Chương 56: Chương 56



Tiếng rên rỉ động tình,
càng thêm ái muội......

“ Ưm...... Hừ......” Toàn
thân nàng mềm nhũn vô lực, chỉ có thể để mặc hắn ôm ấp, bên miệng tràn ra thở
gấp , than nhẹ.

“ Miệng của nàng thực
ngọt......”Hắn hôn nhẹ lên đôi môi đã sưng mọng vì nụ hôn của hắn chuyến
thế tấn công xuống cái cổ trắng nõn.

Đột nhiên giống như nhớ
tới cái gì, nàng kháng cự tay nhỏ bé vô lực để ở trước ngực hắn ,

“Chờ...... Chờ một chút,
ngươi như vậy...... Sẽ bị ta truyền...... Lây bệnh ......” Nàng hiện tại đang
phát sốt a!

Khúc khích , tiếng cười
truyền đến,“ Yên tâm! Bổn Vương thân cường thể tráng, không sợ bị lây bệnh,
ngược lại là ngươi, như thế này sẽ xuất mồ hôi, nhanh chóng sẽ hạ sốt.” Cho nên
nói, vẫn là làm vận động tốt hơn.

Dạ Thủy Linh hô nhỏ một
tiếng,”A!” Nàng không có câu nào dáp trả, bởi vì đại chưởng hắn đang làm càn,
luồn vào bên dưới cái yếm của nàng, đang nắm lấy một bên ngực tròn trịa của
nàng.

Mỗi một đụng chạm của
hắn, đều làm cho nàng vừa chua xót lại ngứa ngáy,, cảm giác cả người đều sắp
hòa tan ......

Nàng muốn ngăn cản hắn
tiếp tục lấn tới, nhưng thực sự không đủ lí trí để tránh thoát lưới tình này.

Nàng nhịn không được chủ
động ôm chặt hắn, dụi mặt vào bộ ngực rắn chắc của hắn cọ xát.

Nhìn thấy nàng lần đầu
tiên dịu dàng, hắn yêu thương đem thân thể của nàng đặt nhẹ nhàng lại trên y
bào, rồi mới nhanh chóng thoát đi quần áo chính mình thẳng đến trần như nhộng
nằm đè lên người nàng.

“Ngươi......” Nàng có
chút sợ hãi.

“ Đừng sợ, lần này......
Ta sẽ ôn nhu một chút.” Hắn lại hôn lên nàng lần nữa .

Môi lưỡi quấn quýt lấy
nhau, lòng bàn tay hắn mở ra xoa nắn một bên bầu ngực của nàng, chậm rãi ma
sát, rồi mới dùng đầu ngón tay, đùa trên đỉnh nụ hoa.

“ Ưm......” Nàng cảm giác
được , nụ hoa ở vì hắn trêu đùa mà trở nên cứng rắn, thân mình đang bất an, mấp
máy,”Không...... Không cần......”

Hắn tựa hồ không có ý
định dừng tay tính,” Sao?” Đầu ngón tay vẫn còn để ở nơi đỉnh nhọn kia, nhẹ
miết vài cái.

“ Ưm...... Thực
ngứa......”

“Như thế này thì sao?”
Hắn dùng đầu ngón tay kềm chế khéo léo nụ hoa, giống như đang tạo hình trên
bột, nhào nắn chà sát nhưng mềm dịu, hơi tăng một chút sức, sử dụng lực vừa đủ
vừa phải thuật đủ để làm cho nàng phá hủy hết tất cả mọi rụt rè

Xích Nhĩ Đa kỹ xảo trên
giường rất cao siêu , Dạ Thủy Linh căn bản không phải đối thủ của hắn.

“ Hừ ..a......” nàng kìm
lòng không đậu phát ra rên rỉ.

Bên dưới vật liệu may mặc
đại chưởng vẫn liên tục làm ác, lại tiếp tục tấn công sang bộ ngực dầy đặn phía
bên kia, mà hai tay cùng nhau sờ nhập, cùng là nắm bắt xoa nắn , càng không
ngừng vuốt ve......

“A...... A......”Từng cơn
sóng nóng bỏng dồn dập tràn tới xỏ xuyên qua toàn thân nàng , lúc trước trong
cơ thể còn lưu lại lạnh như băng sớm trở thành hư không, nàng không tự chủ được
vặn vẹo thân hình, cái miệng nhỏ nhắn phun ra tiếng rên rỉ đứt quãng .

“Ngô...... Nóng quá......
Không được......”

Để mặc ý niệm tàn sát bừa
bãi, hơn nữa cảm quan kích thích cùng thúc giục, Xích Nhĩ Đa rõ ràng trực tiếp
động thủ, đem trên cái yếm còn sót lại trên người Dạ Thủy Linh cùng tiết khố
thoát ra hết.

Tức khắc, một đôi gò ngực
trắng nõn vú xuất hiện no đủ lồ lộ, nụ hoa phấn hồng sắc nho nhỏ mê người dựng
đứng.

Đầu cúi thấp, dôi môi nhẹ
nhàng ngậm lấy một bên nhũ tiêm, rồi mới vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng họa liếm......

“ Ưm a......” Nàng chỉ có
thể gắt gao bám lên vai hắn, ngẩng đầu yêu kiều.

Nhanh tiếp theo, Xích Nhĩ
Đa trực tiếp há mồm, miệng hắn ngậm hoàn toàn một bên nhũ tiêm, rồi mới dùng
sức hấp mút.

“Hừ ân...... A......”

“Thoải mái không? Linh
nhi của ta ......”Đôi mắt hắn nhiễm đầy tình dục, giờ phút này giống như một
con sư tử đang đói khát, nhe răng múa vuốt muốn cắn nuốt con mồi tiểu bạch thỏ
đáng yêu ngay trước mắt này.

“ Ưm......” Nàng giống
như bị bùa chú mê hoặc, thân hình thành thực đáp lại hắn .

Nàng mờ mịt ưỡn cong
nguwoif lên, vươn thẳng đến miệng nam nhân , mặc cho hắn đôií với bầu ngực của
nàng khiêu khích, âu yếm......

Hắn không an phận, đại
chưởng đã sờ xuống đùi của nàng , lần lần xuống dưới, cuối cùng đi vào bên
trong đùi non mẫn cảm, lòng bàn tay gắn vào vùng tam giác đen bí hiểm kia,
dường như án binh bất động, cũng không ma sát hoa thần......

Chân Tình Ngàn Năm - Chương #56