đến từ sự giúp đỡ của Xích U, cho nên Shia không thể không trọng dụng lời “Sẵn sàng góp sức” từ Joseph. Joseph bên ngoài là người của Ám Nguyệt thành, nếu như hắn vì sự tình này mà đứng ra làm chứng, như vậy càng không có cách nào phản bác.

Lùi một bước, Sandro khiêu chiến vốn là phù hợp quy định, nếu chỉ vì thời gian thông tri mà tranh luận thật đúng là không có ý nghĩa.

“Không cần, ta làm sao lại không tin Kemp đại sư” Shia bình tĩnh gật đầu “Ta vừa rồi đã phái Khách Cổ Long đi hỏi thăm tình hình của Aldaz đại sư, hỏi xem hắn có yêu cầu cần kéo dài thời gian cho cuộc khiêu chiến này hay không”

Kemp cùng Zola liếc nhau, nhanh chóng trao đổi ý kiến. Tránh được nhất thời, lại không tránh được cả đời, nếu đối phương đã muốn kéo dài thời hạn, như vậy Sandro nhất quyết sẽ ở lại Ám Nguyệt thành cho đến khi Aldaz “đang bị thương” kia có khả năng ứng chiến thì thôi. Dù sao thì việc tống khứ Aldaz khỏi Ám Nguyệt cũng là chuyện phải làm.

Không lâu sau, Hoàng cung thị vệ trưởng Khách Cổ Long quay trở về cùng với một tin tức khiến cho cả Sandro cũng như khách đến từ đế đô hoàn toàn chấn động – Aldaz đại sư đang trọng thương nhưng tuyệt đối không muốn kéo dài thời gian, đáp ứng ngay tại trung ương Ám Nguyệt đấu trường công khai tiếp nhận khiêu chiến từ Sandro!

Sandro vốn cho là đối phương dùng kế kéo dài thời gian, không ngờ lại trực tiếp ứng chiến. Nhưng tự cậy tài cao mật lớn, hắn ngạo nghễ nói “Khó được Aldaz đại sư tiếp nhận ứng chiến, để tỏ lòng kính ý đối với đại sư, ta hiện tại ngay lập tức đến trước đấu trường, bắt đầu khiêu chiến”

Trên mặt Shia lạnh như băng, nhìn không ra bất cứ biểu tình gì, chỉ nhàn nhạt nói “Nếu đã như vậy, thỉnh mọi người chờ một chút, ta lập tức phái người đến sân thi đấu an bài”

Ám Nguyệt đấu trường chính là kiến trúc lớn nhất bên trong thành, từng rất nổi danh từ hơn bốn trăm năm trước. Lúc đó, bỗng đâu một vị Beelzebub vương tộc mai danh ẩn tích từ lâu đột ngột xuất hiện, khống chế Ám Nguyệt thành, còn ngầm có ý đồ chiếm luôn cả Xích U lãnh địa, uy hiếp đế đô. Bạch Dạ đại đế nghe chuyện liền tự thân xuất thủ, ngay tại đấu trường này đại chiến với tên vương tộc Beelzebub đó, cuối cùng đánh trọng thương đối thủ, người nọ về sau liền biến mất dạng.

Sân thi đấu cũng đã có lịch sử lâu đời, bài trí trông có phần cổ xưa, được Khách Cổ Long cho thị vệ bận rộn chuẩn bị một phen, nhanh chóng quét sạch sẽ, lập đài cao, sắp xếp chỗ ngồi theo từng dãy, tượng trưng cho tư cách khách quý. Về phần dân chúng tự nhiên không có đãi ngộ tốt như vậy, nhưng điều này cũng không chút ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của họ. Vốn sân thi đấu đang vắng vẻ, hôm nay nay lại chật kín người, nhộn nhịp vô cùng.

Mặc dù mọi người đối với tiếng xấu đồn xa của Aldaz đại sư mà nói đều có phần sợ hãi, nhưng tự trong tâm mỗi người đều mong vị này có thể chiến thắng những kẻ từ xa đến khiêu chiến, hòng mang lại vinh quang cho Ám Nguyệt thành.

Dưới sự quan sát của vạn chúng, Sandro cùng đám người hầu thuần thục bày ra một loạt các dụng cụ cùng tài liệu. Mà ở bên canh đó, Aldaz lại được nâng cáng lên sân thi đấu, đi phía sau không ai khác chính là vị học đồ vừa mới được thu nhận – Trần Duệ. Điều này dẫn phát ra một hồi ầm ĩ của khán giả.

Nhân loại? Trần Duệ xuất hiện làm Sandro nhíu nhíu mày, sau khi nghe Shia giới thiệu lai lịch của Trần Duệ, lộ ra thần sắc không cho là đúng, Zola cùng Kemp nghe được Aldaz thu nhận một gã tù binh nhân loại làm đồ đệ đều lộ ra vẻ khinh miệt không thôi.

Trần Duệ có lẽ là lần đầu tiên đối diện tràng diện lớn như vậy, lướt qua vô số gương mặt, hình dáng kỳ dị của Ma tộc bốn phía, lấy lại bình tĩnh, thi lễ một cái, cao giọng nói ra “Ta là Trần Duệ, là học đồ mới được thu nhận của Aldaz đại sư, bởi vì đại sư trong lúc thí nghiệm không may bị thương, tạm thời không cách nào hành động, cho nên lần này ngài ta đến đây làm kẻ đại diện, dưới sự chỉ huy của ngài tiếp nhận khiêu chiến, không biết Sandro đại nhân có đồng ý hay không?”

Chỉ huy học đồ, tiếp nhận khiêu chiến? Hơn nữa lại là học đồ vừa mới thu nhận không lâu! Điều này có lẽ là lần đầu tiên trong lịch sử khiêu chiến cấp đại sư. Tuy là lấy việc Aldaz đại sư trọng thương không thể hành động làm lý do, nhưng Sandro lại cảm thấy đây căn bản là một sự vũ nhục? Chẳng lẽ Aldaz biết rõ sẽ thất bại, dứt khoát trước tiên nghĩ cách hạ nhục đối thủ đã rồi mới tính tiếp?

“Ta đồng ý” Sandro nhìn chằm chằm vào Aldaz ở không xa, trong mắt hiện lên sát cơ “Ta muốn tiến hành một cuộc chiến sinh tử, không biết Aldaz đại sư có hay không can đảm để cho gã học đồ nhân loại này của ngài thay ngài lên thi đấu?”

Cuộc chiến sinh tử? Zola cùng Kemp lộ ra vẻ ngoài ý muốn, cuộc chiến sinh tử chính là Dược tề sư lấy chính đối phương làm vật thí nghiệm mà không phải là thế thân. Kẻ nào bị độc phát thân vong trước được phán định là kẻ thua cuộc, điều này trừ phi là có thâm cừu đại hận thì mới xảy ra, còn lại rất hiếm xuất hiện. Dưới quy tắc này, cho dù Aldaz phái học đồ lên thi đấu, nhưng nếu học đồ bị độc chết, bản thân hắn cũng phải tiếp nhận hình phạt tử vong.

Zola cùng Kemp hai vị đại sư đối với Sandro có lòng tin tuyệt đối, mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng rất nhanh trấn định trở lại.

Quả nhiên, Aldaz đứng đối diện liền lâm vào trầm tư, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó. Cả gã học đồ nhân loại kia cũng lộ ra vẻ sợ hãi, đến bên cạnh Aldaz nói nhỏ điều gì đó, làm ra vẻ như không dám ứng chiến. Ám tinh linh như tràn ngập phẫn nộ, ngón tay chỉ vào Trần Duệ như đang muốn bừng bừng nồi giận, chỉ là lúc nâng lên lại như không có lực lại rớt xuống, trông có vẻ đúng là bị thương mà không chút giả tạo.

Thanh âm chung quanh thực quá mức ầm ĩ, cho dù thính giác có nhạy cảm đến đâu cũng vô pháp nghe được hai người đang nói điều gì.

Joseph trông thấy điều này, lông mày không khỏi nhíu lại. Từ trong tình báo truyền đến, kỳ thật ba ngày trước đây Aldaz không hề bị thương, ngược lại hai ngày nay lại một mực ở trong phòng thí nghiệm, chẳng lẽ vì ứng phó Sandro, cưỡng ép phối ra một loại cao cấp dược thủy, lại ngoài ý muốn mà bị thương?

Cuối cùng, Aldaz ra quyết định để học đồ Trần Duệ của mình thay thế hắn tiếp nhận sinh tử chiến, xem ra vị ám tinh linh đại sư này đã quyết định được ăn cả ngã về không, dùng cái chết để báo đáp ân tình của Trưởng công chúa rồi.

Vệ binh hướng về đám khán giả công bố quy tắc của sinh tử chiến, làm cho cư dân Ám Nguyệt thành một phen xôn xao, càng nhiều hơn là cảm thấy kích thích. Cái gì mà dược tề xem không hiểu, nhưng chết sống thế nào thì vẫn có thể xem ra đi!

Sandro lộ ra nụ cười tàn khốc, hắn nghĩ cuộc chiến này căn bản không có gì phải lo lắng cả, hắn lại vừa nghiên cứu chế tạo ra một loại độc dược mới, cho dù Aldaz tự mình xuất trận, cũng chỉ có một kết cục duy nhất là độc phát thân vong, đừng nói chi chỉ là một kẻ yếu nhược như gã nhân loại trước mặt.

Shia công chúa tuyên bố trận chiến bắt đầu, tiếng ồn ào chung quanh lập tức trở nên yên ắng, ánh mắt mọi người đổ dồn lên người kẻ nhân loại đáng thương, có kẻ còn ngay tại chỗ đánh cuộc xem nhân loại kia trong bao lâu thì bị độc chết? Một giây? Có lẽ là hai giây?

Sandro rất nhanh bắt đầu phối dược, thủ pháp chính xác đến mức dò là hai kẻ làm trọng tài Zola cùng Kemp đều tự nhận không bằng, thiên tài Dược tề sư quả nhiên danh bất hư truyền.

Gần hai phút sau, một lọ dược đã được hoàn thành. Mà ở bên canh, học đồ Trần Duệ tay chân vụng về, dưới sự chỉ huy của Aldaz, dù cho phân loại nguyên liệu thôi cũng vẫn chưa xong.

Dựa theo quy tắc, nếu như một bên phối dược xong, như vậy bên còn còn lại phải dừng lại, trong thời gian quy định phải nếm thử độc dược. Sinh tử chiến không chỉ so khả năng độc dược mạnh yếu, mà còn khảo nghiệm thủ pháp, kỹ xảo cùng trí tuệ nữa. Nếu như chỉ cầu nhanh, như vậy dược tính có thể không đủ, nhưng nếu quá chậm, lại bị đối phương vượt lên trước.

Sandro bảo trọng tài cho đối phương thử thuốc, Trần Duệ thập phần khẩn trương, nhắm mắt cầu nguyện, sau đó mới run rẩy nhận lấy lọ chứa thanh sắc dược tề. Ai cũng không biết, hắn cầu nguyện chính là: tiến độ.

Chính là tiến độ a!

Chàng Rể Ma Giới - Chương #18