Chương 123: Thần Khí Âm Ảnh Áo Choàng Cùng ...


Kỳ quái là, với nhãn lực của Bạch Lạc cũng không thể thấy được Trần Duệ đang nấp sau trướng bồng. Điểm này có lẽ nhờ tác dụng kỳ diệu của kim chúc đồ đằng.

Bạch Lạc tuy không nhìn thấy Trần Duệ nhưng dựa vào cảm giác, từ từ tiến lại, Trần Duệ ở bên này một phen đổ mồ hôi lạnh, nhưng cũng không dám lên tiếng. Rốt cục Bạch Lạc cũng tiến đến phạm vi đồ đằng, đúng lúc này lục căn đồ đằng bỗng phát ra quang mang chói mắt, rồi hợp thành một phù hiệu lục mang tinh trận.

Đồ đằng trụ ở giữa lục mang tinh trận nhất thời bốc cháy hoá thành một ngọn lửa màu tím. Trong hoả diễm, sáu con tử sắc liệt diễm đại điểu bay lên, hình thái dần dần hiện rõ, tất cả đồng thời kêu to, rồi tấn công sang hướng Bạch Lạc.

Bởi vì có liên quan đến đồ đằng trụ nên Bạch Lạc không thể thấy rõ mọi chuyện phát sinh, hắn chỉ thấy sáu con đại điểu đột nhiên xuất hiện, hắn giật mình kinh hoảng, hai tay khẽ động, từng vòng bảo hộ giống như được chế từ thạch anh lần lượt xuất hiện bao bọc thân thể hắn lại.

Đại điểu màu tím mạnh mẽ đập vào vòng bảo hộ, nhưng màn bảo hộ này quá cứng rắn, nhất thời không thể công phá.

Bạch Lạc lạnh lùng lên tiếng, thanh âm vang vọng cả núi rừng: “Kristina, ngươi nên biết những kỹ xảo này không thể nào đối phó được ta, nếu ngươi thông minh thì nên ra mặt đi, ta cam đoan không thương tổn đến ngươi. Hơn nữa, ta còn có thể cầu nữ hoàng bệ hạ ban hôn, cho ngươi thành nữ nhân của ta!”.

Đại điểu màu tím cả người rực lửa, vòng bảo hộ thạch anh dường như không thể giữ vững, liên tục rung lên dữ dội, Bạch Lạc hừ lạnh một tiếng rồi triệt hồi bảo hộ thạch anh, đám đại điểu lập tức bay lên hoá thành quang cầu màu tím bao vây lấy hắn. Trong chốc lát, quang cầu bắt đầu không chống đỡ được nữa, bắt đầu rung lên.

Bổng dưng, Trần Duệ ở bên cạnh cảm giác được có một cơn gió thổi qua, quay đầu nhìn lại đã không thấy trướng bồng đâu nữa. Chỉ thấy một ánh sáng lấp lánh bay đến vây quanh quang cầu màu tím tạo thành một vỏ bọc màu đen, sau đó kịch liệt xoay tròn, mặt đất run rẩy liền xuất hiện một vết nứt dài và hẹp lại còn sâu không thấy đáy, giống như được hình thành từ một trận động đất bình thường. Trong phạm vị trăm dặm không có thứ gì sống sót, khắp nơi vương vãi vụn gỗ lá cây cùng cát đá.

Trần Duệ sớm đã thối lui đến khu an toàn, hắn kinh ngạc nhìn hậu quả mới được hình thành từ cơn địa chấn, đây không phải là thế giới kia a, không phải kĩ xảo a… đây hoàn toàn là lực lượng chân chính!

Quang cầu màu tím đen càng xoay càng nhanh, cơn địa chấn cũng càng ngày càng kịch liệt, rồi một tiếng hét to vang lên, trên quang cầu kia xuất hiện vô số vết nứt, lộ ra hào quang chói mắt màu đỏ sậm chiếu hướng đại điểu khiến bọn chúng tứ phân ngũ liệt ngã xuống mặt đất rồi biến thành từng đoạn đồ đằng gãy vụn.

Thân ảnh Kristina mặc áo choàng lảo đảo đứng không vững xuất hiện bên cạnh Trần Duệ, Trần Duệ nhanh tay liền đỡ lấy nàng, lúc này nàng thở hổn hển, thân thể run lên nhè nhẹ, dường như là bị thương nặng.

Bạch Lạc cũng mất đi vẻ trầm tĩnh, ngân giáp trên người cũng đã hư hỏng vặn vẹo, khoé miệng có máu tươi tràn ra, hai tròng mắt cũng đã hoàn toàn biến thành đen sẫm, đúng là dấu hiệu sử dụng mộng yểm chi đồng, trên tay còn cầm một trường kiếm màu đỏ.

Khuôn mặt anh tuấn Bạch Lạc sớm đã trở nên vặn vẹo, giọng nói tràn ngập lệ khí còn lộ ra chút chấn động hiếm thấy: “Âm Ảnh áo choàng! Lại còn là thần khí tối cao của Âm Ảnh vương tộc! Ngươi làm sao có thể sử dụng được Âm Ảnh áo choàng… Ngươi rốt cuộc là ai!”.

Thần khí của vương tộc tối cao đều có ý thức độc lập, thông thường chỉ có đế vương hoặc chưởng khống giả tối cao mới có thể được nó thừa nhận, ngay cả nhiếp chính vương Đọa Thiên Sứ đế quốc đến tận bây giờ vẫn chưa được thần khí Đọa Thiên Sứ chi kiếm công nhận. Đương nhiên, trong lịch sử Ma Giới cũng có vài trường hợp đặc biệt được thần khí thừa nhận, nhưng những người đó sau đó cũng không ngoại lệ, đều trở thành vương tộc tối cao, tức vương tộc chưởng khống giả.

“Âm Ảnh áo choàng là Katherine bệ hạ thân thụ của ta, ngươi còn dám công kích ta là mang tội phản quốc!” Trong giọng nói của Kristina mang theo uy nghiêm nhàn nhạt, chỉ do lúc này thân đang mang thương thế không nhẹ, có vẻ có chút suy yếu.

“Phản quốc chính là ngươi! Bệ hạ làm sao có thể đưa thần khí Âm Ảnh áo choàng này cho người khác sử dụng? Nhất định là ngươi đã trộm lấy thần khí!” Bạch Lạc đôi mắt lộ đầy sát khí nói tiếp: “Ta là tướng quân được bệ hạ tín nhiệm nhất, ta thề phải chém chết kẻ phản nghịch trộm lấy thần khí của bệ hạ!”.

Bạch Lạc thái độ vẫn thập phần cứng rắn như cũ, quyết không cho Kristina con đường sống. Ngay cả Trần Duệ cũng nhìn ra, là phản quốc hay chém giết phản nghịch, tất cả chẳng qua chỉ là cái cớ, cho dù Kristina là nữ hoàng thì hôm nay Bạch Lạc cũng quyết tâm diệt trừ nàng.

Một tướng quân đế quốc cũng dám giết nữ hoàng vương tộc. Trần Duệ đến tột cùng không biết kết cục sẽ thế nào, nhưng có thể khẳng định Bạch Lạc nhất định sẽ không giữ lại nhân chứng sống, bao gồm cả hắn.

Kristina lúc này cũng không còn sức mà tranh luận, nàng kéo lấy tay Trần Duệ, Trần Duệ cảm thấy không chỉ trọng lượng cơ thể nàng dồn vào mà dường như linh hồn cũng chặt chẽ níu giữ, căn bản không chút giãy được.

“Hiện tại, chỉ có thể dựa vào vận khí của ngươi”.

Trần Duệ phất tay, chỉ thấy trong lòng bàn tay xuất hiện một đồ vật, một chiếc nhẫn.

Kim chúc đồ đằng trụ đột nhiên nổ vang một cái, Bạch Lạc giơ kiếm bảo vệ thân thể nhưng lúc này mọi việc đã muộn, hình ảnh Kristina và Trần Duệ nhất thời vặn vẹo mơ hồ, trong lòng liền biết không ổn.

Hắn bất chấp cơn nổ mạnh vụt người bay đến chỗ hai người Trần Duệ, huyết quang trong tay đại thịnh, vung lên chém tới.

Lúc này ý chí hắc ám đã khởi động xong, một kiếm này chỉ như chém vào không khí. Bạch Lạc giận dữ, căm phẫn vung mạnh huyết kiếm, một rừng cây sau lưng nhất tề bị chặt đứt ngang, cả khu rừng vang vọng tiếng gầm giận dữ.

Thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Trần Duệ rốt cục cũng thành công khởi động công năng “ý chí hắc ám”, nắm tay Kristina tạm thời thoát khỏi độc thủ của Bạch Lạc, đương nhiên là “tay trong tay”, bởi vì cánh tay của hắn lúc này đã bị Kristina “thân mật” khoác chặt, không thể giãy dụa.

Sau một trận chóng mặt quay cuồng, hai người xuất hiện ở một địa phương xa lạ. Phía trước có một đầm nước rất lớn, ngửi mùi hương chung quanh liền có thể đoán được trong đầm nước này chứa kịch độc. Một mảnh đầm nước xung quanh hiếm thấy cây cao đồ sộ, chỉ toàn thấy sương là sương.

Độc! Nước, cây cối, sương mù, mọi thứ xung quanh hai người đều có độc! Nhưng mà điều khiến Trần Duệ kinh ngạc nhất chính là ở trong và trên bầu trời đầm nước này có rất nhiều sinh vật.

Vảy màu lục, đôi cánh thật lớn, răng nọc sắc bén, chi sau cường tráng. Loại sinh vật này Trần Duệ đã quá quen thuộc, song túc phi long! Có ước chừng hơn mười con! À không! Hình như còn nhiều hơn nữa!

Tuy là có rất nhiều con bay khỏi phạm vi của phân tích chi nhãn, nhưng theo bề ngoài, chúng nó phần lớn không giống như song túc phi long đang thành niên Mãnh Tuyên và Khắc Cốt, bọn chúng phần lớn đều gần thành thục, có được lực lượng ma thú đa sợ.

Song túc phi long thành thục, sức chiến đấu tương đương với cao giai ác ma, nhưng nếu biến dị thì còn cao hơn!

Trần Duệ bỗng nhiên có cảm giác sau khi xử lý cái tên Ban Nạp Khắc kia thì hắn liền xui như rệp. Trước là đụng là đến xe người khác, thật vất vả gặp được Delia, chứng kiến hy vọng chạy thoát, thì lại bị vị quý nữ trí tuệ cao đến kinh người này đưa đến u dạ thấp địa! Vừa đặt chân đến u dạ liền đụng phải Bạch Lạc, hắn hao tâm tổn trí khởi động ý chí hắc ám trốn đi thì bay đến ngay ổ song túc phi long!

Nhớ lại ban đầu hắn còn lừa quý nữ, nói mình muốn đến đầm lầy U Dạ bắt song túc phi long, bây giờ liền “báo ứng”, đây có phải là “nhân phẩm” tong truyền thuyết không?

Một con song túc phi long linh giác mẫn tuệ liền phát hiện ra có người xâm nhập, phẫn nộ rống lên một tiếng.

Kristina vốn định bám lấy Trần Duệ rời khỏi, bỗng nhiên thân thể run rẩy kịch liệt, cả người giống như hoàn toàn kiệt sức, gắt gao ôm lấy cánh tay Trần Duệ để chống đỡ thân thể.

Xem ra sau phen giao chiến với Bạch Lạc ban nãy, thương thế trên người nàng hết sức nghiêm trọng. Nếu hoàn cảnh chung quanh không nguy hiểm như thế này, Trần Duệ còn có thể chậm rãi thưởng thức chút mùi vị thân mật với nàng, nhưng hiện tại hắn làm sao dám có tâm tư này, bởi vì phụ cận song túc phi long càng lúc càng nhiều.

Trần Duệ biết rõ đặc tính công kích của song túc phi long nên không dám vọng động, thông qua phân tích chi phản nghe được đám song túc phi long này đang rào rít với nhau: Có người xâm nhập! Giết chết!

Kristina cố nén run rẩy, từ không gian giới chỉ xuất hiện hai quang cầu hạch đạo lớn nhỏ, đây là tiền vốn cuối cùng của nàng. Nếu trong trạng thái bình thường, có nhiều hơn song túc phi long nàng cũng không để trong mắt, nhưng thực lực hiện tại của nàng đã tiêu hao quá nhiều, mà tình huống hiện tại cũng có chút không ổn, dường như chuyện nàng sợ hãi nhất bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra.

Đúng lúc này, chỉ thấy “Richard” nhẹ nhàng giãy khỏi tay nàng, thấp giọng nói một câu: “Ta sẽ nghĩ cách thu hút sự chút ý của bọn chúng, ngươi tìm cơ hội chạy trốn đi”.

Kristina mỉm cười nhìn “Richard”, tên này đối với nàng cho dù không phải địch nhân nhưng cũng tuyệt đối chẳng phải bằng hữu, thậm chí nàng lúc nào cũng không buông sát ý với hắn, nàng có nằm mơ cũng không ngờ lại có thể xảy ra tình huống này, nàng suy đi nghĩ lại vẫn không thể lý giải được.

Nếu Trần Duệ biết Kristina có cảm giác này với hắn, nhất định hắn sẽ hết sức nở mày nở mặt, từ đầu đến giờ hắn luôn bị quý nữ trí tuệ này áp chế sít sao, hiện tại mới có thể đánh xuống những nước cờ nàng xem mà không hiểu.

Kỳ thật tính toán của Trần Duệ rất đơn giản, dùng phân tích chi nhãn câu thông với song túc phi long, nếu không được thì cứ trực tiếp chạy trốn, dù sao hắn cũng không sợ kịch độc. Bây giờ Kristina rời khỏi, ngược lại còn giúp hắn trút được gánh nặng, hắn thà đối mặt với một đoàn song túc phi long còn hơn đối mặt với trí lực gần như yêu nghiệt của nữ tử này.

Nhìn Trần Duệ một mình nghênh đón nguy hiểm, Kristina trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác kỳ quái, tuy rằng biết rõ nam nhân này có tính toán khác nhưng loại cảm giác này vẫn không tự chủ mà phát sinh. Đại khái là bình thường nàng quá bận, những cảm xúc này đã lâu thật lâu chưa từng xuất hiện.

Nhóm song túc phi long vừa thấy Trần Duệ tiến lên liền nhất tề xúm lại quay quanh hắn, phát ra từng tiếng gào rít hung mãnh. Kristina nắm chặt viên cầu trong tay, cuối cùng cũng không thừa dịp này mà rời đi, nàng thầm nghĩ: “Tạm thời chờ xem nam nhân này có tính toán gì”.

Trần Duệ giờ phút này cũng tương đối khẩn trương, độc tính trên người song túc phi long cũng có thể tương đối bỏ qua, nhưng còn về thực lực, toàn bộ bọn chúng đều tương đương với cao giai ác ma, chưa biết chừng còn có ma vương cấp, chỉ sợ khai thông không thành còn khó lòng chạy trốn.

Phân tích chi nhãn chỉ tương đương với phiên dịch viên thôi, không phải ma thú nào cũng nguyện ý đón nhận hữu nghị, ở Tây Lang sơn đối mặt với địa ngục tam đầu khuyển hoàn toàn không chút hiệu quả đã là một ví dụ tốt nhất.

Tình huống đúng là không hay, mặc cho Trần Duệ biểu lộ thái độ thân thiện, nhưng phân tích chi nhãn truyền về toàn là địch ý hung ác cùng thô bạo của đám Song túc phi long, bọn chúng hoàn toàn không có ý đổi ý.

Cái này cũng hợp lý quá đi, một đàn sư tử đối mặt với một con cừu, làm sao lại có thể chấp nhận thoả hiệp.

Chàng Rể Ma Giới - Chương #123