3:ngọc Hoàng Bị Bạo Cúc?


Người đăng: hoangcv

Cầu Sinh Ác Đe
chương 3: Ngọc hoàng bị bạo cúc?
Link: truyenyy.com/cau-sinh-ac-de/

Sáng hôm sau...
“Đến, ngồi bên người cha.” Đuc Minh vừa ngồi trên mặt đất vừa sử dụng bàn tay
vỗ vỗ đám đất bên cạnh ra hiệu hắn ngồi xuống.

Đức Hoàng vội vàng đi đến bên người hắn, ngồi xếp bằng.

“Con ta, ngươi có biết trên thế giới này, có bao nhiêu loại tu tiên kỳ thuật
sao?”
Đức Minh ôn hòa cười hỏi.

Đuc Hoàng tự hỏi bản thân một chút, tu tiên kỳ thuật từ thời hồng hoang đến
nay tự nhiên rất đa dạng. Tổng thể mà nói, tu tiên kỳ thuật cũng có lúc thịnh
lúc suy, Tỷ như từ thời hồng hoang thiên tài địa bảo đầy đất, luyện đan thuật
chiếm cứ chủ lưu ai ai cũng biết luyện đan. theo sau là luyện khí thuật, khôi
lỗi thuật, phù thuật vv ào ào mạnh mẽ xuất hiện, cho tới thời nay thiên tài
địa bảo khan hiếm thì tầm bảo thuật chiếm cứ chủ lưu, luyện khí luyện đan
luyện khôi lỗi luyện phù thuật xuống dốc.
Đức Hoàng một bên suy nghĩ một bên đáp: "luyện khí thuật, luyện đan thuật
vv.."

Đức Minh gật đầu:“Nói không sai, nhưng còn không tường tận, để cha đến nói cho
ngươi đi, thời đại thái cổ còn có không gian thuật, thời gian thuật, này hai
đại kỳ thuật này chế tạo nhẫn không gian cùng hòm bất hủ”

“Viễn cổ thời đại, Tiền nhân khai sáng nô lệ thuật, thâu thuật, trận thuật..."

“Thượng cổ thời đại, khai sáng thêm cưong thi thuật, trồng cây thuật, triệu
hồi thuật..vv"

“Mà ở trung cổ thời đai, mị thuật, đoạt xá thuật,..vv..cũng rầm rộ xuất hiện.

“Đến hiện đại, ngự thú thuật, độn thuật..vv..mấy tiểu thuật này tạm thời ta
không đề cập tới.”

Đức Minh lại nói:“Con ta, trình bày nhiều như vậy là cha nói cho ngươi biết
cha tu chính là trận thuật. Chúng ta tu hành trận thuật chính là kỳ thuật được
truyền từ thời viễn cổ, trong bản tu tiên kỳ thuật đứng hàng thứ nhất, hơn hẳn
mấy kỳ thuật được truyền từ thời hồng hoang như luyện đan thuật, luyện khí
thuật.

Nói tới đây, Đuc Minh lại đặt câu hỏi:
"Con ta, con biết vì sao trận thuật đung hàng thứ nhất mà lại ít người tu
luyện không ?"

Kiếp trước Đức Minh mặc dù không tu trận thuật bất quá vấn đề đơn giản này hắn
còn biết chút ít, Vì thế hắn đáp:“Trận thuật, tuy là một thuật nhưng bao hàm
vạn thuật.”

“Ha ha, đáp không sai!” Đức Minh vui lòng khen ngợi, tiện đà lại giải thích
thêm, “Chúng ta muốn bố ra một cái cổ trận thì phải biết vận dụng không gian
thuật bố trí không gian đại trận hoặc truyền tống trận, vận dụng thời gian
thuật bố trí thời gian đại trận, phải biết luyện khí thuật để bố trí công
kích, phòng ngự tiểu trận, phải biết luyện đan thuật để bày ra linh
trận..vv...Chính là như thế nên trận thuật có thể nói là phức tạp nhất trong
tu tiên kỳ thuật.”

“Bố trí ra một cái cổ trận phi thường không dễ dàng, bởi vì có khả năng muốn
dùng đến rất nhiều kỳ thuật. Cho nên muốn tu hành trận đạo, chúng ta đều phải
có điều hiểu biết các kỳ thuật khác, dù hiểu biết không cao thâm, cũng cần đọc
lướt qua, ít nhất phải làm bản thân lý giải khắc sâu đối vợi trận pháp mình
muốn bố trí. ”

Đức Hoàng nghe xong, không ngừng gật đầu.

Đây đúng chỗ khó nhất khi tu hành trận thuật.

Kỳ thật mỗi một cái kỳ thuật, đều có nhược điểm. Tỷ như ngự thú thuật, tuy
rằng sau khi bồi dưỡng rất nhiều tiên thú, có thể lấy một địch chúng nhưng
tiêu hao tài nguyên rất nhiều.

Trận thuật sở dĩ khó khăn bởi vì nó đề cập lệ thuật đến nhiều kỳ thuật khác.
Cũng có thể đơn giản hiểu là căn cơ của một cái cổ trận chính là một dàn giáo,
còn phần thân thì ta phải lấy mấy kỳ thuật khác đắp vào.

Nguyên nhân vì thế mới đưa đến tu hành trận thuật vừa khó học lại càng khó
tinh.

Muốn bồi dưỡng ra một vị trận thuật cao thủ cũng không dễ dàng. Thứ nhất là
tài nguyên, thời gian cùng học thức phải có tiêu chuẩn rất cao, thứ hai còn
cần thiên phú cùng cố gắng.

Cho nên ở tiên giới, số lượng người chuyên tu hành trận thuật rất thưa thớt.

Đương nhiên, thưa thớt cũng không phải hiếm, ít nhất số lượng người tu hành
trận thuật nhiều hơn so với số lượng người tu hành không gian,thời gian thuật.

Đây cũng là lý do kiếp trước sống mười vạn năm Đức Hoàng chưa từng tu luyện
trận thuật dù thiên phú, tài nguyên hắn đều có, chỉ thiếu là thời gian.

Nhập môn yêu cầu rất cao, rất khó tu luyện.

“Nãy giờ nói đủ rồi, kế tiếp, con làm cho cha một cái nhiệm vụ." Đức Minh
cười, lấy ra bốn món luyện khí tài liệu.

“Nó chính là tài liệu bày trận, con hãy dùng một món trong bốn món đó làm chủ,
tùy ý chọn ba món khác tổ hợp lại, cha xem con có thể hình thành tiểu trận hay
không, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì cấm ăn uống hai ngày." Đức Minh bỗng
thu lại nụ cười, lạnh lùng nói.

Nhất thời Đức Hoàng chợt nhướng mày, kinh ngạc nhìn liếc mắt nhìn cha hắn một
cái.

Cha có phải đang nói đùa với hắn đi!!

Một đứa bé mới sáu tuổi không có tý tri thức về trận thuật lại bắt hắn dùng
bốn món tài liệu tạo thành một cái tiểu trận? Tuy rằng tâm trí hắn không phải
là một đứa bé sáu tuổi mà là lão quái vật sống mười vạn năm.

Kiếp trước hắn tuy không có chân chính tu hành trận thuật nhưng một ít kiến
thức vẫn phải có. Nếu như thành lập một cái sơ cấp tiểu trận, theo tình huống
bình thường ít nhất cha phải làm mẫu, rồi hai ba tháng sau, bắt đầu đề cập tới
việc hắn tạo trận.

Dù sao vừa mới bắt đau học muốn tạo ra tiểu trận thì cần phải trải qua một
chuỗi quá trình liên tục thích ứng cùng thuần thục.

“Không thể không nói, từ cổ chí kim, phưong thức giáo dục của cha hắn thật
đúng chỉ dùng hai chữ 'Độc đáo’ 'biến thái để hình dung....!!

"May mắn là ta làm con ổng, nếu đổi làm đứa nhỏ sáu tuổi khác, như thế nào có
khả năng hoàn thành nhiệm vụ 'biến thái' này. Hoặc suy nghĩ sâu xa một chút,
bởi vì nhiệm vụ này không thể hoàn thành, cho nên lão thiên mới cho ta làm con
ổng ? Xxx cmn lão thiên, ta mà bị phạt nhịn đói hai ngày thì ta..thì ta không
chỉ giết ngươi mà còn bạo cúc hoa ngươi."

Một bên Đức Hoàng trong lòng đac ý nghĩ đến cảnh bạo cúc hoa lão thiên rồi
diệt lão thiên, một bên suy tính cách bày trận.

Cùng lúc đó...

Ở trên cửu thiên tầng trời chính là nơi thiên đình thống trị tiên giới chúng
sinh.

Thiên điện là nơi ở của ngọc hoàng đại đe, xung quanh thiên điện là các thiên
binh thiên tướng, đại tiên đứng trang nghiêm hai bên chờ lệnh của ngộc hoàng
đại đế.

Trên cửu thiên đế toạ, Ngọc hoàng đại đế đang ngồi uy nghiêm nhắm mắt dưỡng
thần nhưng thật ra lão đang dùng thiên đạo chi nhãn để quan sát chúng sinh
khắp vũ trụ, bao gồm ba ngàn thế giới.

Đột nhiên lão cảm thấy hoa cúc chợt nhói đau một cái, giống như có ai dùng vật
nhọn liên tục đâm vào lỗ đít lão vậy, thoáng cái để sắc mặt lão chợt tái nhợt.

Lý thiên vương luôn để ý đến ngọc hoàng đại đế, thấy cơ hội thể hiện vậy Bèn
đi ra khỏi hàng, giả bộ quan tâm hõi:
" đại đế có gì không ổn sao, hạ thần nguyện giúp đại đế, việc chẳng từ nan."
Nói xong lý thiên vương làm bộ dáng chó ngoan nhìn ngọc hoàng, trong lòng âm
thầm tán thưởng biểu hiện của bản thân diễn xuất quá tốt.

Ngọc Hoàng đại đế khó coi nhìn lý thiên vương, trong lòng ân cần hỏi thăm tổ
tông mười tám đời của lý thiên vương.

"Đkm lão tử đau hoa cúc, mày giúp kiểu gì, liếm đít bố để bố hết đau àh. " tuy
trong lòng nghĩ thế nhưng bề ngoài vẫn bảo trì phong độ, nở nụ cười còn khó
coi hơn khóc, đáp:
"Ta cảm giác bất an trong lòng, tiên giới chúng sinh có lẽ sắp có một trường
hạo kiếp."

"Hạ thần nguyện vì chúng sinh bỏ ra một phần sức lực nhỏ bé chống lại hạo
kiếp." Lý thiên vương bày ra bộ dáng bác ái vô biên nói.

"Chống lại con mẹ ngươi à!!" Một mặt thầm mắng lý thiên vương, một mặt giả
trang bộ dáng đại đe gặp quân thần yêu dân, vui mừng nói:
"Nếu ai cũng có tấm lòng vĩ đại bác ái như ái Khanh thì sinh linh có Phước
ah.."
P/s: dùng đt viết 1 chuong này dùng 4 tiếng ah, ta mệt :((


Cầu Sinh Ác Đế - Chương #3