Người đăng: ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ
Trước hết ta nói đến Linh lực trong đan điền. Linh lực là một loại sức mạnh
rất khủng khiếp mà không phải một cơ thể nào cũng có thể chứa đựng và sử dụng,
nó đòi hỏi cơ thể phải có sự thích ứng và sức chịu đựng nhất định.
Cơ thể nó cũng là một sinh vật sống, nếu nó thấy bản không không đủ sức chịu
đựng và chứa đựng linh lực thì bản thân nó luôn giấu đi đan điền, không hiện
ra, thành ra không phải ai sinh ra đều có thể mở được đan điền ngay, trừ một
số loại có thân thể vượt trội như Tiên thể, Thần thể,…đơn nhiên việc đan điền
xuất hiện còn tùy thuộc vào thể chất một cơ thể.
Điều kiện để mở đan điền cơ bản nhất mà ai cũng biết là khí lực nạp vào cơ thể
đạt cực hạn 3000 cân, vì vậy Luyện khí cảnh xuất hiện trong hệ thống tu luyện
là nhằm giải quyết cái vấn đề này.
Thế nhưng khi vào Linh sư cảnh, trong cùng một cảnh giới, nếu đơn thuần chỉ là
việc sử dụng linh lực thì tại sao lại có người mạnh, người yếu? Có người cho
là do thể chất quy định, điều này đúng, có người cho là do linh lực của mỗi
người, có vững chắc hay không vững chắc, điều này cũng đúng, và đến đây không
còn ai biết là vì sao nữa.
Vấn đề trên, Đan từ thời niên thiếu đã thắc mắc, tìm tòi thêm nguyên nhân khác
nhưng không giải thích được, sau này khi hắn đạt đến cảnh giới thấu hiểu, hắn
nhân lúc rãnh rối liền quay về nghiên cứu thêm và đáp án hắn tìm ra vẫn là do
cơ thể, thế nhưng là sự hiểu sâu hơn.
Thể chất của người thường được phân chia các cấp bậc như sau: Sơ đẳng, trung
đẳng, thượng đẳng, Linh thể, địa thể, thiên thể, được xác định dựa theo tốc độ
chuyển hóa linh khí của cơ thể, còn tốc độ hấp thụ linh khí lại phụ thuộc vào
linh căn, linh căn cao thấp lại do tự nhiên định.
Tại sao lại có sự phân chia đẳng cấp, tại sao lại có tốc độ chuyển hóa khác
nhau? Đơn giản là vì một cơ thể bình thường sinh ra vốn luôn có những thứ tạp
chất chứa trong xương cốt, máu, nội tạng cùng cơ thịt, chính chúng là nguyên
nhân dẫn đến sự cản trở việc chuyển hóa linh khí trong cơ thể, làm cho cơ thể
mỗi người đều có sự khác nhau về tốc độ chuyển hóa linh khí.
Dựa theo cấp bậc phân chia thể chất ta có thể nhận định như sau: Sơ đẳng có
tạp chất chiếm đến 95% trong cơ thể, trung đẳng có tạp chất chiếm đến 85%,
thượng đẳng có tạp chất chiếm đến 70%, Linh thể có tạp chất chiếm đến 50%, địa
thể là chiếm mất 20% và thiên thể là không có tạp chất, rất thuận lợi trong
việc chuyển hóa linh khí.
Khi một cơ thể có thể chất là Thiên thể thì cảnh giới Luyện khí cảnh trở nên
cực kì hoàn mỹ và được phân chia lại các tầng như sau: Khí lực được gia tăng
trong cơ thể từ 1 đến 100 cân là Luyện khí tầng 1, từ 101 đến 200 cân là Luyện
khí tầng 2, từ 201 đến 400 cân là Luyện khí tầng 3, từ 401 đến 700 cân là
Luyện khí tầng 4, từ 701 đến 1000 cân là Luyện khí tầng 5, từ 1001 đến 1500
cân là Luyện khí tầng 6, từ 1501 đến 2000 cân là Luyện khí tầng 7, từ 2001 đến
2500 cân là Luyện khí tầng 8, từ 2501 cân đến 3500 cân là Luyện khí tầng 9, từ
3501 cân đến 5000 cân là Luyện khí tầng 10, từ 5001 đến 7000 cân là Luyện khí
tầng 11 và từ 7001 đến cực hạn 10000 cân là Luyện khí tầng 12, sau khi trở
thành Linh sư liền là vô địch cùng cấp.
Tất nhiên Thiên thể là cực kì khó gặp, cực kì khó có, nếu nó mà xuất hiện sẽ
là ngày máu đổ thành sông, xác chất thành đống ở tiểu thế giới này, còn ở giới
khác thì Thiên thể chỉ là rác, Thần thể, Tiên thể cùng các loại thể chất đặc
thù khác lên ngôi.
Hôm nay, Đan chuẩn bị nhiều thùng nước như vậy chỉ có một lý do, hắn muốn cải
tạo thể chất Thượng đẳng Lâm Minh thành Thiên thể.
Là một người thấu hiểu vạn vật, hắn biết phương pháp tẩy đi tạp chất bên trong
cơ thể. Để làm được điều này cần hai điều kiện thiết yếu.
Một, phải có một Linh Sư cảnh trợ lực, đặc biệt vị Linh Sư này phải là người
có thể điều khiển linh lực phát ra một cách “tùy tâm sở dục”, nếu không, người
cần được tẩy tạp chất chắc chắn chết.
Hai, người cần được tẩy đi tạp chất phải có tâm chí cực kì kiên cường, bất
định, bởi quá trình tẩy tạp chất này rất kinh khủng, nó như người khác đang
cắn từng miếng thịt của ngươi rời khỏi cơ thể, sau đó đổ một đống muối lên vết
thương khiến ngươi sống không bằng chết. Bởi lẽ đó mà Đan phải đợi cơ thể khôi
phục như bình thường mới thực hiện việc này.
Phương pháp thực hiện quá trình này đơn giản là Linh Sư chỉ cần truyền một
lượng linh lực nhất định mà thân thể người kia có thể chịu được, rồi điều
khiển linh lực đó di chuyển khắp xương cốt, huyết dịch, nội tạng, bắp thịt để
đẩy các tạp chất ra ngoài và trong suốt quá trình không thể để ai làm phiền.
Ngay lúc này, Đan nhảy vào thùng nước đầu tiên, bắt đầu…
Qúa trình này theo dự đoán, tính toán của hắn chắc hẳn phải mất ba ngày liền
nếu tranh thủ thời gian, trừ bớt đi đoạn thời gian ngắn ăn cơm, uống nước.
….
Sao lại có mùi hôi thối?
Đúng vậy, thật hôi a.
Hai tên lính bên ngoài than phiền, cùng nhau hướng về phía phòng Lâm Minh.
Chốc lát sau, bọn hắn liền chạy về phòng thật nhanh lấy cái khắn bịch mũi lại,
sau đó quay về tiếp tục giữ cửa, thân người làm, hầu, bọn hắn không thể than
phiền, chỉ có thể chịu đựng. Cũng may là mùi hôi không có lan xa, căn phòng
của hắn lại bị cách biệt, nên ngoài hai tên gác này ra thì cũng chỉ có người
đưa cơm là “hưởng dụng”, nếu không, tình hình sẽ rất ồn ào, lỡ mà hư việc của
Đan, hắn giết hết.
Đêm đến, hắn tạm dừng quá trình lại, kêu người đến thay 5 thùng nước màu đen
đặc đổi thành 5 thùng nước mới, sau đó lại tiếp tục.
Đêm này phải nói là một đêm tồi tệ đối với những người phải thay thùng nước
cho hắn, xong việc bọn hắn đều như muốn xỉu ngay tại phòng bản thân khi mùi
hôi đó còn lưu luyến nơi mũi.
….
Sáng ngày thứ ba,
- Sao lại hôi đến như vậy?
Lâm Sung nhướng mày đưa tay bịch mũi, kể ra cũng đã gần 1 tháng, hắn lần này
đến là muốn xem Lâm Minh hiện tại thế nào, không ngờ vừa đến gần phòng Lâm
Mình liền ngửi thấy một mùi vị đầy khó chịu.
Hai người lính thấy Lâm Sung liền hành lễ.
Lâm Sung hỏi, hắn muốn biết nguyên nhân.
Thưa gia chủ, chúng ta không biết.
Chúng ta chỉ biết Lâm Minh thiếu gia bên trong đang làm gì đó mà không muốn
bị người khác quấy rầy.
Hai người thành thực trả lời.
Lâm Sung kì quặc, thần sắc khó hiểu và hiếu kì.
Dặn dò vài tiếng, hắn đứng bên ngoài nhìn căn phòng, tay hắn che chắn trước
mũi, đầu hắn hiện đang có hai lựa chọn, hắn hoặc là bỏ đi, hoặc là dòm lén xem
Lâm Minh đang làm gì.
Giây lát, hắn quyết định sẽ xem xem Lâm Minh đang làm gì, hắn tự tin bản thân
hắn đi nhìn lén thì trừ phi hắn muốn lộ diện chứ không, ai cũng không biết là
hắn đang xem.
Nhìn bóng lưng Lâm Sung tiếp cận căn phòng truyền ra mùi hôi, mặc dù trong
lòng muốn ngăn chặn hành động của gia chủ vì đây là nhiệm vụ bọn hắn cần thực
hiện đối với lệnh của Lâm Minh, nhưng mà người ta là gia chủ, địa vị siêu cao,
bọn hắn sao dám lên tiếng, vả lại dù gì thì bọn họ cũng do Lâm Sung kêu đến
canh gác và nghe theo lệnh của Lâm Minh, cái nào nặng, cái nào nhẹ, bọn hắn
biết. Và chính vì vậy mà bọn họ phải nhận một cái kết không tưởng, Lâm Sung
cũng vậy, tuy nhiên hắn chó chút may mắn hơn so với hai người lính.
Lâm Sung nhẹ nhàng tiếp cận bên cánh cửa phòng, tìm ra một cái khe nhỏ cạnh
cửa mà đưa một con nhìn vào bên trong.
Bên trong hắn thấy Lâm Minh lúc này xem như là đang trần chuồng ngồi trong một
thùng nước, thân trên đầy thứ màu đen đang không ngừng tiết ra từng giọt đen
dày đặc từ thân thể hắn, từ đó có thể ngửi thấy được mùi hôi thối không thể
chịu được. Bât chợt con măt hắn chợt giãn to ra nhìn về phía khuôn mặt tuy có
đen do thứ “hôi” bao phủ nhưng vẫn có thể nhìn ra được từng góc cạnh của một
gương mặt tuấn tú, hắn như muốn nhìn kĩ hơn thứ gì đó.
“Đây là?” hắn sửng người, gương mặt đó làm hắn thấy khá là quen thuộc, khiến
hắn nhớ về một người, một người là thù địch đã lâu, Vũ Lăng thời trai trẻ,
thiếu niên, gia chủ hiện tại của Vũ gia, nếu liên hệ thêm thì lại giống Vũ
Phong con trai Vũ Lăng nhiều hơn.